Bây giờ ông nội mình mất đi ý thức, nhưng có thể là đột quỵ, đủ loại chứng bệnh tạo thành, duy trì liên tục một thời gian ngắn, đợi đến khi những nhân vật lãnh đạo cấp cao kia dần dà không còn chú ý đến nữa, đối phương có thể ra tay với ông nội của mình!
Còn mình, phải hành động trước đối phương.
Nếu chỉ dựa vào mỗi mình mình, e rằng thực lực không đủ, nhưng nếu như có thể thông thiên, liên lạc với người kia, vậy thì...
Chỉ là, làm sao liên lạc được, là vấn đề kỹ thuật.
Tô Bằng dựa vào thủ đoạn của mình, nhất định là không thấy được người kia, đừng nói những tài liệu kia, bản thân muốn gặp hắn ta, nghĩ cũng đừng nghĩ, bảo vệ cấp quốc gia, không biết giữa mình và người kia có bao nhiêu chướng ngại.
Nhưng mà thủ đoạn gián tiếp, bản thân cũng không dám sử dụng, bởi vì mặc dù người kia căn bản không thể có vấn đề, nhưng ai dám khẳng định, người bên cạnh người kia sẽ không có vấn đề?
Nhân viên bảo an, thư ký bên cạnh, cảnh sát, bác sĩ, y tá...
Trong đám người có thể tiếp cận người kia, ai biết có người của đối phương hay không?
Cho nên Tô Bằng phải tự mình gặp được người kia, mới có thể nói chuyện này ra.
Cái này xuất hiện một cặp mâu thuẫn, chính là: Tô Bằng, bây giờ cơ bản tương đương người thường hoặc là đào phạm, còn bên cạnh người kia, lại không rõ được kẻ địch sắp xếp bao nhiêu thế lực đối địch, cho nên Tô Bằng dưới tình huống bình thường, chắc chắn không gặp được người kia.
Nhưng mà Tô Bằng cần phải để cho mình gặp được người kia, bằng không cho dù là phương thức nào, đều có thể làm cho chuyện này thay đổi.
Vì cái này, Tô Bằng đã suy nghĩ mấy phương án hành động, nhưng mà cũng không chắc chắn, hoặc là điều kiện không đủ, hoặc là không cách nào thực hiện.
Bởi vậy, Tô Bằng đối với kế hoạch được bản thân hắn đặt tên là “Kế hoạch thông thiên”này, gần như rơi vào cục diện bế tắc.
Mãi đến khi, hắn gặp được một nhân vật mấu chốt.
Mấu chốt kia... Chính là, Lục Nhĩ Khắc Văn!
Tô Bằng lần đầu khi Lục Nhĩ Khắc Văn giới thiệu, trong đầu hắn, liền nghĩ đến điều này.
Nước Úc, năm nay sẽ tổng tuyển cử, lựa chọn thủ tướng Úc mới, mà Lục Nhĩ Khắc Văn, năm nay lại là người có khả năng trúng cử thủ tưởng Úc nhất.
Nếu như trúng cử thủ tướng mới của nước Úc, dựa theo thói quen lãnh đạo các quốc gia, sẽ trong thời gian một năm đến hai năm, gặp gỡ tất cả các quốc gia có quan hệ ngoại giao, hoặc là có sức ảnh hưởng rất lớn, hoặc là có hợp tác kinh tế, trao đổi với các lãnh đạo khác.
Úc cùng Trung Quốc, bản thân có quan hệ rất sâu là không nguyên liệu của nước Úc, đều phải vận chuyển đến Trung Quốc, còn hàng hóa Trung Quốc, cũng sẽ có khối lượng lớn được chuyển đến cửa khẩu Úc, mối liên hệ giữa hai nước không thể nói là không gắn bó được.
Hơn nữa, dựa theo tư liệu Tô Bằng tìm đọc, vài vị lãnh đạo trung tâm của Trung Quốc, đều đã từng tới Úc, còn thủ tướng mới nhậm chức của Úc, trong vòng một năm tất nhiên đến viếng thăm Trung Quốc, gặp gỡ người lãnh đạo Trung Quốc.
Mỗi lần đi nước ngoài, người lãnh đạo Úc, đều sẽ dẫn theo một đoàn người, trong đoàn này, một phần nhỏ là quan viên chính phủ, còn phần lớn, đều là chủ các xí nghiệp to lớn nước Úc.
Đây là thủ tướng Úc làm trung gian mắc nối, tìm đơn đặt hàng cùng cơ hội hợp tác cho quốc gia mình.
Mà người lãnh đạo Trung Quốc, để tỏ lòng tôn trọng với Úc, mỗi lần đều là lãnh đạo đứng đầu tiếp kiến thủ tướng nước Úc, kèm thêm, người lãnh đạo những xí nghiệp này, cũng đều sẽ bắt tay chụp ảnh kỷ niệm với lãnh đạo Trung Quốc.
Đây, không phải là cơ hội tốt nhất thực hiện “Kế hoạch thông thiên”sao?
Bản thân Tô Bằng bây giờ đã trở thành bằng hữu với Lục Nhĩ Khắc Văn, nếu dùng đầu tư chính trị duy trì tình hữu nghị này, lại trở thành lãnh đạo của một công ty lớn, đến lúc đó, nước Úc nếu như viếng thăm Trung Quốc, Tô Bằng có thể dùng lý do khai thác thị trường, gia nhập đoàn viếng thăm Trung Quốc của nước Úc.
Bởi như vậy, Tô Bằng rất dễ dàng có thể gặp được lãnh đạo Trung Quốc.
Mặc dù chỉ có hơn mười giây, thậm chí thời gian hơn mười giây, có thể trực tiếp tiếp xúc với lãnh đạo, Tô Bằng có lòng tin, có thể trong khoảng thời gian này nói rõ ràng mọi chuyện.
Với sự nhạy cảm và cẩn thận của lãnh đạo, một khi biết tin tức, tất nhiên điều tra đến cùng.
Như vậy mặc dù có thể bại lộ tồn tại trò chơi Tử Vong Luân Hồi ở cấp quốc gia, nhưng mà, gia tộc của mình, ông nội của mình, rất có thể bởi vì sự kiện này mà có cơ hội chuyển mình.
Bản thân Tô Bằng, cũng có thể dưới trạng thái được bảo vệ trở về nước, bởi như vậy, cho dù là chiêu mộ thuật sĩ trong trò chơi, hay là cho A Triết tài nguyên để hắn điều chế Ngưng Thần Đan, đều tương đối đơn giản thoải mái.
Kế hoạch thông thiên này một khi thành công, lập tức có thể kết thúc cục diện bất lợi của Tô Bằng.
Tô Bằng cần làm, chính là bảo đảm quan hệ mình và Lục Nhĩ Khắc Văn, hơn nữa khiến cho Lục Nhĩ Khắc Văn trúng cử trở thành thủ tưởng nước Úc, hơn nữa bản thân có được tư cách lãnh đạo của một công ty lớn, theo Lục Nhĩ Khắc Văn đến viếng thăm Trung Quốc.
Kế hoạch này, nói đơn giản cũng đơn giản, bởi vì trình tự của nó cũng không phức tạp, nhưng nói khó khăn cũng khó khăn, bởi vì có mấy điều kiện, đều rất khó đạt thành.
Có điều, Tô Bằng, lại vừa mới có điều kiện đạt thành.
“Trở thành lãnh đạo công ty Lôi Đốn, chuyện này nhất định phải cho được... Ngoài ra, gắn kết với Lục Nhĩ Khắc Văn, cũng phải nâng cao hơn nữa...”
Trong lòng Tô Bằng, thầm suy nghĩ.
Nghĩ tới đây, hắn cầm lấy di động trên bàn trà, gọi một cú điện thoại.
Điện thoại chuyển tới, đối diện là một thanh âm của thiếu niên, hỏi Tô Bằng:
“Sao vậy? Ngươi đã nhân được hàng hóa chúng ta gửi qua bưu điện chưa?”
“Vẫn chưa tới, ta tìm ngươi là có chuyện khác.”
Tô Bằng nói.
“Nói đi, tìm ta nếu như ngươi đã tìm ta, như vậy chắc hẳn là vì chuyện đan dược, có phải là cần đan dược gì không? Có điều đầu tiên nói trước, ta cũng không phải là không ràng buộc phục vụ.”
Bên kia điện thoại, âm thanh vô cùng bất mãn.
“Ha ha, ngươi vẫn là không làm cho người yêu mến như vậy.”
Tô Bằng cười cười, hắn nhìn một phần tài liệu trong tay, sau đó nói:
“A Triết, ta cần một loại đan dược có thể thuyên giảm bệnh giòn xương trong gien, ngươi có thể làm được không?”
Còn mình, phải hành động trước đối phương.
Nếu chỉ dựa vào mỗi mình mình, e rằng thực lực không đủ, nhưng nếu như có thể thông thiên, liên lạc với người kia, vậy thì...
Chỉ là, làm sao liên lạc được, là vấn đề kỹ thuật.
Tô Bằng dựa vào thủ đoạn của mình, nhất định là không thấy được người kia, đừng nói những tài liệu kia, bản thân muốn gặp hắn ta, nghĩ cũng đừng nghĩ, bảo vệ cấp quốc gia, không biết giữa mình và người kia có bao nhiêu chướng ngại.
Nhưng mà thủ đoạn gián tiếp, bản thân cũng không dám sử dụng, bởi vì mặc dù người kia căn bản không thể có vấn đề, nhưng ai dám khẳng định, người bên cạnh người kia sẽ không có vấn đề?
Nhân viên bảo an, thư ký bên cạnh, cảnh sát, bác sĩ, y tá...
Trong đám người có thể tiếp cận người kia, ai biết có người của đối phương hay không?
Cho nên Tô Bằng phải tự mình gặp được người kia, mới có thể nói chuyện này ra.
Cái này xuất hiện một cặp mâu thuẫn, chính là: Tô Bằng, bây giờ cơ bản tương đương người thường hoặc là đào phạm, còn bên cạnh người kia, lại không rõ được kẻ địch sắp xếp bao nhiêu thế lực đối địch, cho nên Tô Bằng dưới tình huống bình thường, chắc chắn không gặp được người kia.
Nhưng mà Tô Bằng cần phải để cho mình gặp được người kia, bằng không cho dù là phương thức nào, đều có thể làm cho chuyện này thay đổi.
Vì cái này, Tô Bằng đã suy nghĩ mấy phương án hành động, nhưng mà cũng không chắc chắn, hoặc là điều kiện không đủ, hoặc là không cách nào thực hiện.
Bởi vậy, Tô Bằng đối với kế hoạch được bản thân hắn đặt tên là “Kế hoạch thông thiên”này, gần như rơi vào cục diện bế tắc.
Mãi đến khi, hắn gặp được một nhân vật mấu chốt.
Mấu chốt kia... Chính là, Lục Nhĩ Khắc Văn!
Tô Bằng lần đầu khi Lục Nhĩ Khắc Văn giới thiệu, trong đầu hắn, liền nghĩ đến điều này.
Nước Úc, năm nay sẽ tổng tuyển cử, lựa chọn thủ tướng Úc mới, mà Lục Nhĩ Khắc Văn, năm nay lại là người có khả năng trúng cử thủ tưởng Úc nhất.
Nếu như trúng cử thủ tướng mới của nước Úc, dựa theo thói quen lãnh đạo các quốc gia, sẽ trong thời gian một năm đến hai năm, gặp gỡ tất cả các quốc gia có quan hệ ngoại giao, hoặc là có sức ảnh hưởng rất lớn, hoặc là có hợp tác kinh tế, trao đổi với các lãnh đạo khác.
Úc cùng Trung Quốc, bản thân có quan hệ rất sâu là không nguyên liệu của nước Úc, đều phải vận chuyển đến Trung Quốc, còn hàng hóa Trung Quốc, cũng sẽ có khối lượng lớn được chuyển đến cửa khẩu Úc, mối liên hệ giữa hai nước không thể nói là không gắn bó được.
Hơn nữa, dựa theo tư liệu Tô Bằng tìm đọc, vài vị lãnh đạo trung tâm của Trung Quốc, đều đã từng tới Úc, còn thủ tướng mới nhậm chức của Úc, trong vòng một năm tất nhiên đến viếng thăm Trung Quốc, gặp gỡ người lãnh đạo Trung Quốc.
Mỗi lần đi nước ngoài, người lãnh đạo Úc, đều sẽ dẫn theo một đoàn người, trong đoàn này, một phần nhỏ là quan viên chính phủ, còn phần lớn, đều là chủ các xí nghiệp to lớn nước Úc.
Đây là thủ tướng Úc làm trung gian mắc nối, tìm đơn đặt hàng cùng cơ hội hợp tác cho quốc gia mình.
Mà người lãnh đạo Trung Quốc, để tỏ lòng tôn trọng với Úc, mỗi lần đều là lãnh đạo đứng đầu tiếp kiến thủ tướng nước Úc, kèm thêm, người lãnh đạo những xí nghiệp này, cũng đều sẽ bắt tay chụp ảnh kỷ niệm với lãnh đạo Trung Quốc.
Đây, không phải là cơ hội tốt nhất thực hiện “Kế hoạch thông thiên”sao?
Bản thân Tô Bằng bây giờ đã trở thành bằng hữu với Lục Nhĩ Khắc Văn, nếu dùng đầu tư chính trị duy trì tình hữu nghị này, lại trở thành lãnh đạo của một công ty lớn, đến lúc đó, nước Úc nếu như viếng thăm Trung Quốc, Tô Bằng có thể dùng lý do khai thác thị trường, gia nhập đoàn viếng thăm Trung Quốc của nước Úc.
Bởi như vậy, Tô Bằng rất dễ dàng có thể gặp được lãnh đạo Trung Quốc.
Mặc dù chỉ có hơn mười giây, thậm chí thời gian hơn mười giây, có thể trực tiếp tiếp xúc với lãnh đạo, Tô Bằng có lòng tin, có thể trong khoảng thời gian này nói rõ ràng mọi chuyện.
Với sự nhạy cảm và cẩn thận của lãnh đạo, một khi biết tin tức, tất nhiên điều tra đến cùng.
Như vậy mặc dù có thể bại lộ tồn tại trò chơi Tử Vong Luân Hồi ở cấp quốc gia, nhưng mà, gia tộc của mình, ông nội của mình, rất có thể bởi vì sự kiện này mà có cơ hội chuyển mình.
Bản thân Tô Bằng, cũng có thể dưới trạng thái được bảo vệ trở về nước, bởi như vậy, cho dù là chiêu mộ thuật sĩ trong trò chơi, hay là cho A Triết tài nguyên để hắn điều chế Ngưng Thần Đan, đều tương đối đơn giản thoải mái.
Kế hoạch thông thiên này một khi thành công, lập tức có thể kết thúc cục diện bất lợi của Tô Bằng.
Tô Bằng cần làm, chính là bảo đảm quan hệ mình và Lục Nhĩ Khắc Văn, hơn nữa khiến cho Lục Nhĩ Khắc Văn trúng cử trở thành thủ tưởng nước Úc, hơn nữa bản thân có được tư cách lãnh đạo của một công ty lớn, theo Lục Nhĩ Khắc Văn đến viếng thăm Trung Quốc.
Kế hoạch này, nói đơn giản cũng đơn giản, bởi vì trình tự của nó cũng không phức tạp, nhưng nói khó khăn cũng khó khăn, bởi vì có mấy điều kiện, đều rất khó đạt thành.
Có điều, Tô Bằng, lại vừa mới có điều kiện đạt thành.
“Trở thành lãnh đạo công ty Lôi Đốn, chuyện này nhất định phải cho được... Ngoài ra, gắn kết với Lục Nhĩ Khắc Văn, cũng phải nâng cao hơn nữa...”
Trong lòng Tô Bằng, thầm suy nghĩ.
Nghĩ tới đây, hắn cầm lấy di động trên bàn trà, gọi một cú điện thoại.
Điện thoại chuyển tới, đối diện là một thanh âm của thiếu niên, hỏi Tô Bằng:
“Sao vậy? Ngươi đã nhân được hàng hóa chúng ta gửi qua bưu điện chưa?”
“Vẫn chưa tới, ta tìm ngươi là có chuyện khác.”
Tô Bằng nói.
“Nói đi, tìm ta nếu như ngươi đã tìm ta, như vậy chắc hẳn là vì chuyện đan dược, có phải là cần đan dược gì không? Có điều đầu tiên nói trước, ta cũng không phải là không ràng buộc phục vụ.”
Bên kia điện thoại, âm thanh vô cùng bất mãn.
“Ha ha, ngươi vẫn là không làm cho người yêu mến như vậy.”
Tô Bằng cười cười, hắn nhìn một phần tài liệu trong tay, sau đó nói:
“A Triết, ta cần một loại đan dược có thể thuyên giảm bệnh giòn xương trong gien, ngươi có thể làm được không?”
/787
|