Dương mẫu cẩn thận sờ sờ cửa chiểc xe Hummer gia trưởng nói:"Xe này ngồi nhiều người như vậy không thể hỏng đúng không? Tôi nghe nói có một số công ty hôn lể cải trạng xe cũ để lừa tiền, bề ngoài thì đúng là có tên xe thật, nhưng thực chất lại chỉ là một khối sắt."
Tôi cười Dương mẫu đúng là hiểu cái ngành nghề hôn lễ này, với lại tốt xẩu gì thì tôi cũng cùng Lưu Duyệt làm đại lý xe, xe Hummer thiệt hay giả vẫn có thể phân biệt được, tôi đưa tay đập hai cái vào cửa xe, nói: "Bác xem, nó rắn chắc như vậy, không phải là hàng nhái, đúng không, Tiểu Đào Tử?"
Dương mẫu thấy tôi làm như vậy thì bị dọa sợ nghĩ thằm, không phải đang đùa đó chứ!
Dương mẫu thấy tôi dùng sức đập loạn, thì nghĩ là chuyện này có khi lại phải bồi thường tiền chọ Lục Hồng Đào, nhưng mà nghĩ lại, con rể của mình có thân phận gi, cho dù đặp vỡ, Lục Hồng Đào cũng không dám nói gì.
Quả Lục Hồng Đào nói: "Đương nhiên chiếc Hummer này rất chắc chắn!"Nói Xong, lại dùng chân đạp hai cái.
"Mập mạp, tôi đập hai cái thì không có chuyện gi, nhưng mà ông lấy chân đạp mạnh như vậy, làm hòng tài sản của tôi thì làm sao bây giờ?"
Tôi trợn mắt liểc mắt nhìn hắn, mẹ nó, đúng là không phải do chính chủ bỏ tiểu ra mua mà.
"Ách... Tôi đang biểu hiệu sự chắc chắn của chiếc xe này đấy chứ..." Lục Hồng Đào xẩu hồ nói.
Dương mẫu nhìn thấy thái độ củạ Lục Hồng Đào, lúc này rốt cục đã yên lòng, xem ra mình có đập hỏng cải xe này, thì Lục Hông Đảo cũng không dảm nói gi.
Khi Dương mẫu nhìn thấy sự xa hoa ở bên trong, thì không khòi chấn động! Trời ạ,cái này đâu phải là xe, mà là một căn nhà sang trọng, tủ lạnh TV máy giặt quân áo, tủ bát,buồng vệ sinh, sô pha cái gì cần có đều có,vốn Dương mẫu cho rằng Trịnh Thiếu Bằng đã là người có tiền, xem ra mình đúng là ếch ngôi đáy giếng, đây mới chính là cuộc sống của người có tiền!
Ngồi xe này một lần, sau này đúng là được khoác loác cả đời!
"Tại sao hôm nay tôi cảm thấy mình rất trẻ. Lão Dương, ông chụp cho tôi một tấm hình đi."Dương mâu nghĩ mình kiếp này cũng chỉ được ngồi một lần trên chiếc xe này, nên phải lưu lại làm kỷ niệm.
Dương phụ thở dài, thấy lòng tự trọng của Dương mẫu bành trướng cực độ, đành phải lấy máy chụp ảnh ra.
Nhưng mà Dương phụ lại vỗ vỗ vào máy chụp hai cái, biểu thị là không có phim,Dương mẫu đúng là khóc không ra nước mắt, ai bảo lúc nãy chụp nhiều ảnh như vậy làm gì,vốn Trịnh Thiếu Bằng có mang theo rất nhiều cuộn phim, nhưng cũng hết sạch
Trịnh Hoa Cường thì biết đi theo thì không được tiện cho lắm, nhưng lại không thể không theo, hắn không muốn bỏ qua một cơ hội tốt như vậy! giờ không chỉ là tăng cường quan hệ với Lục Hồng Đào, mà Trịnh Hoa Cường còn thấy, quan hệ giữa cháu trai mình và tôi không tệ lăm, có thể tranh thủ được.
Rõ ràng là thân phận của tôi cao hơn Lục Hồng Đào, nếu như đi con đường này, thì có thể được lợi nhiều hơn!Nghĩ tới đây, Hoa Cường liền bảo cháu mình lên xe, sau đó định ngồi chung vào chiếc xe lớn, còn chiếc Gold Bread thì cho tiểu đệ lái trở vê. Nhưng hắn đâu có mang tiểu đệ tới?
Bởi vi, lão đại của Tam Thạch Bang ở đây, ai dám mang tới để chuốc thêm phiền phức.
Lục Hồng Đào bảo cháu của mình lên ngồi ở ghể phụ lái, còn mình thì xuống ngồi chổ gần tôi"Lưu tổng giám, ngài nghĩ lão Lục tôi là người thế nào?"Lục Hồng Đào vừa mới lên xe, thì đã nóng lóng muốn biết thái độ của tôi về hắn. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
"Không tệ, vẫn được, nhưng mà tôi thấy ông hơi béo, cần lên Tây Bắc rèn luyện cho bớt béo một chút, nếu không thì chừng 50 tuôi lại cao huyết áp, sơ vỡ động mạch!"Tôi hù dọa hắn nói.
"Ai nha, không được!"Lục Hồng Đào hoảng sợ, Tây Bắc là nơi nào, Ờ đấy rất nghèo khó, hơn nữa phát triển còn lạc hậu, rẩt nhiều người chỉ dựa vào sự cứu tể mà sống, phát triểu gì ở nơi đó, có mà đi đày thì có.
"Hình như là Vân Nam cũng không tệ, nơi đó non xanh nước biếc, ông có muốn đi nơi đó không?"Tôi cười nói.
"Lưu tổng giám, ngài đại nhân đại lượng, tiểu khuyễu vừa rồi đắc tội để lát nửa tôi quật chết nó! Xin ngài bớt giận."
Vân Nam là nơi của dân tộc thiểu sổ, hơn nữa lại là địa bàn buôn lậu thuốc phiện.
Tam Thạch Bang không cho phép trong Trung Quốc buôn lậu thuốc phiện, nên Lục Hồng Đào tái mặt.
"Ông không muốn đi, vậy thì thôi, nhưng có muốn sang Tam Giác Vàng và Myanmar phát triên không."Tôi nói.
"Tới nơi đó làm gi? Tam Thạch Bang chẳng phải là không cho phép buôn thuốc phiện hay sao?"Lục Hồng Đào có chút kỳ quái khi thấy tôi có quyết định như vậy.
"Đó chỉ là trong nước, còn bán cho bọn khỉ nước ngoài vả quỷ Tây dương thì có làm sao."Tôi già vờ lầu bầu nói
"Bên Myanmar kia có một hắc bang chuyên buôn bán vũ khí và hàng cấm, có hàng có tiền, nhưng không biết phái ai tới quản lý đây? Đây chính là một công việc béo bở!"
"a"
Lục Hồng Đào nghe xong hai con mắt cũng bắt đầu đổi màu xanh, hắn đã sớm nghe nói các huynh đệ ưu tú trong bang được tuyển ra nước ngoài phát triển sự nghiệp.Mà chính bản thâu hẳm còn đang phấu đấu, không ngờ cơ hội ờ trước mắt mà không biết quý trọng, Lục Hồng Đào thật muốn treo ngược mình lên.
Nếu như ngnời khác biết hắn có cái ý nghĩ này, không chừng lại cho là hắn có khuynh hướng SM(bạo dâm), thể nhưng hiện giờ ruột gan của lão Lục này đã âm thầm sôi lên rồi
"Lưu tổng giám, lúc nảy là tôi nói đùa thôi, con người của tôi rất thích khỏe mạnh,ngài đem tôi ném tới Vân Nam đi thôi!" Lục Hồng Đào cẩu xin nói:"Ngài không biết chứ, trước đây tôi xuất thân là vận động viên thể dục, không nói khoác chứ, trước đây tôi tuyệt đối là người mẫu.
Nhưng mà hiện giờ lão bà cũng ghét bỏ tôi, Lưu tổng giám, không dối gạt ngài, tôi nếu như không giảm béo, thi gia đinh tôi phải ly hôn, người xem Lục Nhất Dân hài tử nảy còn nhỏ, không thể không có mẹ, ôi vì sự hạnh phúc của gia đinh tôi, xin ngài thương Xót?"
Tôi cười Dương mẫu đúng là hiểu cái ngành nghề hôn lễ này, với lại tốt xẩu gì thì tôi cũng cùng Lưu Duyệt làm đại lý xe, xe Hummer thiệt hay giả vẫn có thể phân biệt được, tôi đưa tay đập hai cái vào cửa xe, nói: "Bác xem, nó rắn chắc như vậy, không phải là hàng nhái, đúng không, Tiểu Đào Tử?"
Dương mẫu thấy tôi làm như vậy thì bị dọa sợ nghĩ thằm, không phải đang đùa đó chứ!
Dương mẫu thấy tôi dùng sức đập loạn, thì nghĩ là chuyện này có khi lại phải bồi thường tiền chọ Lục Hồng Đào, nhưng mà nghĩ lại, con rể của mình có thân phận gi, cho dù đặp vỡ, Lục Hồng Đào cũng không dám nói gì.
Quả Lục Hồng Đào nói: "Đương nhiên chiếc Hummer này rất chắc chắn!"Nói Xong, lại dùng chân đạp hai cái.
"Mập mạp, tôi đập hai cái thì không có chuyện gi, nhưng mà ông lấy chân đạp mạnh như vậy, làm hòng tài sản của tôi thì làm sao bây giờ?"
Tôi trợn mắt liểc mắt nhìn hắn, mẹ nó, đúng là không phải do chính chủ bỏ tiểu ra mua mà.
"Ách... Tôi đang biểu hiệu sự chắc chắn của chiếc xe này đấy chứ..." Lục Hồng Đào xẩu hồ nói.
Dương mẫu nhìn thấy thái độ củạ Lục Hồng Đào, lúc này rốt cục đã yên lòng, xem ra mình có đập hỏng cải xe này, thì Lục Hông Đảo cũng không dảm nói gi.
Khi Dương mẫu nhìn thấy sự xa hoa ở bên trong, thì không khòi chấn động! Trời ạ,cái này đâu phải là xe, mà là một căn nhà sang trọng, tủ lạnh TV máy giặt quân áo, tủ bát,buồng vệ sinh, sô pha cái gì cần có đều có,vốn Dương mẫu cho rằng Trịnh Thiếu Bằng đã là người có tiền, xem ra mình đúng là ếch ngôi đáy giếng, đây mới chính là cuộc sống của người có tiền!
Ngồi xe này một lần, sau này đúng là được khoác loác cả đời!
"Tại sao hôm nay tôi cảm thấy mình rất trẻ. Lão Dương, ông chụp cho tôi một tấm hình đi."Dương mâu nghĩ mình kiếp này cũng chỉ được ngồi một lần trên chiếc xe này, nên phải lưu lại làm kỷ niệm.
Dương phụ thở dài, thấy lòng tự trọng của Dương mẫu bành trướng cực độ, đành phải lấy máy chụp ảnh ra.
Nhưng mà Dương phụ lại vỗ vỗ vào máy chụp hai cái, biểu thị là không có phim,Dương mẫu đúng là khóc không ra nước mắt, ai bảo lúc nãy chụp nhiều ảnh như vậy làm gì,vốn Trịnh Thiếu Bằng có mang theo rất nhiều cuộn phim, nhưng cũng hết sạch
Trịnh Hoa Cường thì biết đi theo thì không được tiện cho lắm, nhưng lại không thể không theo, hắn không muốn bỏ qua một cơ hội tốt như vậy! giờ không chỉ là tăng cường quan hệ với Lục Hồng Đào, mà Trịnh Hoa Cường còn thấy, quan hệ giữa cháu trai mình và tôi không tệ lăm, có thể tranh thủ được.
Rõ ràng là thân phận của tôi cao hơn Lục Hồng Đào, nếu như đi con đường này, thì có thể được lợi nhiều hơn!Nghĩ tới đây, Hoa Cường liền bảo cháu mình lên xe, sau đó định ngồi chung vào chiếc xe lớn, còn chiếc Gold Bread thì cho tiểu đệ lái trở vê. Nhưng hắn đâu có mang tiểu đệ tới?
Bởi vi, lão đại của Tam Thạch Bang ở đây, ai dám mang tới để chuốc thêm phiền phức.
Lục Hồng Đào bảo cháu của mình lên ngồi ở ghể phụ lái, còn mình thì xuống ngồi chổ gần tôi"Lưu tổng giám, ngài nghĩ lão Lục tôi là người thế nào?"Lục Hồng Đào vừa mới lên xe, thì đã nóng lóng muốn biết thái độ của tôi về hắn. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
"Không tệ, vẫn được, nhưng mà tôi thấy ông hơi béo, cần lên Tây Bắc rèn luyện cho bớt béo một chút, nếu không thì chừng 50 tuôi lại cao huyết áp, sơ vỡ động mạch!"Tôi hù dọa hắn nói.
"Ai nha, không được!"Lục Hồng Đào hoảng sợ, Tây Bắc là nơi nào, Ờ đấy rất nghèo khó, hơn nữa phát triển còn lạc hậu, rẩt nhiều người chỉ dựa vào sự cứu tể mà sống, phát triểu gì ở nơi đó, có mà đi đày thì có.
"Hình như là Vân Nam cũng không tệ, nơi đó non xanh nước biếc, ông có muốn đi nơi đó không?"Tôi cười nói.
"Lưu tổng giám, ngài đại nhân đại lượng, tiểu khuyễu vừa rồi đắc tội để lát nửa tôi quật chết nó! Xin ngài bớt giận."
Vân Nam là nơi của dân tộc thiểu sổ, hơn nữa lại là địa bàn buôn lậu thuốc phiện.
Tam Thạch Bang không cho phép trong Trung Quốc buôn lậu thuốc phiện, nên Lục Hồng Đào tái mặt.
"Ông không muốn đi, vậy thì thôi, nhưng có muốn sang Tam Giác Vàng và Myanmar phát triên không."Tôi nói.
"Tới nơi đó làm gi? Tam Thạch Bang chẳng phải là không cho phép buôn thuốc phiện hay sao?"Lục Hồng Đào có chút kỳ quái khi thấy tôi có quyết định như vậy.
"Đó chỉ là trong nước, còn bán cho bọn khỉ nước ngoài vả quỷ Tây dương thì có làm sao."Tôi già vờ lầu bầu nói
"Bên Myanmar kia có một hắc bang chuyên buôn bán vũ khí và hàng cấm, có hàng có tiền, nhưng không biết phái ai tới quản lý đây? Đây chính là một công việc béo bở!"
"a"
Lục Hồng Đào nghe xong hai con mắt cũng bắt đầu đổi màu xanh, hắn đã sớm nghe nói các huynh đệ ưu tú trong bang được tuyển ra nước ngoài phát triển sự nghiệp.Mà chính bản thâu hẳm còn đang phấu đấu, không ngờ cơ hội ờ trước mắt mà không biết quý trọng, Lục Hồng Đào thật muốn treo ngược mình lên.
Nếu như ngnời khác biết hắn có cái ý nghĩ này, không chừng lại cho là hắn có khuynh hướng SM(bạo dâm), thể nhưng hiện giờ ruột gan của lão Lục này đã âm thầm sôi lên rồi
"Lưu tổng giám, lúc nảy là tôi nói đùa thôi, con người của tôi rất thích khỏe mạnh,ngài đem tôi ném tới Vân Nam đi thôi!" Lục Hồng Đào cẩu xin nói:"Ngài không biết chứ, trước đây tôi xuất thân là vận động viên thể dục, không nói khoác chứ, trước đây tôi tuyệt đối là người mẫu.
Nhưng mà hiện giờ lão bà cũng ghét bỏ tôi, Lưu tổng giám, không dối gạt ngài, tôi nếu như không giảm béo, thi gia đinh tôi phải ly hôn, người xem Lục Nhất Dân hài tử nảy còn nhỏ, không thể không có mẹ, ôi vì sự hạnh phúc của gia đinh tôi, xin ngài thương Xót?"
/630
|