"Diệp đại ca, chúng ta bây giờ phải làm sao bây giờ?"
Vẻ mặt của Chúc Tiểu Bạch trở nên trắng bệch nhìn về phía Diệp Trần hỏi.
Sắc mặt Diệp Trần cũng tương đối khó coi, nếu như sớm biết nơi này là một cái đường cùng thì còn không bằng làm một trận đại chiến với những người kia ở bên ngoài, hắn cũng chưa chắc sẽ thua.
Bây giờ, nếu như đối phương dựa vào lực lượng cấm chế của trận pháp thì chỉ sợ hắn cũng chưa chắc có thể chiếm được chỗ tốt gì.
Huống chi, hắn còn phải phân tâm đi chiếu cố Chúc Tiểu Bạch và Tô Mạn, muốn toàn thân trở ra thì càng thêm khó khăn hơn nữa.
"Hay là chúng ta đi nhẩy xuống dưới trước tránh một chút a?"
Chúc Tiểu Bạch đề nghị.
Diệp Trần chau mày, trên mặt lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, "Phía dưới này chỉ sơ còn nguy hiểm hơn a!"
Hắn có thể cảm ứng được rõ ràng, trong huyệt động trước mắt này có rất nhiều độc trùng độc thú, thậm chí còn có một đạo khí tức cực kỳ kinh khủng, ngay cả hắn đều không có tự tin trăm phần trăm có thể đối phó.
Ngay vào lúc Diệp Trần đang xoắn xuýt do dự, các cao thủ của Dược Vương tông cũng đã từ phía sau đuổi tới.
"Khặc khặc! Ngươi chính là Diệp Cuồng Tiên phải không? Không nghĩ tới ngươi vậy mà có thể tìm tới cửa nhanh như vậy, xem ra bổn Tông chủ thật đúng là xem nhẹ ngươi!"
Nói chuyện là một người đàn ông trung niên uy nghiêm, bỗng nhiên chính là Vân Thiên Thanh Tông chủ của Dược Vương tông!
Mà sau lưng Vân Thiên Thanh còn có bốn ông lão khí tức cũng không thua kém gì hắn, đó chính là bốn đại trưởng lão của Dược Vương tông.
"Tiểu tử! Ngươi thật đúng là cái loại si tình a, vậy mà vì một nữ nhân mà chạy tới đây đi tìm cái chết!"
Một tên đại trưởng lão trong đó mở miệng nói.
Sau đó lại có thêm một tên đại trưởng lão nữa chỉ vào Chúc Tiểu Bạch ở một bên, hoảng sợ nói:
"Các ngươi mau nhìn! Tiểu tử kia có phải là gọi là Chúc Tiểu Bạch dư nghiệt của Hỏa Thần tông hay không?"
"Này! Thật đúng là đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được chẳng tốn chút công phu! Không nghĩ tới tiểu tử này thế mà cũng sẽ xuất hiện ở đây!"
"Vừa đúng bắt cùng lúc được hai người bọn hắn!"
...
Mấy người kêu gào, trực tiếp hướng ba người phía dưới đánh xuống.
Mà lúc này, Tô Mạn trong ngực Diệp Trần vậy mà bắt đầu xé rách y phục của mình, hơn nữa còn đang không ngừng vặn vẹo ở trong ngực Diệp Trần, ma sát ma sát, hiển nhiên là độc lực bắt đầu phát tác.
Diệp Trần rơi vào bước đường cùng, đành phải đưa tay vỗ ở trên ót Tô Mạn, trước tiên tạm thời đánh ngất xỉu cô ta đi.
Mà cùng lúc đó, một trong bốn vị Đại trưởng lão đã xung phong lao tới trước mặt Diệp Trần.
"Tiểu tử! Ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói!"
Diệp Trần bỗng nhiên ngẩng đầu, trong đôi mắt hiện lên sát ý nồng đậm, "Các ngươi đã muốn chết nhanh như vậy, vậy hôm nay ta sẽ thành toàn cho các ngươi!"
Vốn Diệp Trần còn có dự định trước tiên dàn xếp lại cho Tô Mạn và Chúc Tiểu Bạch, sau đó lại tìm Dược Vương tông tính toán sổ sách thật tốt, bây giờ xem ra, người tính không bằng trời tính, chỉ có thể đánh một trận!
"Chết!"
Diệp Trần trong cơn giận dữ, không lưu thủ chút nào, lập tức gọi Tử Quỳnh kiếm ra, hung hăng chém về phía trước một kiếm!
Oanh!
Một đạo kiếm mang màu tím dài đến hơn ngàn mét xẹt qua ở trên không trung, hung hăng chém xuống dưới.
"Cái gì!"
Vân Thiên Thanh và ba vị đại trưởng lão còn lại,m tất cả ngay lập tức vì động tác đó của Diệp Trần mà biến sắc, hiển nhiên cũng không nghĩ tới, uy lực một kiếm của người thiếu niên trước mắt này, vậy mà cường đại đến tình trạng như thế!
"Tam đại trưởng lão cẩn thận!"
Mắt thấy một kiếm cường đại như vậy chém xuống tới, chỉ dựa vào một mình Tan đại trưởng lão thì khẳng định khó mà địch nổi, bốn người ngay lập tức xuất thủ thi nhau viện trợ.
Ầm ầm!
Theo tiếng nổ vào trên bầu trời, dưới sự hợp lực của năm người, cuối cùng cũng tiếp được một kiếm này, tuy nhiên năm người vẫn bị ép cho phải lùi lại mấy bước mới đứng vững thân hình lại.
"Thật mạnh!"
"Xem ra truyền ngôn không giả! Chỉ bằng một kiếm vừa rồi, thực lực kẻ này ở trên Thiên bảng cũng có thể đứng vào năm vị trí đầu!"
"Mọi người cẩn thận, không được khinh địch!"
...
Trải qua một chiêu giao thủ như vậy, năm người lập tức thu hồi lòng khinh thường, thi nhau giữ vững tinh thần, bắt đầu triển khai xu thế vây công đối với Diệp Trần.
Mà cùng lúc đó,
Diệp Trần có thể cảm nhận được rõ ràng, cao thủ khác của Dược Vương tông cũng thi nhau hướng phương hướng bọn họ chạy tới.
Nhìn Tô Mạn đang ôm trong ngực, còn có Chúc Tiểu Bạch ở bên cạnh, trên mặt Diệp Trần cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Tình huống của hắn bây giờ rất không ổn, Tô Mạn còn đang chờ hắn giải độc, sống chết của Chúc Tiểu Bạch không thể không để ý, hết lần này tới lần khác lại bị nhột ở trong cái tuyệt địa này, tình thế có thể nói là rất bất lợi.
"Dùng Ngũ độc đại trận!"
Sau khi Vân Thiên Thanh tông chủ Dược Vương tông quát lớn một tiếng, năm người phân biệt chiếm cứ năm cái vị trí khác nhau, vây quanh Diệp Trần vào giữa, đồng thời trên không trung hư điểm một lúc.
Ầm ầm!
Toàn bộ trong sơn cốc lập tức khi động bốn phía nổi lên, trong nháy mắt hoàn toàn che chăn bầu trời phía trên.
"Tiểu tử! Ta không thể không thừa nhận, thực lực của ngươi rất mạnh, đáng tiếc đây là Dược Vương tông chúng ta, hôm nay ngươi không thể không chết! Khặc khặc!"
Vân Thiên Thanh cười lên một tiếng điên cuồng, lập tức hướng Càn Khôn Trạc ở trên cổ tay bỗng nhiên vỗ một cái!
Oanh!
Từ bên trong Càn Khôn Trạc của hắn vậy mà thoát ra một con Cự Xà, hơn nữa toàn thân có khí độc vờn quanh, vừa nhìn là biết con Cự Xà này là kịch độc.
Cùng lúc đó, bốn tên đại trưởng lão khác cũng thi nhau xuất thủ.
Rầm rầm rầm!
Bốn đại trưởng lão vậy mà cũng như Vân Thiên Thanh, phân biệt triệu hoán ra bốn con khổng lồ đầy chất độc, theo thứ tự là Ngô Công (con rết), Hạt Tử (Bọ cạp), Tích Dịch (Thằn lằn) và Thiềm Thử (Con cóc).
Diệp Trần lập tức nhướng mày, "Lại là Luyệt Thi chi thuật!"
Trước đó ở Tiêu Dao sơn trang, trong lúc Diệp Trần và vị Hạ Hầu trưởng lão kia giao thủ với nhau thì đã được chứng kiến môn tà thuật này.
Tuy rằng loại bàng môn tả đạo này, Diệp Trần cũng không có để vào mắt, thế nhưng là thực lực của năm người trước mắt này vượt xa Hạ Hầu trưỡng lão trước đó, hơn nữa năm người phối hợp với nhau mượt lực trận pháp chính là Diệp Trần cũng không thể coi thường được.
Rầm rầm rầm!
Năm con độc vật to lớn phân biệt từu năm phương hướng khác nhau vây công về phía Diệp Trần.
"Hừ!"
Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, một tay ôm Tô Mạn đồng thời nhanh như chớp đã chép ra năm kiếm!
Khanh khanh khanh!
Lấy thực lực ngày hôm nay của Diệp Trần chính là cao thủ cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ cũng không dám đón đỡ một kích của Tử Quỳnh kiếm của hắn.
Tuy nhiên, năm cỗ thi thể yêu thú trước mắt này sau khi được đám người Vân Thiên Thanh rèn luyện qua vô số lần chẳng những kịch độc vô cùng, hơn nữa căn bản không có bất luận cảm giác đau gì.
Cho dù Diệp Trần dùng toàn lực, trong lúc nhất thời cũng khó có thể hủy nó đi.
Rầm rầm rầm!
Một cái chớp mắt, hai bên đã giao thủ hơn mười chiêu, năm cỗ thi thể yêu thú kia dưới sự điều khiển của năm tên cao thủ, phối hợp chặt chẽ không có sơ hở.
Tuy rằng Diệp Trần vẫn có thể chiếp thượng phong. nhưng còn phải phân tâm đi bảo vệ Tô Mạn và Chúc Tiểu Bạch, muốn thắng lợi thì cũng không hề dễ dàng chút nào.
Mà Vân Thiên Thanh giống như cũng nhìn ra một điểm này, vậy mà bắt đầu khởi xuống tấn công mạnh mẽ về phía Chúc Tiểu Bạch!
Bỗng nhiên, "A!"
Chúc Tiểu Bạch không cẩn thận bị một đạo khí độc quét trúng, trực tiếp hét thảm một tiếng vậy mà ngã xuống đất ngất đi.
Diệp Trần lập tức khẩn trương, lúc này muốn lên cứu trước, mà lúc này Vân Thiên Thanh lợi dụng đúng cơ hội, đột nhiên tấn công mạnh về phía Diệp Trần!
Trong lòng Diệp Trần khe khẽ thở dài, đành phải bỏ qua Chúc Tiểu Bạch, mang theo Tô Mạn liên tục lùi lại hơn mười mét.
"Khặc khặc!"
Vân Thiên Thanh thấy đã bức lui được Diệp Trần thì ngay lập tức phát ra một tiếng cười tà, đồng thời đưa tay khẽ vồ, ngay lập tức bắt lấy Chúc Tiểu Bạch, "Diệp Cuồng Tiên, ta tuy rằng không biết, ngươi và cái tên dư nghiệt Hỏa Thần tông này có quan hệ như thế nào, tuy nhiên nếu như không muốn hắn chết thì ngoan ngoãn đầu hàng cho ta đi!"
P/S: Ta thích nào....Chương 8- Kim Phiếu TLT nha:D
Vẻ mặt của Chúc Tiểu Bạch trở nên trắng bệch nhìn về phía Diệp Trần hỏi.
Sắc mặt Diệp Trần cũng tương đối khó coi, nếu như sớm biết nơi này là một cái đường cùng thì còn không bằng làm một trận đại chiến với những người kia ở bên ngoài, hắn cũng chưa chắc sẽ thua.
Bây giờ, nếu như đối phương dựa vào lực lượng cấm chế của trận pháp thì chỉ sợ hắn cũng chưa chắc có thể chiếm được chỗ tốt gì.
Huống chi, hắn còn phải phân tâm đi chiếu cố Chúc Tiểu Bạch và Tô Mạn, muốn toàn thân trở ra thì càng thêm khó khăn hơn nữa.
"Hay là chúng ta đi nhẩy xuống dưới trước tránh một chút a?"
Chúc Tiểu Bạch đề nghị.
Diệp Trần chau mày, trên mặt lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, "Phía dưới này chỉ sơ còn nguy hiểm hơn a!"
Hắn có thể cảm ứng được rõ ràng, trong huyệt động trước mắt này có rất nhiều độc trùng độc thú, thậm chí còn có một đạo khí tức cực kỳ kinh khủng, ngay cả hắn đều không có tự tin trăm phần trăm có thể đối phó.
Ngay vào lúc Diệp Trần đang xoắn xuýt do dự, các cao thủ của Dược Vương tông cũng đã từ phía sau đuổi tới.
"Khặc khặc! Ngươi chính là Diệp Cuồng Tiên phải không? Không nghĩ tới ngươi vậy mà có thể tìm tới cửa nhanh như vậy, xem ra bổn Tông chủ thật đúng là xem nhẹ ngươi!"
Nói chuyện là một người đàn ông trung niên uy nghiêm, bỗng nhiên chính là Vân Thiên Thanh Tông chủ của Dược Vương tông!
Mà sau lưng Vân Thiên Thanh còn có bốn ông lão khí tức cũng không thua kém gì hắn, đó chính là bốn đại trưởng lão của Dược Vương tông.
"Tiểu tử! Ngươi thật đúng là cái loại si tình a, vậy mà vì một nữ nhân mà chạy tới đây đi tìm cái chết!"
Một tên đại trưởng lão trong đó mở miệng nói.
Sau đó lại có thêm một tên đại trưởng lão nữa chỉ vào Chúc Tiểu Bạch ở một bên, hoảng sợ nói:
"Các ngươi mau nhìn! Tiểu tử kia có phải là gọi là Chúc Tiểu Bạch dư nghiệt của Hỏa Thần tông hay không?"
"Này! Thật đúng là đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được chẳng tốn chút công phu! Không nghĩ tới tiểu tử này thế mà cũng sẽ xuất hiện ở đây!"
"Vừa đúng bắt cùng lúc được hai người bọn hắn!"
...
Mấy người kêu gào, trực tiếp hướng ba người phía dưới đánh xuống.
Mà lúc này, Tô Mạn trong ngực Diệp Trần vậy mà bắt đầu xé rách y phục của mình, hơn nữa còn đang không ngừng vặn vẹo ở trong ngực Diệp Trần, ma sát ma sát, hiển nhiên là độc lực bắt đầu phát tác.
Diệp Trần rơi vào bước đường cùng, đành phải đưa tay vỗ ở trên ót Tô Mạn, trước tiên tạm thời đánh ngất xỉu cô ta đi.
Mà cùng lúc đó, một trong bốn vị Đại trưởng lão đã xung phong lao tới trước mặt Diệp Trần.
"Tiểu tử! Ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói!"
Diệp Trần bỗng nhiên ngẩng đầu, trong đôi mắt hiện lên sát ý nồng đậm, "Các ngươi đã muốn chết nhanh như vậy, vậy hôm nay ta sẽ thành toàn cho các ngươi!"
Vốn Diệp Trần còn có dự định trước tiên dàn xếp lại cho Tô Mạn và Chúc Tiểu Bạch, sau đó lại tìm Dược Vương tông tính toán sổ sách thật tốt, bây giờ xem ra, người tính không bằng trời tính, chỉ có thể đánh một trận!
"Chết!"
Diệp Trần trong cơn giận dữ, không lưu thủ chút nào, lập tức gọi Tử Quỳnh kiếm ra, hung hăng chém về phía trước một kiếm!
Oanh!
Một đạo kiếm mang màu tím dài đến hơn ngàn mét xẹt qua ở trên không trung, hung hăng chém xuống dưới.
"Cái gì!"
Vân Thiên Thanh và ba vị đại trưởng lão còn lại,m tất cả ngay lập tức vì động tác đó của Diệp Trần mà biến sắc, hiển nhiên cũng không nghĩ tới, uy lực một kiếm của người thiếu niên trước mắt này, vậy mà cường đại đến tình trạng như thế!
"Tam đại trưởng lão cẩn thận!"
Mắt thấy một kiếm cường đại như vậy chém xuống tới, chỉ dựa vào một mình Tan đại trưởng lão thì khẳng định khó mà địch nổi, bốn người ngay lập tức xuất thủ thi nhau viện trợ.
Ầm ầm!
Theo tiếng nổ vào trên bầu trời, dưới sự hợp lực của năm người, cuối cùng cũng tiếp được một kiếm này, tuy nhiên năm người vẫn bị ép cho phải lùi lại mấy bước mới đứng vững thân hình lại.
"Thật mạnh!"
"Xem ra truyền ngôn không giả! Chỉ bằng một kiếm vừa rồi, thực lực kẻ này ở trên Thiên bảng cũng có thể đứng vào năm vị trí đầu!"
"Mọi người cẩn thận, không được khinh địch!"
...
Trải qua một chiêu giao thủ như vậy, năm người lập tức thu hồi lòng khinh thường, thi nhau giữ vững tinh thần, bắt đầu triển khai xu thế vây công đối với Diệp Trần.
Mà cùng lúc đó,
Diệp Trần có thể cảm nhận được rõ ràng, cao thủ khác của Dược Vương tông cũng thi nhau hướng phương hướng bọn họ chạy tới.
Nhìn Tô Mạn đang ôm trong ngực, còn có Chúc Tiểu Bạch ở bên cạnh, trên mặt Diệp Trần cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Tình huống của hắn bây giờ rất không ổn, Tô Mạn còn đang chờ hắn giải độc, sống chết của Chúc Tiểu Bạch không thể không để ý, hết lần này tới lần khác lại bị nhột ở trong cái tuyệt địa này, tình thế có thể nói là rất bất lợi.
"Dùng Ngũ độc đại trận!"
Sau khi Vân Thiên Thanh tông chủ Dược Vương tông quát lớn một tiếng, năm người phân biệt chiếm cứ năm cái vị trí khác nhau, vây quanh Diệp Trần vào giữa, đồng thời trên không trung hư điểm một lúc.
Ầm ầm!
Toàn bộ trong sơn cốc lập tức khi động bốn phía nổi lên, trong nháy mắt hoàn toàn che chăn bầu trời phía trên.
"Tiểu tử! Ta không thể không thừa nhận, thực lực của ngươi rất mạnh, đáng tiếc đây là Dược Vương tông chúng ta, hôm nay ngươi không thể không chết! Khặc khặc!"
Vân Thiên Thanh cười lên một tiếng điên cuồng, lập tức hướng Càn Khôn Trạc ở trên cổ tay bỗng nhiên vỗ một cái!
Oanh!
Từ bên trong Càn Khôn Trạc của hắn vậy mà thoát ra một con Cự Xà, hơn nữa toàn thân có khí độc vờn quanh, vừa nhìn là biết con Cự Xà này là kịch độc.
Cùng lúc đó, bốn tên đại trưởng lão khác cũng thi nhau xuất thủ.
Rầm rầm rầm!
Bốn đại trưởng lão vậy mà cũng như Vân Thiên Thanh, phân biệt triệu hoán ra bốn con khổng lồ đầy chất độc, theo thứ tự là Ngô Công (con rết), Hạt Tử (Bọ cạp), Tích Dịch (Thằn lằn) và Thiềm Thử (Con cóc).
Diệp Trần lập tức nhướng mày, "Lại là Luyệt Thi chi thuật!"
Trước đó ở Tiêu Dao sơn trang, trong lúc Diệp Trần và vị Hạ Hầu trưởng lão kia giao thủ với nhau thì đã được chứng kiến môn tà thuật này.
Tuy rằng loại bàng môn tả đạo này, Diệp Trần cũng không có để vào mắt, thế nhưng là thực lực của năm người trước mắt này vượt xa Hạ Hầu trưỡng lão trước đó, hơn nữa năm người phối hợp với nhau mượt lực trận pháp chính là Diệp Trần cũng không thể coi thường được.
Rầm rầm rầm!
Năm con độc vật to lớn phân biệt từu năm phương hướng khác nhau vây công về phía Diệp Trần.
"Hừ!"
Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, một tay ôm Tô Mạn đồng thời nhanh như chớp đã chép ra năm kiếm!
Khanh khanh khanh!
Lấy thực lực ngày hôm nay của Diệp Trần chính là cao thủ cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ cũng không dám đón đỡ một kích của Tử Quỳnh kiếm của hắn.
Tuy nhiên, năm cỗ thi thể yêu thú trước mắt này sau khi được đám người Vân Thiên Thanh rèn luyện qua vô số lần chẳng những kịch độc vô cùng, hơn nữa căn bản không có bất luận cảm giác đau gì.
Cho dù Diệp Trần dùng toàn lực, trong lúc nhất thời cũng khó có thể hủy nó đi.
Rầm rầm rầm!
Một cái chớp mắt, hai bên đã giao thủ hơn mười chiêu, năm cỗ thi thể yêu thú kia dưới sự điều khiển của năm tên cao thủ, phối hợp chặt chẽ không có sơ hở.
Tuy rằng Diệp Trần vẫn có thể chiếp thượng phong. nhưng còn phải phân tâm đi bảo vệ Tô Mạn và Chúc Tiểu Bạch, muốn thắng lợi thì cũng không hề dễ dàng chút nào.
Mà Vân Thiên Thanh giống như cũng nhìn ra một điểm này, vậy mà bắt đầu khởi xuống tấn công mạnh mẽ về phía Chúc Tiểu Bạch!
Bỗng nhiên, "A!"
Chúc Tiểu Bạch không cẩn thận bị một đạo khí độc quét trúng, trực tiếp hét thảm một tiếng vậy mà ngã xuống đất ngất đi.
Diệp Trần lập tức khẩn trương, lúc này muốn lên cứu trước, mà lúc này Vân Thiên Thanh lợi dụng đúng cơ hội, đột nhiên tấn công mạnh về phía Diệp Trần!
Trong lòng Diệp Trần khe khẽ thở dài, đành phải bỏ qua Chúc Tiểu Bạch, mang theo Tô Mạn liên tục lùi lại hơn mười mét.
"Khặc khặc!"
Vân Thiên Thanh thấy đã bức lui được Diệp Trần thì ngay lập tức phát ra một tiếng cười tà, đồng thời đưa tay khẽ vồ, ngay lập tức bắt lấy Chúc Tiểu Bạch, "Diệp Cuồng Tiên, ta tuy rằng không biết, ngươi và cái tên dư nghiệt Hỏa Thần tông này có quan hệ như thế nào, tuy nhiên nếu như không muốn hắn chết thì ngoan ngoãn đầu hàng cho ta đi!"
P/S: Ta thích nào....Chương 8- Kim Phiếu TLT nha:D
/1085
|