Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 486: Nói chuyện với Mạnh gia (1)

/630


Chủ nhật. tôi vừa đi tới trường học cửa, Thì rất xa đã thấy được Mạnh Thanh Thanh đang ngồi trên chiếc xe Ferrari màu đỏ, trong lòng tôi nghĩ, lại còn nói không muốn cho bạn học biết gia thế của mình, nhưng người ta có mù, cũng biết là nhà cô có tiền.
Tôi bảo Hứa Nhị dừng xe bên cạnh chiếc Ferrari lúc này. Mạnh Thanh Thanh đã nhìn thấy tôi ở trên xe nhìn tôi ngoắc tay, nói: "Lưu Lỗi. ngồi xe của Tôi đi!"
Tôi nhìn Hứa Nhị gật đầu, ý bảo hắn lái xe trờ về.
Sau đó lên xe của Mạnh Thanh Thanh. Tuy rằng hôm nay là chủ nhật, thế nhưng ở trước cổng trường sinh viên lui tới rất nhiều, có người thấy tôi ngồi vào trong chiếc Ferrari của Mạnh Thanh Thanh, lập tức to nhỏ:
"Người này không phải là một tên đào mỏ đó chứ?"
"Chắc là không đâu? Lúc nãy tớ cũng Thấy hắn đi xe tới mà?" "Cậu biết cái gì, xe của hắn chỉ là chiếc Santana 2000!"
Tôi đối với những điều nghị luận này coi như mắt mù tai điếc. kiếp trước của tôi đối với việc này đã không có cảm giác gì, Thì kiếp này da mặt càng dày hơn.
Nhưng thật ra Mạnh Thanh Thanh nghe xong có chút thật ngại ngùng hói: "Tôi có phải làm cho anh mất mặt hay không? Vậy sau này tôi không đi xe nữa nhé?'
"
Không có gì, cô cứ Thoải mái đi, cùng lắm là Tôi đổi xe là được.' Tôi an ủi.
Mạnh Thanh Thanh ngạc nhiên nói, nàng cho rằng nam nhân đều rất sĩ diện, không nghĩ
'Anh thực sự không quan tâm? Thanh Thanh ngạc nhiên nói, không nghĩ tới tôi lại có thể thoải mái như vậy.
"Cô cần gì phải quản họ nghĩ gì. sống như vậy rất mệt!" Tôi khoát tay áo:
"Chuyện ở trên người bọn họ. có có quản được không? Nếu như ngày mai tôi đổi xe. không chừng cô lại biến thành tình nhân của tôi cũng nên!"
Nhà của Mạnh Thanh Thanh đi xe chừng 2h là có Thể tới- Đừng cho là xe thể Thao Thì không có gì đặc biệt. đi với tốc độ cao cũng tương đổi TỐT.
Nhà của Mạnh Thanh Thanh ở trong khu dân cư cao cấp của thành phô U. Kiếp trước tôi cũng có một căn hộ ở chỗ này. nhưng mà chỉ là loại nhỏ, như một cái sạn mà thôi
Mà nhà của Mạnh Thanh Thanh là nhà riêng biệt. độc lập như một chiếc biệt thự, nhưng phải biết rằng, giá nhà của thành phố U này kinh khủng gấp trăm lần ở Tùng Giang!
Mạnh Thanh Thanh thấy tôi không có biểu tình gì khi nhìn thấy nhà mình trong lòng âm thầm yên tâm lại. nàng chỉ sợ tôi sẽ làm ra động tác gì đó để cha nàng khinh thường, nhưng giờ thì hình như nàng đã đa tâm rồi.
"Tiểu thư, lão gia ở trong thư phòng." Lão quản gia mở cửa nói.
Trong lòng tôi thầm nghĩ. đại gia tộc chính là đại gia tộc, tuy rằng mấy năm nay có chút suy sụp, nhưng khí Thế vẫn không giảm, quản gia người hầu đủ cả, năm đó tôi ở nhà Lưu Chấn Hải cũng thấy như vậy.
Mạnh Thanh Thanh dẫn tôi tới trước cửa một gian phòng ở tảng 3 nhẹ nhàng gõ hai
cái.
Bên trong phát ra một thanh âm của người khoảng trung niên: "Mời vào."
Mạnh Thanh Thanh đẩy cửa phòng, trong phòng cũng được bày biện như một thư phòng xưa kia, có một cái giá sách, một cái bàn làm việc.
Trên cái ghế nằm, có một trung niên đang ngồi xem sách, thấy chúng tôi vào. ngẩng đầu
nói:
"Thanh Thanh, mang bạn học về rồi à."
"Cha. người đang làm cái gì đấy!" Mạnh Thanh Thanh thấy cha của mình nói chuyện có phần trịnh trọng thì hết sức kỳ quái. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"Khụ khụ!"
Mạnh Xuyên ho khan hai tiếng, hắn muốn xây dựng một bầu không khí có Thể áp chế tôi nhưng mà không ngờ lại bị con gái mình phá hỏng, vì vây nói:
"Thanh Thanh, con đi pha cho cha hai chén trà. cha với bạn của con nói một hai câu chuyện."
"Cha. để người hầu pha trà đi, con ở chỗ này." Mạnh Thanh Thanh hiển nhiên không muốn rời đi.
"Nghe lời đi. cha Thích trà do con pha." Mạnh Xuyên nói.
"Cha không phải là có chuyện gì không muốn con nghe đó chứ?" Mạnh Thanh Thanh không nhúc nhích chút nào.
"Thanh Thanh, con có muốn cha giúp con nói với ông hay không?" Mạnh Xuyên thấy Mạnh Thanh Thanh khẩn trương, trong lòng thở dài một hơi. xem ra nha đầu kia đã động chân tình. vì vậy cười nói: "Có phải sợ cha ăn bạn của con không?"
"A. vây được rồi."
Mạnh Thanh Thanh lo lắng liếc mắt nhìn tôi nhưng mà vẫn xoay người ra thư phòng-
Chờ Mạnh Thanh Thanh đóng cửa lại, Mạnh Xuyên chỉ vào một cái ghẻ sopha đối diện với bàn làm việc, nói:
"Người thanh niên. ngồi đi."
"Cám ơn bác Tôi gật đẩu nói.
"
Có Thể nói với bác, cháu và Thanh Thanh tại sao quen nhau không?" Mạnh Xuyên đương nhiên không chỉ nhờ một người điều tra tôi, nhưng vẫn không rõ tại sao tôi lại quen với Mạnh Thanh Thanh, chẳng nhẽ vì gia sản của Mạnh gia
Mà Mạnh Xuyên hỏi vấn đề này, nhưng mà tôi không thể nói được. chẳng nhẽ nói con gái của ông đi tìm hiểu kinh nghiệm sống? Mạnh Xuyên không lo lắng mới là lạ!
"
Chúng cháu là bạn học. cơ hội quen biết rất nhiều, với lại đây là chuyện riêng của cháu với nàng, không có Thanh Thanh đồng ý, bác cũng đừng nên gặng hỏi." Tôi tránh nặng tìm nhẹ nói.
"
Được rồi, vậy bác sẽ không hỏi." Mạnh Xuyên nghe tôi nói như vậy, trong lòng càng thêm hoài nghi mục đích của Tôi nói: "Chúng ta nói vào trọng tâm của câu chuyện cháu mà Thanh Thanh có quan hệ như thế nào?"
"
Đương nhiên yêu đương, bác hỏi như vậy làm gì?" Tôi cười cười nói.
"
Thế nhưng theo bác được biết. cháu còn có những bạn gái khác?" Ánh mắt đang hiền lành của Mạnh Xuyên bổng nhiên trở nên sắc bén. nhìn thẳng vào
tôi

/630

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status