Chương 23: Gặp được chuyện tốt
Tư Nguyệt có thể mua mọi thứ ở trung tâm mua sắm trong không gian, sau khi mua xong quả thật có thể toàn quyền xử lý, nhưng không thể giả mạo thuộc tính của những thứ này.
Ví dụ như cô có thể tự mình sử dụng những kịch bản này, hoặc thậm chí cũng có thể cho người khác mượn đọc hay xem, nhưng lại không thể làm những việc khác ngoại trừ những điều này ra, giống như mua quần áo vậy, những thứ thuộc về mình dù có vứt đi cũng không sao. Tuy nhiên cho dù Tư Nguyệt có làm thế nào đi chăng nữa, thì người thiết kế trang phục vẫn là người khác, không thể thay đổi được điểm này.
“Ta hiểu rồi, những thứ này tương đương với cơ sở dữ liệu đúng không?” Tư Nguyệt nhìn lướt qua kịch bản trên màn hình ngôi sao rồi mở miệng nói.
Mặc dù hơi đáng tiếc nhưng những thứ này không thuộc về cô cũng là lẽ thường tình, huống chi Tư Nguyệt cũng không có thói quen sao chép và ăn cắp ý tưởng của người khác.
“Đúng vậy.” Kim Bảo bay qua bay lại trước mặt Tư Nguyệt dường như đang lo lắng cô sẽ cảm thấy thất vọng về điều này, vì vậy lại nói tiếp: “Nhưng chủ nhân cứ yên tâm, cô có thể đến sân huấn luyện để nâng cao năng lực sáng tạo của mình, sau này thậm chí còn có thể viết ra được những thứ còn tốt hơn cả kịch bản của trung tâm mua sắm."
“Kim Bảo nếu như ta có thể mua những tài liệu này trong trung tâm mua sắm, sân huấn luyện sáng tạo kia lại có tác dụng gì chứ? Có được những tài liệu này, không phải tôi cũng có thể học ở bên ngoài à? ” Tư Nguyệt chợt cảm thấy quái lạ.
"Chủ nhân sáng tạo cần phải có cảm hứng, mà sân huấn luyện sự sáng tạo là nơi cung cấp nguồn cảm hứng. Nó có thể tăng sự tập trung tinh thần của chủ nhân. Ngoài ra sau khi chủ nhân mua tài liệu trong trung tâm mua sắm cũng có thể được sử dụng trong lĩnh vực đào tạo dùng ở sân huấn luyện. Đến lúc đó ở đây sẽ có người hướng dẫn giải thích cho cô hiểu." Kim Bảo lại lên tiếng.
Nói như vậy Tư Nguyệt đã hoàn toàn hiểu rõ.
Chẳng qua hiện tại tuy rằng trong trung tâm mua sắm có rất nhiều thứ, nhưng giá cả của chúng khiến cô chỉ có thể ngắm nhìn mà thôi.
Tất cả mọi thứ trong trung tâm mua sắm cũng đều được phân chia cấp bậc.
Giá của đồ vật cấp F và E không chỉ lên đến hàng trăm giá trị sao, còn giá của cấp D và C là hàng nghìn, cấp B và A cần hàng chục nghìn, mà những đồ vật càng ở phía trên thì đều là cực phẩm. Tư Nguyệt hoàn toàn không đủ tư cách để ngắm nhìn mà chỉ có thể nghe Kim Bảo kể lại.
Cấp S này cần giá trị hàng trăm nghìn sao, còn cấp SS có giá trị một triệu, cấp SSS đẳng cấp có giá trị hàng chục triệu.
Tóm lại với tình hình của Tư Nguyệt bây giờ chỉ có thể mua những thứ cấp thấp nhất.
130 giá trị sao...
Tư Nguyệt xem trung tâm mua sắm một chút, thấy bộ quần áo khiêu vũ mà cô mặc trong sân huấn luyện lần trước đều có giá trị hai trăm sao, cho nên cô hoàn toàn không mua nổi.
Mà giá trị sao của cô chỉ có thể đổi được một lần huấn luyện cấp thấp.
“Bạn học nữ vừa rồi trực tiếp vượt qua mức độ người qua đường mà tán thưởng ta sao?” Tư Nguyệt cảm thấy hơi kỳ lạ.
Tuy nói rằng giới hạn cao nhất của giá trị tán thưởng là một nghìn, nhưng 130 điểm mà nói cũng hơi thấp, chẳng qua đây là lần đầu tiên gặp mặt mà cô cũng không có danh tiếng gì, đúng là quá dễ dàng lấy được giá trị sao này đi.
“Giá trị sao mà chủ nhân nhận được là 120 điểm từ trên người bạn học nữ kia còn mười giá trị sao khác thu được từ hai cô gái qua đường.” Kim Bảo nói vô cùng chi tiết.
Tư Nguyệt nhướng mày, cô thật sự là càng ngày càng kinh ngạc.
Hôm nay cô còn cãi nhau một trận với người khác trong đoàn phim đó, khẩu vị của các cô gái nhỏ thời nay cũng quá nặng đi, đều thích kiểu người đanh đá.
Trong khi Tư Nguyệt đang phỉ nhổ thì cô gái nhỏ của đoàn phim bên kia cũng đang trên đường trở về nhà.
“Chú ba, chú đoán xem hôm nay cháu nhìn thấy gì nào?” Cô bé lè lưỡi nhìn người đàn ông đang lái xe với vẻ mặt lấy lòng.
Vừa lấy lòng còn không quên thưởng thức gương mặt điển trai đến mức khiến người ta điên cuồng của chú ba của nhà mình, nóng lòng muốn cho mọi người trên toàn thế giới biết rằng mấy thần tượng trẻ tuổi gì kia còn kém xa so với chú ba của mình.
Tất nhiên cô bé theo đuổi ngôi sao cũng không phải là vì vẻ bề ngoài của họ, mà là nội tâm bên trong.
Còn phần nội tâm bên trong của chú ba mình thì...he he, tốt hơn hết là không nên khám phá sâu làm gì.
"Cơ mặt của cháu lộ quá rõ sự phấn khích. Có vẻ như cháu đã gặp được chuyện tốt." Sắc mặt của người đàn ông không hề thay đổi đánh tay lái, làm bộ quan tâm đến cháu mình cho nên tùy ý nói một câu.
/1111
|