Nghe đến đó, tôi mới hiểu được hóa ra là vì Quan Dương này thất bại trong việc theo đuổi Tuyết Quân. Mà trong buổi gặp mặt này còn có tôi, trong khi hắn đã lỡ tiêu tiền như rác nên muốn kéo thêm một cái đệm lưng!
Trong lòng tôi cười thầm, không cần nói cũng hiểu ý của hắn. Nhưng mà cũng chỉ là mấy bình rượu, tôi cũng không hẹp hòi gì, cho nên nói:
"Không sao đâu, mọi người cứ uống rượu, tôi trả tiền"
"Thật tốt quá, các anh em!"
Lô Giai hưng phấn búng một ngón tay, sau đó hướng về nhân viên phục vụ nói:
"Mang hai két bia tới trước, à, còn 10 bình Tuyết Bích, chuyện này…tính trên đầu của người này!"
"Tiên sinh, đồ uống và bia của chúng tôi đều là miễn phí…"
Nhân viên phục vụ thấy Quan Dương và mấy người này diễn trò, cố nén cười giải thích.
"Miễn phí!?"
Lô Giai và Quan Dương đồng thời há to miệng, tại sao lại như vậy được chứ!
"Đúng vậy, ở Cửu Đỉnh Độ Giả Thông đều miễn phí đồ uống!"
Nhân viên phục vụ nói.
"Được rồi, tôi đã biết!"
Quan Dương phất phất tay, thần sắc xấu hổ nói:
"Cô đi lấy đi."
Kỳ thực hầu bao của hắn không có bao nhiêu, nên không tới đây, chỉ có hôm nay họp lớp mới tới, nên mặt của Quan Dương không khỏi nóng rần lân, còn tự trách mình nghĩ ra một chủ ý ngốc nghếch.
Cũng may do có bia, mọi người dần trở lên sôi nổi, có phần hòa hợp. Có một số bạn trai của các bạn nữ trong này, đã ra ngoài công tác, dường như rất có địa vị, có men vào thì bắt đầu khoác lác.
"Mọi người đang ngồi ở đây đều là bạn học của Tiểu Tình, vì vậy ở Bắc Kinh có gặp khó khăn gì, có thể tới tìm Dương Ích Quần tôi!"
Tên Dương Ích Quần này là bạn trai của Tiểu Tình, bạn nữ trong lớp của Tuyết Quân, lực học tương đối kém, tới Bắc Kinh cũng chỉ học một trường đại học hạng ba.
Vốn ngại không muốn tham gia cuộc họp lớp này, nhưng đã kiếm được một người bạn trai có tiền, nên cũng muốn khoe khoang một chút.
"Các anh em, nghe khẩu khí của vị này, hình như bạn ấy có địa vị tương đối tốt ở Tân Giang?"
Lô Giai nghe xong lập tức tiếp lời nói. Trong khi hắn và Quan Dương vừa mới thất thố, thì nghe người này bốc phét có chút khó chịu.
"Ha hả, cũng bình thường thôi, làm quản lý cho một tập đoàn đa quốc gia"
Dương Ích Quân khiêm tốn nói, thế nhưng ai cũng nhận ra, trên mặt hắn không có chút khiêm tốn nào.
"Đây là một tập đoàn lớn, nếu không thì tớ đã bảo anh ấy đi công ty khác rồi!"
Tiếu Tình dương dương tự đắc nói.
"A? Không biết là tập đoàn nào?"
Quan Dương rốt cục nhịn không được hỏi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
"Tập đoàn Đông Á, rất có tiền đồ đấy!"
Dương Ích Quân thấy mọi người như vậy, mới nói:
"Nhưng mà thực sự rất mệt mỏi, vì sự sản xuất của tập đoàn có hạn, lại nhiều người tới muốn hợp tác làm ăn, nên toàn phải xã giao!"
Mọi người ngồi đây thì ồ lên, làm việc ở Tập đoàn Đông Á cũng được coi như là một công việc tốt! Tập đoàn Đông Á ngang trời xuất thế, lao nhanh như hỏa tiễn, đã tiến sát tới vị trí tập đoàn đứng đầu thế giới, chỉ sau Tập đoàn Ánh Rạng Đông!
Cho dù cả Quan Dương cũng có chút nói không nên lời, Tập đoàn Đông Á danh khí còn lớn hơn so với Vạn Dương Thực Nghiệp.
Nhưng mà lại suy nghĩ , tập đoàn là của người khác, hắn chỉ làm công, vì vậy lập tức bình thường trở lại! cười cười nói:
"Dương tiên sinh thật đúng là tiền đồ vô hạn, chờ sau khi tôi tiếp nhận sản nghiệp của cha tôi, tới lúc đó chúng ta hợp tác, mong rằng Dương tiên sinh đừng có quên!"
Hắn nói những lời này, vô hình trung đã nâng cao thân phận của mình một chút.
"Đó là đương nhiên!"
Dương Ích Quân thuận miệng đáp ứng, tới lúc đó có hợp tác hay không thì không biết.
Mà hắn cũng chỉ là một phó quản lý, không có thực quyền, nói như vậy cũng chỉ là mang lại thể diên cho mình.
Vô hình trung, yến hội đã đạt tới cao trào, mà Quan Dương thì đã quên việc không thoải mái vừa rồi, nâng chén vui vẻ nói:
"Ngày hôm nay chúng ta đoàn tụ ở đây, cơ hội này rất khó có được, tôi mời mọi người một chén…Được rồi, các bạn gái cũng đừng uống đồ uống nữa, chúng ta cùng uống bia đi!"
"Quan Dương, con gái thì có thể uống nước ngọt thôi, nhiều người còn chưa từng uống bia!"
"Quan Dương, con gái thì có thể uống nước ngọt thôi, nhiều người còn chưa từng uống bia!"
Vương NGọc nghe xong kiến nghị nói.
"Như vậy sao được, nếu như không uống bia thì uống rượu đỏ!"
Quan Dương đỏ mặt nói.
Đúng lúc này, có người đẩy cửa đi đến, dẫn đầu là một người mặc âu phục, cung kính đi tới hướng về Quan Dương nói:
"Quan tiên sinh, tôi là phụ trách ăn uống của Cửu Đỉnh Độ Giả Thông tới đây tặng ngài một ít trái cây và một ít đá!"
Quan Dương nhìn thấy quản lý mà cũng phải đối với mình cung kính như vậy, nhất thời có chút đắc ý, hăng hái nhìn quản lý nói:
"Dư quản lí, các ông có rượu đỏ không?"
"Đương nhiên là có"
Nói xong người quản lý này vung tay lên, nhân viên lập tức mang thực đơn đặt trong tay của Quan Dương.
Quan Dương lúc này có chút say, nhưng vẫn không quên lấy lòng Hứa Tuyết Quân, vì vậy trực tiếp đem thực đơn đưa cho Tuyết Quân nói:
"Tuyết Quân, con gái các cậu uống rượu đỏ thì tự chọn đi nhé!"
Nói xong còn đắc ý nhìn tôi .
Tôi nhún vai, Tuyết Quân có chút thấ thỏm và bất đắc dĩ tiếp nhận thực đơn sau khi mở ra, thì có chút nhức đầu nhỏ giọng nói:
"Lưu Lỗi, em xem không hiểu những thứ này…"
Tôi liếc mắt nhìn thực đơn, trong lúc nhất thời có một chủ ý hay. Người này lúc nãy định bảo tôi đài thọ , giờ thì tôi làm hắn mất một chút máu!
Tôi làm bộ như tùy ý chỉ một cái tên trên thực đơn, Tuyết Quân theo đó đọc lên.
"Xin hỏi Quan tiên sinh cần mấy bình La Mã khang đế?"
Nhân viên phục vụ hỏi.
"trước tiên cầm tới ba bình đi"
Quan Dương trong nhà có tiền, nhưng cũng chỉ là một tiểu phú ông, đâu có nghe nói tới La Mã khang Đế, thấy người ta nói vậy, thì cho rằng đây chỉ là đồ uống miễn phí.
Trong lòng tôi cười thầm, không cần nói cũng hiểu ý của hắn. Nhưng mà cũng chỉ là mấy bình rượu, tôi cũng không hẹp hòi gì, cho nên nói:
"Không sao đâu, mọi người cứ uống rượu, tôi trả tiền"
"Thật tốt quá, các anh em!"
Lô Giai hưng phấn búng một ngón tay, sau đó hướng về nhân viên phục vụ nói:
"Mang hai két bia tới trước, à, còn 10 bình Tuyết Bích, chuyện này…tính trên đầu của người này!"
"Tiên sinh, đồ uống và bia của chúng tôi đều là miễn phí…"
Nhân viên phục vụ thấy Quan Dương và mấy người này diễn trò, cố nén cười giải thích.
"Miễn phí!?"
Lô Giai và Quan Dương đồng thời há to miệng, tại sao lại như vậy được chứ!
"Đúng vậy, ở Cửu Đỉnh Độ Giả Thông đều miễn phí đồ uống!"
Nhân viên phục vụ nói.
"Được rồi, tôi đã biết!"
Quan Dương phất phất tay, thần sắc xấu hổ nói:
"Cô đi lấy đi."
Kỳ thực hầu bao của hắn không có bao nhiêu, nên không tới đây, chỉ có hôm nay họp lớp mới tới, nên mặt của Quan Dương không khỏi nóng rần lân, còn tự trách mình nghĩ ra một chủ ý ngốc nghếch.
Cũng may do có bia, mọi người dần trở lên sôi nổi, có phần hòa hợp. Có một số bạn trai của các bạn nữ trong này, đã ra ngoài công tác, dường như rất có địa vị, có men vào thì bắt đầu khoác lác.
"Mọi người đang ngồi ở đây đều là bạn học của Tiểu Tình, vì vậy ở Bắc Kinh có gặp khó khăn gì, có thể tới tìm Dương Ích Quần tôi!"
Tên Dương Ích Quần này là bạn trai của Tiểu Tình, bạn nữ trong lớp của Tuyết Quân, lực học tương đối kém, tới Bắc Kinh cũng chỉ học một trường đại học hạng ba.
Vốn ngại không muốn tham gia cuộc họp lớp này, nhưng đã kiếm được một người bạn trai có tiền, nên cũng muốn khoe khoang một chút.
"Các anh em, nghe khẩu khí của vị này, hình như bạn ấy có địa vị tương đối tốt ở Tân Giang?"
Lô Giai nghe xong lập tức tiếp lời nói. Trong khi hắn và Quan Dương vừa mới thất thố, thì nghe người này bốc phét có chút khó chịu.
"Ha hả, cũng bình thường thôi, làm quản lý cho một tập đoàn đa quốc gia"
Dương Ích Quân khiêm tốn nói, thế nhưng ai cũng nhận ra, trên mặt hắn không có chút khiêm tốn nào.
"Đây là một tập đoàn lớn, nếu không thì tớ đã bảo anh ấy đi công ty khác rồi!"
Tiếu Tình dương dương tự đắc nói.
"A? Không biết là tập đoàn nào?"
Quan Dương rốt cục nhịn không được hỏi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
"Tập đoàn Đông Á, rất có tiền đồ đấy!"
Dương Ích Quân thấy mọi người như vậy, mới nói:
"Nhưng mà thực sự rất mệt mỏi, vì sự sản xuất của tập đoàn có hạn, lại nhiều người tới muốn hợp tác làm ăn, nên toàn phải xã giao!"
Mọi người ngồi đây thì ồ lên, làm việc ở Tập đoàn Đông Á cũng được coi như là một công việc tốt! Tập đoàn Đông Á ngang trời xuất thế, lao nhanh như hỏa tiễn, đã tiến sát tới vị trí tập đoàn đứng đầu thế giới, chỉ sau Tập đoàn Ánh Rạng Đông!
Cho dù cả Quan Dương cũng có chút nói không nên lời, Tập đoàn Đông Á danh khí còn lớn hơn so với Vạn Dương Thực Nghiệp.
Nhưng mà lại suy nghĩ , tập đoàn là của người khác, hắn chỉ làm công, vì vậy lập tức bình thường trở lại! cười cười nói:
"Dương tiên sinh thật đúng là tiền đồ vô hạn, chờ sau khi tôi tiếp nhận sản nghiệp của cha tôi, tới lúc đó chúng ta hợp tác, mong rằng Dương tiên sinh đừng có quên!"
Hắn nói những lời này, vô hình trung đã nâng cao thân phận của mình một chút.
"Đó là đương nhiên!"
Dương Ích Quân thuận miệng đáp ứng, tới lúc đó có hợp tác hay không thì không biết.
Mà hắn cũng chỉ là một phó quản lý, không có thực quyền, nói như vậy cũng chỉ là mang lại thể diên cho mình.
Vô hình trung, yến hội đã đạt tới cao trào, mà Quan Dương thì đã quên việc không thoải mái vừa rồi, nâng chén vui vẻ nói:
"Ngày hôm nay chúng ta đoàn tụ ở đây, cơ hội này rất khó có được, tôi mời mọi người một chén…Được rồi, các bạn gái cũng đừng uống đồ uống nữa, chúng ta cùng uống bia đi!"
"Quan Dương, con gái thì có thể uống nước ngọt thôi, nhiều người còn chưa từng uống bia!"
"Quan Dương, con gái thì có thể uống nước ngọt thôi, nhiều người còn chưa từng uống bia!"
Vương NGọc nghe xong kiến nghị nói.
"Như vậy sao được, nếu như không uống bia thì uống rượu đỏ!"
Quan Dương đỏ mặt nói.
Đúng lúc này, có người đẩy cửa đi đến, dẫn đầu là một người mặc âu phục, cung kính đi tới hướng về Quan Dương nói:
"Quan tiên sinh, tôi là phụ trách ăn uống của Cửu Đỉnh Độ Giả Thông tới đây tặng ngài một ít trái cây và một ít đá!"
Quan Dương nhìn thấy quản lý mà cũng phải đối với mình cung kính như vậy, nhất thời có chút đắc ý, hăng hái nhìn quản lý nói:
"Dư quản lí, các ông có rượu đỏ không?"
"Đương nhiên là có"
Nói xong người quản lý này vung tay lên, nhân viên lập tức mang thực đơn đặt trong tay của Quan Dương.
Quan Dương lúc này có chút say, nhưng vẫn không quên lấy lòng Hứa Tuyết Quân, vì vậy trực tiếp đem thực đơn đưa cho Tuyết Quân nói:
"Tuyết Quân, con gái các cậu uống rượu đỏ thì tự chọn đi nhé!"
Nói xong còn đắc ý nhìn tôi .
Tôi nhún vai, Tuyết Quân có chút thấ thỏm và bất đắc dĩ tiếp nhận thực đơn sau khi mở ra, thì có chút nhức đầu nhỏ giọng nói:
"Lưu Lỗi, em xem không hiểu những thứ này…"
Tôi liếc mắt nhìn thực đơn, trong lúc nhất thời có một chủ ý hay. Người này lúc nãy định bảo tôi đài thọ , giờ thì tôi làm hắn mất một chút máu!
Tôi làm bộ như tùy ý chỉ một cái tên trên thực đơn, Tuyết Quân theo đó đọc lên.
"Xin hỏi Quan tiên sinh cần mấy bình La Mã khang đế?"
Nhân viên phục vụ hỏi.
"trước tiên cầm tới ba bình đi"
Quan Dương trong nhà có tiền, nhưng cũng chỉ là một tiểu phú ông, đâu có nghe nói tới La Mã khang Đế, thấy người ta nói vậy, thì cho rằng đây chỉ là đồ uống miễn phí.
/630
|