“Không có vấn đề gì, chính là tiêu hao tinh lực quá độ, lại thêm trong lòng thấp thỏm không yên quá lớn, cho nên có chút rũ rượi, bởi vậy mới ngất đi, ngươi đem ngũ sư huynh đưa về kịp thời, ta đã dùng kim châm giúp hắn kiềm hãm một chút tâm thần có hơi bất định, giúp hắn ngưng thần rồi, uống vài thuốc đại bổ để bổ sung thân thể một chút, tu dưỡng thêm vài ngày này, thì có thể khôi phục lại.”
Phạm Kiến nói với Vân Đạo Tử cùng Tô Bằng.
“Chỉ là tiêu hao tinh lực quá độ sao?”
Tô Bằng nghe thế, lại có chút cảm giác không thỏa đáng, hắn liếc nhìn Vân Toán Tử trên giường, lúc này sắc mặt hắn rất khó coi, hơn nữa Tô Bằng quan sát thấy, Vân Toán Tử quả thật giống như là già đi hai ba tuổi, cảm giác này cũng không phải ảo giác.
Nhìn Tô Bằng mang theo ánh mắt hoài nghi, Phạm Kiến không khỏi thở thật dài một tiếng, nói:
“Haizz... Thật ra đây không phải là là lần đầu tiên, ngũ sư huynh vào thời điểm suy tính một vài thuật toán cấp độ cao, có thể sẽ xuất hiện qua loại tình huống này, trước kia khi sư tổ của ngươi qua đời, ngũ sư huynh liền suy diễn qua một lần, lần đó cũng hôn mê ngất xỉu, sau đó lúc ngũ sư huynh năm mươi tuổi, ngũ sư huynh vì suy tính một loại phép tính mới, cũng hôn mê một lần, lại thêm lần này, đã là lần thứ ba... Mỗi lần ngũ sư huynh hôn mê, đều là lúc tinh lực tiêu hao quá mức, mỗi lần như vậy bộ dạng sẽ già đi vài tuổi, bằng không hắn so với chưởng môn sư huynh còn trẻ hơn mười tuổi, cho dù không có nghiêm túc tu hành võ công, cũng không trở thành già yếu như bây giờ.”
Tô Bằng nghe thế, sắc mắt chợt nghiêm trọng, hắn vốn cho rằng bộ dạng ngũ sư thúc chỉ là lôi thôi lếch thếch, nhưng không ngờ rằng hắn hóa ra bởi vì thôi diễn vài thuật toán mà trở nên già yếu.
Xem ra, muốn có được thiên cơ, cũng phải trả giá rất lớn, mặc dù không đến mức giống như Tô Bằng nghe thấy tiết lộ thiên cơ sẽ bị trời khiển trách, nhưng mà cũng phải giảm tuổi thọ.
Sư tôn Vân Đạo Tử ở bên cạnh Tô Bằng, lúc này cũng thở dài một tiếng, nói với Tô Bằng:
“Tô Bằng, các ngươi đều phải tôn trọng ngũ sư thúc các ngươi, nhánh truyền thừa này của ngũ sư đệ, thật sự đã vì Tử Hà môn trả giá rất nhiều... Truyền thừa của ngũ sư đệ, là từ lúc Tử Hà môn thành lập vị thuật số đại sư kia liền truyền thừa ngay lúc đó, Tử Hà môn mấy ngàn năm nay có thể trải qua các loại biến cố mà không lật đổ, trong đó nhánh ngũ sư đệ này không thể bỏ qua công lao, để sư môn gặp dữ hóa lành, tránh khỏi không ít tai họa.”
Tô Bằng nghe thế, trịnh trọng gật đầu, cái này cũng không phải bởi vì ngũ sư thúc Vân Toán Tử là trưởng bối trong môn, mà là người vì môn phái trả giá nhiều như vậy, đáng lý phải có được càng nhiều tôn trọng hơn.
Khi Tô Bằng cùng sư tôn Vân Đạo Tử đang nói chuyện với cửu sư thúc Phạm Kiến, trên giường đột nhiên vang lên một tiếng ho khẽ, ba người nhìn lại, chợt thấy Vân Toán Tử đã tỉnh lại.
Tô Bằng thấy thế, liền vội bước lên một bước, đi đến bên cạnh giường đỡ Vân Toán Tử đang muốn ngồi dậy, nói với hắn:
“Ngũ sư thúc, thân thể ngươi vẫn còn yếu, khoan hãy ngồi dậy đã.”
Vân Toán Tử lắc đầu, ý bảo Tô Bằng đỡ hắn dậy, dường như đang muốn nói chuyện.
Tô Bằng thấy vậy, cũng không muốn làm trái ý hắn, bèn kê gối đầu, để hắn ngồi dựa lưng vào cho thoải mái.
Thấy Vân Toán Tử giống như đã khôi phục một ít tinh thần, Vân Đạo Tử cùng Phạm Kiến cũng bước tới, Vân Đạo Tử nói với Vân Toán Tử:
“Ngũ sư đệ, lần này vì Tô Bằng thôi diễn mệnh số, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ta nhớ lần trước ngươi như vậy, còn là hơn hai mươi năm trước ngươi thử nghiệm thuật số Huyền Tinh Cửu Toán sau khi cải thiện, bởi vì lần đầu không biết làm sao điều khiển, mới trở thành dáng vẻ này... chẳng lẽ lần này, lại là thuật số kia không thể nào điều khiển sao?”
Vân Toán Tử nghe thế, lắc đầu, nói:
“Huyền Tinh Cửu Toán, ta đã thuần thục, vấn đề lần này, so với trong tưởng tượng, nghiêm trọng hơn nhiều.”
Nói xong, Vân Toán Tử nói:
“Sư huynh, ngươi còn nhớ lúc ta năm mươi tuổi, thi triển Huyền Tinh Cửu Toán, tính ra sẽ xảy ra chuyện gì không?”
Tô Bằng nghe thế, nhìn về phía sư tôn Vân Đạo Tử, chỉ thấy hắn khẽ gật đầu, nói:
“Lúc hai mươi năm trước ngươi suy tính đại thế thiên hạ, lần đầu sử dụng thuật số Huyền Tinh Cửu Toán sau khi thay đổi, mặc dù hao phí tinh lực quá nhiều, nhưng cũng coi như đoán ra được đại sự thiên hạ sắp sửa xảy ra, trong đó ngươi tiên đoán một ngôi Ma Đạo Tướng Tinh trong mười năm sẽ sụp đổ, nhưng mà ở trong ba mươi năm, lại còn có Ma Sát cường đại hơn giáng thế, hơn nữa đoán ra được tử vi Đế Tinh từ Tinh Cung lệch đi nguyên bản dần dần lệch vào chủ vị Tinh Cung, thiên hạ nhiều nơi vô số ngôi sao hoàng giả hiện lên, trong ba mươi năm sẽ còn có yêu tinh loạn cung, đoán rằng hoàng đế võ lâm Trung Châu tất sẽ có động thái, thiên hạ thì sẽ sinh ra rất nhiều anh hùng, hơn nữa yêu tộc thiên hạ dấy lên một trận kiếp nạn đối với thiên hạ...”
“Rồi sau đó chưa đến mười năm, quả nhiên nghe nói kẻ đứng đầu ma môn có thể xưng là cường giả đương thời sụp đổ, thế cục thiên hạ, trở nên càng thêm kỳ diệu, hoàng tộc Trung Châu, càng giống như âm thầm có một chút động thái, dường như muốn thu hồi hoàng quyền bị mất, thiên hạ dường như chỉ chờ một cơ hội, liền trở thành đại loạn... Gần đây trong thiên hạ càng là có không ít tin đồn yêu tộc xuất hiện, tất cả đều đã chứng minh thế cục ngươi suy đoán ra.”
“Chẳng lẽ lần này, ngươi lại đoán ra được vận mệnh thiên hạ, sắp sửa biến hóa?”
Nghe lời của Vân Đạo Tử như thế, Vân Toán Tử cười khổ một tiếng, nói:
“Nếu chỉ là như thế, ta làm gì đến mức như vậy?”
Nói rồi, hắn nhìn về phía Tô Bằng, trên mặt lộ ra nụ cười cổ quái nói:
“Tô Bằng, ngươi nói với ta, ngươi thật sự là người trong trời đất này sao?”
Tô Bằng nghe thế, trong lòng lập tức run lên, chẳng lẽ Vân Toán Tử nhìn ra cái gì rồi sao?
Tô Bằng mặc dù trong lòng có chút khiếp sợ, trên mặt vẫn không biểu hiện điều gì, chỉ là hiện ra chút sắc mặt kỳ quái, nói:
“Ngũ sư thúc nói đùa rồi, ta không phải người trong trời đất này, chẳng lẽ là người ngoài hành tinh hay sao?”
/787
|