Tô Bằng lập tức nghĩ tới một khả năng khác.
Buổi đấu giá lần này bị quân Lương Châu đánh lén, người xảy ra vấn đề, là Phong Thiếu Vũ.
Địa điểm tổ chức buổi đấu giá do Phong Thiếu Vũ tìm, mình cũng do hắn dẫn đi gặp La Hằng, chuyện lần này, dường như hắn không thể nào thoát khỏi liên quan.
Ở trong mắt La Hằng, chưa hẳn sẽ không hoài nghi Phong Thiếu Vũ Phong thiếu gia này, có phải do tâm tư hắn thâm sâu khó dò, dòm ngó lợi nhuận kếch sù của hội châu báu hay không, bản thân dự định ăn chặn một phen, thật sự lòng lang dạ sói như vậy, tìm một người ngoài như mình, đối phó với hội châu báu sao.
Nếu nghĩ như vậy, trên người Phong Thiếu Vũ kia thật sự có không ít điểm đáng ngờ, người này tùy tiện, tìm địa chỉ buổi đấu giá không đúng, bằng hữu quen biết còn có thể cướp đoạt kim phiếu trên người La Hằng, lại thêm một vài điểm đáng ngờ khác, đủ để La Hằng hoài nghi hắn.
Mặc dù có câu nói rằng sơ không bằng thân, dưới tình huống bình thường La Hằng chưa chắc sẽ nhắc tới chuyện này với ca ca của Phong Thiếu Vũ, nhưng sự tình lần này không giống như vậy.
Bởi vì La Hằng chết ở trong trò chơi.
La Hằng kia, Tô Bằng đoán chừng có thể là người có người nhà có vợ con trong hiện thực, Tô Bằng hiểu biết một vài thuật nhìn người, nam nhân có trách nhiệm gia đình so với nam nhân chưa có gia đình cảm giác và khí chất khác nhau khá nhiều, điển hình ví dụ như La Hằng giống như là có gia đình, còn Phong Thiếu Vũ thì lại không phải.
Ca ca Phong Thiếu Vũ tin tưởng hắn như vậy, có lẽ là nắm bắt tin tức gia đình của đối phương, còn La Hằng sau khi chết ở trong trò chơi, tài sản của mình chưa hẳn dám trực tiếp để lại cho vợ con của mình, nếu vợ con của hắn đều là người thường, căn bản không bảo vệ nổi một số tài sản như vậy, nếu như mình là La Hằng, sẽ gửi gắm vợ con mình cho ai đây?
Ca ca của Phong Thiếu Vũ, là nhân vật đáng để gửi gắm nhất.
Muốn làm được điều này, phải làm sáng tỏ một điểm, chính là bản thân La Hằng không có vấn đề, chuyện lần này, sai lầm xảy ra đều nằm trên người người khác.
Dù sao kim phiếu mười vạn lượng, ít nhất chính là mười tỷ nhân dân tệ, nỗi oan lớn như vậy, La Hằng gánh không nổi, nếu như hắn gánh chuyện này, vợ con của hắn chính là có tội phải chịu rồi.
La Hằng nhất định sẽ dốc hết sức rửa sạch oan khuất của bản thân, Phong Thiếu Vũ như vậy, chính là một đối tượng di chuyển ánh mắt nghi ngờ tốt nhất.
Tô Bằng gần như có thể tưởng tượng được, La Hằng gọi điện thoại cho ca ca Phong Thiếu Vũ, nói hết tất cả những chuyện nghi ngờ đối với Phong Thiếu Vũ.
Ca ca Phong Thiếu Vũ, chưa hẳn không có hoài nghi đệ đệ của mình, theo như những gì Phong Thiếu Vũ nói, từ thái độ ca ca hắn đối với hắn, đã có thể nhìn ra.
Để Phong Thiếu Vũ gom góp mười lăm vạn lượng hoàng kim, chưa hẳn cũng không phải là thăm dò, nếu như thật sự do Phong Thiếu Vũ làm, ca ca hắn đúng lúc điều tra từ trên hoàng kim tài sản của đệ đệ hắn, chứ không phải hắn làm, nếu giao dịch phải gặp mặt, lúc đó tìm một vài người theo dõi Phong Thiếu Vũ, truy tìm mai phục chính mình. Cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Bởi như vậy cho dù chuyện như thế nào, ca ca hắn đều có đường xoay sở, so với báo cho Phong Thiếu Vũ biết, để hắn cho mình tin tức này, càng khiến cho Tô Bằng cảm thấy đáng tin hơn một chút, bởi vì bản thân Phong Thiếu Vũ không giống như là người biết diễn kịch, còn ca ca của hắn, từ thái độ hành vi chính là một người cẩn thận tâm tư sâu xa cẩn thận, càng thích hợp hơn.
Tô Bằng càng nghĩ, càng cảm thấy khả năng này, có lẽ rất cao.
Nghĩ tới đây, hắn hơi chút chần chờ nói:
“Như vậy thì... Hoàng kim trên người ta ngươi cũng biết, chỉ có bán loan đao nhiều như vậy, khoảng hai vạn lượng, bản thân ta còn có chút công dụng, có điều ta ngược lại có mấy bằng hữu, để ta hỏi bọn họ thử xem.”
Tô Bằng không nói huỵch toẹt ra, bởi vì hắn cũng muốn xem thử, đối phương có thái độ như thế nào.
“Được, ngươi không một lời từ chối ta là được rồi, giúp huynh đệ việc này, về sau ta khẳng định sẽ báo đáp.”
Phong Thiếu Vũ thấy Tô Bằng xem như đáp ứng, giống như thở phào nhẹ nhõm nói.
Dừng lại một chặp, hắn dường như lại nghĩ đến chuyện gì đó, nói:
“Đúng rồi, ta gửi một số thứ vào trong email của ngươi, đều là những thứ tốt, ngươi cứ xem đi, bên trong có rất nhiều... chậc chậc, tóm lại đừng quên xem thử.”
“Ừm, biết rồi, không có việc gì ta cúp máy đây, hôm nay gặp phải đánh lén, tinh thần ta cũng rất mệt mỏi.”
Tô Bằng nói với bên kia, hai người nói tạm biệt, Tô Bằng cúp máy.
“Chuyện này vẻ như đã trở nên có chút phức tạp.”
Tô Bằng thầm nghĩ trong lòng, hắn cất điện thoại, sau đó lại giấu máy chủ lần nữa vào trong góc tối trong căn phòng trước, sau đó mở laptop ra, đăng nhập hòm thư mình đưa cho Phong Thiếu Vũ.
Sau khi mở hòm thư ra, Tô Bằng nhìn thấy một tệp tin có rất nhiều chuỗi và mật mã.
“Hả? Điện thoại của các khách sạn cao cấp nổi tiếng ở khắp nơi trên thế giới? Phương thức liên lạc với 22 nhánh lính đánh thuê ở khắp nơi trên toàn thế giới? Điện thoại thương nhân mua bán súng ống đạn được ngầm của các quốc gia? Các loại nghiệp vụ thân phận công việc?”
Tô Bằng nhìn email này, phát hiện nội dung rất lộn xộn, nhưng quả thật cũng rất phong phú, cũng rất thực dụng.
Trong đó phần lớn là những nơi tiêu khiển cao cấp cho đám tỷ phú nhà giàu hưởng thụ tiêu xài, các loại phương thức liên lạc cùng điều kiện nhập hội của các câu lạc bộ cao cấp, cùng với tin tức chi phí siêu cấp phú hào của bảo an tư nhân cuộc sống cá nhân cố vấn quản gia ...
Thậm chí, email này ngay cả phương thức liên lạc nhà chứa cao cấp tất cả bí mất trong phạm vi khắp thế giới, cũng có hơn ba mươi cái.
Tên tao nhã của những nơi này được gọi là hội giao lưu, không phải những nơi uốn tóc gì đó trong nước, phụ nữ của những nơi này ít nhất có học lực các trường đại học nổi tiếng trên thế giới trở lên, tài mạo song toàn, cho dù ngươi muốn nói chuyện gì cũng đều có thể, hơn nữa bảo đảm mỗi một cô nương đều là thân như ngọc bích.
Đây không phải bản thân Tô Bằng biết, mà là trong giới thiệu đằng sau tệp tin nhắc đến.
Tô Bằng nhìn không khỏi nhếch miệng, Phong Thiếu Vũ này thật đúng là một công tử đào hoa, chẳng trách nhìn bộ dạng hắn đi đường cứ thiếu sức sống, hóa ra là lãng phí tinh lực quá nhiều trên người nữ nhân.
Nghĩ đến cũng đúng, Phong thiếu gia tuổi còn trẻ, trong tay có hơn hai tỷ, thiếu niên tuổi trẻ huyết khí phương cương, cũng khó trách.
Tô Bằng lắc đầu, thở dài, những địa phương này, hắn tạm thời không cần quan tâm.
Có điều may mà chính là, trong email này ngoại trừ những tin tức hưởng lạc tiêu phí kia, còn có một chút hữu dụng.
Tỷ như Tô Bằng tìm được phương thức liên lạc của bảo an tư nhân chuyên phục vụ cho nhà giàu, cùng với lính đánh thuê.
Những phương thức liên lạc này, Tô Bằng đều âm thầm ghi nhớ, tìm kiếm một hồi, Tô Bằng có tìm được vài tin tức bản thân dường như có thể sử dụng được.
“Cao Thịnh, Mỹ Lâm, Ma Căn, Khải Lôi phương thức liên lạc của người quản lí trên trung tầng của các nơi đầu tư lớn? Cái này dường như dùng được...”
Tô Bằng nhìn thấy những tin tức này, trong lòng suy nghĩ.
Tô Bằng bây giờ, không phải không có tiền, trên tay hắn có một ít bốn triệu đô la, đáng tiếc, là tiền không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
Tiền trên tay Tô Bằng, không có cách nào nói rõ lai lịch, trên cơ bản chính là tiền bất chính.
Những số tiền này, nếu như là giao dịch đạo cụ trò chơi Tử Vong Luân Hồi, hoặc là tiến hành một ít giao dịch ngầm, cũng có thể, nơi đó không ai rảnh quan tâm tiền của ngươi có từ đâu.
Nhưng mà, nếu muốn làm chuyện khác, Tô Bằng không có cách gì cung cấp lý do tài sản có sức thuyết phục.
Châu Úc quản lý giám sát tài sản vô cùng nghiêm ngặt, nếu ngươi không có công việc chính thức, không có nguồn gốc thu nhập, lại ở trong khu nhà cấp cao, có xe hơi, hưởng thụ cuộc sống giàu có, tốt như vậy, mặc dù cảnh sát chưa hẳn hoài nghi ngươi buôn ma túy, nhưng mà cục thuế vụ quốc gia sẽ hoài nghi ngươi giấu diếm giấu diếm thu nhập khổng lồ, liên quan đến việc trốn thuế.
Trốn thuế là trọng tội ở phương Tây, loại tình huống này điều tra được, tài sản của ngươi sẽ bị đóng băng vô thời hạn, cũng sẽ căn cứ mức tài sản mà đối mặt với mức án từ từ hai đến hai chục năm.
Tô Bằng cũng không cam lòng, đem bản thân vĩnh viễn lẩn trốn dưới đất, nếu muốn vì gia tộc của chính mình, tìm ra hung thử đích thực tấn công gia tộc của mình, sức mạnh thế giới ngầm là không đủ, bản thân còn cần phải thành lập sức ảnh hưởng ngoài ánh sáng.
Để cho tiền tài của mình có thể xuất hiện dưới ánh mặt trời, có một thủ tục nhất định phải làm, đó chính là ... rửa tiền.
Buổi đấu giá lần này bị quân Lương Châu đánh lén, người xảy ra vấn đề, là Phong Thiếu Vũ.
Địa điểm tổ chức buổi đấu giá do Phong Thiếu Vũ tìm, mình cũng do hắn dẫn đi gặp La Hằng, chuyện lần này, dường như hắn không thể nào thoát khỏi liên quan.
Ở trong mắt La Hằng, chưa hẳn sẽ không hoài nghi Phong Thiếu Vũ Phong thiếu gia này, có phải do tâm tư hắn thâm sâu khó dò, dòm ngó lợi nhuận kếch sù của hội châu báu hay không, bản thân dự định ăn chặn một phen, thật sự lòng lang dạ sói như vậy, tìm một người ngoài như mình, đối phó với hội châu báu sao.
Nếu nghĩ như vậy, trên người Phong Thiếu Vũ kia thật sự có không ít điểm đáng ngờ, người này tùy tiện, tìm địa chỉ buổi đấu giá không đúng, bằng hữu quen biết còn có thể cướp đoạt kim phiếu trên người La Hằng, lại thêm một vài điểm đáng ngờ khác, đủ để La Hằng hoài nghi hắn.
Mặc dù có câu nói rằng sơ không bằng thân, dưới tình huống bình thường La Hằng chưa chắc sẽ nhắc tới chuyện này với ca ca của Phong Thiếu Vũ, nhưng sự tình lần này không giống như vậy.
Bởi vì La Hằng chết ở trong trò chơi.
La Hằng kia, Tô Bằng đoán chừng có thể là người có người nhà có vợ con trong hiện thực, Tô Bằng hiểu biết một vài thuật nhìn người, nam nhân có trách nhiệm gia đình so với nam nhân chưa có gia đình cảm giác và khí chất khác nhau khá nhiều, điển hình ví dụ như La Hằng giống như là có gia đình, còn Phong Thiếu Vũ thì lại không phải.
Ca ca Phong Thiếu Vũ tin tưởng hắn như vậy, có lẽ là nắm bắt tin tức gia đình của đối phương, còn La Hằng sau khi chết ở trong trò chơi, tài sản của mình chưa hẳn dám trực tiếp để lại cho vợ con của mình, nếu vợ con của hắn đều là người thường, căn bản không bảo vệ nổi một số tài sản như vậy, nếu như mình là La Hằng, sẽ gửi gắm vợ con mình cho ai đây?
Ca ca của Phong Thiếu Vũ, là nhân vật đáng để gửi gắm nhất.
Muốn làm được điều này, phải làm sáng tỏ một điểm, chính là bản thân La Hằng không có vấn đề, chuyện lần này, sai lầm xảy ra đều nằm trên người người khác.
Dù sao kim phiếu mười vạn lượng, ít nhất chính là mười tỷ nhân dân tệ, nỗi oan lớn như vậy, La Hằng gánh không nổi, nếu như hắn gánh chuyện này, vợ con của hắn chính là có tội phải chịu rồi.
La Hằng nhất định sẽ dốc hết sức rửa sạch oan khuất của bản thân, Phong Thiếu Vũ như vậy, chính là một đối tượng di chuyển ánh mắt nghi ngờ tốt nhất.
Tô Bằng gần như có thể tưởng tượng được, La Hằng gọi điện thoại cho ca ca Phong Thiếu Vũ, nói hết tất cả những chuyện nghi ngờ đối với Phong Thiếu Vũ.
Ca ca Phong Thiếu Vũ, chưa hẳn không có hoài nghi đệ đệ của mình, theo như những gì Phong Thiếu Vũ nói, từ thái độ ca ca hắn đối với hắn, đã có thể nhìn ra.
Để Phong Thiếu Vũ gom góp mười lăm vạn lượng hoàng kim, chưa hẳn cũng không phải là thăm dò, nếu như thật sự do Phong Thiếu Vũ làm, ca ca hắn đúng lúc điều tra từ trên hoàng kim tài sản của đệ đệ hắn, chứ không phải hắn làm, nếu giao dịch phải gặp mặt, lúc đó tìm một vài người theo dõi Phong Thiếu Vũ, truy tìm mai phục chính mình. Cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Bởi như vậy cho dù chuyện như thế nào, ca ca hắn đều có đường xoay sở, so với báo cho Phong Thiếu Vũ biết, để hắn cho mình tin tức này, càng khiến cho Tô Bằng cảm thấy đáng tin hơn một chút, bởi vì bản thân Phong Thiếu Vũ không giống như là người biết diễn kịch, còn ca ca của hắn, từ thái độ hành vi chính là một người cẩn thận tâm tư sâu xa cẩn thận, càng thích hợp hơn.
Tô Bằng càng nghĩ, càng cảm thấy khả năng này, có lẽ rất cao.
Nghĩ tới đây, hắn hơi chút chần chờ nói:
“Như vậy thì... Hoàng kim trên người ta ngươi cũng biết, chỉ có bán loan đao nhiều như vậy, khoảng hai vạn lượng, bản thân ta còn có chút công dụng, có điều ta ngược lại có mấy bằng hữu, để ta hỏi bọn họ thử xem.”
Tô Bằng không nói huỵch toẹt ra, bởi vì hắn cũng muốn xem thử, đối phương có thái độ như thế nào.
“Được, ngươi không một lời từ chối ta là được rồi, giúp huynh đệ việc này, về sau ta khẳng định sẽ báo đáp.”
Phong Thiếu Vũ thấy Tô Bằng xem như đáp ứng, giống như thở phào nhẹ nhõm nói.
Dừng lại một chặp, hắn dường như lại nghĩ đến chuyện gì đó, nói:
“Đúng rồi, ta gửi một số thứ vào trong email của ngươi, đều là những thứ tốt, ngươi cứ xem đi, bên trong có rất nhiều... chậc chậc, tóm lại đừng quên xem thử.”
“Ừm, biết rồi, không có việc gì ta cúp máy đây, hôm nay gặp phải đánh lén, tinh thần ta cũng rất mệt mỏi.”
Tô Bằng nói với bên kia, hai người nói tạm biệt, Tô Bằng cúp máy.
“Chuyện này vẻ như đã trở nên có chút phức tạp.”
Tô Bằng thầm nghĩ trong lòng, hắn cất điện thoại, sau đó lại giấu máy chủ lần nữa vào trong góc tối trong căn phòng trước, sau đó mở laptop ra, đăng nhập hòm thư mình đưa cho Phong Thiếu Vũ.
Sau khi mở hòm thư ra, Tô Bằng nhìn thấy một tệp tin có rất nhiều chuỗi và mật mã.
“Hả? Điện thoại của các khách sạn cao cấp nổi tiếng ở khắp nơi trên thế giới? Phương thức liên lạc với 22 nhánh lính đánh thuê ở khắp nơi trên toàn thế giới? Điện thoại thương nhân mua bán súng ống đạn được ngầm của các quốc gia? Các loại nghiệp vụ thân phận công việc?”
Tô Bằng nhìn email này, phát hiện nội dung rất lộn xộn, nhưng quả thật cũng rất phong phú, cũng rất thực dụng.
Trong đó phần lớn là những nơi tiêu khiển cao cấp cho đám tỷ phú nhà giàu hưởng thụ tiêu xài, các loại phương thức liên lạc cùng điều kiện nhập hội của các câu lạc bộ cao cấp, cùng với tin tức chi phí siêu cấp phú hào của bảo an tư nhân cuộc sống cá nhân cố vấn quản gia ...
Thậm chí, email này ngay cả phương thức liên lạc nhà chứa cao cấp tất cả bí mất trong phạm vi khắp thế giới, cũng có hơn ba mươi cái.
Tên tao nhã của những nơi này được gọi là hội giao lưu, không phải những nơi uốn tóc gì đó trong nước, phụ nữ của những nơi này ít nhất có học lực các trường đại học nổi tiếng trên thế giới trở lên, tài mạo song toàn, cho dù ngươi muốn nói chuyện gì cũng đều có thể, hơn nữa bảo đảm mỗi một cô nương đều là thân như ngọc bích.
Đây không phải bản thân Tô Bằng biết, mà là trong giới thiệu đằng sau tệp tin nhắc đến.
Tô Bằng nhìn không khỏi nhếch miệng, Phong Thiếu Vũ này thật đúng là một công tử đào hoa, chẳng trách nhìn bộ dạng hắn đi đường cứ thiếu sức sống, hóa ra là lãng phí tinh lực quá nhiều trên người nữ nhân.
Nghĩ đến cũng đúng, Phong thiếu gia tuổi còn trẻ, trong tay có hơn hai tỷ, thiếu niên tuổi trẻ huyết khí phương cương, cũng khó trách.
Tô Bằng lắc đầu, thở dài, những địa phương này, hắn tạm thời không cần quan tâm.
Có điều may mà chính là, trong email này ngoại trừ những tin tức hưởng lạc tiêu phí kia, còn có một chút hữu dụng.
Tỷ như Tô Bằng tìm được phương thức liên lạc của bảo an tư nhân chuyên phục vụ cho nhà giàu, cùng với lính đánh thuê.
Những phương thức liên lạc này, Tô Bằng đều âm thầm ghi nhớ, tìm kiếm một hồi, Tô Bằng có tìm được vài tin tức bản thân dường như có thể sử dụng được.
“Cao Thịnh, Mỹ Lâm, Ma Căn, Khải Lôi phương thức liên lạc của người quản lí trên trung tầng của các nơi đầu tư lớn? Cái này dường như dùng được...”
Tô Bằng nhìn thấy những tin tức này, trong lòng suy nghĩ.
Tô Bằng bây giờ, không phải không có tiền, trên tay hắn có một ít bốn triệu đô la, đáng tiếc, là tiền không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
Tiền trên tay Tô Bằng, không có cách nào nói rõ lai lịch, trên cơ bản chính là tiền bất chính.
Những số tiền này, nếu như là giao dịch đạo cụ trò chơi Tử Vong Luân Hồi, hoặc là tiến hành một ít giao dịch ngầm, cũng có thể, nơi đó không ai rảnh quan tâm tiền của ngươi có từ đâu.
Nhưng mà, nếu muốn làm chuyện khác, Tô Bằng không có cách gì cung cấp lý do tài sản có sức thuyết phục.
Châu Úc quản lý giám sát tài sản vô cùng nghiêm ngặt, nếu ngươi không có công việc chính thức, không có nguồn gốc thu nhập, lại ở trong khu nhà cấp cao, có xe hơi, hưởng thụ cuộc sống giàu có, tốt như vậy, mặc dù cảnh sát chưa hẳn hoài nghi ngươi buôn ma túy, nhưng mà cục thuế vụ quốc gia sẽ hoài nghi ngươi giấu diếm giấu diếm thu nhập khổng lồ, liên quan đến việc trốn thuế.
Trốn thuế là trọng tội ở phương Tây, loại tình huống này điều tra được, tài sản của ngươi sẽ bị đóng băng vô thời hạn, cũng sẽ căn cứ mức tài sản mà đối mặt với mức án từ từ hai đến hai chục năm.
Tô Bằng cũng không cam lòng, đem bản thân vĩnh viễn lẩn trốn dưới đất, nếu muốn vì gia tộc của chính mình, tìm ra hung thử đích thực tấn công gia tộc của mình, sức mạnh thế giới ngầm là không đủ, bản thân còn cần phải thành lập sức ảnh hưởng ngoài ánh sáng.
Để cho tiền tài của mình có thể xuất hiện dưới ánh mặt trời, có một thủ tục nhất định phải làm, đó chính là ... rửa tiền.
/787
|