Mà lúc này Mộc Ly rõ ràng đang mang một bộ dáng vân đạm phong khinh, nàng không phải không bị tổn thương, không phải không thể yếu đuối, chẳng qua nàng đã quen rồi, đã quen giấu kín tâm tư của mình, đã quen dùng vẻ mặt hờ hững để che giấu chính mình.
Tháo phượng bội đeo ở bên hông xuống, Mộc Ly chẳng thèm nhìn lấy một cái, không chút do dự đưa cho Cao công công, phía sau lập tức có nô tài hiểu ý đưa hai tay đỡ lấy, sau đó lần lượt là đồ trang sức trên đầu và trên tay, toàn bộ đều dỡ xuống. Chỉ vì tất cả những thứ đó đều là vật chuyên dụng của Tây cung Hoàng hậu, còn bản thân nàng, chẳng qua là một tiện dân, một tiện dân lòng dạ độc ác trong mắt mọi người!
Tương Tư các, tên là tương tư nhưng lại chẳng tương tư, chỉ vì chẳng có ai tương tư cho nên vẫn chưa tương tư.
Mà nay, nơi này lại trở thành cấm địa giam giữ Tiền Tây cung Hoàng hậu Nhan Khuynh Thành.
Một thân trường bào màu trắng bạch nguyệt, hai tay Anh Mộc Ly lười biếng bắt chéo sau lưng, nghe thấy giọng nói của hai nha hoàn bên ngoài cách một bức tường đang thảo luận tin tức Hoàng tử Lam Nguyệt quốc đến viếng thăm.
"Nghe nói lần này Hoàng tử Lam Nguyệt Quốc đến đây là để trao đổi chuyện hòa thân với Bệ hạ hả?"
"Đúng vậy đúng vậy, ta cũng nghe mấy vị nương nương không cẩn thận nói ra mới biết đó".
"Hòa thân với ai?"
"Việc này ta cũng không biết, dù sao không lâu nữa Bệ hạ tuyên bố thiên hạ thì sẽ biết thôi".
"Mau đi thôi, ta còn phải đến báo chuyện này cho Linh phi nương nương"
"Vậy ngươi cẩn thận nhé, ta cũng đi đây".
Lặng lẽ thở dài một hơi, Mộc Ly mặt ủ mày chau quay trở lại nội viện Tương Tư các, chẳng ngờ cái tên Phượng Lâm tự xưng mình là Hoàng tử Lam Nguyệt quốc lại là Hoàng tử thật. Mới đầu Mộc Ly hoàn toàn không tin những lời Phượng Lâm nói là thật, bây giờ xem ra không tin cũng phải tin rồi, dù sao người ta hình như không có lí do gì để lừa gạt ngươi cả, vậy thì tại sao hắn lại tặng ngọc bội cho nàng?
Vuốt ve ngọc bội nhẵn bóng, Mộc Ly chẳng hiểu nổi, vì sao vô duyên vô cớ tặng nàng miếng ngọc bội tốt như vậy? Nàng với hắn cũng chẳng thân thuộc gì, chẳng qua đã từng gặp nhau hai lần, lần thứ nhất trong Lãnh cung, nàng và Tuyết Lê đánh hắn ngất xỉu, hơn nữa còn lột sạch y phục, lấy hết bạc trên người hắn. Lần thứ hai, hắn lẳng lặng chạy vào nhà lao, không những không tìm nàng tính sổ, mà còn tốt bụng tặng cho nàng miếng ngọc bội.
Việc này nên giải thích thế nào đây? Mộc Ly không thể nào hiểu nổi!
Tháo phượng bội đeo ở bên hông xuống, Mộc Ly chẳng thèm nhìn lấy một cái, không chút do dự đưa cho Cao công công, phía sau lập tức có nô tài hiểu ý đưa hai tay đỡ lấy, sau đó lần lượt là đồ trang sức trên đầu và trên tay, toàn bộ đều dỡ xuống. Chỉ vì tất cả những thứ đó đều là vật chuyên dụng của Tây cung Hoàng hậu, còn bản thân nàng, chẳng qua là một tiện dân, một tiện dân lòng dạ độc ác trong mắt mọi người!
Tương Tư các, tên là tương tư nhưng lại chẳng tương tư, chỉ vì chẳng có ai tương tư cho nên vẫn chưa tương tư.
Mà nay, nơi này lại trở thành cấm địa giam giữ Tiền Tây cung Hoàng hậu Nhan Khuynh Thành.
Một thân trường bào màu trắng bạch nguyệt, hai tay Anh Mộc Ly lười biếng bắt chéo sau lưng, nghe thấy giọng nói của hai nha hoàn bên ngoài cách một bức tường đang thảo luận tin tức Hoàng tử Lam Nguyệt quốc đến viếng thăm.
"Nghe nói lần này Hoàng tử Lam Nguyệt Quốc đến đây là để trao đổi chuyện hòa thân với Bệ hạ hả?"
"Đúng vậy đúng vậy, ta cũng nghe mấy vị nương nương không cẩn thận nói ra mới biết đó".
"Hòa thân với ai?"
"Việc này ta cũng không biết, dù sao không lâu nữa Bệ hạ tuyên bố thiên hạ thì sẽ biết thôi".
"Mau đi thôi, ta còn phải đến báo chuyện này cho Linh phi nương nương"
"Vậy ngươi cẩn thận nhé, ta cũng đi đây".
Lặng lẽ thở dài một hơi, Mộc Ly mặt ủ mày chau quay trở lại nội viện Tương Tư các, chẳng ngờ cái tên Phượng Lâm tự xưng mình là Hoàng tử Lam Nguyệt quốc lại là Hoàng tử thật. Mới đầu Mộc Ly hoàn toàn không tin những lời Phượng Lâm nói là thật, bây giờ xem ra không tin cũng phải tin rồi, dù sao người ta hình như không có lí do gì để lừa gạt ngươi cả, vậy thì tại sao hắn lại tặng ngọc bội cho nàng?
Vuốt ve ngọc bội nhẵn bóng, Mộc Ly chẳng hiểu nổi, vì sao vô duyên vô cớ tặng nàng miếng ngọc bội tốt như vậy? Nàng với hắn cũng chẳng thân thuộc gì, chẳng qua đã từng gặp nhau hai lần, lần thứ nhất trong Lãnh cung, nàng và Tuyết Lê đánh hắn ngất xỉu, hơn nữa còn lột sạch y phục, lấy hết bạc trên người hắn. Lần thứ hai, hắn lẳng lặng chạy vào nhà lao, không những không tìm nàng tính sổ, mà còn tốt bụng tặng cho nàng miếng ngọc bội.
Việc này nên giải thích thế nào đây? Mộc Ly không thể nào hiểu nổi!
/228
|