Hư ảnh mũi kiếm màu tím cực lớn vừa rồi bắn ra kia, chính là của Vân Diệp.
Hắn bình thường thi triển đều là loại võ công kiếm ý khiến bảo kiếm xuất hiện hư ảnh cực lớn, Tô Bằng trái lại không ngờ rằng, hư ảnh màu tím kia của hắn, vẫn còn có thể phóng ra, cùng với kiếm pháp Phù Quang Lược Ảnh của mình thì lại có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.
Lúc này, thủ lĩnh hộ vệ thành Quy Tư Càn ngả nghiêng về một phía, đã bị Vân Diệp một kiếm đoạt mạng.
Những hộ vệ Quy Tư Càn còn lại, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong lúc nhất thời không biết phải làm như thế nào.
Tô Bằng nhìn những người này, dường như rất nhiều người vẫn một lòng hướng về Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi, bèn mở miệng nói:
“Trong lòng các ngươi vẫn còn lòng trung thành, ta biết, nếu không các ngươi vừa rồi trong lúc truy đuổi tiểu thư Đặc Mục Nhĩ chỉ cần dùng chút tâm tư, bọn họ lúc này đã bị loạn tiễn bắn chết, chứ không có như hiện tại, rõ ràng cho thấy các ngươi hạ thủ lưu tình... Vợ con các ngươi đều đang ở trong thành Quy Tư Càn, nếu có người lợi dụng thân nhân của các ngươi bức bách các ngươi làm việc, cũng không phải là lỗi của các ngươi, mà là lỗi của những kẻ đã ép các ngươi, chỉ cần các ngươi bây giờ ăn năn, ta có thể đại biểu thay Đặc Mục Nhĩ tiểu thư, đối với những chuyện các ngươi làm, toàn bộ đều sẽ bỏ qua.”
“Chỉ cần các ngươi bây giờ lập tức dừng phản loạn thành Quy Tư Càn, chuyện cũ ta sẽ bỏ qua!”
Vào lúc này, từng tiếng vang dội, vang lên sau lưng Tô Bằng.
Âm thanh này thu hút ánh nhìn của những hộ vệ nơi đây, mọi người vừa trông, chợt thấy Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi cưỡi lạc đà, nhanh chóng xuất hiện cách bọn người Tô Bằng không xa.
“Đặc Mục Nhĩ tiểu thư!”
Nhìn thấy Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi xuất hiện, những hộ vệ Quy Tư Càn đó, dường như lại càng cúi thấp đầu, giống như không mặt mũi nào đối mặt với Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi.
Chỉ thấy Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi cưỡi lạc đà, cũng không sợ những hộ vệ này công kích nàng, vội vàng đi tới, một bên cưỡi lạc đà, một bên nói:
“Ta biết, phần lớn trong các ngươi đều ủng hộ nhà Đặc Mục Nhĩ chúng ta, chỉ là lần này thành Quy Tư Càn đột nhiên nội loạn, phụ thân ta bị kẻ xấu khống chế trong thành, có người trộm lấy Hổ Phù thành chủ, muốn các ngươi tới truy sát ta, nếu như không làm như vậy, thân nhân của các ngươi cũng sẽ bị giết chết, cho nên, ta không trách các ngươi, dù sao, người lần này đột nhiên tập kích thành Quy Tư Càn, được xưng là Vân Cổ Lặc tông sư duy nhất Tây Vực, vũ lực của hắn, ta và phụ thân vốn trở tay không kịp.”
Ánh mắt của nàng đột nhiên dừng lại trên người Tô Bằng, nói:
“Nhưng mà, bây giờ cũng không giống! Các ngươi có nhìn thấy vị anh hùng trước mắt này không? Đây chính là người hộ tống ta từ Trung Nguyên về đến thành Quy Tư Càn, Tô Bằng Tô anh hùng một mình giết chết hàng trăm mã phỉ! Tô anh hùng mặc dù tuổi tác không bằng Vân Cổ Lặc, nhưng võ công ngang bằng với Vân Cổ Lặc, thậm chí cường đại hơn!”
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nói xong, những hộ vệ Quy Tư Càn này, lập tức bắt đầu xì xào bàn tán.
“Hắn chính là Tô Bằng sao?”
“Đây chính là người, đã giết chết hàng trăm mã phỉ sao, một kiếm đánh bay đệ tử đắc ý nhất của Vân tông sư hơn mười mét, thổ huyết hôn mê sao?”
“Nghe nói Vân tông sư lần này ra tay với thành Quy Tư Càn, khả năng rất lớn là bởi vì tức giận thành chủ Đặc Mục Nhĩ che chở Tây Vực, cho nên mới ra tay với thành Quy Tư Càn.”
Lúc này, những hộ vệ Quy Tư Càn này ít nhiều đã sinh lòng nghi ngờ, chỉ cần bọn họ hoài nghi, mọi chuyện sẽ dễ dàng giải quyết hơn nhiều.
Chợt nghe Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nói:
“Vị Tô Bằng Tô anh hùng này, hoàn toàn có thể địch lại Vân Cổ Lặc, mà ở trong thành Quy Tư Càn, ít nhất còn có năm nghìn thân binh, trung thành với gia tộc Đặc Mục Nhĩ, chỉ là Vân Cổ Lặc đã khống chế phụ thân, khiến những thân binh này không dám hành động thiếu suy nghĩ mà thôi, lần này, ta sẽ cùng Tô anh hùng cùng nhau trở về thành Quy Tư Càn, khiêu chiến Vân Cổ Lặc, cứu phụ thân của ta ra... Ta bảo đảm với các ngươi, chỉ cần có thể cứu phụ thân của ta ra, chuyện của mọi người ta sẽ bỏ qua, nếu như các ngươi bằng lòng cùng ta trở về thành Quy Tư Càn, người có công, ta chắc chắn trọng thưởng.”
Nói xong, thanh âm Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi cao giọng, nói:
“Bản doanh của Vân Cổ Lặc chính là Lục Vân châu, căn bản sẽ không để ý thành Quy Tư Càn, nếu như bị hắn khống chế thành Quy Tư Càn, nhất định sẽ bóc lột tiền tài thành Quy Tư Càn, khiến thành Quy Tư Càn trở thành đối tượng cướp bóc của hắn, cứ như thế, thành Quy Tư Càn tất sẽ nghèo nàn... Căn cơ của các ngươi, lại ở trong thành, sẽ không được Vân Cổ Lặc kiêng dè... Các ngươi chẳng lẽ muốn người nhà mình, trở thành người của Lục Vân châu, đối tượng tùy ý bóc lột sao?”
Hộ vệ sau lưng nàng lập tức cao giọng hô:
“Bọn ngươi không đi theo Đặc Mục Nhĩ tiểu thư đoạt lại thành Quy Tư Càn tạo dựng công lao, còn đợi đến khi nào? Hay là cũng muốn bị người của Lục Vân châu chèn ép, hay là muốn tiếp tục đứng về phía Đặc Mục Nhĩ có được một cuộc sống giàu có an bình, các ngươi còn cần lựa chọn sao? Nhanh chóng thể hiện lập trường của các ngươi đi!”
/787
|