“Ồ? Vậy phương pháp thứ hai là phương pháp gì?"
Tô Bằng nghe xong, hỏi Linh Mị Nhi.
Linh Mị Nhi khẽ mỉm cười, nói:
“Thật ra thì trong cuộc sống, một người ngoại trừ thân tộc huyết thống là liên hệ tự nhiên ra, còn có một loại liên hệ mật thiết khác, chính là loại quan hệ giữa nam nữ kia. Thông qua sinh hoạt vợ chồng, ngoài liên hệ huyết thống tự nhiên thì đó chính là quan hệ thân mật nhất giữa người với người."
Tô Bằng nghe xong, nhẹ gật đầu, sinh hoạt vợ chồng đương nhiên là trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, tuy rằng trên mặt tình cảm chưa hẳn đã cùng một chỗ, nhưng trên thân thể đúng là không có gì có thể thân mật hơn được nữa.
Chẳng qua là lúc này nghe một nữ nhân như Linh Mị Nhi nói ra lời này, lại một chút cũng không ngượng ngùng, ở trong xã hội cổ đại của thế giới trò chơi Tử Vong Luân Hồi này, ngược lại cũng thật là hiếm thấy.
“Mị Nhi tiểu thư, ngươi là nói..."
Tô Bằng nói với Linh Mị Nhi.
Linh Mị Nhi gật đầu, nói:
“Đúng vậy, thanh trừ ác nghiệp, nếu không phải là chuyển dời đến trên người có quan hệ huyết thống với mình, như vậy chỉ có thể chuyển dời đến trên người khác phái từng có quan hệ tính dục với mình. Hơn nữa cũng không phải là tất cả những người khác phái đều có thể dời đi, mà là cần phải có một vị biết được một ít bí thuật, hơn nữa còn phải thi triển bí thuật trong quá trình ân ái, mới có thể ở lúc thân thể hai người kết hợp chặt chẽ nhất, thông qua nhân luân đại đạo đem ác nghiệp chuyển dời đến trên một người khác."
“Chẳng qua là ác nghiệp của bản thân này cũng là rất khó tiêu trừ, mặc dù dời đi cho một người khác cũng chỉ là có thể hóa giải ác nghiệp của người nọ lúc trước, người bị ác nghiệp dời đi kia cho dù là chết đi, ác nghiệp cũng sẽ luân hồi trở lại đi theo người nọ. Trừ phi thập sinh thập thế đều tu hành làm hòa thượng ni cô mới có thể sau thập thế đem ác nghiệp hóa giải. Nhưng người lây nhiễm ác nghiệp, mặc dù có kiếp sau thì há có thể an tâm tu hành sao? Trừ phi được người dẫn dắt, nếu không người nọ sẽ vĩnh viễn rơi vào Luân hồi không được giải thoát."
Tô Bằng nghe xong, không khỏi hít một hơi, hắn không ngờ ác nghiệp này lại nghiêm trọng đến như vậy, chẳng những gây họa cho người nhà mà còn có thể đi theo mình đời đời kiếp kiếp.
Tô Bằng vốn là không tin kiếp sau, nhưng ở trong thế giới Tử Vong Luân Hồi trải qua nhiều chuyện như vậy, cũng là có chút kinh sợ.
Về phần ác nghiệp có thật sự độc đến như vậy hay không, Tô Bằng cũng không phải hoài nghi, địa lao tàn nhẫn hắn gặp qua ở Cổ Kiếm Sơn Trang kia, loại tuyệt vọng của con người bị tra tấn hành hạ như vậy, tựa hồ cũng có thể men theo không khí, tra tấn hành hạ cực kỳ bi thảm đã tạo ra nhiều ác nghiệp như vậy, cũng khiến người ta cảm thấy là điều ứng báo.
Chẳng qua là mình ngược lại chỉ là người vô tội, chỉ là bởi vì Bí thuật bắt mồi không cẩn thận lại đem ác nghiệp này lây nhiễm vào trên người mình. Đây quả thật là quá oan uổng.
Lắc lắc đầu, Tô Bằng đem những suy nghĩ vô dụng này bỏ ra khỏi đầu, nói với Linh Mị Nhi:
“Mị Nhi tiểu thư, ngươi đã biết rõ như thế, có biết có cô gái nào có thể hóa giải ác nghiệp này hay không?"
Linh Mị Nhi nghe xong, con mắt nháy nháy. Nói:
“Biết, nhưng trước khi nói cho ngươi biết nên tìm ai, Tô công tử phải nói thật với ta, người nhiễm ác nghiệp có phải là bản thân ngươi không?"
Tô Bằng nghe xong, không có trực tiếp trả lời, mà là nói:
"Việc này có quan hệ gì sao?"
“Tất nhiên... Bởi vì người nhiễm ác nghiệp, đại bộ phận đều là người tán tận lương tâm, Mị Nhi cũng không hy vọng những người này lại đi hại người khác nữa."
Tô Bằng nghe xong, nhẹ gật đầu cũng không giấu diếm nữa, nói:
“Mị Nhi tiểu thư đoán không lầm, người nhiễm ác nghiệp, chính là Tô mỗ ta."
Nói xong, Tô Bằng giản lược kể lại một chút ngọn nguồn mình nhiễm ác nghiệp ra sao, nhưng rất nhiều điểm mấu chốt chẳng hạn như Bí thuật bắt mồi các loại..., thì đều không có nói rõ chi tiết ra.
Linh Mị Nhi nghe xong, nghiêng đầu một bên nói:
“Dường như ngươi không có gạt ta."
“Mị Nhi tiểu thư, bây giờ có thể nói cho ta biết, nữ tử nào biết được bí thuật này không?"
Linh Mị Nhi ha ha cười một tiếng, nói:
“Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt."
“Mị Nhi tiểu thư?"
Tô Bằng nghe xong, hơi sững sờ trong miệng nói.
“Thế nào, không tin sao?"
Linh Mị Nhi khẽ mỉm cười, nói:
“Sở học của Mị Nhi vô cùng loạn, trùng hợp đã từng gặp pháp môn bí thuật này, có thể thi triển được. Chẳng lẽ là Tô công tử cảm thấy Mị Nhi đê hèn ti tiện, không lọt vào được mắt xanh của Tô công tử sao?"
Tô Bằng nghe xong, thu hồi lại tinh thần, nói:
"Đâu có, ta lúc này ác nghiệp quấn thân, làm sao còn muốn được voi đòi tiên? Nếu như là Mị Nhi tiểu thư có thể hóa giải ác nghiệp trên người ta, ta tất nhiên cam tâm tình nguyện, thật ra thì cho dù không có ác nghiệp, mỹ nữ giống như là Mị Nhi tiểu thư mời ta, ta đương nhiên cũng ngàn lần chấp nhận."
Linh Mị Nhi nghe xong, lại khẽ hừ một tiếng, nói:
“Ngươi thật sự cho là ta muốn ngã vào lòng ngươi sao, còn muốn nhiễm ác nghiệp thay ngươi sao? Nghĩ đến cũng quá đẹp nhỉ, nói cho ngươi biết, nếu muốn ta dời đi ác nghiệp cho ngươi, không phải là không thể được, nhưng ngươi cũng phải trả giá thật nhiều."
/787
|