Cho dù bất cứ một loại nghề nghiệp nào, cũng có quy tắc của riêng mình, ai phá hỏng quy tắc đó, sẽ bị mọi người chỉ trích!Classe Luther vừa rồi mạnh miện với Tiểu Cương như vậy, là bởi vì Tiểu Cương là
một người mới, nhưng đối với Kim Hồng Chung lại khác!
Kim Hồng Chung là một người đầy kinh nghiệm, đương nhiên sẽ nói là cách của hắn không, hợp quy củ! Đồng thời cũng ám chỉ rằng, nếu làm như vậy, thì sẽ bị đồng nghiệp phỉ nhổ, lả địch nhân cùa mọi người!Bởi vi ai cũng đề phòng ngươi, hôm nay là Phi Yến Môn, nhưng mai có thể là họ.Không bằng họ sẽ tập trung diệt cái gai này!
Classe Luther đương nhiên cũng không ngu mà làm chuyện này! Mọi việc đều có nguyên nhân, nêu như có người điêu tra ra, thì bang phái của mình sẽ trở thành công địch của mọi người! Cho nên, phải cho Phi Yến Môn một cái cơ hội! Đó là ra cho họ một điều kiện,nếu như làm được, thì mọi chuyện bỏ qua! Nêu như không có làm được, vậy thì chứng tỏ ngươi không bằng người!
Đây là quy củ trong hành nghể, Classe Luther cũng rõ, Kim Hồng Chung cũng rõ,nên hai người không cần phải nói nhiều!
"nói đi, muốn chúng tôi làm gì?"Kim Hồng Chung nhàn nhạt nói.
"Tuyệt, không hổ là chưởng môn nhân của Phi Yến Môn, nói chuyện rất sảng khoái!"Classe Luther cười nói:"Lôi Thần đảng chúng tôi có một tin tức, đó là xuất hiện một viên trân châu lớn nhất thế giới. Đường kính khoảng 25cm, đương nhiên thứ này sẽ không dễ xuất thủ!"
Trân châu lớn nhất? Ha hả, lớn nhất hiện nay không phải chỉ có 23cm thôi sao?"Kim Hồng Chung hỏi ngược lại.
"Là người như chúng ta, tin cung biểt, số liệu công bố tìi thường
không phải thực tế!"Class luther cười nói:"Tin rằng trong tay ông cũng sẽ có tư liệu, đúng không?"
"ha ha, ông nói tiếp."Kim Hồng Chung từ chối cho ý kiến cười
"Được, tôi nói ngắn gọn, chúng ta đồng thời phái một người tới đọ sức, ông công,chúng tôi thủ!"Classe Luther nói.
"Có ý gì?"Kim Hông Chung hỏi.
"Nói đúng ra là tôi đã mua viên trân châu này, ông phái người tới trộm, trộm được thì mọi chuyện sẽ xong!"Classe Luther nói:"Nếu như lấy không được, vậy thật xin lỗi, cứ dựa theo lời tôi nói mà làm!"
Kim Hồng Chung hết sức rõ ràng, Classe Luther nói tuy rằng đơn, nghe thì cảm giác như mình chiếm tiện nghi lớn lao, nhưng mà Kim Hồng Chung lại hiểu, sự tình căn bản không giống như những gì Classe Luther nói.Muốn trộm trân châu đã khó, nay còn muốn trộm trong tổ chức đạo tặc đứng thứ hai thế giới lại càng khó khăn.
Lôi Thần đảng tinh thông đạo tặc, cho nên tương ứng, cũng sẽ tinh thông bố trí phòng thủ! Bởi vì bọn họ đã biết, sở hở ở những chổ nào.
Điều ấy Kim Hồng Chung cũng hiểu, Classe Luther cũng rõ, thế nhưng, không ai muốn tỏ ra yếu kém cả!
Hai tổ chức nàỵ thực lực tương đương, bình thường nhất định sẽ âm thầm phân cao thấp, không ai phục ai, rất khó có một cơ hội này, nên họ sẽ không thể buông bỏ được
Cho dù như thế nào đi chăng nữa, trộm sẽ khó hơn thủ Kim Hồng Chung biết, Classe Luther chắc chắn sẽ không dùng những thủ đoạn xấu xa, nhưng phòng thủ nghiệm mật chắc chắn sẽ có! Nhưng mà sự tình đã không còn sự lựa chọn nào khác cho Kim Hồng Chung nữa rồi!
"ông cứ chuẩn bị đi, tôi cũng sẽ chuẩn bị"Classe Luther nói:"6 tháng sau, tôi thông báo cho tới!"
"một lời đã định!"Kim Hồng Chung đáp ứng nói.
… …. …
Thời gian càng ngày càng gần, trong nháy mắt đã nữa năm, Kim Hồng Chung vẫn chưa tìm ra biện pháp nào tốt cho tới khi Tiểu Đông vô tình phát hiện một người biết Thuẩn gian di động, thì trong lòng Kim Hồng Chung nhảy lên, sư phụ trỡ về thế nhưng sau đó mới biết là nhận
nhầm người, nhưng đông thời cũng biết, người kia chắc chắn có quan hệ với sư phụ. Nếu như tìm được sư phụ, dựa vào bản lĩnh của sư phụ, lấy một viên trân châu sẽ dễ như trở bàn tay
Tiêu Nha Tử nghe Kim Hồng Chung tự thuật, không khỏi lâm vào trầm tư! Bằng vào bản lĩnh của hắn, muốn lấy một viên trân châu, thì đúng là đại tài tiểu dụng.Nhưng mà Tiêu Nha Tử lại không thể làm như vậy! Bỡi vi hắn đã từng thề với Diêm Vương là sẽ không nhúng tay vảo chuyện của dương gian!
"Làm sao vậy sư phụ, ngài gặp khó xử sao?"Kim Hồng Chung dường như cũng nhận ra, Tiêu Nha Tử không muốn nhúng tay vào chuyện này.
"Tiểu Chung Tử, sự phụ không phải là không muốn giúp con, nhưng sư phụ đã thề là không nhúng tay vào chuyện của thế tục! "Tiêu Nha Tử thở dài, nhản nhạt nói.
"Thế nhưng Sư phụ, nếu như ngài không giúp con, thì Tiểu Chung Tử chỉ có một con đường chêt, Phi Yến Môn cũng đi vào đường cùng!"
Kim Hông Chung có chút bi thương nói.
"Không phải vi sư là người thấy chết không cứu nhưng thực là sự là bắt đắc dĩ"Tiêu Nha Tử lắc đầu.
"Thế nhưng..."
Kim Hồng Chung còn muốn nói điều gì, Tiêu Nha Tử đã không còn để ý đến hắn, xoay người, cung kính nhìn tôi, nói:"Sư thúc, ngài tìm Tiêu Nha Tử có chuyện gi sao?"
'ÁchI, kỳ thực chuyện thì có, cũng không vội."Tuy rằng tôi cũng chán ghét Kim Hồng Chung, nhưng dù sao hắn cũng là đệ tử của Tiêu
Nha Tử, nên có chút đồng tình.
"Dạ, vậy thì để đệ tử tới thỉnh an sư mẫu!"Tiêu Nha Tử nói.
"Được, lát nữa đi cùng ta!"Tôi nhìn Tiêu Nha Tử gật đâu. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Kim Hồng Chung ở bên, nhìn thấy tôi phải rời đi, trong lòng sốt ruột, giữa lúc hắn còn đạng lúng túng. Thì Tiểu Cương ở bên cạnh đã "bịch" một tiếng, quỳ xuống, hướng tôi dập đầu, nói:"Thái sư thúc tổ, xin ngài giúp đệ tử một lần, cầu xin người mà!"
Kim Hồng Chung nghe Tiểu Cương nói lập tức ý thức được, chuyện này chỉ có tôi mới giải quyết được.
Cho nên Kim Hồng Chung cũng vội vàng quỷ gối nói:"Sư thúc tổ, người giúp đệ tử đi, trước đây cũng là do đệ tử không tốt, mạo phạm người,
nhưng cũng chỉ là vì đệ tử nóng lòng tìm sư phụ mà thôi!"
Lúc này tôi đúng là có chuyện cần nhờ Tiêu Nha Tử, vì vậy phất phất tay nói:"Không phải còn vài ngày sao, gấp làm gì! Chờ ta làm xong chuyện, sẽ tới tìm ngươi!"
"Dạ, dạ! Tạ ơn sư thúc tổ!"Kim Hồng Chung thấy tôi nói như vậy lập tức vui mừng, vội vàng nói tạ ơn.
Hiện tại trong phòng chỉ có Kim Hồng Chung và Tiểu Cương, chúng tôi sử dụng Thuấn Di, lập tức rời đi.
một người mới, nhưng đối với Kim Hồng Chung lại khác!
Kim Hồng Chung là một người đầy kinh nghiệm, đương nhiên sẽ nói là cách của hắn không, hợp quy củ! Đồng thời cũng ám chỉ rằng, nếu làm như vậy, thì sẽ bị đồng nghiệp phỉ nhổ, lả địch nhân cùa mọi người!Bởi vi ai cũng đề phòng ngươi, hôm nay là Phi Yến Môn, nhưng mai có thể là họ.Không bằng họ sẽ tập trung diệt cái gai này!
Classe Luther đương nhiên cũng không ngu mà làm chuyện này! Mọi việc đều có nguyên nhân, nêu như có người điêu tra ra, thì bang phái của mình sẽ trở thành công địch của mọi người! Cho nên, phải cho Phi Yến Môn một cái cơ hội! Đó là ra cho họ một điều kiện,nếu như làm được, thì mọi chuyện bỏ qua! Nêu như không có làm được, vậy thì chứng tỏ ngươi không bằng người!
Đây là quy củ trong hành nghể, Classe Luther cũng rõ, Kim Hồng Chung cũng rõ,nên hai người không cần phải nói nhiều!
"nói đi, muốn chúng tôi làm gì?"Kim Hồng Chung nhàn nhạt nói.
"Tuyệt, không hổ là chưởng môn nhân của Phi Yến Môn, nói chuyện rất sảng khoái!"Classe Luther cười nói:"Lôi Thần đảng chúng tôi có một tin tức, đó là xuất hiện một viên trân châu lớn nhất thế giới. Đường kính khoảng 25cm, đương nhiên thứ này sẽ không dễ xuất thủ!"
Trân châu lớn nhất? Ha hả, lớn nhất hiện nay không phải chỉ có 23cm thôi sao?"Kim Hồng Chung hỏi ngược lại.
"Là người như chúng ta, tin cung biểt, số liệu công bố tìi thường
không phải thực tế!"Class luther cười nói:"Tin rằng trong tay ông cũng sẽ có tư liệu, đúng không?"
"ha ha, ông nói tiếp."Kim Hồng Chung từ chối cho ý kiến cười
"Được, tôi nói ngắn gọn, chúng ta đồng thời phái một người tới đọ sức, ông công,chúng tôi thủ!"Classe Luther nói.
"Có ý gì?"Kim Hông Chung hỏi.
"Nói đúng ra là tôi đã mua viên trân châu này, ông phái người tới trộm, trộm được thì mọi chuyện sẽ xong!"Classe Luther nói:"Nếu như lấy không được, vậy thật xin lỗi, cứ dựa theo lời tôi nói mà làm!"
Kim Hồng Chung hết sức rõ ràng, Classe Luther nói tuy rằng đơn, nghe thì cảm giác như mình chiếm tiện nghi lớn lao, nhưng mà Kim Hồng Chung lại hiểu, sự tình căn bản không giống như những gì Classe Luther nói.Muốn trộm trân châu đã khó, nay còn muốn trộm trong tổ chức đạo tặc đứng thứ hai thế giới lại càng khó khăn.
Lôi Thần đảng tinh thông đạo tặc, cho nên tương ứng, cũng sẽ tinh thông bố trí phòng thủ! Bởi vì bọn họ đã biết, sở hở ở những chổ nào.
Điều ấy Kim Hồng Chung cũng hiểu, Classe Luther cũng rõ, thế nhưng, không ai muốn tỏ ra yếu kém cả!
Hai tổ chức nàỵ thực lực tương đương, bình thường nhất định sẽ âm thầm phân cao thấp, không ai phục ai, rất khó có một cơ hội này, nên họ sẽ không thể buông bỏ được
Cho dù như thế nào đi chăng nữa, trộm sẽ khó hơn thủ Kim Hồng Chung biết, Classe Luther chắc chắn sẽ không dùng những thủ đoạn xấu xa, nhưng phòng thủ nghiệm mật chắc chắn sẽ có! Nhưng mà sự tình đã không còn sự lựa chọn nào khác cho Kim Hồng Chung nữa rồi!
"ông cứ chuẩn bị đi, tôi cũng sẽ chuẩn bị"Classe Luther nói:"6 tháng sau, tôi thông báo cho tới!"
"một lời đã định!"Kim Hồng Chung đáp ứng nói.
… …. …
Thời gian càng ngày càng gần, trong nháy mắt đã nữa năm, Kim Hồng Chung vẫn chưa tìm ra biện pháp nào tốt cho tới khi Tiểu Đông vô tình phát hiện một người biết Thuẩn gian di động, thì trong lòng Kim Hồng Chung nhảy lên, sư phụ trỡ về thế nhưng sau đó mới biết là nhận
nhầm người, nhưng đông thời cũng biết, người kia chắc chắn có quan hệ với sư phụ. Nếu như tìm được sư phụ, dựa vào bản lĩnh của sư phụ, lấy một viên trân châu sẽ dễ như trở bàn tay
Tiêu Nha Tử nghe Kim Hồng Chung tự thuật, không khỏi lâm vào trầm tư! Bằng vào bản lĩnh của hắn, muốn lấy một viên trân châu, thì đúng là đại tài tiểu dụng.Nhưng mà Tiêu Nha Tử lại không thể làm như vậy! Bỡi vi hắn đã từng thề với Diêm Vương là sẽ không nhúng tay vảo chuyện của dương gian!
"Làm sao vậy sư phụ, ngài gặp khó xử sao?"Kim Hồng Chung dường như cũng nhận ra, Tiêu Nha Tử không muốn nhúng tay vào chuyện này.
"Tiểu Chung Tử, sự phụ không phải là không muốn giúp con, nhưng sư phụ đã thề là không nhúng tay vào chuyện của thế tục! "Tiêu Nha Tử thở dài, nhản nhạt nói.
"Thế nhưng Sư phụ, nếu như ngài không giúp con, thì Tiểu Chung Tử chỉ có một con đường chêt, Phi Yến Môn cũng đi vào đường cùng!"
Kim Hông Chung có chút bi thương nói.
"Không phải vi sư là người thấy chết không cứu nhưng thực là sự là bắt đắc dĩ"Tiêu Nha Tử lắc đầu.
"Thế nhưng..."
Kim Hồng Chung còn muốn nói điều gì, Tiêu Nha Tử đã không còn để ý đến hắn, xoay người, cung kính nhìn tôi, nói:"Sư thúc, ngài tìm Tiêu Nha Tử có chuyện gi sao?"
'ÁchI, kỳ thực chuyện thì có, cũng không vội."Tuy rằng tôi cũng chán ghét Kim Hồng Chung, nhưng dù sao hắn cũng là đệ tử của Tiêu
Nha Tử, nên có chút đồng tình.
"Dạ, vậy thì để đệ tử tới thỉnh an sư mẫu!"Tiêu Nha Tử nói.
"Được, lát nữa đi cùng ta!"Tôi nhìn Tiêu Nha Tử gật đâu. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Kim Hồng Chung ở bên, nhìn thấy tôi phải rời đi, trong lòng sốt ruột, giữa lúc hắn còn đạng lúng túng. Thì Tiểu Cương ở bên cạnh đã "bịch" một tiếng, quỳ xuống, hướng tôi dập đầu, nói:"Thái sư thúc tổ, xin ngài giúp đệ tử một lần, cầu xin người mà!"
Kim Hồng Chung nghe Tiểu Cương nói lập tức ý thức được, chuyện này chỉ có tôi mới giải quyết được.
Cho nên Kim Hồng Chung cũng vội vàng quỷ gối nói:"Sư thúc tổ, người giúp đệ tử đi, trước đây cũng là do đệ tử không tốt, mạo phạm người,
nhưng cũng chỉ là vì đệ tử nóng lòng tìm sư phụ mà thôi!"
Lúc này tôi đúng là có chuyện cần nhờ Tiêu Nha Tử, vì vậy phất phất tay nói:"Không phải còn vài ngày sao, gấp làm gì! Chờ ta làm xong chuyện, sẽ tới tìm ngươi!"
"Dạ, dạ! Tạ ơn sư thúc tổ!"Kim Hồng Chung thấy tôi nói như vậy lập tức vui mừng, vội vàng nói tạ ơn.
Hiện tại trong phòng chỉ có Kim Hồng Chung và Tiểu Cương, chúng tôi sử dụng Thuấn Di, lập tức rời đi.
/630
|