Sáng sớm ngày thứ hai, dựa theo địa chỉ trên danh thiếp, tôi lái xe ô tô đi tới Công ty bảo an Thanh Long.
Công ty này nằm ở ngoại ô của thành phố Tân Giang, người ở rất thưa thớt, nhưng lại rất dễ có thể tìm thấy.
Ngày hôm qua, tôi trở về hỏi thăm Triệu Quân Sinh một chút, thì biết công ty này có danh tiếng rất cao, có rất nhiều doanh nhân và những người nổi tiếng thuê vệ sĩ của công ty này, nghe nói công ty này còn cung cấp vệ sĩ là những bộ đội đặc chủng xuất ngũ, có thực lực ứng biến rất cao.
Ví dụ như trong thời gian trước, khi đại minh tinh Tô Dĩnh Tư tới Tân Giang biểu diễn, cũng do vệ sĩ của họ đảm nhiệm.
Nghĩ đến cô gái nhỏ Tô Dĩnh Tư này, tôi không khỏi cười cười, đôi khi cũng có rất nhiều người không biết minh tinh.
"Tiên sinh, ngài có chuyện gì vậy?"
Cô gái phục vụ chịu trách nhiệm tiếp đãi khách ở đại sảnh, mỉm cười nói.
"Có... Trần quản lý Trần Tuấn Đông của công ty ở nơi này không?"
Tôi hỏi.
"Xin hỏi tiên sinh ngài có hẹn trước không?"
Cô gái tiếp tân vẫn mỉm cười hỏi.
"Là ông ta bảo tôi tới, chỗ này có danh thiếp của ông ta."
Vừa nói, tôi đem danh thiếp đưa cho cô gái tiếp tân.
Cô gái tiếp tân nhận lấy danh thiếp, nhìn qua một lượt, sau đó trả lại cho tôi, nói:
"Xin ngài chờ một chút, tôi gọi điện thoại cho Trần quản lý."
Vừa nói, nàng cầm điện thoại lên, bấm một dãy số.
"Alo... Trần quản lý, tôi là Tiểu Trương, có một vị tiên sinh cầm danh thiếp của ngài muốn gặp ngài..."
Sau đó, cô gái này ngẩng đầu lên nhìn tôi, nói:
"Tiên sinh tên của ngài là gì vậy?"
"Cô nói với ông ta, là hôm qua tôi có gặp ông ấy ở trong quán Bar."
Tôi suy nghĩ một chút nói.
"Trần quản lý, người này nói là đã gặp ông ở trong quán Bar tối hôm qua... Dạ được, tôi biết rồi."
Cô gái tiếp tân cúp điện thoại, nói với tôi:
"Tiên sinh, Trần quản lý xin mời ngài. Trần quản lý đang ở phòng làm việc ở tầng 2, xin mời tiên sinh đi theo lối này lên trên đó, sau đó rẽ trái, tới phòng thứ hai, đó chính là phòng làm việc."
"Được, tôi biết rồi. Cám ơn cô."
Tôi khẽ mỉm cười nói.
"Không cần khách sáo."
Cô gái tiếp tân rất tự nhiên nói. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Tôi dựa theo lời của Cô gái tiếp tân thì tìm được một phòng, trước cửa có treo tấm biển: "Phòng làm việc của Quản lý". Tôi gõ cửa, bên trong có tiếng nói vọng ra:
"Mời vào."
Tôi đẩy cửa ra, thì thấy Trần Tuấn Đông mặc âu phục đen tối hôm qua.
Lúc này hắn đang ngồi trên ghế, nhàn nhã đắc ý nhìn mấy tờ báo, trên bàn còn một chén trà nóng, đang bốc hơi nghi ngút.
"Suy nghĩ thế nào? Có muốn gia nhập công ty của chúng tôi hay không?"
Trần Tuấn Đông thả tờ báo trong tay, hòa ái nói với tôi.
"Gia nhập công ty của anh thì không có khả năng đâu, mục đích tôi tới công ty anh lần này, là lựa chọn mấy vệ sĩ."
Tôi nhún vai, dang hai tay nói .
"A? Làm vệ sĩ cho cậu hay sao?"
Trần Tuấn Đông sửng sốt, cẩn thận đánh giá tôi hồi lâu, sau đó chợt hiểu ra, hóa ra là mình nhầm.
Người trẻ tuổi này mặc dù mặc những quần áo thường ngày, nhưng cũng là hàng hiệu, không ít tiền!
Ngày hôm qua ở quán Bar, do ánh điện lờ mờ, mình không nhìn kỹ, lại tưởng người ta muốn gia nhập công ty của mình!
Người trẻ tuổi này thoạt nhìn giống như một tiểu công tử có tiền, hắn đúng là cảm thấy xấu hổ với những lời mình nói, nên hắn lúng túng nói:
"Thật ngại quá, ngại quá, tôi lại tưởng nhầm là cậu tới tìm việc... Nhưng mà huynh đệ hôm qua chẳng nói, thời buổi này không dễ tìm việc, nên không có việc làm hay sao?... Ai, ngay cả việc này, tôi cũng hiểu lầm!"
"Không sao."
Tôi cười một tiếng, nói:
"Nhưng mà tôi cũng không nói dối Trần quản lý, đúng là tôi không có công việc, tôi chỉ là một học sinh mà thôi."
Trần Tuấn Đông âm thầm kinh hãi, nếu mà như vậy, thì người trẻ tuổi này không phú cũng quý, nếu không thì một học sinh tại sao lại có thể thuê vệ sĩ!
Nhưng mà hắn cũng cảm thấy rất kỳ quái, với thân thủ của người này, còn cần tìm vệ sĩ làm gì? Nên hắn hỏi luôn nghi ngờ trong lòng:
"Cậu còn cần vệ sĩ làm gì? Lấy thân thủ của huynh đệ, thì cũng chẳng có mấy ai trong công ty bảo an này là đối thủ của cậu."
"Ha hả, thân thủ của tôi với việc tôi thuê vệ sĩ là hai chuyện khác nhau! Thật ra thì con người tôi cũng không thích đánh nhau, trừ khi bị bất đắc dĩ mà thôi, nếu như có vệ sĩ, thì những chuyện nhỏ, như trong quán Bar ngày hôm qua, thì tôi không cần phải động thủ làm gì."
Tôi lắc đầu giải thích.
"A, hóa ra là như vậy!" Trần Tuấn Đông bừng tỉnh đại ngộ nói:
"Hiểu rồi, hiểu rồi!"
Trần Tuấn Đông đứng dậy, lấy cho tôi một cái ghế, sau đó dùng cái chén nhựa duy nhất rót cho tôi một chén trà nóng.
"Huynh đệ họ gì?"
Trần Tuấn Đông mở một cuốn sổ ghi lý lịch của khách hàng, hỏi.
"Tôi họ... Lưu, Lưu Lỗi."
Tôi do dự một chút, sau đó cũng nói ra tên họ thật của mình.
Tôi cũng chẳng gì phải giấu diếm, vì thân phận công khai của tôi vẫn chỉ là một học sinh trung học.
"Hóa ra là Lưu tiên sinh, không biết Lưu tiên sinh muốn thuê vệ sĩ loại nào?"
Trần Tuấn Đông vừa viết vừa hỏi.
"Ở công ty của các anh có những loại cấp bậc vệ sĩ nào?"
Tôi nhấp một ngụm trà, hương vị rất tuyệt, tôi thấy nhìn một hộp trà trên bàn, hộp thứ nhất chính là Tam Hạp Trà Diệp của cửa hàng Đông Thành, nước dùng pha trà tốt nhất là nước suối. Hai hộp còn lại thứ tự là Thiết Quan Âm và Tạp trà.
Tôi nghĩ Trần Tuấn Đông chuẩn bị những thứ này vì thân phận của khách không giống nhau. Nếu như tôi nói là tôi tới tìm việc, thì hắn không chút do dự dùng ngay Tạp trà pha chế.
"Công ty chúng tôi cung cấp vệ sĩ cho hai loại, đó là cho công ty và cho tư nhân, mà loại Lưu Tiên sinh muốn chính là loại vệ sĩ tư nhân. Vệ sĩ của chúng tôi có thể đảm bảo an toàn trong những vụ việc bình thường như cướp bóc, gặp phải tiểu lưu manh… Nhưng mà nếu như đụng phải nhân vật như sát thủ, hoặc lợi hại hơn thì không cách nào chống lại được. Nếu như trong tình huống như vậy, phải dùng tới những vệ sĩ cấp cao của công ty chúng tôi, những người này là bộ đội đặc chủng xuất ngũ, hoặc là những võ sĩ của Địa Hạ Quyền Đàn (1), có kinh nghiệm phong phú, năng lực phản ứng tương đối mạnh, nhưng tiền thuê những loại người này vô cùng cao!"
Trần Tuấn Đông giải thích rất chuyên nghiệp.
(1): Địa Hạ Quyền Đàn: Lôi đài dưới đất.
"A? Vậy thì theo anh nói, những hộ vệ cao cấp kia rất lợi hại phải không?"
Tôi không quá tin tưởng hỏi.
Bởi vì gần đây, trong yến tiệc tư nhân của Tô Dĩnh Tư do tập đoàn Ánh Rạng Đông tổ chức, tôi đã gặp phải loại vệ sĩ như vậy!
"Cái này thì đương nhiên rồi, nếu không thì sẽ có lỗi với giá tiền thuê họ! Tôn chỉ của chúng tôi là, làm cho mọi khách hàng đều cảm thấy đáng giá khi dùng tiền!"
Trần Tuấn Đông khẽ cười nói.
"Trần quản lý, anh giới thiệu một chút về giá tiền đi."
Tôi nói.
"Vệ sĩ cao cấp giá 10 vạn. Cấp bậc thấp hơn thì dao động trong khoảng một tới 5 vạn đồng, Lưu tiên sinh, cậu có yêu cầu gì không?"
Trần Tuấn Đông đưa cho tôi một bảng báo giá, giới thiệu vắn tắt.
Tôi cầm lấy bảng giá trên mặt bàn, nói:
"Chỉ cần có người nào tiếp được ba chiêu của tôi, thì với giá nào tôi cũng thuê, có bao nhiêu người thuê bấy nhiêu."
Trần Tuấn Đông nghe xong sửng sốt, có chút khó tin nhìn tôi. Trong mắt hắn, công phu của tôi mặc dù không tệ, nhưng đâu tới mức đó!
Cho dù là hắn cũng có thể đánh được, nên người có thể tiếp hắn 3 chiêu trong công ty mình sẽ không ít, không có một trăm cũng có tám mươi, chẳng lẽ theo như lời hắn nói, có bao nhiêu thuê bấy nhiêu hay sao? Vậy thì trong một tháng, cũng phải mất vài trăm vạn đấy!
"Sao vậy, Trần quản lý, anh không có hứng thú với việc giao dịch, hay là hoài nghi năng lực của tôi?"
Tôi nhìn thấu suy nghĩ trong lòng của Trần Tuấn Đông, liền hỏi.
"Vậy thì không phải, chẳng qua yêu cầu của Lưu tiên sinh cũng quá quái dị. Vệ sĩ ưu tú ở công ty của chúng tôi không ít, chẳng lẽ..."
Trần Tuấn Đông chần chờ một chút hỏi.
"Nếu không có gì đáng nghi, tôi nghĩ xin Trần quản lý lập tức an bài, tôi nói lời thì giữ lời, chỉ cần có bao nhiêu người qua được, tôi sẽ thuê bấy nhiêu!"
Tôi không chút do dự nói.
"Nếu như Lưu tiên sinh kiên trì như vậy, vậy thì Trần mỗ cung kính không bằng tuân mệnh, nhưng dựa theo quy củ của công ty chúng tôi, khách hàng phải chi trước 10% tiền đặt cọc."
Trần Tuấn Đông có chút khó khăn nói.
Dù sao khoản tiền đặt cọc này, đúng là làm không ít khách hàng không vừa lòng, nhưng đã là quy định của công ty, thì bắt buộc phải tuân theo.
"Không sao."
Tôi khoát tay áo nói:
"Trần quản lý cũng chỉ thay người khác làm việc mà thôi !"
Nói xong tôi rút chi phiếu, kí một tờ 100 vạn đưa sang.
Trần Tuấn Đông thấy tờ chi phiếu của tôi, có chút ngây người. Mấy năm nay đâu có thịnh hành trò ký chi phiếu, nhưng thấy đứa trẻ này có không ít!
Trần Tuấn Đông hôm nay mới thấy được cái gì gọi là còn trẻ tiêu tiền, vốn chỉ có 10% tiền đặt cọc, nhưng hắn lại đưa cho mình tới 50%!
Cùng giao dịch với những người như thế này, Trần Tuấn Đông có cảm giác vô cùng thoải mái, bất tri bất giác, thái độ tốt lên rất nhiều.
"Xin ngài chờ cho một chút, tôi gọi điện thoại phân phó một tiếng."
Trần Tuấn Đông nói xong, hay tay giơ ra, trên mặt tỏ vẻ bất đắc dĩ, nói:
"Không có cách nào cả, đây là quy củ của công ty."
Tôi cười một tiếng, tỏ vẻ hiểu rõ. Đây cũng chẳng có gì đáng trách, Trần Tuấn Đông mặc dù là quản lý một công ty, quyền lực cũng không nhỏ, nhưng mà dù sao cũng chỉ là người làm thuê, không tự chủ quyết định được.
Hơn nữa, người ta làm sao có thể tin tưởng tôi khi mới chỉ gặp mặt có 2 lần? Nói thật, tác phong làm việc của Trần Tuấn Đông tôi rất thích, công và tư rõ ràng, không hấp tấp, hành sự luôn có đạo lý, không để cho người khác chê trách gì, tuyệt đối là hảo thủ trong làm ăn!
Không biết công ty bảo an này dùng bao nhiêu tiền mới mời được hắn về, sau này tôi phải kéo hắn tới tập đoàn Ánh Rạng Đông mới được.
Sau mấy phút, Trần Tuấn Đông được ngân hàng xác nhận chi phiếu là thật, thì cao hứng nói với tôi:
"Lưu tiên sinh, để ngài phải đợi lâu, bây giờ tôi sẽ triệu tập vệ sĩ trong công ty tới Luyện võ trường, tiếp nhận kiểm tra của ngài!"
Công ty này nằm ở ngoại ô của thành phố Tân Giang, người ở rất thưa thớt, nhưng lại rất dễ có thể tìm thấy.
Ngày hôm qua, tôi trở về hỏi thăm Triệu Quân Sinh một chút, thì biết công ty này có danh tiếng rất cao, có rất nhiều doanh nhân và những người nổi tiếng thuê vệ sĩ của công ty này, nghe nói công ty này còn cung cấp vệ sĩ là những bộ đội đặc chủng xuất ngũ, có thực lực ứng biến rất cao.
Ví dụ như trong thời gian trước, khi đại minh tinh Tô Dĩnh Tư tới Tân Giang biểu diễn, cũng do vệ sĩ của họ đảm nhiệm.
Nghĩ đến cô gái nhỏ Tô Dĩnh Tư này, tôi không khỏi cười cười, đôi khi cũng có rất nhiều người không biết minh tinh.
"Tiên sinh, ngài có chuyện gì vậy?"
Cô gái phục vụ chịu trách nhiệm tiếp đãi khách ở đại sảnh, mỉm cười nói.
"Có... Trần quản lý Trần Tuấn Đông của công ty ở nơi này không?"
Tôi hỏi.
"Xin hỏi tiên sinh ngài có hẹn trước không?"
Cô gái tiếp tân vẫn mỉm cười hỏi.
"Là ông ta bảo tôi tới, chỗ này có danh thiếp của ông ta."
Vừa nói, tôi đem danh thiếp đưa cho cô gái tiếp tân.
Cô gái tiếp tân nhận lấy danh thiếp, nhìn qua một lượt, sau đó trả lại cho tôi, nói:
"Xin ngài chờ một chút, tôi gọi điện thoại cho Trần quản lý."
Vừa nói, nàng cầm điện thoại lên, bấm một dãy số.
"Alo... Trần quản lý, tôi là Tiểu Trương, có một vị tiên sinh cầm danh thiếp của ngài muốn gặp ngài..."
Sau đó, cô gái này ngẩng đầu lên nhìn tôi, nói:
"Tiên sinh tên của ngài là gì vậy?"
"Cô nói với ông ta, là hôm qua tôi có gặp ông ấy ở trong quán Bar."
Tôi suy nghĩ một chút nói.
"Trần quản lý, người này nói là đã gặp ông ở trong quán Bar tối hôm qua... Dạ được, tôi biết rồi."
Cô gái tiếp tân cúp điện thoại, nói với tôi:
"Tiên sinh, Trần quản lý xin mời ngài. Trần quản lý đang ở phòng làm việc ở tầng 2, xin mời tiên sinh đi theo lối này lên trên đó, sau đó rẽ trái, tới phòng thứ hai, đó chính là phòng làm việc."
"Được, tôi biết rồi. Cám ơn cô."
Tôi khẽ mỉm cười nói.
"Không cần khách sáo."
Cô gái tiếp tân rất tự nhiên nói. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Tôi dựa theo lời của Cô gái tiếp tân thì tìm được một phòng, trước cửa có treo tấm biển: "Phòng làm việc của Quản lý". Tôi gõ cửa, bên trong có tiếng nói vọng ra:
"Mời vào."
Tôi đẩy cửa ra, thì thấy Trần Tuấn Đông mặc âu phục đen tối hôm qua.
Lúc này hắn đang ngồi trên ghế, nhàn nhã đắc ý nhìn mấy tờ báo, trên bàn còn một chén trà nóng, đang bốc hơi nghi ngút.
"Suy nghĩ thế nào? Có muốn gia nhập công ty của chúng tôi hay không?"
Trần Tuấn Đông thả tờ báo trong tay, hòa ái nói với tôi.
"Gia nhập công ty của anh thì không có khả năng đâu, mục đích tôi tới công ty anh lần này, là lựa chọn mấy vệ sĩ."
Tôi nhún vai, dang hai tay nói .
"A? Làm vệ sĩ cho cậu hay sao?"
Trần Tuấn Đông sửng sốt, cẩn thận đánh giá tôi hồi lâu, sau đó chợt hiểu ra, hóa ra là mình nhầm.
Người trẻ tuổi này mặc dù mặc những quần áo thường ngày, nhưng cũng là hàng hiệu, không ít tiền!
Ngày hôm qua ở quán Bar, do ánh điện lờ mờ, mình không nhìn kỹ, lại tưởng người ta muốn gia nhập công ty của mình!
Người trẻ tuổi này thoạt nhìn giống như một tiểu công tử có tiền, hắn đúng là cảm thấy xấu hổ với những lời mình nói, nên hắn lúng túng nói:
"Thật ngại quá, ngại quá, tôi lại tưởng nhầm là cậu tới tìm việc... Nhưng mà huynh đệ hôm qua chẳng nói, thời buổi này không dễ tìm việc, nên không có việc làm hay sao?... Ai, ngay cả việc này, tôi cũng hiểu lầm!"
"Không sao."
Tôi cười một tiếng, nói:
"Nhưng mà tôi cũng không nói dối Trần quản lý, đúng là tôi không có công việc, tôi chỉ là một học sinh mà thôi."
Trần Tuấn Đông âm thầm kinh hãi, nếu mà như vậy, thì người trẻ tuổi này không phú cũng quý, nếu không thì một học sinh tại sao lại có thể thuê vệ sĩ!
Nhưng mà hắn cũng cảm thấy rất kỳ quái, với thân thủ của người này, còn cần tìm vệ sĩ làm gì? Nên hắn hỏi luôn nghi ngờ trong lòng:
"Cậu còn cần vệ sĩ làm gì? Lấy thân thủ của huynh đệ, thì cũng chẳng có mấy ai trong công ty bảo an này là đối thủ của cậu."
"Ha hả, thân thủ của tôi với việc tôi thuê vệ sĩ là hai chuyện khác nhau! Thật ra thì con người tôi cũng không thích đánh nhau, trừ khi bị bất đắc dĩ mà thôi, nếu như có vệ sĩ, thì những chuyện nhỏ, như trong quán Bar ngày hôm qua, thì tôi không cần phải động thủ làm gì."
Tôi lắc đầu giải thích.
"A, hóa ra là như vậy!" Trần Tuấn Đông bừng tỉnh đại ngộ nói:
"Hiểu rồi, hiểu rồi!"
Trần Tuấn Đông đứng dậy, lấy cho tôi một cái ghế, sau đó dùng cái chén nhựa duy nhất rót cho tôi một chén trà nóng.
"Huynh đệ họ gì?"
Trần Tuấn Đông mở một cuốn sổ ghi lý lịch của khách hàng, hỏi.
"Tôi họ... Lưu, Lưu Lỗi."
Tôi do dự một chút, sau đó cũng nói ra tên họ thật của mình.
Tôi cũng chẳng gì phải giấu diếm, vì thân phận công khai của tôi vẫn chỉ là một học sinh trung học.
"Hóa ra là Lưu tiên sinh, không biết Lưu tiên sinh muốn thuê vệ sĩ loại nào?"
Trần Tuấn Đông vừa viết vừa hỏi.
"Ở công ty của các anh có những loại cấp bậc vệ sĩ nào?"
Tôi nhấp một ngụm trà, hương vị rất tuyệt, tôi thấy nhìn một hộp trà trên bàn, hộp thứ nhất chính là Tam Hạp Trà Diệp của cửa hàng Đông Thành, nước dùng pha trà tốt nhất là nước suối. Hai hộp còn lại thứ tự là Thiết Quan Âm và Tạp trà.
Tôi nghĩ Trần Tuấn Đông chuẩn bị những thứ này vì thân phận của khách không giống nhau. Nếu như tôi nói là tôi tới tìm việc, thì hắn không chút do dự dùng ngay Tạp trà pha chế.
"Công ty chúng tôi cung cấp vệ sĩ cho hai loại, đó là cho công ty và cho tư nhân, mà loại Lưu Tiên sinh muốn chính là loại vệ sĩ tư nhân. Vệ sĩ của chúng tôi có thể đảm bảo an toàn trong những vụ việc bình thường như cướp bóc, gặp phải tiểu lưu manh… Nhưng mà nếu như đụng phải nhân vật như sát thủ, hoặc lợi hại hơn thì không cách nào chống lại được. Nếu như trong tình huống như vậy, phải dùng tới những vệ sĩ cấp cao của công ty chúng tôi, những người này là bộ đội đặc chủng xuất ngũ, hoặc là những võ sĩ của Địa Hạ Quyền Đàn (1), có kinh nghiệm phong phú, năng lực phản ứng tương đối mạnh, nhưng tiền thuê những loại người này vô cùng cao!"
Trần Tuấn Đông giải thích rất chuyên nghiệp.
(1): Địa Hạ Quyền Đàn: Lôi đài dưới đất.
"A? Vậy thì theo anh nói, những hộ vệ cao cấp kia rất lợi hại phải không?"
Tôi không quá tin tưởng hỏi.
Bởi vì gần đây, trong yến tiệc tư nhân của Tô Dĩnh Tư do tập đoàn Ánh Rạng Đông tổ chức, tôi đã gặp phải loại vệ sĩ như vậy!
"Cái này thì đương nhiên rồi, nếu không thì sẽ có lỗi với giá tiền thuê họ! Tôn chỉ của chúng tôi là, làm cho mọi khách hàng đều cảm thấy đáng giá khi dùng tiền!"
Trần Tuấn Đông khẽ cười nói.
"Trần quản lý, anh giới thiệu một chút về giá tiền đi."
Tôi nói.
"Vệ sĩ cao cấp giá 10 vạn. Cấp bậc thấp hơn thì dao động trong khoảng một tới 5 vạn đồng, Lưu tiên sinh, cậu có yêu cầu gì không?"
Trần Tuấn Đông đưa cho tôi một bảng báo giá, giới thiệu vắn tắt.
Tôi cầm lấy bảng giá trên mặt bàn, nói:
"Chỉ cần có người nào tiếp được ba chiêu của tôi, thì với giá nào tôi cũng thuê, có bao nhiêu người thuê bấy nhiêu."
Trần Tuấn Đông nghe xong sửng sốt, có chút khó tin nhìn tôi. Trong mắt hắn, công phu của tôi mặc dù không tệ, nhưng đâu tới mức đó!
Cho dù là hắn cũng có thể đánh được, nên người có thể tiếp hắn 3 chiêu trong công ty mình sẽ không ít, không có một trăm cũng có tám mươi, chẳng lẽ theo như lời hắn nói, có bao nhiêu thuê bấy nhiêu hay sao? Vậy thì trong một tháng, cũng phải mất vài trăm vạn đấy!
"Sao vậy, Trần quản lý, anh không có hứng thú với việc giao dịch, hay là hoài nghi năng lực của tôi?"
Tôi nhìn thấu suy nghĩ trong lòng của Trần Tuấn Đông, liền hỏi.
"Vậy thì không phải, chẳng qua yêu cầu của Lưu tiên sinh cũng quá quái dị. Vệ sĩ ưu tú ở công ty của chúng tôi không ít, chẳng lẽ..."
Trần Tuấn Đông chần chờ một chút hỏi.
"Nếu không có gì đáng nghi, tôi nghĩ xin Trần quản lý lập tức an bài, tôi nói lời thì giữ lời, chỉ cần có bao nhiêu người qua được, tôi sẽ thuê bấy nhiêu!"
Tôi không chút do dự nói.
"Nếu như Lưu tiên sinh kiên trì như vậy, vậy thì Trần mỗ cung kính không bằng tuân mệnh, nhưng dựa theo quy củ của công ty chúng tôi, khách hàng phải chi trước 10% tiền đặt cọc."
Trần Tuấn Đông có chút khó khăn nói.
Dù sao khoản tiền đặt cọc này, đúng là làm không ít khách hàng không vừa lòng, nhưng đã là quy định của công ty, thì bắt buộc phải tuân theo.
"Không sao."
Tôi khoát tay áo nói:
"Trần quản lý cũng chỉ thay người khác làm việc mà thôi !"
Nói xong tôi rút chi phiếu, kí một tờ 100 vạn đưa sang.
Trần Tuấn Đông thấy tờ chi phiếu của tôi, có chút ngây người. Mấy năm nay đâu có thịnh hành trò ký chi phiếu, nhưng thấy đứa trẻ này có không ít!
Trần Tuấn Đông hôm nay mới thấy được cái gì gọi là còn trẻ tiêu tiền, vốn chỉ có 10% tiền đặt cọc, nhưng hắn lại đưa cho mình tới 50%!
Cùng giao dịch với những người như thế này, Trần Tuấn Đông có cảm giác vô cùng thoải mái, bất tri bất giác, thái độ tốt lên rất nhiều.
"Xin ngài chờ cho một chút, tôi gọi điện thoại phân phó một tiếng."
Trần Tuấn Đông nói xong, hay tay giơ ra, trên mặt tỏ vẻ bất đắc dĩ, nói:
"Không có cách nào cả, đây là quy củ của công ty."
Tôi cười một tiếng, tỏ vẻ hiểu rõ. Đây cũng chẳng có gì đáng trách, Trần Tuấn Đông mặc dù là quản lý một công ty, quyền lực cũng không nhỏ, nhưng mà dù sao cũng chỉ là người làm thuê, không tự chủ quyết định được.
Hơn nữa, người ta làm sao có thể tin tưởng tôi khi mới chỉ gặp mặt có 2 lần? Nói thật, tác phong làm việc của Trần Tuấn Đông tôi rất thích, công và tư rõ ràng, không hấp tấp, hành sự luôn có đạo lý, không để cho người khác chê trách gì, tuyệt đối là hảo thủ trong làm ăn!
Không biết công ty bảo an này dùng bao nhiêu tiền mới mời được hắn về, sau này tôi phải kéo hắn tới tập đoàn Ánh Rạng Đông mới được.
Sau mấy phút, Trần Tuấn Đông được ngân hàng xác nhận chi phiếu là thật, thì cao hứng nói với tôi:
"Lưu tiên sinh, để ngài phải đợi lâu, bây giờ tôi sẽ triệu tập vệ sĩ trong công ty tới Luyện võ trường, tiếp nhận kiểm tra của ngài!"
/630
|