Huyết Dẫn Sát chú, tên như ý nghĩa, chính là một loại lấy huyết mạch làm dẫn, tru sát kỳ tông thần cùng tộc là một loại chú pháp tà ác.
Nếu không phải ba người Liễu Mộ Bạch này cùng với gia tộc sau lưng bọn hắn, lặp đi lặp lại khiêu khích Diệp Trần nhiều lần, hắn cũng không muốn sử dụng môn pháp chú tà ác này.
Nhổ cỏ không trừ tận gốc, gió xuan thổi tới lại mọc lên, vậy thì dứt khoát ngay cả gia tộc đời thứ ba của bọn họ trừ sạch toàn bộ, cũng tránh cho sau này lại có phiền phức!
Theo tiếng quát khẽ kia rơi xuống.
Sưu! Sưu! Sưu!
Từ đám sương máu ở trên không kia phân biệt tách ra thành ba luồng ánh sáng màu máu bay thẳng tới ba vị trí khác nhau mà đi!
Sau khi Diệp Trần đột phá cảnh giới Trúc Cơ, thần niệm đột nhiên tăng mạnh thêm lần nữa, cùng với lực lượng huyết mạch của ba người này chỉ dẫn, đủ để bao trùm trong phạm vi trăm dặm.
Hay nói theo cách khác, ba người Liễu Mộ Bạch này, chỉ cần đều là cùng gia tộc ba đời gần đây của bọn hắn, chỉ cần không ta khỏi thành phố Thiên Hải, cũng khó có thể trốn tránh được thần niệm tru sát của Diệp Trần!
...
Cùng lúc đó, Vũ gia ở Thiên Hải, vào lúc này đang giăng đèn kết hoa, mọi người vui mừng hớn hở.
Trên đại sảnh, mọi người Vũ gia đều tập trung lại một chỗ, đang nghị luận chuyện gì đó rất sôi nổi, thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười vui đắc ý.
"Cha, ngài vừa xuất mã quả nhiên không phải tầm thường, Vũ gia chúng ta chỉ cần dựa vào đường dây này của Lưu trưởng lão, sau này làm ăn dược liệu là có thể thống trị mấy tỉnh ở Giang Nam!"
Nói chuyện chính là một người đàn ông trung niên, người này tên là Vũ Thế Xương, là gia chủ Vũ gia là em trai của Vũ Thế Mậu, chú ba của Vũ Liên Thành.
Theo sát đó, lại có một người đàn ông trung niên nói:
"Tam ca nói không sai! Bây giờ chúng ta chỉ chờ Diệp Cuồng Tiên kia vừa chết là có thể chỉnh đốn lại thế lực trong tỉnh Thiên Nam, xử lý toàn bộ những thế lực phản bội Vũ gia chúng ta, độc bá tỉnh Thiên Nam một lần nữa!"
Người đàn ông trung niên này tên là Vũ Thế Thịnh là em trai của Vũ Thế Xương, chú tư của Vũ Liên Thành.
Hai người kia vừa nói xong, mọi người còn lại cũng thi nhau hưởng ứng.
"Tam gia, Tứ gia nói rất đúng! Nghĩ tới Vũ gia chúng ta, xưng bá tỉnh Thiên Nam trên trăm năm, đã có lúc nào phải chịu uất ức như vậy trong hai tháng qua chưa?"
"Còn không phải đều là Diệp Cuồng Tiên kia hại cho!"
"Cũng may lần này còn có lão tổ Tần gia xuất thủ, chắc chắn có thẻ giết chết tên kia, Vũ gia chúng ta cũng không cần phải cố kỵ mà chịu nhục nhã như thế này nữa!"
...
Mọi người bàn tán sôi nổi, từng người càng nói càng hưng phấn, duy chỉ có một lão giả ngồi ở chủ trị trên đại đường, từ đầu tới cuối không nói một lời.
Hóa ra, người này chính là gia chủ Vũ gia đời trước, gia gia của Vũ Liên Thành Vũ Càn Sơn!
Ở trên tỉnh Thiên Nam trong thế hệ trước, gần như không ai không biết tới đại danh của gia chủ đời trước Vũ gia này, có thể coi là một đời kiêu hùng.
Từ hai tháng trước, sau khi Vũ Thế Mậu bị Diệp Trần giết chết, vị lão gia chủ này của Vũ gia phải xuống núi làm lại từ đầu, lập tức hạ lệnh thế lực Vũ gia, nhanh chóng co đầu rút cổ đến thành phố Thiên Hải, lúc này mới giữ được thực lực của Vũ gia.
Trước đó không lâu lại lợi dụng giao thiệp ngày xưa của chính mình, dựa vào Lưu Lâm Phong trưởng lão ngoại môn Tiêu Dao sơn trang.
Nhìn qua dáng vẻ của mỗi người đều đang cao hứng, Vũ Càn Sơn khẽ cau mày, bỗng nhiên ho nhẹ hai tiếng.
Toàn bộ phòng khách lớn của Vũ gia trong nháy mắt an tĩnh lại.
Vũ Càn Sơn vuốt vuốt sợi râu hoa râm, từ từ mở miệng nói:
"Các ngươi không cần thiết phải đắc ý vênh váo! Chỉ cần Diệp Cuồng Tiên kia một ngày không chết, Vũ gia chúng ta không có bất kỳ chỗ nào có thể xoay mình, càng vào thời điểm này, việc làm của các ngươi càng phải thận trọng, tuyệt đối không thể tới chọc cái tên sát tinh kia!"
Vũ Càn Sơn có uy vọng cực cao ở Vũ gia, mọi người tự nhiên không dám phản bác, vội vàng thi nhau khom người đồng ý.
Nói xong lời này, Vũ Càn Sơn quét lên trên thân mỗi người một lần, bỗng nhiên nhướng mày, "Không phải ta đã truyền qua mệnh lệnh, mấy ngày nay đệ tử Vũ gia nếu như ở dưới tình huống không cần thiết thì không được ra ngoài sao? Làm sao không thấy mấy tên tiểu bối kia?"
Mọi người nhất thời nhìn nhau im lặng, Vũ Thế Xương ở một bên vội vàng báo cáo:
"Liên Thành và Thiếu Khanh đi suối nước nóng Viêm Sơn, chiêu đãi vị Lưu trưởng lão kia, con liên tục phải xử lý chuyện của công ty nên không đi được, còn về Liên Hải..."
Vũ Thế Xương nói tới đây, không thể không nhìn Vũ Thế Thịnh ở bên cạnh.
Hóa ra Vũ Liên Hải này là con trai của Vũ Thế Thịnh Tứ gia của Vũ gia.
Vũ Thế Thịnh lập tức xấu hổ, sau đó mặt mũi tràn đầy vẻ giận dữ nói:
"Con sẽ gọi điện để cho nghịch tử kia trở về!"
Vũ Càn Sơn nghe được hai đứa con trai báo cáo, nhẹ gật đầu, nói:
"Ừm, nhắc tới bên trong đồng lứa tuổi trẻ thì cũng chỉ có Liên Thành là làm cho ta yên tâm nhất, chờ Vũ gia trở lại quỹ đạo một lần nữa, ta sẽ nhanh chóng giao cái gánh nặng Vũ gia này vào trong tay Liên Thành!"
Vũ Thế Xương và Vũ Thế Thịnh nghe được điều này, lập tức thi nhau hiện ra vẻ không vui, nhưng chuyện lớn chuyện nhỏ ở Vũ gia này toàn bộ đều do một lời của Vũ Càn Sơn mà quyết, hơn nữa Vũ Liên Thành vốn chính là Thiếu chủ của Vũ gia, cũng là danh chính ngôn thuận, bọn họ căn bản không có chỗ nào để mà phản bác.
"Được rồi! Tộc hội hôm nay đến đây thôi!"
Vũ Càn Sơn chậm rãi đứng dậy, lại đảo ở trên thân mỗi người một lần,
"Nhớ lấy! Trước khi Diệp Cuồng Tiên kia không chết, làm việc cần phải khiêm tốn! Cần phải..."
Vũ Càn Sơn nói tới đây, đột nhiên có một tia ánh sáng nhỏ yếu, từ trong không trung bắn ra, trong nháy mắt chui vòa trong mi tâm của Vũ Càn Sơn!
Sau một khắc, Vũ Càn Sơn giống như nhìn thấy cảnh tượng vô cùng kinh khủng nào đó, hai mắt lập tức trợn lên thật lớn, gần như đều nhanh muốn từ trong hốc mắt đi ra!
Sau đó, con ngươi đầu tiên là co rụt lại, rồi nhanh chóng phóng lớn, hoàn toàn không còn biểu hiện nào cả...
"Cha..."
Vũ Thế Xương thấy Vũ Càn Sơn nói được nửa câu, bỗng nhiên im bặt mà dừng, nhịn không được phải lên tiếng hỏi thăm, ngay vào lúc này, lại có một tia ánh sáng nhỏ yếu cũng chui vào mi tâm của hai người Vũ Thế Xương, Vũ Thế Thịnh.
Sau một lúc, "Phù phù!" "Phù phù!" "Phù phù!"
Ba cha con Vũ Càn Sơn, Vũ Thế Xương, Vũ Thế Thịnh thế mà tất cả đều ngã xuống đất.
Mọi người giật nảy mình, vội vàng lao lên phía trước dò xét, lúc này mới phát hiện ba người này thế mà toàn bộ đều không còn khí tức!!
Sau đó, lại có mấy tên tiểu bối của Vũ gia cũng thi nhau ngã xuống đất, toàn bộ không hiểu ra sao cả đều chết bất đắc kỳ tử mà bỏ mình!
"A!"
Mọi người còn lại, chưa bao giờ gặp qua cảnh tượng quỷ dị kinh khủng như vậy, lập tức thi nhau hét lên.
Tuy nhiên, sợ cố kinh dị như vậy cũng không có kết thúc, ngược lại bắt đầu ở toàn bộ Vũ gia lan tràn ra, sau đó truyền khắp toàn bộ thành phố Thiên Hải!
Cùng lúc đó, ở Lục gia, Liễu gia cũng xảy ra loại bi kịch như vậy.
Tin tức bây giờ là thời địa bùng nổ, sau khi sự cố không bình thường này xảy ra liên tiếp, bắt đầu nhanh chóng lan truyền ra ở trên internet, từng cái từng cái tin tức này khiến cho người ta phải sợ hãi tới nổi da gà, rất nhanh đều được đặt tên tin tức nổi bất của mỗi một cái trang web tin tức.
"Vũ Liên Tiến giám đốc tập đoàn Vũ Thị, lúc ở công ty tổ chức hội nghị Ban Giám đốc, đột nhiên chết bất đắc kỳ tử bỏ mình, nguyên nhân không rõ..."
"Vũ Liên Thành nổi danh hoa hoa công tử ở Thiên Hải, ở trong một câu lạc bộ cao cấp nào đó, đột nhiên chết bất đắc kỳ tử bỏ mình, nguyên nhân không rõ..."
"Lục Hạo Minh chủ tịch tập đoàn Lục thị, lúc ở một công trường nào đó đang khảo sát hạng mục, đột nhiên chết bất đắc kỳ tử bỏ mình, nguyên nhân không rõ..."
"Liễu Chính Long chủ tịch tập đoàn Liễu thị, ở lúc gặp mặt với khách nước ngoài, đột nhiên chết bất đắc kỳ tử bỏ mình, nguyên nhân không rõ..."
...
Chỉ ngắn ngủi chưa tới nửa canh giờ, đã truyền ra tin tức mấy chục người đột nhiên chết bất đắc kỳ tử bỏ mình, nguyên nhân không rõ...hơn nữa mọi người phát hiện ra chuyện kinh người, người chết vậy mà tất cả đều là các nhân vật quan trọng của tam đại gia tộc Vũ gia, Lục gia, Liễu gia của thành phố Thiên Hải!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ thành phố Thiên Hải, nhất là người của tam đại gia tộc, tất cả đều bao phủ ở trong bóng ma to lớn, người người cảm thấy bất an, sợ mình trở thành mục tiêu kế tiếp của tử thần.
P/S: Ta thích nào....KP
Nếu không phải ba người Liễu Mộ Bạch này cùng với gia tộc sau lưng bọn hắn, lặp đi lặp lại khiêu khích Diệp Trần nhiều lần, hắn cũng không muốn sử dụng môn pháp chú tà ác này.
Nhổ cỏ không trừ tận gốc, gió xuan thổi tới lại mọc lên, vậy thì dứt khoát ngay cả gia tộc đời thứ ba của bọn họ trừ sạch toàn bộ, cũng tránh cho sau này lại có phiền phức!
Theo tiếng quát khẽ kia rơi xuống.
Sưu! Sưu! Sưu!
Từ đám sương máu ở trên không kia phân biệt tách ra thành ba luồng ánh sáng màu máu bay thẳng tới ba vị trí khác nhau mà đi!
Sau khi Diệp Trần đột phá cảnh giới Trúc Cơ, thần niệm đột nhiên tăng mạnh thêm lần nữa, cùng với lực lượng huyết mạch của ba người này chỉ dẫn, đủ để bao trùm trong phạm vi trăm dặm.
Hay nói theo cách khác, ba người Liễu Mộ Bạch này, chỉ cần đều là cùng gia tộc ba đời gần đây của bọn hắn, chỉ cần không ta khỏi thành phố Thiên Hải, cũng khó có thể trốn tránh được thần niệm tru sát của Diệp Trần!
...
Cùng lúc đó, Vũ gia ở Thiên Hải, vào lúc này đang giăng đèn kết hoa, mọi người vui mừng hớn hở.
Trên đại sảnh, mọi người Vũ gia đều tập trung lại một chỗ, đang nghị luận chuyện gì đó rất sôi nổi, thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười vui đắc ý.
"Cha, ngài vừa xuất mã quả nhiên không phải tầm thường, Vũ gia chúng ta chỉ cần dựa vào đường dây này của Lưu trưởng lão, sau này làm ăn dược liệu là có thể thống trị mấy tỉnh ở Giang Nam!"
Nói chuyện chính là một người đàn ông trung niên, người này tên là Vũ Thế Xương, là gia chủ Vũ gia là em trai của Vũ Thế Mậu, chú ba của Vũ Liên Thành.
Theo sát đó, lại có một người đàn ông trung niên nói:
"Tam ca nói không sai! Bây giờ chúng ta chỉ chờ Diệp Cuồng Tiên kia vừa chết là có thể chỉnh đốn lại thế lực trong tỉnh Thiên Nam, xử lý toàn bộ những thế lực phản bội Vũ gia chúng ta, độc bá tỉnh Thiên Nam một lần nữa!"
Người đàn ông trung niên này tên là Vũ Thế Thịnh là em trai của Vũ Thế Xương, chú tư của Vũ Liên Thành.
Hai người kia vừa nói xong, mọi người còn lại cũng thi nhau hưởng ứng.
"Tam gia, Tứ gia nói rất đúng! Nghĩ tới Vũ gia chúng ta, xưng bá tỉnh Thiên Nam trên trăm năm, đã có lúc nào phải chịu uất ức như vậy trong hai tháng qua chưa?"
"Còn không phải đều là Diệp Cuồng Tiên kia hại cho!"
"Cũng may lần này còn có lão tổ Tần gia xuất thủ, chắc chắn có thẻ giết chết tên kia, Vũ gia chúng ta cũng không cần phải cố kỵ mà chịu nhục nhã như thế này nữa!"
...
Mọi người bàn tán sôi nổi, từng người càng nói càng hưng phấn, duy chỉ có một lão giả ngồi ở chủ trị trên đại đường, từ đầu tới cuối không nói một lời.
Hóa ra, người này chính là gia chủ Vũ gia đời trước, gia gia của Vũ Liên Thành Vũ Càn Sơn!
Ở trên tỉnh Thiên Nam trong thế hệ trước, gần như không ai không biết tới đại danh của gia chủ đời trước Vũ gia này, có thể coi là một đời kiêu hùng.
Từ hai tháng trước, sau khi Vũ Thế Mậu bị Diệp Trần giết chết, vị lão gia chủ này của Vũ gia phải xuống núi làm lại từ đầu, lập tức hạ lệnh thế lực Vũ gia, nhanh chóng co đầu rút cổ đến thành phố Thiên Hải, lúc này mới giữ được thực lực của Vũ gia.
Trước đó không lâu lại lợi dụng giao thiệp ngày xưa của chính mình, dựa vào Lưu Lâm Phong trưởng lão ngoại môn Tiêu Dao sơn trang.
Nhìn qua dáng vẻ của mỗi người đều đang cao hứng, Vũ Càn Sơn khẽ cau mày, bỗng nhiên ho nhẹ hai tiếng.
Toàn bộ phòng khách lớn của Vũ gia trong nháy mắt an tĩnh lại.
Vũ Càn Sơn vuốt vuốt sợi râu hoa râm, từ từ mở miệng nói:
"Các ngươi không cần thiết phải đắc ý vênh váo! Chỉ cần Diệp Cuồng Tiên kia một ngày không chết, Vũ gia chúng ta không có bất kỳ chỗ nào có thể xoay mình, càng vào thời điểm này, việc làm của các ngươi càng phải thận trọng, tuyệt đối không thể tới chọc cái tên sát tinh kia!"
Vũ Càn Sơn có uy vọng cực cao ở Vũ gia, mọi người tự nhiên không dám phản bác, vội vàng thi nhau khom người đồng ý.
Nói xong lời này, Vũ Càn Sơn quét lên trên thân mỗi người một lần, bỗng nhiên nhướng mày, "Không phải ta đã truyền qua mệnh lệnh, mấy ngày nay đệ tử Vũ gia nếu như ở dưới tình huống không cần thiết thì không được ra ngoài sao? Làm sao không thấy mấy tên tiểu bối kia?"
Mọi người nhất thời nhìn nhau im lặng, Vũ Thế Xương ở một bên vội vàng báo cáo:
"Liên Thành và Thiếu Khanh đi suối nước nóng Viêm Sơn, chiêu đãi vị Lưu trưởng lão kia, con liên tục phải xử lý chuyện của công ty nên không đi được, còn về Liên Hải..."
Vũ Thế Xương nói tới đây, không thể không nhìn Vũ Thế Thịnh ở bên cạnh.
Hóa ra Vũ Liên Hải này là con trai của Vũ Thế Thịnh Tứ gia của Vũ gia.
Vũ Thế Thịnh lập tức xấu hổ, sau đó mặt mũi tràn đầy vẻ giận dữ nói:
"Con sẽ gọi điện để cho nghịch tử kia trở về!"
Vũ Càn Sơn nghe được hai đứa con trai báo cáo, nhẹ gật đầu, nói:
"Ừm, nhắc tới bên trong đồng lứa tuổi trẻ thì cũng chỉ có Liên Thành là làm cho ta yên tâm nhất, chờ Vũ gia trở lại quỹ đạo một lần nữa, ta sẽ nhanh chóng giao cái gánh nặng Vũ gia này vào trong tay Liên Thành!"
Vũ Thế Xương và Vũ Thế Thịnh nghe được điều này, lập tức thi nhau hiện ra vẻ không vui, nhưng chuyện lớn chuyện nhỏ ở Vũ gia này toàn bộ đều do một lời của Vũ Càn Sơn mà quyết, hơn nữa Vũ Liên Thành vốn chính là Thiếu chủ của Vũ gia, cũng là danh chính ngôn thuận, bọn họ căn bản không có chỗ nào để mà phản bác.
"Được rồi! Tộc hội hôm nay đến đây thôi!"
Vũ Càn Sơn chậm rãi đứng dậy, lại đảo ở trên thân mỗi người một lần,
"Nhớ lấy! Trước khi Diệp Cuồng Tiên kia không chết, làm việc cần phải khiêm tốn! Cần phải..."
Vũ Càn Sơn nói tới đây, đột nhiên có một tia ánh sáng nhỏ yếu, từ trong không trung bắn ra, trong nháy mắt chui vòa trong mi tâm của Vũ Càn Sơn!
Sau một khắc, Vũ Càn Sơn giống như nhìn thấy cảnh tượng vô cùng kinh khủng nào đó, hai mắt lập tức trợn lên thật lớn, gần như đều nhanh muốn từ trong hốc mắt đi ra!
Sau đó, con ngươi đầu tiên là co rụt lại, rồi nhanh chóng phóng lớn, hoàn toàn không còn biểu hiện nào cả...
"Cha..."
Vũ Thế Xương thấy Vũ Càn Sơn nói được nửa câu, bỗng nhiên im bặt mà dừng, nhịn không được phải lên tiếng hỏi thăm, ngay vào lúc này, lại có một tia ánh sáng nhỏ yếu cũng chui vào mi tâm của hai người Vũ Thế Xương, Vũ Thế Thịnh.
Sau một lúc, "Phù phù!" "Phù phù!" "Phù phù!"
Ba cha con Vũ Càn Sơn, Vũ Thế Xương, Vũ Thế Thịnh thế mà tất cả đều ngã xuống đất.
Mọi người giật nảy mình, vội vàng lao lên phía trước dò xét, lúc này mới phát hiện ba người này thế mà toàn bộ đều không còn khí tức!!
Sau đó, lại có mấy tên tiểu bối của Vũ gia cũng thi nhau ngã xuống đất, toàn bộ không hiểu ra sao cả đều chết bất đắc kỳ tử mà bỏ mình!
"A!"
Mọi người còn lại, chưa bao giờ gặp qua cảnh tượng quỷ dị kinh khủng như vậy, lập tức thi nhau hét lên.
Tuy nhiên, sợ cố kinh dị như vậy cũng không có kết thúc, ngược lại bắt đầu ở toàn bộ Vũ gia lan tràn ra, sau đó truyền khắp toàn bộ thành phố Thiên Hải!
Cùng lúc đó, ở Lục gia, Liễu gia cũng xảy ra loại bi kịch như vậy.
Tin tức bây giờ là thời địa bùng nổ, sau khi sự cố không bình thường này xảy ra liên tiếp, bắt đầu nhanh chóng lan truyền ra ở trên internet, từng cái từng cái tin tức này khiến cho người ta phải sợ hãi tới nổi da gà, rất nhanh đều được đặt tên tin tức nổi bất của mỗi một cái trang web tin tức.
"Vũ Liên Tiến giám đốc tập đoàn Vũ Thị, lúc ở công ty tổ chức hội nghị Ban Giám đốc, đột nhiên chết bất đắc kỳ tử bỏ mình, nguyên nhân không rõ..."
"Vũ Liên Thành nổi danh hoa hoa công tử ở Thiên Hải, ở trong một câu lạc bộ cao cấp nào đó, đột nhiên chết bất đắc kỳ tử bỏ mình, nguyên nhân không rõ..."
"Lục Hạo Minh chủ tịch tập đoàn Lục thị, lúc ở một công trường nào đó đang khảo sát hạng mục, đột nhiên chết bất đắc kỳ tử bỏ mình, nguyên nhân không rõ..."
"Liễu Chính Long chủ tịch tập đoàn Liễu thị, ở lúc gặp mặt với khách nước ngoài, đột nhiên chết bất đắc kỳ tử bỏ mình, nguyên nhân không rõ..."
...
Chỉ ngắn ngủi chưa tới nửa canh giờ, đã truyền ra tin tức mấy chục người đột nhiên chết bất đắc kỳ tử bỏ mình, nguyên nhân không rõ...hơn nữa mọi người phát hiện ra chuyện kinh người, người chết vậy mà tất cả đều là các nhân vật quan trọng của tam đại gia tộc Vũ gia, Lục gia, Liễu gia của thành phố Thiên Hải!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ thành phố Thiên Hải, nhất là người của tam đại gia tộc, tất cả đều bao phủ ở trong bóng ma to lớn, người người cảm thấy bất an, sợ mình trở thành mục tiêu kế tiếp của tử thần.
P/S: Ta thích nào....KP
/1085
|