Ba ngày sau, thời gian của Lâm Minh rất là thanh thản trôi qua, mỗi ngày đều là trong dâm dục cuộc sống hưởng thụ lấy.
Ngoại trừ tiến vào Tu di giới cùng Mary và Merlin thân mật ra thì chính là ở bên ngoài hưởng thụ Tiểu Y và Thải Nhi phục vụ.
Đôi khi, hân cũng đi đến Tiêu gia, ở trước mặt Tiêu Chiến mà hung hăng chơi lấy Diệp Vấn, đến tận khi bắn cho tử cung đối phương căng đầy dương tinh của mình thì mới sảng khoái rời đi.
Còn có Huân Nhi, chỉ cần Lâm Minh thích thì đều tìm đến cô, mỗi lần đều là muốn uống hết không chừa một giọt, khiến cho khẩu kỹ của Huân Nhi cấp tốc tăng lên.
Cuối cùng, Huân Nhi cũng từ bỏ việc chống cự, cứ khi hắn tìm tới là dứt khoát theo hắn đến một nơi không người, cuối cùng một bụng dương tinh no căng bước ra, khuôn mặt điềm nhiên cùng Tiêu Viêm cười nói.
Nếu nói có gì đó mới lạ xảy ra, thì đó chính là việc Lâm Minh vừa thu thêm được hai nữ đồ đệ .
Tiêu Ngọc và Tiêu Mị.
Đây là món quà của Tiêu Chiến và Diệp Vấn đồng loạt gửi cho hắn vào ngày lễ thành nhân của Tiêu gia, cả hai cô gái đều bị cho uống xuân dược cực mạnh rồi bị ném vào phòng, mặc cho hắn đùa bỡn.
Lâm Minh còn nhớ rõ lúc đó Diệp Vấn là thế nào dùng khuôn mặt dâm tà vô cùng mời hắn cưỡng gian hai chất nữ của mình, thậm chí còn tự thân ra tay dùng cự vật hắn đâm nát màn trinh của họ.
Cảm giác của hắn lúc đó quả thật thoải mái vô cùng, chỉ tiếc rằng cả hai đều không phải đại đạo hạt giống, nên hắn cũng lười dùng thần thông khống hồn.
Nhận đối phương về dưới danh nghĩa đệ tử, hắn chỉ cần bỏ ra một ngày là đã điều giáo khiến họ khuất phục, ngoan ngoãn trở thành một dâm nữ dưới quần hắn ta.
Hôm nay, cũng như hằng ngày, Lâm Minh đang ở trên giường lớn tiến hành vận động.
Bên dưới hắn, Tiêu Ngọc thân thể lõa lồ dang rộng cặp chân dài hoàn mỹ của mình mà nghênh hợp lấy từng cú đâm vào rút ra của hắn.
Hai mắt vô thần, trong miệng thì rên rỉ đứt quãng từng câu dâm ngữ
Ân... sư phụ... đâm chết ta đi... aaa... đâm chết đồ đệ dâm đãng của người đi...ư ư....nóng quá... tử cung sắp bị đâm nát rồi...
Bên cạnh Tiêu Mị, nằm rải rác lấy nhiều cơ thể nữ nhân lõa lồ khác, ai nấy đều đã ngất đi với nụ cười thỏa mãn trên môi, khắp nơi đều là vết tích hoan ái, hạ thân vẫn còn khép mở rỉ ra một dòng dương tinh trắng đục.
Có Tiêu Mị, Tiểu Y trẻ trung thanh xuân, có Thải Nhi non nớt đồng thể, cũng có Diệp Vấn thành thục nhân thê.
Hử
Đang vung eo lấy mà tận lực gian dâm Tiêu Ngọc, Lâm Minh bất giác như cảm ứng được gì mà ngẩng đầu lên, ánh mắt thâm thúy lấp lóe ánh bạc nhìn về hướng Tháp Qua Nhĩ sa mạc.
Trong cảm ứng của hắn, Lâm Mị vậy mà chêt rồi, bản thể là một bộ thi cốt của Mị Ma Tộc cũng đã trở về bên trong Vô Cực Minh Hà, linh trí hắn ban cho đã hoàn toàn bị xóa bỏ.
Điều đó cũng có nghĩa là nếu sau này hắn triệu hoán một Mị Ma khác thì cũng là một cá thể khác biệt, Lâm Minh thật sự đã chính thức bị xóa sổ khỏi cõi đời này.
Điều đó làm Lâm Minh cảm thấy cực kỳ tức giận, dù sao ngoại trừ Mary và Merlin thì đối phương chính là thuộc hạ đầu tiên của hắn ở thế giới này.
Ư.... sư phụ, ngài sao vậy??
Bên dưới, Tiêu Ngọc thấy Lâm Minh dừng lại thì hơi nghi hoặc hỏi, sau đó bắt đầu tự uốn éo hạ thân để tìm lấy chút khoái cảm từ cự vật hắn ta.
Hắc hắc, không sao. Dù trời có sập xuống ta cũng phải chơi chết tiểu dâm đãng nhà ngươi trước đã!
Lâm Minh cười tà, sau đó động thân đại lực đâm rút cự vật vào tiểu huyệt đối phương.
Ân... ư.. ư...aaaaaa... đúng vậy... em là đồ dâm đãng... là một con điếm khát tình... ư ư ư... em nghiện sư phụ mấy rồi... xin ngài hãy cho em dương tinh nóng bỏng của ngài đi...aaaaa
Hừ, ta ra đây!
Aaaaaaaa, em... em cũng...raaaaaaa!
Sau một tiếng hét dài, Tiêu Ngọc bất tỉnh nhân sự mê man đi, Lâm Minh mới từ từ rút ra cự vật của mình.
Dùng một ma pháp làm sạch lên khắp căn phòng và cơ thể, hắn mặc quần áo vào rồi khuôn mặt âm trầm vung tay lên, một lỗ hỏng không gian đen như mực lập tức xuất hiện.
Đây là ma pháp Cổng Dịch Chuyển, nhờ vào cảm ứng cuối cùng với Lâm Mị mà hắn lập tức xác đinh được địa điểm bị hại của đối phương.
Bất kể ngươi là ai, thế lực nào. Giết người của ta thì nhất định phải trả lấy một cái giá thật đắt!
Nói xong, hắn lập tức bước vào bên trong cổng, đến khi thân ảnh hoàn toàn khuất bóng thì nó cũng thu nhỏ lại rồi biến mất.
Tháp Qua Nhĩ sa mạc, một nơi gần biên giới với Liones đế quốc.
Một lỗ đen thần bí bỗng dưng xuất hiện ở đây, sau đó từ bên trong bước ra một thanh niên diện mạo tầm thường ước chừng hai mươi tuổi.
Hắn không phải ai khác chính là Lâm Minh, đứng lơ lửng trên không mà đưa ánh mắt lạnh lùng quan sát lấy bốn phía.
Theo cảm ứng của hắn, đây là nơi Lâm Mị bị giết chết, xung quanh vẫn còn rất nhiều dấu vết chiến đấu để lại.
Những cái hố to lớn, vết trảo khổng lồ có thể tùy ý thấy ở khắp mọi nơi, cho dù là gió cát cũng chưa thể nào lấp lại hết được.
Liiiiii
Ngay lúc này, một tiếng phượng minh ngân lên vang trời, Thải Nhi trong hình dáng bản thể từ chân trời thoáng cái đã bay đến trước mặt Lâm Minh, dùng khẩu khí đáng yêu ủy khuất nói với hắn.
Xấu chủ nhân, rời đi mà không cưỡi Thải Nhi. Người ta rõ ràng là vật cưỡi của ngài mà!!
Hắc, ta chỉ muốn cưỡi em ở trên giường thôi!
Lâm Minh cười nhẹ sờ đầu đối phương, sau đó cũng động thân bay lên ngồi xếp bằng trên lưng Thải Nhi, chỉ lấy một phương hướng.
Ở đó có khí tức của Đấu Tông, chắc là địa bàn của Xà Nhân Tộc. Em bay đến đó chúng ta hỏi thử xem họ có biết gì không??
Dạ
Thải Nhi nhu thuận một tiếng, sau đó đập cánh lao vút đi, tốc độ đã kiềm chế ở mức vừa phải lại để tránh...bay ra ngoài vũ trụ!
Xà Nhân Tộc.
Lúc này bên trong đang cực kỳ hỗn loạn, tất cả tộc nhân đều bị một luồng uy áp vô biên ép quỳ bẹp xuống đất, vài kẻ tu vi yếu yếu thì đã sớm bất tỉnh nhân sự.
Đây còn là do Thải Nhi đã cô tình thu liễm lại, nhưng chỉ một chút huyết mạch dư uy cũng đủ gây ra cảnh tượng này.
Hưu hưu hưu!!
Ba tiếng xé gió vang lên, ngay sau đó là mấy đạo thân ảnh xuất hiện, những người này cùng nhân loại rất khác biệt. Nửa phần trên là nhân loại, nửa phần dưới là đuôi rắn, chính là Xà Nhân Tộc.
Dẫn đầu xà nhân đám người chính là một cái mỹ lệ nữ nhân, thân mang một cái hắc sắc nội y che lại song nhũ đầy đặn, đầy đặn lung linh vóc người, khuôn mặt hoàn mỹ yêu mị, một mái tóc tử sắc dài mượt thẳng tắp xõa ngang eo, phía dưới là một cái tử sắc đuôi rắn đong đưa tràn đầy dã tính dụ hoặc để cho bất cứ nam nhân nào nhìn thấy nàng đầu tiên đều bị mê hoặc.
Đây là một cái tràn đầy yêu diễm nữ nhân, mị hoặc và cuồng dã nữ nhân, toàn thân toát ra khí tràng nữ vương cường đại không thể xâm phạm.
Cô ta không phải ai khác chính là Xà Nhân tộc Nữ Vương --- Mỹ Đỗ Toa!!!
Ngoại trừ tiến vào Tu di giới cùng Mary và Merlin thân mật ra thì chính là ở bên ngoài hưởng thụ Tiểu Y và Thải Nhi phục vụ.
Đôi khi, hân cũng đi đến Tiêu gia, ở trước mặt Tiêu Chiến mà hung hăng chơi lấy Diệp Vấn, đến tận khi bắn cho tử cung đối phương căng đầy dương tinh của mình thì mới sảng khoái rời đi.
Còn có Huân Nhi, chỉ cần Lâm Minh thích thì đều tìm đến cô, mỗi lần đều là muốn uống hết không chừa một giọt, khiến cho khẩu kỹ của Huân Nhi cấp tốc tăng lên.
Cuối cùng, Huân Nhi cũng từ bỏ việc chống cự, cứ khi hắn tìm tới là dứt khoát theo hắn đến một nơi không người, cuối cùng một bụng dương tinh no căng bước ra, khuôn mặt điềm nhiên cùng Tiêu Viêm cười nói.
Nếu nói có gì đó mới lạ xảy ra, thì đó chính là việc Lâm Minh vừa thu thêm được hai nữ đồ đệ .
Tiêu Ngọc và Tiêu Mị.
Đây là món quà của Tiêu Chiến và Diệp Vấn đồng loạt gửi cho hắn vào ngày lễ thành nhân của Tiêu gia, cả hai cô gái đều bị cho uống xuân dược cực mạnh rồi bị ném vào phòng, mặc cho hắn đùa bỡn.
Lâm Minh còn nhớ rõ lúc đó Diệp Vấn là thế nào dùng khuôn mặt dâm tà vô cùng mời hắn cưỡng gian hai chất nữ của mình, thậm chí còn tự thân ra tay dùng cự vật hắn đâm nát màn trinh của họ.
Cảm giác của hắn lúc đó quả thật thoải mái vô cùng, chỉ tiếc rằng cả hai đều không phải đại đạo hạt giống, nên hắn cũng lười dùng thần thông khống hồn.
Nhận đối phương về dưới danh nghĩa đệ tử, hắn chỉ cần bỏ ra một ngày là đã điều giáo khiến họ khuất phục, ngoan ngoãn trở thành một dâm nữ dưới quần hắn ta.
Hôm nay, cũng như hằng ngày, Lâm Minh đang ở trên giường lớn tiến hành vận động.
Bên dưới hắn, Tiêu Ngọc thân thể lõa lồ dang rộng cặp chân dài hoàn mỹ của mình mà nghênh hợp lấy từng cú đâm vào rút ra của hắn.
Hai mắt vô thần, trong miệng thì rên rỉ đứt quãng từng câu dâm ngữ
Ân... sư phụ... đâm chết ta đi... aaa... đâm chết đồ đệ dâm đãng của người đi...ư ư....nóng quá... tử cung sắp bị đâm nát rồi...
Bên cạnh Tiêu Mị, nằm rải rác lấy nhiều cơ thể nữ nhân lõa lồ khác, ai nấy đều đã ngất đi với nụ cười thỏa mãn trên môi, khắp nơi đều là vết tích hoan ái, hạ thân vẫn còn khép mở rỉ ra một dòng dương tinh trắng đục.
Có Tiêu Mị, Tiểu Y trẻ trung thanh xuân, có Thải Nhi non nớt đồng thể, cũng có Diệp Vấn thành thục nhân thê.
Hử
Đang vung eo lấy mà tận lực gian dâm Tiêu Ngọc, Lâm Minh bất giác như cảm ứng được gì mà ngẩng đầu lên, ánh mắt thâm thúy lấp lóe ánh bạc nhìn về hướng Tháp Qua Nhĩ sa mạc.
Trong cảm ứng của hắn, Lâm Mị vậy mà chêt rồi, bản thể là một bộ thi cốt của Mị Ma Tộc cũng đã trở về bên trong Vô Cực Minh Hà, linh trí hắn ban cho đã hoàn toàn bị xóa bỏ.
Điều đó cũng có nghĩa là nếu sau này hắn triệu hoán một Mị Ma khác thì cũng là một cá thể khác biệt, Lâm Minh thật sự đã chính thức bị xóa sổ khỏi cõi đời này.
Điều đó làm Lâm Minh cảm thấy cực kỳ tức giận, dù sao ngoại trừ Mary và Merlin thì đối phương chính là thuộc hạ đầu tiên của hắn ở thế giới này.
Ư.... sư phụ, ngài sao vậy??
Bên dưới, Tiêu Ngọc thấy Lâm Minh dừng lại thì hơi nghi hoặc hỏi, sau đó bắt đầu tự uốn éo hạ thân để tìm lấy chút khoái cảm từ cự vật hắn ta.
Hắc hắc, không sao. Dù trời có sập xuống ta cũng phải chơi chết tiểu dâm đãng nhà ngươi trước đã!
Lâm Minh cười tà, sau đó động thân đại lực đâm rút cự vật vào tiểu huyệt đối phương.
Ân... ư.. ư...aaaaaa... đúng vậy... em là đồ dâm đãng... là một con điếm khát tình... ư ư ư... em nghiện sư phụ mấy rồi... xin ngài hãy cho em dương tinh nóng bỏng của ngài đi...aaaaa
Hừ, ta ra đây!
Aaaaaaaa, em... em cũng...raaaaaaa!
Sau một tiếng hét dài, Tiêu Ngọc bất tỉnh nhân sự mê man đi, Lâm Minh mới từ từ rút ra cự vật của mình.
Dùng một ma pháp làm sạch lên khắp căn phòng và cơ thể, hắn mặc quần áo vào rồi khuôn mặt âm trầm vung tay lên, một lỗ hỏng không gian đen như mực lập tức xuất hiện.
Đây là ma pháp Cổng Dịch Chuyển, nhờ vào cảm ứng cuối cùng với Lâm Mị mà hắn lập tức xác đinh được địa điểm bị hại của đối phương.
Bất kể ngươi là ai, thế lực nào. Giết người của ta thì nhất định phải trả lấy một cái giá thật đắt!
Nói xong, hắn lập tức bước vào bên trong cổng, đến khi thân ảnh hoàn toàn khuất bóng thì nó cũng thu nhỏ lại rồi biến mất.
Tháp Qua Nhĩ sa mạc, một nơi gần biên giới với Liones đế quốc.
Một lỗ đen thần bí bỗng dưng xuất hiện ở đây, sau đó từ bên trong bước ra một thanh niên diện mạo tầm thường ước chừng hai mươi tuổi.
Hắn không phải ai khác chính là Lâm Minh, đứng lơ lửng trên không mà đưa ánh mắt lạnh lùng quan sát lấy bốn phía.
Theo cảm ứng của hắn, đây là nơi Lâm Mị bị giết chết, xung quanh vẫn còn rất nhiều dấu vết chiến đấu để lại.
Những cái hố to lớn, vết trảo khổng lồ có thể tùy ý thấy ở khắp mọi nơi, cho dù là gió cát cũng chưa thể nào lấp lại hết được.
Liiiiii
Ngay lúc này, một tiếng phượng minh ngân lên vang trời, Thải Nhi trong hình dáng bản thể từ chân trời thoáng cái đã bay đến trước mặt Lâm Minh, dùng khẩu khí đáng yêu ủy khuất nói với hắn.
Xấu chủ nhân, rời đi mà không cưỡi Thải Nhi. Người ta rõ ràng là vật cưỡi của ngài mà!!
Hắc, ta chỉ muốn cưỡi em ở trên giường thôi!
Lâm Minh cười nhẹ sờ đầu đối phương, sau đó cũng động thân bay lên ngồi xếp bằng trên lưng Thải Nhi, chỉ lấy một phương hướng.
Ở đó có khí tức của Đấu Tông, chắc là địa bàn của Xà Nhân Tộc. Em bay đến đó chúng ta hỏi thử xem họ có biết gì không??
Dạ
Thải Nhi nhu thuận một tiếng, sau đó đập cánh lao vút đi, tốc độ đã kiềm chế ở mức vừa phải lại để tránh...bay ra ngoài vũ trụ!
Xà Nhân Tộc.
Lúc này bên trong đang cực kỳ hỗn loạn, tất cả tộc nhân đều bị một luồng uy áp vô biên ép quỳ bẹp xuống đất, vài kẻ tu vi yếu yếu thì đã sớm bất tỉnh nhân sự.
Đây còn là do Thải Nhi đã cô tình thu liễm lại, nhưng chỉ một chút huyết mạch dư uy cũng đủ gây ra cảnh tượng này.
Hưu hưu hưu!!
Ba tiếng xé gió vang lên, ngay sau đó là mấy đạo thân ảnh xuất hiện, những người này cùng nhân loại rất khác biệt. Nửa phần trên là nhân loại, nửa phần dưới là đuôi rắn, chính là Xà Nhân Tộc.
Dẫn đầu xà nhân đám người chính là một cái mỹ lệ nữ nhân, thân mang một cái hắc sắc nội y che lại song nhũ đầy đặn, đầy đặn lung linh vóc người, khuôn mặt hoàn mỹ yêu mị, một mái tóc tử sắc dài mượt thẳng tắp xõa ngang eo, phía dưới là một cái tử sắc đuôi rắn đong đưa tràn đầy dã tính dụ hoặc để cho bất cứ nam nhân nào nhìn thấy nàng đầu tiên đều bị mê hoặc.
Đây là một cái tràn đầy yêu diễm nữ nhân, mị hoặc và cuồng dã nữ nhân, toàn thân toát ra khí tràng nữ vương cường đại không thể xâm phạm.
Cô ta không phải ai khác chính là Xà Nhân tộc Nữ Vương --- Mỹ Đỗ Toa!!!
/90
|