Nương theo lực hấp dẫn cường đại trong hang gió, Tô Bằng nhảy vào trong hang gió này.
Vừa tiến vào trong hang gió, Tô Bằng liền cảm giác thân thể của mình dường như bị lực hấp dẫn cường đại bao trùm, mặc dù không đến mức không cách nào di chuyển, nhưng mà bản thân lại giống như là tiến vào một lực hấp dẫn trong suốt vô hình, nhất là dưới chân, những luồng gió mạnh mẽ kia, không ngờ tạo thành một tấm thảm gió, khiến Tô Bằng cảm giác mình gần như có thể đứng ở phía trên.
Những cát vàng bên trên, cũng bị kình phong cường đại cuốn vào, giống như là một tấm thảm cát vàng, mà Tô Bằng không biết có phải là bởi vì do liên hệ giữa mật độ thân thể và cát vàng không giống nhau hay không, không hề bị những hạt cát kia quấn lấy, vẫn có thể hô hấp, hắn giống như là giẫm lên một tấm thảm gió, trượt xuống bên dưới.
Khí lưu gió mạnh vô hình bởi vì cường độ quá lớn, tốc độ quá nhanh, khiến người ta có cảm giác gần như có thể đạp gió mượn lực, kình phong này đưa Tô Bằng kéo xuống chỗ sâu bên trong hố lớn, bay thẳng gần hơn bốn mươi mét, đồng thời giảm xuống khoảng cách chừng ba mươi mét.
Tô Bằng cảm giác mình giống như là ngồi trên tháng máy gió, cơ bản không hề phí khí lực gì, trực tiếp trượt xuống vị trí kia, lúc này, hắn đã nhìn thấy những hộ vệ bị hút vào bên trong kia.
Những hộ vệ kia, ở trên thạch bích, thạch bích có một khối đá nhô lên giống như một ban công, con lạc đà được Tô Bằng gửi xuống kia, lúc này đang đứng ở đó, đôi mắt có chút mờ mịt nhìn bốn phía, mà ở trong sâu thạch bích, càng có nhiều hộ vệ hơn vẫn đang ở đây.
Đến nơi này, sức gió bắt đầu suy yếu, những hạt cát kia không bị cuốn đến trên bệ đá này, mà lại bắt đầu trút xuống dưới, không biết có phải diện tích chịu lực càng lớn hơn chút, nhân loại ngược lại bị dư âm của sức gió kia đưa tới trên ban công bằng đá này hay không.
Tô Bằng lúc này dưới chân đã giẫm lên trên ban công bằng đá rất lớn, hắn đi về phía trước hai bước, chợt phát hiện kình phong sau lưng biến mất thần kỳ ở chỗ này, mà hắn, đã rơi vào trong hang gió.
Nhìn thấy Tô Bằng xuống, lập tức có ba bốn hộ vệ tiến lên, bọn họ đều nhận ra Tô Bằng, một hộ vệ rất nhanh nhạy, hành lễ trước với Tô Bằng, sau đó nói:
“Tô thủ lĩnh, ngươi xuống đây cứu chúng ta sao?”
Tô Bằng nhẹ gật đầu, lúc này trên lưng hắn vẫn còn buộc dây thừng, nơi này cách bên ngoài, cũng không phải đặc biệt xa.
Hắn đem dây thừng trong tay giao cho hộ vệ trước mặt này, hỏi hắn:
“Nơi này tình hình như thế nào?”
“Bẩm Tô thủ lĩnh, bên trong là một cầu thang hình xoắn ốc men theo thạch bích này. Chúng ta còn chưa đi sâu vào bên trong, có điều có huynh đệ nhìn thấy bên dưới, dường như có một đường mòn có thể đi được, có thể tiến sâu vào trong thăm dò tình hình.”
Hộ vệ này nói với Tô Bằng, Tô Bằng đi đến, rất có thể cổ vũ sĩ khí những hộ vệ bị nhốt bên dưới này, ổn định tâm tình của bọn hắn, lúc này bọn họ đã không còn hoảng loạn nữa rồi.
Tô Bằng gật đầu, hắn đi vào bên trong một hồi, quả nhiên nhìn thấy một cầu thang hình xoắn ốc kề sát bên vách đá, nơi sâu nhất trong cầu thang này, dường như có một con đường càng mở rộng về sâu bên trong giống như một hang động.
“Tìm thêm vài người, xuống bên dưới coi thử là con đường thế nào, ta trước tiên xem thử có thể đưa các người ra khỏi đây hay không.”
Tô Bằng nhìn thoáng qua phía dưới, nói với những hộ vệ này.
Lúc này những hộ vệ này nhìn thấy Tô Bằng tự mình đi xuống, trong lòng đã tràn ngập tin phục với Tô Bằng, hơn nữa thức ăn nước uống có thể đưa xuống. Tâm tình bọn họ cũng coi như bình ổn, nghe thấy mệnh lệnh của Tô Bằng, lập tức có người chấp hành.
Còn Tô Bằng, thì lại đi trở về đi trở về trên ban công bằng đá kia, nhìn xuống bên dưới.
Phía dưới là một mảnh hắc ám vô tận, cũng nhìn không được vực sâu bên dưới, có thể nói là sâu không thấy đáy.
“Lúc xuống dưới, cảm giác giống như ngồi thang trượt, thang máy cũng chỉ là loại cảm giác này... Khi có lực hút có thể trượt đến nơi đây, như vậy lúc hang gió này thổi gió ra bên ngoài, có lẽ cũng có thể đem người đưa ra ngoài?”
Tô Bằng nhìn phía dưới, trong lòng suy nghĩ.
Nghĩ tới đây, Tô Bằng quay đầu lại, nhìn mấy hộ vệ vẫn còn ở đây nói:
“Các ngươi mau chóng đem nước và thức ăn trên lưng lạc đà tháo xuống, ta muốn dùng lạc đà để thử.”
Hộ vệ đằng sau nghe theo mệnh lệnh, nhanh chóng đem túi nước cùng thức ăn trên lưng lạc đà gỡ xuống, một hộ vệ dũng cảm dắt lạc đà đến bên chỗ Tô Bằng.
Tô Bằng nắm lạc đà, đi tới bên rìa bệ đá, chờ hang gió hút không khí trở thành lực hấp dẫn.
Quả nhiên cũng không bao lâu, bên dưới hang sâu rõ ràng yên tĩnh một hồi, sau đó bắt đầu truyền ra tiếng gió, lại qua thêm một lát, phía dưới đã bắt đầu có dòng khí mạnh mẽ, thổi lên từ phía dưới.
Tô Bằng ở trên bệ đá, nhưng vẫn không có cảm giác gì, dường như địa thế nơi này đặc thù, gió phía dưới, cơ bản sẽ không ảnh hưởng chỗ bệ đá này, cũng không biết là nguyên lý gì.
Có điều Tô Bằng vươn tay ra thử thăm dò tình hình, kết quả duỗi ra không đến mười phân, cũng cảm giác sức gió mạnh mẽ phía dưới, nếu không phải Tô Bằng chú ý dùng nội lực cố định hai chân, bằng không thiếu chút nữa cũng đã cuốn Tô Bằng bay ra ngoài.
/787
|