Chương 26: Rút trúng em
Bên dưới bài post weibo này, còn kèm theo rất nhiều câu trả lời hahahahahaha của fans hâm mộ.
“.....” Khương Sắt nhìn tin tức này, có chút đứng ngồi không yên. Cô nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía Khương Húc đang cười trên nỗi đau của người khác. Trừng mắt liếc nhìn cậu ấy.
Sau đó nhào vào lòng Niếp Tư Cảnh một cách đầy tủi thân, với đủ loại hậm hừ than vãn trong lòng anh.
“Những kiểu như give away đó trước giờ đều không rút trúng em! Ghét chết đi được!” Trong giọng nói mang theo chút ý tứ oán giận cùng với làm nũng.
Tâm lý đen tối nảy sinh trong lòng Niếp Tư Cảnh bởi vì vừa rồi Khương Sắt phớt lờ anh liền nhất thời tan biến không còn gì.
Anh ôm lấy eo Khương Sắt, hơi nhấc cô lên, để cô có thể cọ thoải mái hơn chút.
Xoa mái tóc đen nhánh mềm mại của cô gái, “Không sao, anh rút trúng em.”
Khương Sắt bị lời tỏ tình bất ngờ thốt ra này ghẹo cho đỏ mặt.
Nhưng không phải Niếp Tư Cảnh rút trúng cô đâu.
Nếu không thì vị trí phu nhân Niếp nào đến lượt cô tới làm chứ. Những thiên kim tiểu thư cao quý của thủ đô, thậm chí là những tiểu thư con nhà quý tộc nước ngoài cũng đều muốn gả cho Niếp Tư Cảnh.
Vừa nghĩ như thế, tâm trạng bất mãn của những người share give away nhưng không trúng trước đây cũng đã tan biến đi rất nhiều.
Những thứ đó sao có thể quan trọng hơn Niếp Tư Cảnh!
Thực ra trong lòng Khương Sắt vẫn có chút nghi ngờ, ví dụ như nói tại sao Niếp Tư Cảnh lại chọn trúng cô.
Hơn nữa vào lần đầu tiên gặp mặt, anh lại không lạ lẫm gì với những gì cô biểu hiện ra ngoài, giống như là đã quen biết từ rất lâu vậy.
Nhưng Khương Sắt lại là rất chắc chắn bản thân trước đây chưa từng quen biết Niếp Tư Cảnh.
Hơn nữa ở kiếp trước, sau khi cô rơi xuống vách núi và nhặt được cái mạng về, nhà họ Niếp cũng không đếm xỉa tới nữa.
Cho nên sau đó Niếp Tư Cảnh là như thế nào lại biết được tình hình của cô? Hơn nữa bộ dạng suy sụp tinh thần tiều tụy kia có vẻ như là đã chú ý tới cô rất lâu....
Nghĩ tới khả năng này, Khương Sắt sửng sốt.
Niếp Tư Cảnh, chắc sẽ không là vẫn luôn âm thầm chú ý tới cô....
Cô có tài cán gì chứ.
“Thu dọn một chút, tối nay dẫn em ra ngoài chơi.” Niếp Tư Cảnh nói.
Khương Sắt có chút tò mò, muốn biết về Niếp Tư Cảnh vẫn luôn sống ẩn dật trên đỉnh núi núi Bàn Long mười mấy năm qua này.
Cho dù thỉnh thoảng ra ngoài đi tới đi lui cũng đều là có một lượng lớn tùy tùng của nhà họ Niếp đi theo.
Anh càng giống như một người quyết định sách lược ở phía sau. Nếu không phải Khương Sắt xuất hiện, thì đoán chừng cả đời này Niếp Tư Cảnh cũng sẽ không xuất hiện ở khu phố xá náo nhiệt.
“Đi đâu á?” Trong mắt Khương Sắt có chút tò mò và kinh ngạc.
Niếp Tư Cảnh véo khuôn mặt mềm mại trắng nõn của cô, không nói gì.
Khương Sắt càng thêm tò mò, Niếp Tư Cảnh lại còn biết tạo bất ngờ cho cô.
Chuyến ra ngoài này, sao lại tiến bộ nhiều như vậy?
Khương Húc cảm thấy chị gái mình trước đây chính là được cả nhà chiều chuộng, mặc dù cha mẹ đã qua đời, nhưng trong xương tủy cô thì lại là kiểu người không chịu được thiệt thòi kia.
Lại cộng thêm cả nhà bác trai vì để tạo ấn tượng tốt cho giới truyền thông, cho nên thật sự là không sao dám đối xử tệ bạc với Khương Sắt một cách công khai.
Bây giờ lại cộng thêm một Niếp Tư Cảnh cưng chiều vợ, Khương Húc thật sự là không biết Khương Sắt sẽ được cưng chiều thành bộ dạng gì.
Không chịu nổi bộ dạng yêu đương thắm thiết của hai người được nữa, Khương Húc vào phòng dọn dẹp phòng mình.
Có thể là lời nói của Niếp Tư Cảnh đã mang đến cho Khương Sắt hy vọng, cho nên cô cũng không quản Niếp Tư Cảnh nữa, trực tiếp đi vào phòng mình chọn quần áo tắm rửa.
Niếp Tư Cảnh nhìn bộ dạng nhỏ nhảy nhót tung tăng kia của Khương Sắt. Không nhịn được giãn cơ mặt ra, khóe miệng hơi nhếch lên.
Khương Sắt vào phòng, Niếp Tư Cảnh cũng không thể không làm gì. Móc điện thoại ra, bắt đầu sắp xếp trước.
Lúc Khương Sắt tắm, nhìn vết bớt phía sau eo đã rõ hơn không ít so với trước đây.
Cô hơi nhíu mày. Một vết bớt màu đỏ sẫm, cực kỳ giống với nốt ruồi chu sa.
Đây là vết bớt lúc sinh ra thì đã có của Khương Sắt. Lúc đó sau khi mẹ nhìn thấy sắc mặt liền thay đổi rất nhiều, thậm chí còn cắt đứt liên lạc với nhà mẹ đẻ bên kia.
Theo sự lớn dần của cô trong mấy năm nay, vết bớt ban đầu vốn đã mờ đi không ít. Nhưng không ngờ bây giờ lại bắt đầu rõ lên.....
Đợi Khương Sắt tắm rửa xong đi ra, nhìn đống quần áo đầm váy rực rỡ đủ loại treo trong tủ quần áo, liền bắt đầu phiền muộn.
Buổi hẹn hò đầu tiên, nên mặc gì đây?
Từng chiếc váy một bị Khương Sắt ném lên giường một cách đầy cáu kỉnh.
Nhìn những chiếc váy đó, Khương Sắt bất lực móc điện thoại ra vào wechat, tìm thấy cuộc trò chuyện của nhóm [Tam giác sắt bi ép khiêm nhường].
[Sắt Sắt không muốn mập]: Buổi hẹn hò đầu tiên, mặc gì đẹp?
[Vi Tâm không muốn nghèo]: ......
[Lục Thanh Thần là anh đẹp trai]: .....
[Vi Tâm không muốn nghèo]: Chị em à, cậu muốn ngoại tình?
[Lục Thanh Thần là anh đẹp trai]: Chị gái à, dũng khí thật đáng khen.
[Sắt Sắt không muốn mập]: ? Nghĩ gì thế? Mình là hẹn hò với chồng mình!
Phần bánh ngọt nhỏ ngày hôm nay.
Mọi người đã học được lời ân ái của cậu Cảnh chưa?
/1633
|