Cộp!
Mời dùng!
Chủ quán - thanh niên thấp bé Melio đặt xuống một cốc bình Hoả Tửu trăm năm xuống trước mặt Lâm Minh, sau đó bản thân cũng ngồi xuống đối diện với hắn.
Còn ở bên cạnh, Thanh Lân đang vùi đầu vào đại chiến cùng với món bánh kem Mericuse của mình, gương mặt nhỏ bé hiện lên nét ửng đỏ của sự hạnh phúc.
Ực
Lâm Minh cầm lên bình rượu nhấp một ngụm, sau đó hơi chút nhắm mắt lại cảm nhận vị cay nồng lan toả trong vị giác, thở dài ra một tiếng khen ngợi
Mùi vị rất không tệ!! So với Long tửu hơi kém chút nhưng đã rất khó được rồi!
Long tửu??
Melio thần sắc mơ màng, một bộ thèm thuồng nhớ lại, hiển nhiên cũng đã từng thưởng thức loại rượu tuyệt vời đó.
Lâm Minh thấy vậy thì cũng chẳng biết nói gì, nhà ngươi dù gì cũng là nhân vật có số má trong Ma Tộc, có cần làm mất mặt như vậy không chứ?
Đúng vậy, tên thanh niên trước mặt hắn đây là một Ma tộc sống ở Ma giới, hơn nữa có tu vi Bán Thần.
Nếu không phải Lâm Minh từng chiếm được trí nhớ của con Long Thần xui xẻo nào đó thì chắc cũng không dễ dàng như vậy đoán ra thân phận đối phương.
Một ma tộc như ngươi thì làm gì ở cái Đấu Ma đại lục này??
Lâm Minh không thích vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề.
Theo như hắn biết, Thượng Giới và Ma Giới cách ba ngàn năm sẽ đánh nhau một lần, và đại lục này chính là chiến trường của họ.
Hiện nay còn khoảng trăm năm nữa sẽ đến thời điểm đó.
Mà mỗi lần đại chiến như vậy, số lượng sinh mạng chết đi lên đến con số vài tỷ, nhưng trong mắt của song phương thì chỉ là những con kiến hôi không đáng thương hại.
Mà có lẽ, tên Melio trước mặt này là đến do thám cũng không chừng!
Ya ya ~~~~
Melio lắc đầu phủi tay phủ nhận, đối với việc Lâm Minh nhận ra được thân phận của bản thân cũng không ngạc nhiên gì.
Đơn giản bởi vì trên người Lâm Minh, Melio cảm nhận được một loại khí tức nguy hiểm cực độ, có thể dễ dàng giết chết mình bất cứ lúc nào.
Không, ta ở trên đại lục này cũng đã ba ngàn năm rồi! Hiện giờ chỉ muốn an tĩnh an tĩnh sống như vầy đến hết đời mà thôi!
Melio nhấp một ngụm rượu, sau đó sâu kín nói.
Vậy à!
Lâm Minh cũng không nói thêm gì, yên tĩnh uống rượu, đôi khi lại thương yêu mà xoa đầu cô con gái bé nhỏ của mình.
Lạch cạch lạch cạch!
Bất chợt, một tiếng kim loại va chạm liên tục vang lên thu hút sự chú ý của ba người, khiến họ không hẹn mà ngừng lại động tác trong tay đưa mắt nhìn ra phía cửa quán.
Tại đó, một kẻ ăn mặc khôi giáp che kín toàn thân xuất hiện, tuy nhiên chưa đi được mấy bước thì bất ngờ ngã vật xuống đất, mũ giáp rơi ra để lộ một khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ đến hút hồn.
Elizabeth
Lâm Minh hai mắt loé lên quang mang kỳ dị, trong đầu thoáng cái thông suốt về cảm giác quen thuộc của mình.
Liones, Boar Hat, Meliodas, Elizabeth, không còn nghi ngờ gì, đây chính là cốt truyện của....Nanatsu no taizai!
Nghĩ tới đây, hai mắt hắn loé lên tà quang nhìn về phía Melio, mà phải gọi là Meliodas thì đúng hơn, đang chạy đến để xem tình hình cô gái, một kế hoạch tuyệt vời được hắn vạch ra trong đầu.
[ Nếu ngươi đã muốn yên tĩnh sống đến hết đời thì ta sẽ thoã mãn. Hắc hắc! Mọi chuyện còn lại cứ để ta lo!!]
--------
Elizabeth nhẹ nhàng mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trong một căn phòng nhỏ, và trên cơ thể thì không có chút quần áo nào, để lộ ra từng mảnh tuyết trắng mê nhân.
Đây là đâu?
Eliza ( viết tắt nhé) nghiêng đầu tự hỏi, nhưng chỉ ngay sau đó đã có người đẩy cửa tiến vào trả lời.
Đây là Boar Hat, quán rượu của chủ nhân tôi!
Eiza kéo lên tấm chăn che lại thân thể của mình, đưa ánh mắt quan sát người vừa đến.
Đó là một cô gái tầm mười sáu tuổi, mắt ngọc mày ngài, khuôn mặt tinh xảo như tiên nữ, đặc biệt là quanh thân đối phương càng toả ra một loại khí chất bình thản làm êm dịu lòng người.
[ Không phải người xấu!]
Đó là kết luận của Eliza khi nhìn thấy đối phương.
Ừm, đã hết sốt!! Rất tốt, ăn chút cháo trắng cho lại sức đi!
Tiểu Y bước đến, đặt mâm cháo trên tay lên tủ đầu giường rồi sờ lên trán người có thể là tỷ muội sau này của mình cười nhẹ nói.
Cảm ơn
Eliza mếu máo nhận lấy bát cháo, vừa ăn vừa nhớ lại những gì mình trải qua gần đây mà không thể nhịn được sụt sùi, nước mắt chảy dài trên gương mặt.
Sau khi ăn xong, cô được Tiểu Y tặng cho một bộ váy tím mặc vào sau đó dẫn xuống dưới lầu.
Aaaaa....chủ nhân....mạnh quá.....ưm.. ưm....ngài thô bạo quá.....chết rồi....em chết rồi...
Nha..nha...papa...papa....
Bên dưới sảnh, một khung cảnh dâm dục tột cùng lập tức ập vào mắt Eliza khiến cô sững người.
Tại đó, một nam nhân tóc đen đang trần trụi ngồi trên ghế, để mặc cho một cô gái xinh đẹp không ngừng nhún nhẩy, hạ thân cả hai tương liên chặt chẽ với nhau va chạm phát ra những âm thanh khiến người nghe đỏ mặt.
Ánh mắt cô gái mơ màng còn làn da thì ửng hồng lên, khắp khuôn mặt đều bị khoái cảm bao trùm mà rên rỉ lên những câu dâm ngôn dục ngữ.
Mà bên trái thanh niên, một bé gái tầm mười tuổi cũng không một mảnh vải che thân đang quỳ thẳng người mà ôm chặt cánh tay hắn, trên đồng thể non nớt tràn đầy dấu tay dấu răng ửng hồng.
Bên dưới tiểu huyệt càng là đang bị một bàn tay không ngừng ma sát trêu chọc, khiến cho cô nấc lên từng hồi.
Mà bất ngờ nhất chính là cách cô bé xưng hô với thanh niên kia, papa!!
Đ-đây là?? Các người....
Eliza lắp bắp nhìn một màn vượt qua sự tưởng tượng của mình, trong đầu cô vang lên suy nghĩ nhất định phải ngăn cản họ lại nhưng bước chân vừa bước ra một bước thì lại cứng đờ
Trong nháy mắt, một cỗ mê muội mông lung đánh úp vào lí trí của Eliza, như có thiên thiên vạn vạn người hợp xướng rên rỉ bên tai, quấy nhiễu lấy suy nghĩ của cô, để cho nửa câu sau đứt quãng, thần sắc cũng xuất hiện từng tia hoảng hốt.
[ Vô luận chuyện gì phát sinh đều rất bình thường, không cần ngạc nhiên ]
Bên tai tựa như có ai đó lẩm bẩm, Eliza bưng bít lấy trán mình càm thấy như bàn thân vừa quên đi thứ gì đó rất quan trọng, nhưng trong tích tắc sau thì kể cả suy nghĩ đó cũng tan biến luôn.
Mình...đây là làm sao??
Mời dùng!
Chủ quán - thanh niên thấp bé Melio đặt xuống một cốc bình Hoả Tửu trăm năm xuống trước mặt Lâm Minh, sau đó bản thân cũng ngồi xuống đối diện với hắn.
Còn ở bên cạnh, Thanh Lân đang vùi đầu vào đại chiến cùng với món bánh kem Mericuse của mình, gương mặt nhỏ bé hiện lên nét ửng đỏ của sự hạnh phúc.
Ực
Lâm Minh cầm lên bình rượu nhấp một ngụm, sau đó hơi chút nhắm mắt lại cảm nhận vị cay nồng lan toả trong vị giác, thở dài ra một tiếng khen ngợi
Mùi vị rất không tệ!! So với Long tửu hơi kém chút nhưng đã rất khó được rồi!
Long tửu??
Melio thần sắc mơ màng, một bộ thèm thuồng nhớ lại, hiển nhiên cũng đã từng thưởng thức loại rượu tuyệt vời đó.
Lâm Minh thấy vậy thì cũng chẳng biết nói gì, nhà ngươi dù gì cũng là nhân vật có số má trong Ma Tộc, có cần làm mất mặt như vậy không chứ?
Đúng vậy, tên thanh niên trước mặt hắn đây là một Ma tộc sống ở Ma giới, hơn nữa có tu vi Bán Thần.
Nếu không phải Lâm Minh từng chiếm được trí nhớ của con Long Thần xui xẻo nào đó thì chắc cũng không dễ dàng như vậy đoán ra thân phận đối phương.
Một ma tộc như ngươi thì làm gì ở cái Đấu Ma đại lục này??
Lâm Minh không thích vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề.
Theo như hắn biết, Thượng Giới và Ma Giới cách ba ngàn năm sẽ đánh nhau một lần, và đại lục này chính là chiến trường của họ.
Hiện nay còn khoảng trăm năm nữa sẽ đến thời điểm đó.
Mà mỗi lần đại chiến như vậy, số lượng sinh mạng chết đi lên đến con số vài tỷ, nhưng trong mắt của song phương thì chỉ là những con kiến hôi không đáng thương hại.
Mà có lẽ, tên Melio trước mặt này là đến do thám cũng không chừng!
Ya ya ~~~~
Melio lắc đầu phủi tay phủ nhận, đối với việc Lâm Minh nhận ra được thân phận của bản thân cũng không ngạc nhiên gì.
Đơn giản bởi vì trên người Lâm Minh, Melio cảm nhận được một loại khí tức nguy hiểm cực độ, có thể dễ dàng giết chết mình bất cứ lúc nào.
Không, ta ở trên đại lục này cũng đã ba ngàn năm rồi! Hiện giờ chỉ muốn an tĩnh an tĩnh sống như vầy đến hết đời mà thôi!
Melio nhấp một ngụm rượu, sau đó sâu kín nói.
Vậy à!
Lâm Minh cũng không nói thêm gì, yên tĩnh uống rượu, đôi khi lại thương yêu mà xoa đầu cô con gái bé nhỏ của mình.
Lạch cạch lạch cạch!
Bất chợt, một tiếng kim loại va chạm liên tục vang lên thu hút sự chú ý của ba người, khiến họ không hẹn mà ngừng lại động tác trong tay đưa mắt nhìn ra phía cửa quán.
Tại đó, một kẻ ăn mặc khôi giáp che kín toàn thân xuất hiện, tuy nhiên chưa đi được mấy bước thì bất ngờ ngã vật xuống đất, mũ giáp rơi ra để lộ một khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ đến hút hồn.
Elizabeth
Lâm Minh hai mắt loé lên quang mang kỳ dị, trong đầu thoáng cái thông suốt về cảm giác quen thuộc của mình.
Liones, Boar Hat, Meliodas, Elizabeth, không còn nghi ngờ gì, đây chính là cốt truyện của....Nanatsu no taizai!
Nghĩ tới đây, hai mắt hắn loé lên tà quang nhìn về phía Melio, mà phải gọi là Meliodas thì đúng hơn, đang chạy đến để xem tình hình cô gái, một kế hoạch tuyệt vời được hắn vạch ra trong đầu.
[ Nếu ngươi đã muốn yên tĩnh sống đến hết đời thì ta sẽ thoã mãn. Hắc hắc! Mọi chuyện còn lại cứ để ta lo!!]
--------
Elizabeth nhẹ nhàng mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trong một căn phòng nhỏ, và trên cơ thể thì không có chút quần áo nào, để lộ ra từng mảnh tuyết trắng mê nhân.
Đây là đâu?
Eliza ( viết tắt nhé) nghiêng đầu tự hỏi, nhưng chỉ ngay sau đó đã có người đẩy cửa tiến vào trả lời.
Đây là Boar Hat, quán rượu của chủ nhân tôi!
Eiza kéo lên tấm chăn che lại thân thể của mình, đưa ánh mắt quan sát người vừa đến.
Đó là một cô gái tầm mười sáu tuổi, mắt ngọc mày ngài, khuôn mặt tinh xảo như tiên nữ, đặc biệt là quanh thân đối phương càng toả ra một loại khí chất bình thản làm êm dịu lòng người.
[ Không phải người xấu!]
Đó là kết luận của Eliza khi nhìn thấy đối phương.
Ừm, đã hết sốt!! Rất tốt, ăn chút cháo trắng cho lại sức đi!
Tiểu Y bước đến, đặt mâm cháo trên tay lên tủ đầu giường rồi sờ lên trán người có thể là tỷ muội sau này của mình cười nhẹ nói.
Cảm ơn
Eliza mếu máo nhận lấy bát cháo, vừa ăn vừa nhớ lại những gì mình trải qua gần đây mà không thể nhịn được sụt sùi, nước mắt chảy dài trên gương mặt.
Sau khi ăn xong, cô được Tiểu Y tặng cho một bộ váy tím mặc vào sau đó dẫn xuống dưới lầu.
Aaaaa....chủ nhân....mạnh quá.....ưm.. ưm....ngài thô bạo quá.....chết rồi....em chết rồi...
Nha..nha...papa...papa....
Bên dưới sảnh, một khung cảnh dâm dục tột cùng lập tức ập vào mắt Eliza khiến cô sững người.
Tại đó, một nam nhân tóc đen đang trần trụi ngồi trên ghế, để mặc cho một cô gái xinh đẹp không ngừng nhún nhẩy, hạ thân cả hai tương liên chặt chẽ với nhau va chạm phát ra những âm thanh khiến người nghe đỏ mặt.
Ánh mắt cô gái mơ màng còn làn da thì ửng hồng lên, khắp khuôn mặt đều bị khoái cảm bao trùm mà rên rỉ lên những câu dâm ngôn dục ngữ.
Mà bên trái thanh niên, một bé gái tầm mười tuổi cũng không một mảnh vải che thân đang quỳ thẳng người mà ôm chặt cánh tay hắn, trên đồng thể non nớt tràn đầy dấu tay dấu răng ửng hồng.
Bên dưới tiểu huyệt càng là đang bị một bàn tay không ngừng ma sát trêu chọc, khiến cho cô nấc lên từng hồi.
Mà bất ngờ nhất chính là cách cô bé xưng hô với thanh niên kia, papa!!
Đ-đây là?? Các người....
Eliza lắp bắp nhìn một màn vượt qua sự tưởng tượng của mình, trong đầu cô vang lên suy nghĩ nhất định phải ngăn cản họ lại nhưng bước chân vừa bước ra một bước thì lại cứng đờ
Trong nháy mắt, một cỗ mê muội mông lung đánh úp vào lí trí của Eliza, như có thiên thiên vạn vạn người hợp xướng rên rỉ bên tai, quấy nhiễu lấy suy nghĩ của cô, để cho nửa câu sau đứt quãng, thần sắc cũng xuất hiện từng tia hoảng hốt.
[ Vô luận chuyện gì phát sinh đều rất bình thường, không cần ngạc nhiên ]
Bên tai tựa như có ai đó lẩm bẩm, Eliza bưng bít lấy trán mình càm thấy như bàn thân vừa quên đi thứ gì đó rất quan trọng, nhưng trong tích tắc sau thì kể cả suy nghĩ đó cũng tan biến luôn.
Mình...đây là làm sao??
/90
|