Edit & Beta: *Hoa Cúc*
Lôi Nghị vốn đang vì chuyện cầu hôn bị đánh gãy mà có chút khó chịu, nghe Sở Viêm nói nháy mắt từ trên giường ngồi dậy “Nguyên nhân là gì?”
“Là Chủ Tịch và… … Ôi chao, như vậy đi, tôi gửi cho anh một đoạn video, anh xem xong thì sẽ hiểu.” Không biết có phải vì quá hưng phấn hay không, mà Sở Viêm nói năng có chút lộn xộn.
Nghe Sở Viêm nói, Lôi Nghị quay đầu nhìn Tô Hàm một cái, việc này có liên quan đến ba Tiểu Hàm?
Tô Hàm cũng sửng sốt một chút.
Nhưng, nhìn biểu tình của Sở Viêm, hẳn là chuyện tốt mới đúng.
Nghĩ vậy, Lôi Nghị gật đầu, ý bảo Sở Viêm gửi video lại đây.
Nhìn Lôi Nghị gật đầu, Sở Viêm kết thúc trò chuyện, rất nhanh, thẻ thân phận Lôi Nghị nhắc nhở có văn kiện gửi tới.
Mở văn kiện, rất nhanh trước mặt Lôi Nghị và Tô Hàm xuất hiện một màn hình ảo.
Trong video, đầu tiên xuất hiện một cánh rừng rậm, hoặc nói là Thú Lâm thì đúng hơn.
Sau đó một bóng người chậm rãi xuất hiện, gần như chỉ một ánh mắt, Tô Hàm đã nhận ra, người đó là ba của mình, Chủ Tịch Liên Minh Tô Minh Diệp.
Nhưng vì sao ba lại xuất hiện tại Thú Lâm, ở thời khắc mấu chốt của Thú Triều, không phải ba nên tọa trấn ổn định lòng người tại Thành Trung Tâm hay sao.
Sau đó video bắt đầu chuyển, Tô Hàm và Lôi Nghị kinh dị phát hiện, thân ảnh Tô Minh Diệp mới một chút đã không thấy tăm hơi, lần thứ hai ông xuất hiện, bên cạnh ông đã có thêm một thi thể.
Nhìn xác chết, hẳn là một con dị thú cao cấp, nhưng bây giờ Tô Hàm lại không có thời gian nghĩ đến chuyện này, cậu rất lo lắng, sao đột nhiên Tô Minh Diệp lại xuất hiện ở Thú Lâm, còn công khai sử dụng dị năng thuấn di.
Video dài khoảng gần một giờ, trong vòng một giờ này, Tô Minh Diệp tiêu diệt tổng cộng hai mươi mấy dị thú, hơn nữa nhìn bề ngoài, khi chúng sử dụng dị năng đáng nhau với Tô Minh Diệp thì không khó để nhìn ra, cấp bậc của chúng đều trên cấp mời.
Sau khi xem xong, Tô Hàm và Lôi Nghị hai mặt nhìn nhau, thì ra đây là nguyên nhân vì sao Thú Triều lần này chỉ xuất hiện một dị thú cấp mười.
“Lôi Nghị, anh nói xem cái video này có khả năng là… làm giả?” Xem hết, trầm mặc một lúc lâu, Tô Hàm mới hỏi Lôi Nghị.
“Không đâu.” Lôi Nghị dung giọng khẳng định, “Video này không có khả năng làm giả, bởi vì dù là Chủ Tịch Tô hay những con dị thú đó đều là sự thật.”
“Nhưng…” Nhìn Lôi Nghị, Tô Hàm nghi hoặc nói, “Anh không thấy rất kỳ quái sao? Tuy dị năng ba của em đúng là rất mạnh, nhưng cũng chỉ vậy thôi, một mình ba sao mà giết chết nhiều dị thú như vậy, hơn nữa cấp bậc dị thú còn rất cao, anh cảm thấy có thể xảy ra không?”
Cho dù dị năng của ba cậu đến cấp mười hai, cũng không nghịch thiên như vậy chứ, phải biết rằng nếu ba cậu thực sự giết những dị thú đó nên Thú Triều lần này không xuất hiện dị thú cao cấp, vậy phần lớn những dị thú đó chắc chắn đều trên cấp mười một, hơn nữa cũng có thể có cả cấp mười hai.
Nếu đúng là dễ đối phó như vậy, thì mỗi lần Thú Triều đến thương vong cũng không thảm trọng nhỉ.
Mà quan trọng nhất, dị năng của ba chưa chắc đã lên được cấp mười hai, trên thực tế, lấy độ tuổi vừa qua một trăm ra để so sánh, thì cho dù là cấp mười, cấp mười một, đều rất nghịch thiên rồi đấy.
Bây giờ cậu rất xúc động, muốn lập tức gọi cho ba, hỏi ba một chút, ông già nhà con à, dị năng của ngài rốt cuộc là cấp mấy?
“Vừa rồi em không chú ý đến những trận chến trong video sao?” Không trả lời vấn đề của Tô Hàm, Lôi Nghị hỏi ngược lại.
“Có.” Tô Hàm gật đầu.
“Vậy em không cảm thấy khi những dị thú đó và Chủ Tịch Tô đánh nhau, chúng đều rất khác thường hả?” Nhìn Tô Hàm, Lôi Nghị lại một lần nữa hỏi.
“Khác thường…” Nghe Lôi Nghị nói như thế, Tô Hàm nghĩ nghĩ, “Em cảm thấy những dị thú đó công kích có chút… Hỗn loạn, hơn nữa đại đa số công kích đều trượt, rất ít khi chúng tấn công được ba.”
Cho nên, vừa rồi cậu mới hỏi, video này có phải làm giả không.
“Ừ.” Như rất vừa lòng với câu trả lời của Tô Hàm, Lôi Nghị cười cười, hỏi “Em cảm thấy những dị thú đó có phải bị lực tinh thần công kích đến đại não không? Cho nên chiêu thức mới hỗn độn như vậy.”
Nghe Lôi Nghị nói, Tô Hàm bừng tỉnh ngộ “Đúng là rất giống… Chờ chút, ý của anh nói…?”
“Nếu anh không đoán sai, tiêu diệt những dị thú đó không chỉ có mình ba em, còn có cả cha của em.”
Nghe Lôi Nghị nói, Tô Hàm gật đầu, như vậy thì rất dễ hiểu, lực tinh thần của cha đã đạt tới cấp mười một, hơn nữa trước đó còn nghe nói cha đã chạm đến điểm đột phá bình cảnh, nói không chừng đã lên cấp mười hai rồi đó.
Một người có lực tinh thần cấp mười hai, hơn nữa còn có một người dị năng song hệ, hệ mộc và thuấn di cấp bậc ít nhất trên cấp mười, nếu nói họ có tài bóp chết toàn bộ dị thú ở Thú Lâm cũng không đủ.
Nghĩ đến đây, Tô Hàm đột nhiên cảm thấy, cha và ba của mình thật sự rất khó lường.
Mới một trăm tuổi mà cho dù là quyền lực hay dị năng đã gần như bước tới đỉnh rồi.
Mà quan trọng hơn, trên đường đi họ chỉ có thể dựa vào nhau, không thể ỷ lại vào bất kỳ kẻ nào, không có gia tộc mạnh bồi dưỡng.
Làm con của họ, dị năng cấp bốn, lực tinh thần cấp tám, hình như… nhìn không đủ.
Hơn nữa lúc này đây, cha và ba dùng thực lực của mình tiêu diệt tất cả dị thú trên cấp mười, tuy không thể nói là cứu vớt cả nhân loại, tuy nhiên thực sự đã cứu được không ít người.
Xem ra, cho dù ba bại lộ dị năng, thì người khác muốn lợi dụng cũng rất khó hắn, có lẽ cũng không có cách nào nhỉ, dù sao ba đã dùng dị năng thuấn di tiêu diệt nhiều dị thú như vậy, giúp rất nhiều người dị năng và người thường may mắn thoát khỏi cái chết. Có thể nói, lần này sở dĩ không một dị thú chạy nào chạy ra ngoài Trấn Biên Thành, một nửa công lao ít nhất là của ông.
Mà so với Tô Hàm, Lôi Nghị nghĩ càng sâu hơn.
Anh còn nhớ rõ khi anh muốn tiếp nhận nhiệm vụ chủ động xin đi giết giặc, tiêu diệt dị thú trong Thú Triều lần này, cha anh và Tô Minh Diệp đã từng nói, nhất định phải ngăn tất cả dị thú ở Trấn Biên Thành, bây giờ nghĩ lại, có phải Tô Minh Diệp khi đó cũng đã tính toán ông và Hứa Duệ sẽ tự mình ra tay, sau đó tiếp tục mượn chuyện này tuyên bố thân phận dị năng thuấn di của mình.
Mặt khác vẫn còn một vấn đề nữa, là hai người bọn họ, một người Chủ Tịch Liên Minh, một người Hội Trưởng Hiệp Hội tinh sư, ở thời khắc mấu chốt của Thú Triều, sao họ có thể giấu diếm thân phận mà đi tới Thú Lâm.
Anh thân là tướng lĩnh quân lần này, mà ngay cả một tia tiếng gió cũng không thấy được, hơn nữa nhìn qua thì ngay cả mấy người dị năng cao cấp kia, sợ là cũng không biết gì.
“Lôi Nghị, trong Liên Minh chúng ta, có ai lực tinh thần và dị năng đạt cấp mười hai chưa?” Tô Hàm đột nhiên hỏi.
Lôi Nghị nghe vậy nghĩ nghĩ trả lời “Nói về lực tinh thần, cha em thầy em là một người lực tinh thần cấp mười hai, về phần dị năng, nói thật anh cũng không biết, nhưng khi dị năng và lực tinh thần tăng cấp, sống lâu thì nhất định cũng sẽ có, cho nên trong Liên Minh bây giờ chắc là có dị năng cấp mười hai.”
“Nếu như vậy, vì sao Thú Triều trước kia họ không ra tay?” Tô Hàm nói xong, ánh mắt có một tia không đồng ý dấu diếm.
Nếu trước kia cậu còn chưa biết lực tinh thần cấp mười hai mạnh bao nhiêu, thì sau khi xem video vừa rồi, cậu đã biết.
Cha và ba có thể làm được chuyện này, thì người cấp bậc bằng họ cũng có thể làm được mới đúng, nhưng bọn họ lại lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.
Nghe Tô Hàm nói, Lôi Nghị trầm mặc một hồi nói rằng “Anh nói thế này, em nghĩ sao? Nếu em nhìn thấy một tổ kiến bị lửa đốt, hoặc là vì nguyên nhân nào đó mà khiến chúng chết rất nhiều, thì em sẽ làm thế nào, có giúp đỡ chúng không?”
Tô Hàm nghe vậy lắc đầu, nếu như là trước kia, hoặc khi mình còn đơn thuần, cậu sẽ giúp, nhưng bây giờ, có lẽ cậu cũng chỉ biết vậy thôi, không thèm để ý chút nào cũng có thể sẽ nhìn một chút, sau đó tiếp tục đi phía về phía trước, hoặc là nhìn cũng không nhìn một cái.
Dù sao chẳng chút chút quan hệ nào mà, những con kiến nhỏ bé thôi, sống chết của bọn họ và chúng ta có liên hệ gì đâu.
“Vậy đúng rồi, những người bình thường, thậm chí một số người dị năng cấp thấp kia ở trong mắt những kẻ đứng ở đỉnh núi, chẳng qua cũng chỉ là những con kiến không liên quan mà thôi, bọn họ sống hay hết thì những kẻ đó cũng chẳng sao, nói như vậy, chỉ cần họ không đến trước mắt Liên Minh hoặc các gia tộc mà chết, thì những người dị năng đã thoái ẩn hay cả những tinh sư cũng rất ít khi ra tay.”
Giọng Lôi Nghị mặc dù có chút máu lạnh, nhưng lại là sự thật, cho nên Tô Hàm nghe xong trầm mặc một hồi, không hỏi lại nữa.
Cho dù là cấp thấp, thậm chí người vừa mới vừa thức tỉnh dị năng, cũng đều có thái độ miệt thị, cao cao tại thượng đối với người thường, càng không muốn nói đến những người dị năng đã đạt tới cấp mười hai.
Chẳng qua, trong lòng cậu vẫn có chút bi thương, cậu nghĩ, nếu một ngày, cậu may mắn đứng ở đỉnh cao, thì có phải khi đó tâm cũng sẽ trở nên lạnh lùng.
Như nhận ra ý nghĩ của Tô Hàm, Lôi Nghị vươn tay ôm cậu “Yên tâm, em sẽ không như vậy, hơn nữa ba của em cũng không giống những kẻ kia mà.”
“Cũng đúng.” Tô Hàm nghe vậy gật đầu, bên cạnh cậu có người thân, người yêu, có lẽ sẽ không giống bọn họ.
Cảm xúc suy sụp vừa biến mất, Tô Hàm lại trở nên khoan khoái “Thế này thì tốt rồi, Thú Triều đã qua, chúng ta có thể sẽ lập tức trở về nhà.”
“Ừ.” Gật đầu, Lôi Nghị nói.
“Chúng ta còn có thể lập tức được gặp con nha.”
“Ừ.”
“Còn có cha và ba, chờ khi em về, em nhất định phải hỏi ba một chút, dị năng của ba cuối cùng cấp mấy? Còn có cha nữa, lực tinh thần của cha có phải đã đột phá cấp mười hai rồi không, hai người họ mạnh như vậy ha.”
“Được.”
“Còn có, lần này hai người họ không biết có thể từ hai đại truyền kỳ của Liên Minh thành anh hùng trong cảm nhận của nhân dân khônh nhỉ.”
“Đương nhiên, ít nhất người bình thường ở Trấn Biên Thành và một số thành thị phổ thông đều sẽ cảm kích bọn họ.”
“Lại nói tiếp, hai người họ mạnh như vậy, là con của họ, em cảm giác áp lực rất đại nha.”
…
Có thể do quá mệt mỏi, hơn nữa nghĩ đến chuyện sắp được về nhà, Tô Hàm nói xong thì ngủ mất.
Nhìn khuôn mặt đang ngủ của Tô Hàm ghé trên người mình, Lôi Nghị cong cong khóe miệng.
Cẩn thận dịch đầu cậu từ trên người mình đến gối, sau đó đứng dậy xuống giường.
Bây giờ anh muốn đi tìm Sở Viêm để biết thêm một số chuyện, ví dụ như làm thế nào cậu ta lấy được cái video này.
Lôi Nghị vốn đang vì chuyện cầu hôn bị đánh gãy mà có chút khó chịu, nghe Sở Viêm nói nháy mắt từ trên giường ngồi dậy “Nguyên nhân là gì?”
“Là Chủ Tịch và… … Ôi chao, như vậy đi, tôi gửi cho anh một đoạn video, anh xem xong thì sẽ hiểu.” Không biết có phải vì quá hưng phấn hay không, mà Sở Viêm nói năng có chút lộn xộn.
Nghe Sở Viêm nói, Lôi Nghị quay đầu nhìn Tô Hàm một cái, việc này có liên quan đến ba Tiểu Hàm?
Tô Hàm cũng sửng sốt một chút.
Nhưng, nhìn biểu tình của Sở Viêm, hẳn là chuyện tốt mới đúng.
Nghĩ vậy, Lôi Nghị gật đầu, ý bảo Sở Viêm gửi video lại đây.
Nhìn Lôi Nghị gật đầu, Sở Viêm kết thúc trò chuyện, rất nhanh, thẻ thân phận Lôi Nghị nhắc nhở có văn kiện gửi tới.
Mở văn kiện, rất nhanh trước mặt Lôi Nghị và Tô Hàm xuất hiện một màn hình ảo.
Trong video, đầu tiên xuất hiện một cánh rừng rậm, hoặc nói là Thú Lâm thì đúng hơn.
Sau đó một bóng người chậm rãi xuất hiện, gần như chỉ một ánh mắt, Tô Hàm đã nhận ra, người đó là ba của mình, Chủ Tịch Liên Minh Tô Minh Diệp.
Nhưng vì sao ba lại xuất hiện tại Thú Lâm, ở thời khắc mấu chốt của Thú Triều, không phải ba nên tọa trấn ổn định lòng người tại Thành Trung Tâm hay sao.
Sau đó video bắt đầu chuyển, Tô Hàm và Lôi Nghị kinh dị phát hiện, thân ảnh Tô Minh Diệp mới một chút đã không thấy tăm hơi, lần thứ hai ông xuất hiện, bên cạnh ông đã có thêm một thi thể.
Nhìn xác chết, hẳn là một con dị thú cao cấp, nhưng bây giờ Tô Hàm lại không có thời gian nghĩ đến chuyện này, cậu rất lo lắng, sao đột nhiên Tô Minh Diệp lại xuất hiện ở Thú Lâm, còn công khai sử dụng dị năng thuấn di.
Video dài khoảng gần một giờ, trong vòng một giờ này, Tô Minh Diệp tiêu diệt tổng cộng hai mươi mấy dị thú, hơn nữa nhìn bề ngoài, khi chúng sử dụng dị năng đáng nhau với Tô Minh Diệp thì không khó để nhìn ra, cấp bậc của chúng đều trên cấp mời.
Sau khi xem xong, Tô Hàm và Lôi Nghị hai mặt nhìn nhau, thì ra đây là nguyên nhân vì sao Thú Triều lần này chỉ xuất hiện một dị thú cấp mười.
“Lôi Nghị, anh nói xem cái video này có khả năng là… làm giả?” Xem hết, trầm mặc một lúc lâu, Tô Hàm mới hỏi Lôi Nghị.
“Không đâu.” Lôi Nghị dung giọng khẳng định, “Video này không có khả năng làm giả, bởi vì dù là Chủ Tịch Tô hay những con dị thú đó đều là sự thật.”
“Nhưng…” Nhìn Lôi Nghị, Tô Hàm nghi hoặc nói, “Anh không thấy rất kỳ quái sao? Tuy dị năng ba của em đúng là rất mạnh, nhưng cũng chỉ vậy thôi, một mình ba sao mà giết chết nhiều dị thú như vậy, hơn nữa cấp bậc dị thú còn rất cao, anh cảm thấy có thể xảy ra không?”
Cho dù dị năng của ba cậu đến cấp mười hai, cũng không nghịch thiên như vậy chứ, phải biết rằng nếu ba cậu thực sự giết những dị thú đó nên Thú Triều lần này không xuất hiện dị thú cao cấp, vậy phần lớn những dị thú đó chắc chắn đều trên cấp mười một, hơn nữa cũng có thể có cả cấp mười hai.
Nếu đúng là dễ đối phó như vậy, thì mỗi lần Thú Triều đến thương vong cũng không thảm trọng nhỉ.
Mà quan trọng nhất, dị năng của ba chưa chắc đã lên được cấp mười hai, trên thực tế, lấy độ tuổi vừa qua một trăm ra để so sánh, thì cho dù là cấp mười, cấp mười một, đều rất nghịch thiên rồi đấy.
Bây giờ cậu rất xúc động, muốn lập tức gọi cho ba, hỏi ba một chút, ông già nhà con à, dị năng của ngài rốt cuộc là cấp mấy?
“Vừa rồi em không chú ý đến những trận chến trong video sao?” Không trả lời vấn đề của Tô Hàm, Lôi Nghị hỏi ngược lại.
“Có.” Tô Hàm gật đầu.
“Vậy em không cảm thấy khi những dị thú đó và Chủ Tịch Tô đánh nhau, chúng đều rất khác thường hả?” Nhìn Tô Hàm, Lôi Nghị lại một lần nữa hỏi.
“Khác thường…” Nghe Lôi Nghị nói như thế, Tô Hàm nghĩ nghĩ, “Em cảm thấy những dị thú đó công kích có chút… Hỗn loạn, hơn nữa đại đa số công kích đều trượt, rất ít khi chúng tấn công được ba.”
Cho nên, vừa rồi cậu mới hỏi, video này có phải làm giả không.
“Ừ.” Như rất vừa lòng với câu trả lời của Tô Hàm, Lôi Nghị cười cười, hỏi “Em cảm thấy những dị thú đó có phải bị lực tinh thần công kích đến đại não không? Cho nên chiêu thức mới hỗn độn như vậy.”
Nghe Lôi Nghị nói, Tô Hàm bừng tỉnh ngộ “Đúng là rất giống… Chờ chút, ý của anh nói…?”
“Nếu anh không đoán sai, tiêu diệt những dị thú đó không chỉ có mình ba em, còn có cả cha của em.”
Nghe Lôi Nghị nói, Tô Hàm gật đầu, như vậy thì rất dễ hiểu, lực tinh thần của cha đã đạt tới cấp mười một, hơn nữa trước đó còn nghe nói cha đã chạm đến điểm đột phá bình cảnh, nói không chừng đã lên cấp mười hai rồi đó.
Một người có lực tinh thần cấp mười hai, hơn nữa còn có một người dị năng song hệ, hệ mộc và thuấn di cấp bậc ít nhất trên cấp mười, nếu nói họ có tài bóp chết toàn bộ dị thú ở Thú Lâm cũng không đủ.
Nghĩ đến đây, Tô Hàm đột nhiên cảm thấy, cha và ba của mình thật sự rất khó lường.
Mới một trăm tuổi mà cho dù là quyền lực hay dị năng đã gần như bước tới đỉnh rồi.
Mà quan trọng hơn, trên đường đi họ chỉ có thể dựa vào nhau, không thể ỷ lại vào bất kỳ kẻ nào, không có gia tộc mạnh bồi dưỡng.
Làm con của họ, dị năng cấp bốn, lực tinh thần cấp tám, hình như… nhìn không đủ.
Hơn nữa lúc này đây, cha và ba dùng thực lực của mình tiêu diệt tất cả dị thú trên cấp mười, tuy không thể nói là cứu vớt cả nhân loại, tuy nhiên thực sự đã cứu được không ít người.
Xem ra, cho dù ba bại lộ dị năng, thì người khác muốn lợi dụng cũng rất khó hắn, có lẽ cũng không có cách nào nhỉ, dù sao ba đã dùng dị năng thuấn di tiêu diệt nhiều dị thú như vậy, giúp rất nhiều người dị năng và người thường may mắn thoát khỏi cái chết. Có thể nói, lần này sở dĩ không một dị thú chạy nào chạy ra ngoài Trấn Biên Thành, một nửa công lao ít nhất là của ông.
Mà so với Tô Hàm, Lôi Nghị nghĩ càng sâu hơn.
Anh còn nhớ rõ khi anh muốn tiếp nhận nhiệm vụ chủ động xin đi giết giặc, tiêu diệt dị thú trong Thú Triều lần này, cha anh và Tô Minh Diệp đã từng nói, nhất định phải ngăn tất cả dị thú ở Trấn Biên Thành, bây giờ nghĩ lại, có phải Tô Minh Diệp khi đó cũng đã tính toán ông và Hứa Duệ sẽ tự mình ra tay, sau đó tiếp tục mượn chuyện này tuyên bố thân phận dị năng thuấn di của mình.
Mặt khác vẫn còn một vấn đề nữa, là hai người bọn họ, một người Chủ Tịch Liên Minh, một người Hội Trưởng Hiệp Hội tinh sư, ở thời khắc mấu chốt của Thú Triều, sao họ có thể giấu diếm thân phận mà đi tới Thú Lâm.
Anh thân là tướng lĩnh quân lần này, mà ngay cả một tia tiếng gió cũng không thấy được, hơn nữa nhìn qua thì ngay cả mấy người dị năng cao cấp kia, sợ là cũng không biết gì.
“Lôi Nghị, trong Liên Minh chúng ta, có ai lực tinh thần và dị năng đạt cấp mười hai chưa?” Tô Hàm đột nhiên hỏi.
Lôi Nghị nghe vậy nghĩ nghĩ trả lời “Nói về lực tinh thần, cha em thầy em là một người lực tinh thần cấp mười hai, về phần dị năng, nói thật anh cũng không biết, nhưng khi dị năng và lực tinh thần tăng cấp, sống lâu thì nhất định cũng sẽ có, cho nên trong Liên Minh bây giờ chắc là có dị năng cấp mười hai.”
“Nếu như vậy, vì sao Thú Triều trước kia họ không ra tay?” Tô Hàm nói xong, ánh mắt có một tia không đồng ý dấu diếm.
Nếu trước kia cậu còn chưa biết lực tinh thần cấp mười hai mạnh bao nhiêu, thì sau khi xem video vừa rồi, cậu đã biết.
Cha và ba có thể làm được chuyện này, thì người cấp bậc bằng họ cũng có thể làm được mới đúng, nhưng bọn họ lại lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.
Nghe Tô Hàm nói, Lôi Nghị trầm mặc một hồi nói rằng “Anh nói thế này, em nghĩ sao? Nếu em nhìn thấy một tổ kiến bị lửa đốt, hoặc là vì nguyên nhân nào đó mà khiến chúng chết rất nhiều, thì em sẽ làm thế nào, có giúp đỡ chúng không?”
Tô Hàm nghe vậy lắc đầu, nếu như là trước kia, hoặc khi mình còn đơn thuần, cậu sẽ giúp, nhưng bây giờ, có lẽ cậu cũng chỉ biết vậy thôi, không thèm để ý chút nào cũng có thể sẽ nhìn một chút, sau đó tiếp tục đi phía về phía trước, hoặc là nhìn cũng không nhìn một cái.
Dù sao chẳng chút chút quan hệ nào mà, những con kiến nhỏ bé thôi, sống chết của bọn họ và chúng ta có liên hệ gì đâu.
“Vậy đúng rồi, những người bình thường, thậm chí một số người dị năng cấp thấp kia ở trong mắt những kẻ đứng ở đỉnh núi, chẳng qua cũng chỉ là những con kiến không liên quan mà thôi, bọn họ sống hay hết thì những kẻ đó cũng chẳng sao, nói như vậy, chỉ cần họ không đến trước mắt Liên Minh hoặc các gia tộc mà chết, thì những người dị năng đã thoái ẩn hay cả những tinh sư cũng rất ít khi ra tay.”
Giọng Lôi Nghị mặc dù có chút máu lạnh, nhưng lại là sự thật, cho nên Tô Hàm nghe xong trầm mặc một hồi, không hỏi lại nữa.
Cho dù là cấp thấp, thậm chí người vừa mới vừa thức tỉnh dị năng, cũng đều có thái độ miệt thị, cao cao tại thượng đối với người thường, càng không muốn nói đến những người dị năng đã đạt tới cấp mười hai.
Chẳng qua, trong lòng cậu vẫn có chút bi thương, cậu nghĩ, nếu một ngày, cậu may mắn đứng ở đỉnh cao, thì có phải khi đó tâm cũng sẽ trở nên lạnh lùng.
Như nhận ra ý nghĩ của Tô Hàm, Lôi Nghị vươn tay ôm cậu “Yên tâm, em sẽ không như vậy, hơn nữa ba của em cũng không giống những kẻ kia mà.”
“Cũng đúng.” Tô Hàm nghe vậy gật đầu, bên cạnh cậu có người thân, người yêu, có lẽ sẽ không giống bọn họ.
Cảm xúc suy sụp vừa biến mất, Tô Hàm lại trở nên khoan khoái “Thế này thì tốt rồi, Thú Triều đã qua, chúng ta có thể sẽ lập tức trở về nhà.”
“Ừ.” Gật đầu, Lôi Nghị nói.
“Chúng ta còn có thể lập tức được gặp con nha.”
“Ừ.”
“Còn có cha và ba, chờ khi em về, em nhất định phải hỏi ba một chút, dị năng của ba cuối cùng cấp mấy? Còn có cha nữa, lực tinh thần của cha có phải đã đột phá cấp mười hai rồi không, hai người họ mạnh như vậy ha.”
“Được.”
“Còn có, lần này hai người họ không biết có thể từ hai đại truyền kỳ của Liên Minh thành anh hùng trong cảm nhận của nhân dân khônh nhỉ.”
“Đương nhiên, ít nhất người bình thường ở Trấn Biên Thành và một số thành thị phổ thông đều sẽ cảm kích bọn họ.”
“Lại nói tiếp, hai người họ mạnh như vậy, là con của họ, em cảm giác áp lực rất đại nha.”
…
Có thể do quá mệt mỏi, hơn nữa nghĩ đến chuyện sắp được về nhà, Tô Hàm nói xong thì ngủ mất.
Nhìn khuôn mặt đang ngủ của Tô Hàm ghé trên người mình, Lôi Nghị cong cong khóe miệng.
Cẩn thận dịch đầu cậu từ trên người mình đến gối, sau đó đứng dậy xuống giường.
Bây giờ anh muốn đi tìm Sở Viêm để biết thêm một số chuyện, ví dụ như làm thế nào cậu ta lấy được cái video này.
/80
|