Tô Bằng gật đầu, ý bảo hai bảo vệ tạm thời ở tại chỗ này, sau đó chỉ hai chuyên gia đàm phán cùng một cố vấn, đồng thời bảo Hoắc Lâm, cùng mình đi phòng họp đổng sự.
Thấy Tô Bằng vẫn chọn thêm một cố vấn, nữ thư ký kia vốn định ngăn lại, chỉ là bị Tô Bằng nói một câu:
Những người này đều là cố vấn quan trọng, không có bọn họ ta từ chối đàm phán.
Đã nói vậy, nữ thư ký tóc vàng, chỉ có thể bất đắc dĩ mang theo bọn người Tô Bằng, đi vào phòng họp đổng sự.
Năm người Tô Bằng, đi theo nữ thư ký tóc vàng này, qua văn phòng thư ký, đi vào bên trong.
Trải qua một đám phòng nhỏ, bọn người Tô Bằng rốt cuộc đi tới sảnh họp đổng sự công ty Lôi Đốn.
Nữ thư ký tóc vàng mở cửa phòng họp ra, năm người Tô Bằng đi vào, trong phòng, lập tức có hơn mười ánh mắt phóng tới.
Tô Bằng nhìn quét một vòng, chỉ thấy gian phòng này hết sức rộng rãi, có chừng năm trăm mét vuông, chính giữa có một bàn tròn lớn, ở chung quanh bàn tròn này, đã ngồi mười hai đổng sự.
Mặt khác có một người, đứng ở trước một máy chiếu, Tô Bằng đi tới, lập tức bị người này hấp dẫn ánh mắt.
Đó là một mỹ nữ tóc vàng, dáng người rất thon gầy, bởi vì Tô Bằng sử dụng bí thuật bắt mồi quá độ, trong khoảng thời gian này chiều cao không ngờ sinh ra phát dục lần thứ hai, từ cao hơn 1m7 đến gần 1m8, mà mỹ nữ tóc vàng kia, hẳn chỉ mang dép lê đế cao bình thường, vóc dáng cũng không kém Tô Bằng là bao.
Nàng có mái tóc vàng một nửa phảng phất ánh mặt trời màu vàng, đại bộ phận tóc vàng được vấn lên đỉnh đầu, hai bên lưu lại hai lọn tóc vàng cố ý tạo hình, không vén lên, phảng phất chất lỏng màu vàng, khoác trên bờ vai nàng.
Mà khuôn mặt mỹ nữ tóc vàng, càng tinh xảo vượt qua tưởng tượng của Tô Bằng.
Có người nói nữ nhân phương Tây lỗ chân lông to, da thô ráp, cái đó cũng tuỳ người, lúc này mỹ nữ tóc vàng đứng ở phòng họp đổng sự. Da của nàng, có thể là tốt nhất trong đám con gái Tô Bằng đã thấy, không ai bằng, da trắng bóc thậm chí làm cho người ta có một loại cảm giác chói mắt, lại có một loại mềm mịn như tuyết, mà khuôn mặt nữ nhân này, càng không cách nào bắt bẻ.
Đó là khuôn mặt tinh xảo cỡ nào chứ, Tô Bằng nhìn khuôn mặt nữ nhân này, phảng phất như một kiện đồ sứ vô cùng tinh mỹ, tinh xảo dị thường, giống như nhà điêu khắc có hơi thở nghệ thuật dồi dào nhất, lại có tâm tư rất tinh tế, điêu khắc ra, không cách nào tăng giảm một phần, nhất là đôi mắt màu xanh đậm, giống ngọc bích óng ánh, vào lúc linh động lại có cảm giác thâm thúy, khiến người ta cảm giác được sự thần bí cùng sự điềm tĩnh ẩn sâu trong tình cách của chủ nhân đôi mắt này.
Mà trong đôi mắt kia, ánh nhìn ngẫu nhiên lộ ra, lại biểu hiện sức phán đoán kiên quyết dứt khoát của chủ nhân ánh mắt, cũng không trống rỗng, ngược lại hiển lộ tin tức cá tính của nàng.
Thân hình của nàng, cũng hoàn mỹ cực độ, tỉ lệ thân thể và đầu, không ngờ là cao chín đầu, khiến nàng vốn chiều cao thực tế không tệ càng lộ vẻ cao gầy, dáng người có lồi có lõm. Trước ngực không phải đầy đặn khoa trương như vậy, nhưng cũng có thể thấy được rất tuyệt, cả người hiện lên đường cong hình s, hiển thị rõ lực hấp dẫn của phụ nữ.
Tô Bằng khá hào hứng nhìn mỹ nữ này, trong lòng lại đã biết, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, mỹ nữ tóc vàng này, hẳn là người cầm lái công ty Lôi Đốn - Âu Nhã Ny. Lôi Đốn.
Đúng như tia ý vị quý tộc đại biểu tên của nàng, trên người mỹ nữ tóc vàng này, liền lộ ra một loại cảm giác quý tộc phương Tây, loại khí chất này cực rõ ràng, so sánh thử, bản thân nữ thư ký dẫn bọn người Tô Bằng vào cũng là mỹ nữ tóc vàng hiếm thấy, nhưng mà cùng Âu Nhã Ny. Lôi Đốn tiểu thư này đứng chung, lại dường như độ phân tích kém gấp bội, từ mặt khí chất càng kém không chỉ một bậc.
Lúc này, mỹ nữ tóc vàng này, đang quan sát Tô Bằng.
Nàng cũng đoán được, người đứng ở chỗ này hẳn là người đầu tư cố ý bơm tiền với công ty Lôi Đốn, mà vị trí Tô Bằng đứng, được bao bọc, ở trong trung tâm, tự nhiên là người trọng yếu nhất, cũng là người có tiền nhất của đối phương.
Mỹ nữ tóc vàng kia đang đứng trước máy chiếu, trước kia nhận được tin tức có người chịu đầu tư, đã tưởng tượng người đầu tư kia, là hạng người gì.
Dựa theo suy đoán của mỹ nữ tóc vàng này, người có thể khống chế bốn trăm triệu đô la Mỹ trở lên, hẳn là nhà xí nghiệp tuổi vượt qua 30, từng được giáo dục cao đẳng, hoặc là dạng thân sĩ lạc hậu tuổi lớn hơn chút, hoặc giả là nhân sĩ thành công tự tin dị thường điển hình dạng Mỹ, bởi vì ở trong vận hành tư bản đẳng cấp này, cho dù là xí nghiệp dạng gia tộc, cũng rất ít để con cháu trẻ tuổi ra mặt, nói không chừng, đều là người trên 30 tuổi, mới có cơ hội tham dự vào hành động tài chính loại này.
Đương nhiên, ngoại trừ người xí nghiệp dạng thiên tài như kiểm thư Ceo Trát Khắc Bá Cách, nhưng thế giới này dù sao không có nhiều thiên tài, bản thân Trát Khắc Bá Cách cũng không phụ trách nhiệm vụ đàm phán cụ thể của công ty.
Mà Tô Bằng xuất hiện, khiến trong lòng vị mỹ nữ tóc vàng này xuất hiện một số thành kiến.
Thấy Tô Bằng vẫn chọn thêm một cố vấn, nữ thư ký kia vốn định ngăn lại, chỉ là bị Tô Bằng nói một câu:
Những người này đều là cố vấn quan trọng, không có bọn họ ta từ chối đàm phán.
Đã nói vậy, nữ thư ký tóc vàng, chỉ có thể bất đắc dĩ mang theo bọn người Tô Bằng, đi vào phòng họp đổng sự.
Năm người Tô Bằng, đi theo nữ thư ký tóc vàng này, qua văn phòng thư ký, đi vào bên trong.
Trải qua một đám phòng nhỏ, bọn người Tô Bằng rốt cuộc đi tới sảnh họp đổng sự công ty Lôi Đốn.
Nữ thư ký tóc vàng mở cửa phòng họp ra, năm người Tô Bằng đi vào, trong phòng, lập tức có hơn mười ánh mắt phóng tới.
Tô Bằng nhìn quét một vòng, chỉ thấy gian phòng này hết sức rộng rãi, có chừng năm trăm mét vuông, chính giữa có một bàn tròn lớn, ở chung quanh bàn tròn này, đã ngồi mười hai đổng sự.
Mặt khác có một người, đứng ở trước một máy chiếu, Tô Bằng đi tới, lập tức bị người này hấp dẫn ánh mắt.
Đó là một mỹ nữ tóc vàng, dáng người rất thon gầy, bởi vì Tô Bằng sử dụng bí thuật bắt mồi quá độ, trong khoảng thời gian này chiều cao không ngờ sinh ra phát dục lần thứ hai, từ cao hơn 1m7 đến gần 1m8, mà mỹ nữ tóc vàng kia, hẳn chỉ mang dép lê đế cao bình thường, vóc dáng cũng không kém Tô Bằng là bao.
Nàng có mái tóc vàng một nửa phảng phất ánh mặt trời màu vàng, đại bộ phận tóc vàng được vấn lên đỉnh đầu, hai bên lưu lại hai lọn tóc vàng cố ý tạo hình, không vén lên, phảng phất chất lỏng màu vàng, khoác trên bờ vai nàng.
Mà khuôn mặt mỹ nữ tóc vàng, càng tinh xảo vượt qua tưởng tượng của Tô Bằng.
Có người nói nữ nhân phương Tây lỗ chân lông to, da thô ráp, cái đó cũng tuỳ người, lúc này mỹ nữ tóc vàng đứng ở phòng họp đổng sự. Da của nàng, có thể là tốt nhất trong đám con gái Tô Bằng đã thấy, không ai bằng, da trắng bóc thậm chí làm cho người ta có một loại cảm giác chói mắt, lại có một loại mềm mịn như tuyết, mà khuôn mặt nữ nhân này, càng không cách nào bắt bẻ.
Đó là khuôn mặt tinh xảo cỡ nào chứ, Tô Bằng nhìn khuôn mặt nữ nhân này, phảng phất như một kiện đồ sứ vô cùng tinh mỹ, tinh xảo dị thường, giống như nhà điêu khắc có hơi thở nghệ thuật dồi dào nhất, lại có tâm tư rất tinh tế, điêu khắc ra, không cách nào tăng giảm một phần, nhất là đôi mắt màu xanh đậm, giống ngọc bích óng ánh, vào lúc linh động lại có cảm giác thâm thúy, khiến người ta cảm giác được sự thần bí cùng sự điềm tĩnh ẩn sâu trong tình cách của chủ nhân đôi mắt này.
Mà trong đôi mắt kia, ánh nhìn ngẫu nhiên lộ ra, lại biểu hiện sức phán đoán kiên quyết dứt khoát của chủ nhân ánh mắt, cũng không trống rỗng, ngược lại hiển lộ tin tức cá tính của nàng.
Thân hình của nàng, cũng hoàn mỹ cực độ, tỉ lệ thân thể và đầu, không ngờ là cao chín đầu, khiến nàng vốn chiều cao thực tế không tệ càng lộ vẻ cao gầy, dáng người có lồi có lõm. Trước ngực không phải đầy đặn khoa trương như vậy, nhưng cũng có thể thấy được rất tuyệt, cả người hiện lên đường cong hình s, hiển thị rõ lực hấp dẫn của phụ nữ.
Tô Bằng khá hào hứng nhìn mỹ nữ này, trong lòng lại đã biết, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, mỹ nữ tóc vàng này, hẳn là người cầm lái công ty Lôi Đốn - Âu Nhã Ny. Lôi Đốn.
Đúng như tia ý vị quý tộc đại biểu tên của nàng, trên người mỹ nữ tóc vàng này, liền lộ ra một loại cảm giác quý tộc phương Tây, loại khí chất này cực rõ ràng, so sánh thử, bản thân nữ thư ký dẫn bọn người Tô Bằng vào cũng là mỹ nữ tóc vàng hiếm thấy, nhưng mà cùng Âu Nhã Ny. Lôi Đốn tiểu thư này đứng chung, lại dường như độ phân tích kém gấp bội, từ mặt khí chất càng kém không chỉ một bậc.
Lúc này, mỹ nữ tóc vàng này, đang quan sát Tô Bằng.
Nàng cũng đoán được, người đứng ở chỗ này hẳn là người đầu tư cố ý bơm tiền với công ty Lôi Đốn, mà vị trí Tô Bằng đứng, được bao bọc, ở trong trung tâm, tự nhiên là người trọng yếu nhất, cũng là người có tiền nhất của đối phương.
Mỹ nữ tóc vàng kia đang đứng trước máy chiếu, trước kia nhận được tin tức có người chịu đầu tư, đã tưởng tượng người đầu tư kia, là hạng người gì.
Dựa theo suy đoán của mỹ nữ tóc vàng này, người có thể khống chế bốn trăm triệu đô la Mỹ trở lên, hẳn là nhà xí nghiệp tuổi vượt qua 30, từng được giáo dục cao đẳng, hoặc là dạng thân sĩ lạc hậu tuổi lớn hơn chút, hoặc giả là nhân sĩ thành công tự tin dị thường điển hình dạng Mỹ, bởi vì ở trong vận hành tư bản đẳng cấp này, cho dù là xí nghiệp dạng gia tộc, cũng rất ít để con cháu trẻ tuổi ra mặt, nói không chừng, đều là người trên 30 tuổi, mới có cơ hội tham dự vào hành động tài chính loại này.
Đương nhiên, ngoại trừ người xí nghiệp dạng thiên tài như kiểm thư Ceo Trát Khắc Bá Cách, nhưng thế giới này dù sao không có nhiều thiên tài, bản thân Trát Khắc Bá Cách cũng không phụ trách nhiệm vụ đàm phán cụ thể của công ty.
Mà Tô Bằng xuất hiện, khiến trong lòng vị mỹ nữ tóc vàng này xuất hiện một số thành kiến.
/787
|