“Vương gia, trong này có người” Lướt qua người nói, Hiên Viên Ảnh nhằm phía nữ nhân nằm chết.
Hoàn hảo, không phải Mịch nhi.
Nàng rốt cuộc đi nơi nào?
Vì sao luôn làm cho ta phải lo lắng.
-“Kim Mịch Nhi, rốt cuộc nàng ở đâu…”
-“Ngươi quỷ rống cái gì nha! Ta không phải tại trong này sao?” Ta chạy nhanh đi, nguy hiểm thật, thiếu chút nữa lại lạc đường. Cảm tạ Hiên Viên đại gia vừa mới như quỷ rống lên.
Ân! Nam nhân này là gấu sao chứ? Ôm chặt như vậy.
-“Không phải nói đứng tại chỗ chờ ta sao? Vì sao lại rời đi”
-“Chàng tưởng đem ta ngạt chết sao?” Hay nói đùa, nhất thi hai mệnh!
-“Rốt cuộc sao lại thế này, ai đem nàng lừa đến đây?”
Ta chỉ chỉ mẫu dạ xoa hôn mê dưới đất –“Chính là nàng! Còn bức ta nhảy xuống hồ, bị ta độc hôn mê. Hừ! quả thực chính là tìm đường chết. Nhìn ngươi như thế nào trốn khỏi tay ta” “Đem yêu phụ này trói lại”
Ảnh thật cẩn thận ôm ngang lấy ta, trong mắt bất an làm ta lo lắng theo.
Ta nhẹ nhàng tựa vào ngực hắn –“Không có việc gì, ta không phải không có việc gì đây sao? Ta sẽ liều mạng bảo hộ chính mình cùng bảo bảo. Chúng ta về nhà đi” Hắn còn thật sự nhìn ta, lung lay đầu.
Lần này không giống với, là có người muốn mạng Mịch nhi. Ta không nên rời khỏi nàng, nhưng là…
-‘Ta thật muốn đem nàng cột vào bên người”
Ta tại trong ngực hắn cười duyên –“Tốt lắm a! Chúng ta đi đặt một cỗ quan tài hai người, về sau tử cũng ngủ cùng một chỗ”
Hắn chăm chú nhìn vào mắt ta –“Được!”
Không phải đâu! Ta là nói đùa a! Nam nhân này sẽ không là thật sự đi làm đi?
-“Kia muốn lấy loại gì làm, vàng hay bạch ngọc?” Nhìn thấy hình dáng nghiêm túc của hắn, ta có chút không nói gì. Xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán-“Thủy tinh đi,Tốt nhất là trong suốt, làm người đời sau có thể chiêm ngưỡng tuấn nam mỹ nữ sau khi chết như chúng ta” Người nữ nào đó lưu loát nói, không biết người nam nào đó mặt lại đỏ.
-“Mịch nhi”
-“Ân” tiếng nói từ từ của Ảnh vang lên bên tai ta, phảng phất có tác dụng thôi miên, mí mắt bắt đầu hạ xuống.
-“Nghĩ muốn ăn cái gì khiến cho Tiểu Lục làm cho nàng, không được phép không ăn bữa sáng” Ta từ từ nhắm hai mắt xem thường một cái, dưới sự trấn áp của ngươi ta còn có cơ hội từ chối sao chứ?
-“Nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời Lỗi thúc, đã chuẩn bị là mẹ người, không thể tùy tiện như vậy nữa”
-“Ân…” Ta tùy tiện hừ hừ một tiếng.
-“Ta đã phân phó thái y định kì đến vương phủ chẩn mạch cho nàng. Đáp ứng ta, không cần tùy tính, cũng ngoan ngoãn chờ ta trở lại.”
-“Ân..ta nhất định sẽ ở nhà chờ chàng về”
Hiên Viên Ảnh nhìn thiên hạ trong lòng đóng chặt hai mắt. Trong mắt có vô hạn lưu luyến không tha.
-“Nhưng là chàng đi đâu nha?”
-“Đông Xuyên quốc xâm phạm biên cảnh nước ta…”
-“Nga…cái gì? Biên cảnh?” Ta từ trong ngực hắn nhảy lên.
-“Không cần xúc động như vậy, cẩn thận thương đến đứa nhỏ” Hắn cẩn thận ôm lấy ta.
-“Cho nên, chàng muốn đi đánh giặc?”
Hắn gật gật đầu.
Đúng a! thiếu chút nữa quên, nam nhân của ta chính là chiến thần của Đông Phương quốc. Đông Phương quốc có thể yên ổn như vậy, nguyên nhân lớn là do có hắn.
Ta ôm lấy thân hình cao ngất của hắn –“Khi nào thì khởi hành?”
-“Ngày mai”
Ta trừng lớn mắt
-“Cái gì?”
Hoàn hảo, không phải Mịch nhi.
Nàng rốt cuộc đi nơi nào?
Vì sao luôn làm cho ta phải lo lắng.
-“Kim Mịch Nhi, rốt cuộc nàng ở đâu…”
-“Ngươi quỷ rống cái gì nha! Ta không phải tại trong này sao?” Ta chạy nhanh đi, nguy hiểm thật, thiếu chút nữa lại lạc đường. Cảm tạ Hiên Viên đại gia vừa mới như quỷ rống lên.
Ân! Nam nhân này là gấu sao chứ? Ôm chặt như vậy.
-“Không phải nói đứng tại chỗ chờ ta sao? Vì sao lại rời đi”
-“Chàng tưởng đem ta ngạt chết sao?” Hay nói đùa, nhất thi hai mệnh!
-“Rốt cuộc sao lại thế này, ai đem nàng lừa đến đây?”
Ta chỉ chỉ mẫu dạ xoa hôn mê dưới đất –“Chính là nàng! Còn bức ta nhảy xuống hồ, bị ta độc hôn mê. Hừ! quả thực chính là tìm đường chết. Nhìn ngươi như thế nào trốn khỏi tay ta” “Đem yêu phụ này trói lại”
Ảnh thật cẩn thận ôm ngang lấy ta, trong mắt bất an làm ta lo lắng theo.
Ta nhẹ nhàng tựa vào ngực hắn –“Không có việc gì, ta không phải không có việc gì đây sao? Ta sẽ liều mạng bảo hộ chính mình cùng bảo bảo. Chúng ta về nhà đi” Hắn còn thật sự nhìn ta, lung lay đầu.
Lần này không giống với, là có người muốn mạng Mịch nhi. Ta không nên rời khỏi nàng, nhưng là…
-‘Ta thật muốn đem nàng cột vào bên người”
Ta tại trong ngực hắn cười duyên –“Tốt lắm a! Chúng ta đi đặt một cỗ quan tài hai người, về sau tử cũng ngủ cùng một chỗ”
Hắn chăm chú nhìn vào mắt ta –“Được!”
Không phải đâu! Ta là nói đùa a! Nam nhân này sẽ không là thật sự đi làm đi?
-“Kia muốn lấy loại gì làm, vàng hay bạch ngọc?” Nhìn thấy hình dáng nghiêm túc của hắn, ta có chút không nói gì. Xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán-“Thủy tinh đi,Tốt nhất là trong suốt, làm người đời sau có thể chiêm ngưỡng tuấn nam mỹ nữ sau khi chết như chúng ta” Người nữ nào đó lưu loát nói, không biết người nam nào đó mặt lại đỏ.
-“Mịch nhi”
-“Ân” tiếng nói từ từ của Ảnh vang lên bên tai ta, phảng phất có tác dụng thôi miên, mí mắt bắt đầu hạ xuống.
-“Nghĩ muốn ăn cái gì khiến cho Tiểu Lục làm cho nàng, không được phép không ăn bữa sáng” Ta từ từ nhắm hai mắt xem thường một cái, dưới sự trấn áp của ngươi ta còn có cơ hội từ chối sao chứ?
-“Nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời Lỗi thúc, đã chuẩn bị là mẹ người, không thể tùy tiện như vậy nữa”
-“Ân…” Ta tùy tiện hừ hừ một tiếng.
-“Ta đã phân phó thái y định kì đến vương phủ chẩn mạch cho nàng. Đáp ứng ta, không cần tùy tính, cũng ngoan ngoãn chờ ta trở lại.”
-“Ân..ta nhất định sẽ ở nhà chờ chàng về”
Hiên Viên Ảnh nhìn thiên hạ trong lòng đóng chặt hai mắt. Trong mắt có vô hạn lưu luyến không tha.
-“Nhưng là chàng đi đâu nha?”
-“Đông Xuyên quốc xâm phạm biên cảnh nước ta…”
-“Nga…cái gì? Biên cảnh?” Ta từ trong ngực hắn nhảy lên.
-“Không cần xúc động như vậy, cẩn thận thương đến đứa nhỏ” Hắn cẩn thận ôm lấy ta.
-“Cho nên, chàng muốn đi đánh giặc?”
Hắn gật gật đầu.
Đúng a! thiếu chút nữa quên, nam nhân của ta chính là chiến thần của Đông Phương quốc. Đông Phương quốc có thể yên ổn như vậy, nguyên nhân lớn là do có hắn.
Ta ôm lấy thân hình cao ngất của hắn –“Khi nào thì khởi hành?”
-“Ngày mai”
Ta trừng lớn mắt
-“Cái gì?”
/106
|