Edit: Sakurahương Beta: Sakura “ Chuyện gì?” Trương thị hỏi.
“ Mẹ, lát nữa mẹ tới xưởng, khẳng định mấy đại nương kia sẽ hỏi chuyện bán rượu nho. Mẹ, mẹ nhớ kỹ, nói với bọn họ là rượu của Hà gia không cùng với chúng ta nha.” Liên Mạn Nhi nói.
Trầm gia là loại gia đình gì, nếu mọi người biết Trầm gia thu mua tất cả rượu của nhà họ, như vậy thì giá trị của rượu nho khẳng định được tăng lên rất nhiều.
Hà lão lục là cậu em vợ của Liên Thủ Nghĩa, cùng Liên gia thì phân tích ra cũng chả có quan hệ gì. Cho dù bọn họ không chịu giúp đỡ Hà lão lục bán rượu, nhưng có thể Hà lão lục sẽ đánh chiêu bài bán cùng với rượu cảa nhà họ, không chừng sẽ có người tin tưởng.
Hôm nay chuyện bọn họ bán rượu, nhất định sẽ được chú ý, trong xưởng phần lớn là người từ Tam thập lý doanh tử, còn lại là đến từ ngoài thôn. Trương thị nói, để cho các nàng truyền đi, một truyền mười, mười truyền trăm, tránh cho việc Hà lão lục mượn danh bọn họ giả danh đi lừa bịp.
“ Biện pháp này tốt.” Trương thị gật đầu “ Vậy mẹ đi đây.”
Trương thị ăn cơm xong phải đi đến xưởng.
Liên Mạn Nhi ngồi trên giường gạch, trong lòng còn đang tính toán, còn có nơi nào không nghĩ tới tránh cho Liên Thủ Nghĩa và Hà lão lục chui chỗ trống. Ở trấn trên, Vũ chưởng quỹ, Vương chưởng quỹ và Ngô Ngọc Quý bọn họ đã gặp qua. Mấy người này giao du rộng rãi, một người là chưởng quỹ của tửu lâu, một người là chưởng quỹ tiệm thuốc, người còn lại là người môi giới,nếu có người đến mua rượu, chỉ cần hơi chút hỏi thăm là có thể biết rõ ngọn nguồn, sẽ không rút lui.
Hẳn là không có bỏ sót rồi, Liên Mạn Nhi âm thầm gật đầu.
“ Rượu nhà hắn cũng không biết là cái dạng gì?” Ngũ lang tựa hồ có chút tò mò.
“ Ai biết được,khẳng định là không tốt như của chúng ta rồi.” Liên Mạn Nhi nói.
Biện pháp cất rượu là do Hà lão lục học lén bọn họ, lúc sau ủ rượu cũng tốt lắm, trừ bỏ thời điểm bởi vì động tĩnh tương đối lớn Liên Thủ Nghĩa và Hà thị cùng mấy đứa trẻ đều sang đây xem. Không quá hai ngày, Hà lão lục cũng lọc rượu xong. Rượu Hà lão lục ủ là dạng gì, bọn họ cũng không tận mắt nhìn thấy, cho nên Liên Mạn Nhi cũng không biết. Nhưng nàng rất rõ ràng, cho dù Hà lão lục có đem biện pháp cất rượu mang đi, trông mèo vẽ hổ làm một lần, nhưng lại không có bước thêm đường trắng vào, đây là do Liên Mạn Nhi len lén làm. Nhị phòng cũng không biết, Hà lão lục thì lại càng không biết.
Cho dù Hà lão lục ủ rượu không sai, nhưng cũng không tồn tại lâu. Đây là lý do quan trọng tại sao Liên Mạn Nhi nhất định phải cùng việc Hà gia chế riêng rượu nho phủi sạch mọi quan hệ.
Qua một lát, Liên Thủ Tín và Trương thị đều trở về.
“ Cha, nói với ông nội sao rồi?” Liên Mạn Nhi hỏi Liên Thủ Tín.
“ Đều nói hết, ông nội con đáp ứng rồi, nói là nếu như Nhị bá con đi tìm hắn, hắn nhất định sẽ không đáp ứng.” Liên Thủ Tín vừa nói chuyện vừa chuyển hướng sang Trương thị “ Phụ thân nói, chuyện này không cần chúng ta quan tâm, có hắn ở phía trước cản trở giúp chúng ta.”
“ Ừ, phụ thân là người tốt.” Trương thị gật đầu cười nói.
“ Không biết là có chuyện gì, hình như phụ thân không vui.” Liên Thủ Tín vừa nhẹ giọng nói.
Tất cả mọi người đều không có nghe câu nói này của Liên Thủ Tín. Bọn họ có chuyện quan trọng hơn, càng có chuyện tình vui vẻ hơn.
“ Chúng ta lần này bán rượu lời được một trăm lượng bạc.” Mọi người đều lên hết trên giường gạch ngồi, Trương thị nói đến chuyện buôn bán lời một trăm lượng với biểu tình khó tin “Đến bây giờ ta đều sợ đây là đang nằm mơ.”
Liên Mạn Nhi nhìn xung quanh một chút thấy Liên Thủ Tín, Liên Chi Nhi, Ngũ lang, Tiểu Thất đều có vẻ mặt không khác biệt lắm với Trương thị. Liên Mạn Nhi cười thấm, liền đứng lên từ trong tủ quần áo đem mấy nén bạc đi ra ngoài.
“ Đây là thật, mọi người sờ sờ.” Liên mạn Nhi đem bạc để trước mặt Trương thị.
Mọi người đụng tới bạc đều đem vào ngực, sờ soạng một hồi. Liên Mạn Nhi ở bên cạnh nhìn, nghĩ thầm cái bộ dạng này nếu như bị nhìn thấy, vẫn không thể cho các nàng đi gặp ma.
Chờ mọi người sờ sờ qua xong, Liên Mạn Nhi mới đem bạc cất lại.
“ Số tiền này, chúng ta định làm gì?” Trương thị hỏi.
“ Mới vừa rồi ở trấn trên, ta gặp Ngô tam ca, ta nói hắn thấy chỗ đất nào tốt nhờ hắn giữ lại.” Liên Thủ Tín nói.
Liên Mạn Nhi, Ngũ lang và Tiểu Thất đều gật đầu.
“ Cha đừng mua đất nữa.” Liên mạn Nhi liền nói “ Sang năm sẽ để cho ca và tiểu Thất đi trấn trên đọc sách, số tiền này lưu lại.”
“ Đúng, mẹ cũng đang muốn nói vậy.” Trương thị nói.
“ Cha cũng nghĩ như vậy.” Liên Thủ Tín cũng nói.
Ngũ lang và Tiểu Thất liếc nhau một cái, lần này Ngũ lang không có cự tuyệt. Tiền bán rượu nho, tiền bán dưa chua với vốn cuối cũng được hai trăm lượng. Tình hình nhà bọn họ bây giờ khác với trước kia, hắn rất quý trọng cơ hội đọc sách.
“ Còn có sang năm tiền mua mầm, trồng trọt thì chúng ta không đủ người, cũng phải tìm người…” Người một nhà vui vẻ nhỏ giọng hạch toán, muốn mua bao nhiêu, muốn lưu bao nhiêu bạc xài.
“ Nhị bá và Hà lão cậu tới.” Tiểu Thất ra ngoài phòng rót nước, đột nhiên chạy về nói.
“ Đi tơi phòng chúng ta?” Liên Thủ Tín vội hỏi.
“ Không có, lên phòng trên.” Tiểu Thất khoa tay múa chân nói “ Hà lão cậu còn cầm hai bao điểm tâm và một vò rượu.”
Đây nhất định là muốn đi câu thông với Liên lão gia tử, sau đó để Liên lão gia tử đến hù dọa bọn họ, cũng may bọn họ nghĩ tới trước đi nói rõ với Liên lão gia tử.
“ Con đi xem một chút.” Liên mạn Nhi từ trên giường gạch leo xuống, ra khỏi tây sương phòng rón rén đi tới phía dưới cửa sổ chính phòng nghe động tĩnh bên trong.
“… Cha, rượu này là con với lão Lục cùng nhau ủ.” Tiếng nói của Liên Thủ Nghĩa “ Cha, Cha đừng trừng con, lão Từ nói lão lục học lrn1 hắn biện pháp cất ủ rượu, chuyện này là không có. Con muốn cất rượu, hỏi lão Tứ làm sao ủ, hắn có thể không nói cho con sao? Con không có hỏi hắn là sợ vợ con hắn không vừa ý.”
Phi! Thiếu chút nữa Liên Mạn Nhi chửi ra tiếng, không chỉ là do Liên Thủ Nghĩa sau lưng nói xấu Trương thị, mà bởi vì Liên Thủ Nghĩa đổi trắng thay đen. Hắn đánh bàn tính cũng thật là tinh, nói rượu này là do hắn và hà lão lục cùng nhau ủ, rượu kia cũng la rượu của Liên gia, Liên lão gia tử không giúp Hà lão lục chẳng lẽ không giúp nhi tử của mình là hắn sao?
Lão lục ủ rượu, Liên Thủ Nghĩa lén lút đi theo chia tiền, đây là tiền riêng của hắn. hiện tại nói như vậy, tiền kia bị nói thành tiền chung. Liên Mạn Nhi nghĩ, Liên Thủ Nghĩa nhất định là không còn cách nào khác. Bằng không cũng sẽ không đi theo chân Liên lão gia tử nói những lời này.
Liên Mạn Nhi lúc này còn không có nghĩ đến, qua một lát mà Liên Thủ Nghĩa và Hà lão lục đã thương lượng tốt như vậy. Bọn họ là tính toán trước cứ mượn hào quang từ Liên Thủ Tín đem rượu đi bán. Về phần chia tiền, phía ngoài một khoản, sau lưng một khoản. Phía ngoài thì Liên Thủ Nghĩa chia giao cho Liên lão gia tử, mấy ngày sau lại là hôn sự của Nhị lang, vừa đúng lúc tiêu xài, tính gộp cái nào bọn họ cũng không lỗ.
“… Phụ thân, thoáng cái sắp tới lễ mừng năm mới. Bên kia Đại ca cũng không có khoản gì thu thêm. Cũng chỉ dựa vào Hoa Nhi, không thể giúp trong nhà. Nhị lang cũng sắp đón dâu, nếu chúng ta bán rượu này thì không cần đi vay tiền nữa.” Liên Thủ Nghĩa lại nói “ Mẫu thân nói, là ở phủ thành Trầm gia kia mua rượu của chúng ta. Nhà bọn họ có tiền, uống rượu cũng giống uống nước thôi. Rượu kia của bọn lão Tứ sợ rằng không đủ bọn họ uống… Vừa lúc đưa rượu của con qua nhà bọn họ…”
“ Đúng vậy a, thúc. Rượu này của cháu quý giá, nhà người khác sợ mua không nổi nhiều rượu như vậy.” hà lão lục lên tiếng nói.
“ Rượu này là lão Nhị ủ? Lão Nhị sao không nói sớm. Con là muốn đem tiền giấu đi đúng không?” Chu thị cũng lên tiếng nói.
“ Mẫu thân, con không phải mới vừa nói sao, con sao có thể làm như vậy.rượu này vừa bán xong tiền tới tay liền giao cho mẫu thân.” Liên Thủ Nghĩa tiếng nói mang theo ý vị lấy lòng.
Chu thị hừ một tiếng.
“ Lão đầu tử, nếu đã như vậy, ông giúp hắn bán đi.” Chu thị nói.
Quả nhiên như vậy, Mạn Nhi cười lạnh.
“ Người Trầm gia đã đi rồi.” Liên lão gia tử lên tiếng nói.
“ Phu thân, người và Đại ca, còn có lão Tứ, không phải là phụng bồi quản sự của Trầm gia uống rượu sao, là Vương chưởng quỹ đưa liên hệ , chúng ta lại làm phiền Vương chưỡng quỹ một lần. Một lần hai lần đều quen thuộc, chuyện này còn không phải dễ dàng sao?” Liên Thủ Nghĩa nói.
Liên Mạn Nhi nghe được vỗ trán. Niên đại này chính là như vậy, cha ngươi, anh ngươi đi ra ngoài cũng đại biểu ngươi, ngươi nghĩ không liên quan? Nào có dễ dàng vậy. Bọn họ tuy là ra ở riêng rồi, nhưng Liên Thủ Tín lại là người hiếu thuận, mọi chuyện đều lấy Liên lão gia tử trước hết.
Cuộc sống ở riêng lâu một chút, liền tốt thêm một chút. Ai, sau này ở phương diện này, vẫn không thể quá theo bánh bao cha.
“ Lão Nhị, bằng thông minh và sức của con, làm sao không tìm được nơi?” Liên lão gia tử trầm giọng nói.
“ Phụ thân?”
“ Lão Lục a, đang không có lễ tết gì, trong nhà cháu cũng không dư dả, những đồ này cháu lấy về đi.” Liên lão gia tử tựa hồ không phản ứng gì tới Liên Thủ Nghĩa, mà nói chuyện với Hà lão lục, giọng nói tương đối ôn hòa “ Nhà lão Tứ đã phân ra rồi, hắn cất rượu cùng ta, tỷ cháu hay tỷ phu cháu đều không quan hệ… Nghe nói ngươi cũng ủ rượu, đó là chuyện tốt. Nên bán liền bán đi, khẳng định so vởi Tứ nhi tử của ta thì bán thật tốt.”
Liên Mạn Nhi nghe được trong lòng vui mừng, Liên lão gia tử không có bị lừa, không đáp ứng.
Trong nhà Liên Thủ Nghĩa và Liên lão lục cũng có chút u mê.
“ Hai chúng ta là thân gia, thật là có chút đúng, nhưng Hà gia là hà gia, Liên gia là Liên gia. Lão lục a, rượu kia ta không nhìn thấy, nhất định là rượu ngon, khẳng định không giống như rượu nhà lão Tứ của ta. Ta cũng không nói nữa, trễ nãi việc bán rượu của cháu.”
“ Phụ thân!”
“ Thúc!”
“ Lão Nhị a, con tiễn lão Lục. Buổi trưa phụ thân uống nhiều quá, nói không nổi nữa, con nói lão Lục lượng thứ… Đồ đừng quên lấy đi.” Liên lão gia tử nói xong những lời này cũng không lên tiếng nữa.
Tiếp theo, chỉ nghe tiếng bước chân đi ra ngoài.
Liên Mạn Nhi vội vàng chạy về Tây sương phòng, gục ở sau cửa nhìn ra ngoài, chỉ thấy Liên Thủ Nghĩa và Hà lão lục ủ rũ đi từ chính phòng ra. Trong tay Hà lão lục còn ôm hai gói điểm tâm và một vò rượu.
Liên Mạn Nhi trở về phòng, đem những gì vừa nghe được nói cho Trương thị và Liên Thủ Tín.
“ Như vậy là tốt rồi.”
Mọi người cũng yên lòng.
Rất nhanh đến cơm tối, Trương thị chọn mấy món ăn trong hộp đựng thức ăn, để Liên Mạn Nhi đem đi đưa Liên lão gia tử và Chu thị. Liên Mạn Nhi vào chính phòng, chỉ thấy trong phòng đã dọn lên bàn cơm, tuy nhiên Liên Thủ Nhân và Liên Thủ Nghĩa đều không có ở đây.
“ Lão Nhị nói không trở lại ăn cơm, còn lão Đại là đi đâu, sao còn chưa trở lại.” Chu thị oán trách nói.
“ Mẹ, lát nữa mẹ tới xưởng, khẳng định mấy đại nương kia sẽ hỏi chuyện bán rượu nho. Mẹ, mẹ nhớ kỹ, nói với bọn họ là rượu của Hà gia không cùng với chúng ta nha.” Liên Mạn Nhi nói.
Trầm gia là loại gia đình gì, nếu mọi người biết Trầm gia thu mua tất cả rượu của nhà họ, như vậy thì giá trị của rượu nho khẳng định được tăng lên rất nhiều.
Hà lão lục là cậu em vợ của Liên Thủ Nghĩa, cùng Liên gia thì phân tích ra cũng chả có quan hệ gì. Cho dù bọn họ không chịu giúp đỡ Hà lão lục bán rượu, nhưng có thể Hà lão lục sẽ đánh chiêu bài bán cùng với rượu cảa nhà họ, không chừng sẽ có người tin tưởng.
Hôm nay chuyện bọn họ bán rượu, nhất định sẽ được chú ý, trong xưởng phần lớn là người từ Tam thập lý doanh tử, còn lại là đến từ ngoài thôn. Trương thị nói, để cho các nàng truyền đi, một truyền mười, mười truyền trăm, tránh cho việc Hà lão lục mượn danh bọn họ giả danh đi lừa bịp.
“ Biện pháp này tốt.” Trương thị gật đầu “ Vậy mẹ đi đây.”
Trương thị ăn cơm xong phải đi đến xưởng.
Liên Mạn Nhi ngồi trên giường gạch, trong lòng còn đang tính toán, còn có nơi nào không nghĩ tới tránh cho Liên Thủ Nghĩa và Hà lão lục chui chỗ trống. Ở trấn trên, Vũ chưởng quỹ, Vương chưởng quỹ và Ngô Ngọc Quý bọn họ đã gặp qua. Mấy người này giao du rộng rãi, một người là chưởng quỹ của tửu lâu, một người là chưởng quỹ tiệm thuốc, người còn lại là người môi giới,nếu có người đến mua rượu, chỉ cần hơi chút hỏi thăm là có thể biết rõ ngọn nguồn, sẽ không rút lui.
Hẳn là không có bỏ sót rồi, Liên Mạn Nhi âm thầm gật đầu.
“ Rượu nhà hắn cũng không biết là cái dạng gì?” Ngũ lang tựa hồ có chút tò mò.
“ Ai biết được,khẳng định là không tốt như của chúng ta rồi.” Liên Mạn Nhi nói.
Biện pháp cất rượu là do Hà lão lục học lén bọn họ, lúc sau ủ rượu cũng tốt lắm, trừ bỏ thời điểm bởi vì động tĩnh tương đối lớn Liên Thủ Nghĩa và Hà thị cùng mấy đứa trẻ đều sang đây xem. Không quá hai ngày, Hà lão lục cũng lọc rượu xong. Rượu Hà lão lục ủ là dạng gì, bọn họ cũng không tận mắt nhìn thấy, cho nên Liên Mạn Nhi cũng không biết. Nhưng nàng rất rõ ràng, cho dù Hà lão lục có đem biện pháp cất rượu mang đi, trông mèo vẽ hổ làm một lần, nhưng lại không có bước thêm đường trắng vào, đây là do Liên Mạn Nhi len lén làm. Nhị phòng cũng không biết, Hà lão lục thì lại càng không biết.
Cho dù Hà lão lục ủ rượu không sai, nhưng cũng không tồn tại lâu. Đây là lý do quan trọng tại sao Liên Mạn Nhi nhất định phải cùng việc Hà gia chế riêng rượu nho phủi sạch mọi quan hệ.
Qua một lát, Liên Thủ Tín và Trương thị đều trở về.
“ Cha, nói với ông nội sao rồi?” Liên Mạn Nhi hỏi Liên Thủ Tín.
“ Đều nói hết, ông nội con đáp ứng rồi, nói là nếu như Nhị bá con đi tìm hắn, hắn nhất định sẽ không đáp ứng.” Liên Thủ Tín vừa nói chuyện vừa chuyển hướng sang Trương thị “ Phụ thân nói, chuyện này không cần chúng ta quan tâm, có hắn ở phía trước cản trở giúp chúng ta.”
“ Ừ, phụ thân là người tốt.” Trương thị gật đầu cười nói.
“ Không biết là có chuyện gì, hình như phụ thân không vui.” Liên Thủ Tín vừa nhẹ giọng nói.
Tất cả mọi người đều không có nghe câu nói này của Liên Thủ Tín. Bọn họ có chuyện quan trọng hơn, càng có chuyện tình vui vẻ hơn.
“ Chúng ta lần này bán rượu lời được một trăm lượng bạc.” Mọi người đều lên hết trên giường gạch ngồi, Trương thị nói đến chuyện buôn bán lời một trăm lượng với biểu tình khó tin “Đến bây giờ ta đều sợ đây là đang nằm mơ.”
Liên Mạn Nhi nhìn xung quanh một chút thấy Liên Thủ Tín, Liên Chi Nhi, Ngũ lang, Tiểu Thất đều có vẻ mặt không khác biệt lắm với Trương thị. Liên Mạn Nhi cười thấm, liền đứng lên từ trong tủ quần áo đem mấy nén bạc đi ra ngoài.
“ Đây là thật, mọi người sờ sờ.” Liên mạn Nhi đem bạc để trước mặt Trương thị.
Mọi người đụng tới bạc đều đem vào ngực, sờ soạng một hồi. Liên Mạn Nhi ở bên cạnh nhìn, nghĩ thầm cái bộ dạng này nếu như bị nhìn thấy, vẫn không thể cho các nàng đi gặp ma.
Chờ mọi người sờ sờ qua xong, Liên Mạn Nhi mới đem bạc cất lại.
“ Số tiền này, chúng ta định làm gì?” Trương thị hỏi.
“ Mới vừa rồi ở trấn trên, ta gặp Ngô tam ca, ta nói hắn thấy chỗ đất nào tốt nhờ hắn giữ lại.” Liên Thủ Tín nói.
Liên Mạn Nhi, Ngũ lang và Tiểu Thất đều gật đầu.
“ Cha đừng mua đất nữa.” Liên mạn Nhi liền nói “ Sang năm sẽ để cho ca và tiểu Thất đi trấn trên đọc sách, số tiền này lưu lại.”
“ Đúng, mẹ cũng đang muốn nói vậy.” Trương thị nói.
“ Cha cũng nghĩ như vậy.” Liên Thủ Tín cũng nói.
Ngũ lang và Tiểu Thất liếc nhau một cái, lần này Ngũ lang không có cự tuyệt. Tiền bán rượu nho, tiền bán dưa chua với vốn cuối cũng được hai trăm lượng. Tình hình nhà bọn họ bây giờ khác với trước kia, hắn rất quý trọng cơ hội đọc sách.
“ Còn có sang năm tiền mua mầm, trồng trọt thì chúng ta không đủ người, cũng phải tìm người…” Người một nhà vui vẻ nhỏ giọng hạch toán, muốn mua bao nhiêu, muốn lưu bao nhiêu bạc xài.
“ Nhị bá và Hà lão cậu tới.” Tiểu Thất ra ngoài phòng rót nước, đột nhiên chạy về nói.
“ Đi tơi phòng chúng ta?” Liên Thủ Tín vội hỏi.
“ Không có, lên phòng trên.” Tiểu Thất khoa tay múa chân nói “ Hà lão cậu còn cầm hai bao điểm tâm và một vò rượu.”
Đây nhất định là muốn đi câu thông với Liên lão gia tử, sau đó để Liên lão gia tử đến hù dọa bọn họ, cũng may bọn họ nghĩ tới trước đi nói rõ với Liên lão gia tử.
“ Con đi xem một chút.” Liên mạn Nhi từ trên giường gạch leo xuống, ra khỏi tây sương phòng rón rén đi tới phía dưới cửa sổ chính phòng nghe động tĩnh bên trong.
“… Cha, rượu này là con với lão Lục cùng nhau ủ.” Tiếng nói của Liên Thủ Nghĩa “ Cha, Cha đừng trừng con, lão Từ nói lão lục học lrn1 hắn biện pháp cất ủ rượu, chuyện này là không có. Con muốn cất rượu, hỏi lão Tứ làm sao ủ, hắn có thể không nói cho con sao? Con không có hỏi hắn là sợ vợ con hắn không vừa ý.”
Phi! Thiếu chút nữa Liên Mạn Nhi chửi ra tiếng, không chỉ là do Liên Thủ Nghĩa sau lưng nói xấu Trương thị, mà bởi vì Liên Thủ Nghĩa đổi trắng thay đen. Hắn đánh bàn tính cũng thật là tinh, nói rượu này là do hắn và hà lão lục cùng nhau ủ, rượu kia cũng la rượu của Liên gia, Liên lão gia tử không giúp Hà lão lục chẳng lẽ không giúp nhi tử của mình là hắn sao?
Lão lục ủ rượu, Liên Thủ Nghĩa lén lút đi theo chia tiền, đây là tiền riêng của hắn. hiện tại nói như vậy, tiền kia bị nói thành tiền chung. Liên Mạn Nhi nghĩ, Liên Thủ Nghĩa nhất định là không còn cách nào khác. Bằng không cũng sẽ không đi theo chân Liên lão gia tử nói những lời này.
Liên Mạn Nhi lúc này còn không có nghĩ đến, qua một lát mà Liên Thủ Nghĩa và Hà lão lục đã thương lượng tốt như vậy. Bọn họ là tính toán trước cứ mượn hào quang từ Liên Thủ Tín đem rượu đi bán. Về phần chia tiền, phía ngoài một khoản, sau lưng một khoản. Phía ngoài thì Liên Thủ Nghĩa chia giao cho Liên lão gia tử, mấy ngày sau lại là hôn sự của Nhị lang, vừa đúng lúc tiêu xài, tính gộp cái nào bọn họ cũng không lỗ.
“… Phụ thân, thoáng cái sắp tới lễ mừng năm mới. Bên kia Đại ca cũng không có khoản gì thu thêm. Cũng chỉ dựa vào Hoa Nhi, không thể giúp trong nhà. Nhị lang cũng sắp đón dâu, nếu chúng ta bán rượu này thì không cần đi vay tiền nữa.” Liên Thủ Nghĩa lại nói “ Mẫu thân nói, là ở phủ thành Trầm gia kia mua rượu của chúng ta. Nhà bọn họ có tiền, uống rượu cũng giống uống nước thôi. Rượu kia của bọn lão Tứ sợ rằng không đủ bọn họ uống… Vừa lúc đưa rượu của con qua nhà bọn họ…”
“ Đúng vậy a, thúc. Rượu này của cháu quý giá, nhà người khác sợ mua không nổi nhiều rượu như vậy.” hà lão lục lên tiếng nói.
“ Rượu này là lão Nhị ủ? Lão Nhị sao không nói sớm. Con là muốn đem tiền giấu đi đúng không?” Chu thị cũng lên tiếng nói.
“ Mẫu thân, con không phải mới vừa nói sao, con sao có thể làm như vậy.rượu này vừa bán xong tiền tới tay liền giao cho mẫu thân.” Liên Thủ Nghĩa tiếng nói mang theo ý vị lấy lòng.
Chu thị hừ một tiếng.
“ Lão đầu tử, nếu đã như vậy, ông giúp hắn bán đi.” Chu thị nói.
Quả nhiên như vậy, Mạn Nhi cười lạnh.
“ Người Trầm gia đã đi rồi.” Liên lão gia tử lên tiếng nói.
“ Phu thân, người và Đại ca, còn có lão Tứ, không phải là phụng bồi quản sự của Trầm gia uống rượu sao, là Vương chưởng quỹ đưa liên hệ , chúng ta lại làm phiền Vương chưỡng quỹ một lần. Một lần hai lần đều quen thuộc, chuyện này còn không phải dễ dàng sao?” Liên Thủ Nghĩa nói.
Liên Mạn Nhi nghe được vỗ trán. Niên đại này chính là như vậy, cha ngươi, anh ngươi đi ra ngoài cũng đại biểu ngươi, ngươi nghĩ không liên quan? Nào có dễ dàng vậy. Bọn họ tuy là ra ở riêng rồi, nhưng Liên Thủ Tín lại là người hiếu thuận, mọi chuyện đều lấy Liên lão gia tử trước hết.
Cuộc sống ở riêng lâu một chút, liền tốt thêm một chút. Ai, sau này ở phương diện này, vẫn không thể quá theo bánh bao cha.
“ Lão Nhị, bằng thông minh và sức của con, làm sao không tìm được nơi?” Liên lão gia tử trầm giọng nói.
“ Phụ thân?”
“ Lão Lục a, đang không có lễ tết gì, trong nhà cháu cũng không dư dả, những đồ này cháu lấy về đi.” Liên lão gia tử tựa hồ không phản ứng gì tới Liên Thủ Nghĩa, mà nói chuyện với Hà lão lục, giọng nói tương đối ôn hòa “ Nhà lão Tứ đã phân ra rồi, hắn cất rượu cùng ta, tỷ cháu hay tỷ phu cháu đều không quan hệ… Nghe nói ngươi cũng ủ rượu, đó là chuyện tốt. Nên bán liền bán đi, khẳng định so vởi Tứ nhi tử của ta thì bán thật tốt.”
Liên Mạn Nhi nghe được trong lòng vui mừng, Liên lão gia tử không có bị lừa, không đáp ứng.
Trong nhà Liên Thủ Nghĩa và Liên lão lục cũng có chút u mê.
“ Hai chúng ta là thân gia, thật là có chút đúng, nhưng Hà gia là hà gia, Liên gia là Liên gia. Lão lục a, rượu kia ta không nhìn thấy, nhất định là rượu ngon, khẳng định không giống như rượu nhà lão Tứ của ta. Ta cũng không nói nữa, trễ nãi việc bán rượu của cháu.”
“ Phụ thân!”
“ Thúc!”
“ Lão Nhị a, con tiễn lão Lục. Buổi trưa phụ thân uống nhiều quá, nói không nổi nữa, con nói lão Lục lượng thứ… Đồ đừng quên lấy đi.” Liên lão gia tử nói xong những lời này cũng không lên tiếng nữa.
Tiếp theo, chỉ nghe tiếng bước chân đi ra ngoài.
Liên Mạn Nhi vội vàng chạy về Tây sương phòng, gục ở sau cửa nhìn ra ngoài, chỉ thấy Liên Thủ Nghĩa và Hà lão lục ủ rũ đi từ chính phòng ra. Trong tay Hà lão lục còn ôm hai gói điểm tâm và một vò rượu.
Liên Mạn Nhi trở về phòng, đem những gì vừa nghe được nói cho Trương thị và Liên Thủ Tín.
“ Như vậy là tốt rồi.”
Mọi người cũng yên lòng.
Rất nhanh đến cơm tối, Trương thị chọn mấy món ăn trong hộp đựng thức ăn, để Liên Mạn Nhi đem đi đưa Liên lão gia tử và Chu thị. Liên Mạn Nhi vào chính phòng, chỉ thấy trong phòng đã dọn lên bàn cơm, tuy nhiên Liên Thủ Nhân và Liên Thủ Nghĩa đều không có ở đây.
“ Lão Nhị nói không trở lại ăn cơm, còn lão Đại là đi đâu, sao còn chưa trở lại.” Chu thị oán trách nói.
/1022
|