Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 187: Nữ thi? Nữ quỷ? Nữ nhân?

/787


Khi đứng thành một đường thẳng với đôi mẹ con Hung Sát này, Vô Phong kiếm trong tay Tô Bằng cũng bắt đầu khởi động.

Vung ngang một kiếm, kiếm ý vô hình của Tô Bằng chém ngang, mẫu tử Hung Sát đang cùng đứng ở một chỗ, một kiếm này của Tô Bằng khiến hai Hung Sát đồng thời trúng kiếm.

Sau khi hai Hung Sát trúng kiếm, đồng thời phát ra tiếng thét chói tai, sóng âm của tiếng thét này khiến cho Tô Bằng có chút đau đầu, đây chính là sóng âm ảnh hưởng kết cấu đại não của con người.

Nhưng mà Tô Bằng không dừng lại, mà lại nhảy lên, bởi vì Hung Sát trẻ nhỏ kia bay vọt lên, Tô Bằng phi thân, lại một chiêu kiếm ý vô hình, lần nữa chém ngang hông, một kiếm đồng thời sát thương hai Hung Sát kia.

Thân thể bản thân Hung Sát trẻ con kia vốn rất nhỏ yếu, sau khi trúng hai kiếm, linh thể đã gần như tan biến, nó quát to một tiếng, bay trở về lại trong bụng mẹ, giống như nơi đó mới là địa phương an toàn.

“Bản thân ngươi muốn chết!”

Tô Bằng thấy cảnh tượng này, lập tức nắm bắt cơ hội, liên tục chém ra hai kiếm, hai nhát kiếm ý vô hình, giống như vô hình chém trúng hai mẫu tử Hung Sát này, lập tức, hai Hung Sát này kêu thảm một tiếng, hóa thành âm phong biến mất ở trong phòng này.

“Nguy hiểm thật... Nếu không phải thân pháp thăng cấp vài cấp bặc, bây giờ việc vui hóa việc buồn rồi.”

Nhìn thấy mẫu tử Hung Sát bị mình chém chết, trong lòng Tô Bằng mới thở phào nhẹ nhõm.

Tô Bằng bây giờ mới thôi, tính cả hai Hung Sát này, đã giết chết bảy Hung Sát, những Hung Sát này, đã cho Tô Bằng gần mười nghìn kinh nghiệm.

Những u hồn trong thôn chém chết trước đó, lại là một lượng lớn kinh nghiệm, ba thôn cộng lại đại khái có hai trăm con, kinh nghiệm là lên đến gần bốn mươi nghìn.

Kinh nghiệm thực chiến của Tô Bằng, đã đạt đến hơn năm mươi nghìn điểm, cũng đủ để thăng cấp tâm pháp kiếm pháp và thân pháp.

Tâm pháp Dung Nham Kính Hồ, cùng Bán Thức Kiếm Pháp, đều là võ công vàng thẫm, chỉ có thể dùng kinh nghiệm thăng cấp lên đến tầng thứ sáu, mấy tầng về sau, cần phải lĩnh ngộ tinh túy, mới có thể thăng cấp.

Nhưng mà, Tô Bằng lại tạm thời chỉ thăng cấp một tầng của tâm pháp Dung Nham Kính Hồ, đến tầng thứ ba, sau đó thăng cấp Bán Thức Kiếm Pháp lên tầng thứ tư, sau đó không thăng cấp nữa.

Tô Bằng từng nghe Ninh Thải nói, thăng cấp võ công cao cấp, tốt nhất không nên một lần dùng kinh nghiệm thực chiến liên tục thăng lên liền mấy cấp, cách tốt nhất, chính là dùng kinh nghiệm thực chiến thăng lên từng tầng một. Sau đó lĩnh hội một hồi, lại thăng lên tiếp một tầng nữa.

Đây là bởi vì, võ công thông qua kinh nghiệm thực chiến thăng cấp, cũng không phải liên quan đến giới hạn chức năng sử dụng của võ công cùng nhau thăng cấp mang đến cho người thăng cấp, ngược lại, sử dụng kinh nghiệm thực chiến thăng cấp võ công, chỉ là cho người sử dụng thăng cấp một tố chất căn bản.

Ví dụ như, thân pháp của Tô Bằng, bây giờ thân pháp Tô Bằng dưới tốc độ lớn nhất, nếu như là người bình thường, đã cảm giác nhìn không rõ hoàn cảnh chung quanh, dễ dàng sản sinh tình huống không thể khống chế cơ thể.

Nhưng dùng kinh nghiệm thực chiến để thăng cấp, tối thiểu nhất, sẽ đem thân thể tố chất của con người thăng cấp đến trình độ sẽ không bởi vì thân pháp này mà ngã quỵ, nhưng cũng chỉ đến trình độ này mà thôi.

Nếu như muốn hoàn toàn mở rộng tiềm lực của thân pháp, vẫn phải sử dụng nhiều lần trong chiến đấu, thể nghiệm, mới có thể chậm rãi mở rộng trình độ thân pháp khoảng chừng tám mươi phần trăm. Nâng cao đến mức độ trăm phần trăm, vẫn cần phải có thời gian và thể nghiệm, kiếm pháp và tâm pháp cũng giống như vậy.

Tô Bằng còn nhớ những gì Ninh Thải nói, nàng từng nói:

“Nếu như là trực tiếp dùng kinh nghiệm thực chiến thăng cấp liền mấy cấp võ công, ban đầu ngươi sẽ có chút không thích ứng, giống như là sức mạnh tăng mạnh, nhưng sức khống chế vẫn yếu ớt, có điều cũng không phải không thể vượt qua, nhưng di chứng thăng cấp cùng một lần, nếu so với chậm rãi thăng cấp dần lên, càng tổn hao thời gian hơn.”

Trong ba thôn hoang vắng này, Tô Bằng chủ yếu dùng kiếm ý, nội công cùng kiếm pháp không có tác dụng mấy, Tô Bằng tạm thời chỉ thăng cấp một cấp mà thôi.

Thân pháp Thần Hành Bách Biến, ngược lại Tô Bằng một hơi thăng lên sáu cấp, bởi vì nó là võ công màu vàng, còn như thân pháp, thân pháp không cần tinh túy thể nghiệm, thường dùng là được... Vừa rồi mặc dù lấy thân pháp làm ví dụ, nhưng trên thực tế, thân pháp vẫn thường dùng nhất, cũng là võ công dễ dàng điều chỉnh di chứng thăng cấp nhất, Tô Bằng cũng không phải quá lo lắng.

Cũng may mà thân pháp Thần Hành Bách Biến thăng cấp đến tầng thứ sáu, nếu không những Hung Sát Tô Bằng phải đối phó về sau, vẫn thật sự không dễ dàng.

“Còn lại một quan tài đá cuối cùng, vừa rồi quan tài đá kia, xuất hiện mẫu tử Hung Sát, mà bây giờ còn quan tài đá này, là một cái lớn nhất trong mười ba cái quan tài đá trận nhãn, cũng là chiếc cuối cùng, sẽ có bố trí gì đây?”

Tô Bằng thầm nghĩ trong lòng, hắn hít sâu một hơi, chuẩn bị tâm lý xong xuôi, sau đó đẩy quan tài đá cuối cùng ra.

Nắp quan tài của quan tài đá, bị Tô Bằng đẩy xuống, lộ ra thứ bên trong quan tài đá, Tô Bằng nhìn thấy những thứ bên trong quan tài đá, miệng không khỏi há hốc, lộ ra vẻ khiếp sợ.

Hắn đã chuẩn bị tâm lý rất nhiều, suy đoán rất nhiều, nhưng mà, nhưng không suy đoán chính xác... Cho dù trong quan tài đá một hơi bay ra bốn năm Hung Sát, hắn cũng đều đã chuẩn bị, nhưng thật không ngờ, lúc này đây, lại là...

Chỉ thấy, trong quan tài đá cuối cùng này, nằm một nữ nhân, một nữ nhân tuyệt đẹp.

...

Tô Bằng ngạc nhiên, nhìn trong quan tài đá, nữ nhân tuyệt đẹp kia, có lẽ, gọi nàng là nữ nhân, có chút phóng đại tuổi tác của nàng, có lẽ, gọi nàng thiếu nữ hẳn là càng đúng hơn chút, dung mạo của nàng, ở vào khoảng giữa thiếu nữ và nữ nhân.

Nhưng phụ nữ bình thường vào cái độ tuổi này, cảm giác có nhiều khí chất pha trộn, nói là nữ tử, vẫn có không ít sự trẻ trung, nói là thiếu nữ, lại càng thêm một nét quyến rũ.

Mà bây giờ nữ nhân nằm ở này trong quan tài đá, lại giữ gìn toàn vẹn tất cả những đặc điểm tươi đẹp của thời đại thiếu nữ, đồng thời, trong thân thể, lại có nét trưởng thành quyến rũ của nữ nhân.

Nàng mặc một thân quần áo màu trắng, nhưng nếu nói rằng là quần áo, không bằng nói là lụa mỏng, thân thể thanh cao thoát tục như ẩn như hiện bên dưới lụa mỏng màu trắng, dáng người hoàn mỹ vô khuyết, mơ hồ có thể nhìn thấy đôi gò bồng như bát ngọc úp ngược và làn da đôi chân như mỹ ngọc.

Bây giờ nàng hai mắt nhắm nghiền, không cảm giác được hơi thở, cả người giống như được chạm khắc từ trong ngọc ra, lặng lẽ nằm trong quan tài đá.

...

Ánh mắt đầu tiên Tô Bằng nhìn thấy nữ tử này, cảm giác chính là rung động kinh diễm, nữ nhân này so với ngôi sao minh tinh trong thế giới của mình, không phải không hề thua kém, mà là hoàn toàn vượt qua, đứng cùng so sánh, minh tinh hơn chín mươi lăm phần trăm trong thế giới của mình, đều ảm đạm mất màu.

Nhưng ý nghĩ thứ hai, Tô Bằng lại lập tức cảnh giác.

“Nàng có phải là Hung Sát ảnh hưởng tới hình ảnh trong não ta biến thành không? Mặc dù Trương Điền thị kia đã từng nói thể chất của ta rất khó bị Hung Sát ảnh hưởng, nhưng cũng nói không chừng... Có thể ta đi đến trước mặt nàng, nàng liền sẽ biến thành bộ dáng ác quỷ, ập tới đánh ta chăng?”

Tô Bằng miên man suy nghĩ.

Suy nghĩ một lát, Tô Bằng chậm rãi tiếp cận bên kia phần đầu nữ nhân nằm trong quan tài đá, từ phía sau lưng tháo vỏ kiếm Vô Phong kiếm xuống, muốn dùng vỏ kiếm thăm dò một chút.

Nhưng mà, Tô Bằng đem vỏ kiếm thăm dò vào trong quan tài đá, nhưng lại nghe nghe thấy, không biết tại sao, trong lòng hắn nảy sinh một loại cảm giác không nên vô lễ với một nữ nhân xinh đẹp như vậy, đồng thời, hắn cảm giác một loại mị hoặc mãnh liệt, muốn khiến mình vói tay vào trong chạm vào nữ nhân này.

Tô Bằng sững sờ như vậy hồi lâu, mới mạnh mẽ lắc đầu, sau đó từ trong miệng phun ra một ngụm nước bọt dính máu.

“Nguy hiểm thật... Đây nếu như là nữ quỷ, nhất định là một nữ quỷ rất có đạo hạnh... Nếu như là người, nhất định tu luyện công phu mị hoặc cao cấp, ta thiếu chút nữa không nhịn được chạm vào người nàng, nếu không kịp thời cắn lưỡi, vừa rồi không biết mình khả năng sẽ xảy ra chuyện gì... Hắc, đổi lại là học sinh tiểu học, cản bản khống chế không được!”

Tô Bằng nhìn cô gái này, trong lòng tự giễu nói.

Vây quanh chiếc quan tài đá này, Tô Bằng nhìn một hồi, lại không phát hiện nữ nhân trong quan tài đá này, rốt cuộc là người hay quỷ. Hơn nữa nữ nhân này mặc dù tuyệt đẹp, khuôn mặt thoạt nhìn thậm chí còn có chút thánh thiện, nhưng trực giác Tô Bằng cảm giác một loại tà môn, dáng vẻ nàng tuy rằng thánh thiện, nhưng kỳ lạ ở chỗ, nó khiến nam nhân nhìn thấy lần đầu tiên, lại luôn nghĩ đến ý nghĩ tà ác, không nhịn được muốn xâm phạm nàng, chứ không phải băng thanh ngọc khiết.”

“Đúng là kỳ lạ... Linh thể Trương Điền thị kia, cũng không nói rõ tình hình nơi đây, nàng không biết, hay là biết rõ nơi này có điều khác thường, nhưng lại không nói cho ta biết?”

Trong lòng Tô Bằng bắt đầu suy nghĩ.

Đang lúc nghĩ ngợi, Tô Bằng chợt nghe trong thôn, đột nhiên truyền đến tiếng quát tháo tràn đầy dương cương, sau đó nghe thấy tiếng binh khí xé gió, còn có tiếng oan hồn kêu thảm thiết.

“Hả? Trong thôn còn có người sống? Hơn nữa có thể chém chết oan hồn?”

Tô Bằng nghe thế thanh âm này, không khỏi hết sức tò mò, trong lòng suy nghĩ.

Hắn quay người, dùng nội lực đẩy nắp quan tài đá chứa nữ nhân xinh đẹp không biết là người hay quỷ này lại, sau đó đi ra đại sảnh nhà thôn trưởng.

Vừa mới đi ra, hắn liền nhìn thấy một đạo kiếm quang, sượt qua trước người mình, chém nát một oan hồn.

“Người này thật sự có thể tấn công linh thể!”

Tô Bằng thấy, không khỏi cảm thấy kinh ngạc, người phát ra kiếm quang kia nhìn lại.

Người chém ra đạo kiếm quang kia, cũng dừng lại bảo kiếm trong tay, hắn hiên ngang đứng thẳng, ánh mắt cũng như điện bắn về phía Tô Bằng.

Hai người nhìn đối phương, đồng thời cảnh giác.

Trước mắt Tô Bằng, là một nam tử rất là hiên ngang mạnh mẽ, vóc người hắn có thể trên có một mét tám sáu, thân hình lại vô cùng cân xứng, không lộ vẻ cao gầy, chỉ có thể nhìn ra, người này tinh lực vô hạn.

Trên người hắn, mặc một bộ quần áo văn sĩ, nhưng là tính chất đắt tiền, Tô Bằng nhìn thấy, góc áo của bộ văn sĩ này, đều được đệt bằng tơ vàng, nhưng không giống bọn nhà giàu mới nổi thích khoe khoang, chỉ là trong lúc lơ đãng biểu hiện, khiến người ta có cảm giác người này nhất định xuất thân cực kỳ ưu việt.

Đồng thời, gương mặt của người này, cũng hết sức lịch lãm, cũng có đôi chút kiêu ngạo, nhưng không phải vô cùng vênh váo hung hăng, làm cho người ta cảm giác người này nhất định là cứng cỏi từ trong xương cốt, không dễ dàng làm nhục người khác, khiến người khác ngay từ ánh nhìn đầu tiên, đã cảm thấy người này là nhân vật giống như quý tộc.

Tay hắn cầm một thanh bảo kiếm, trang sức bảo kiếm cực kỳ xa hoa, trên chuôi kiếm được khảm không ít bảo thạch, hơi có cảm giác khoe khoang, nhưng Tô Bằng lại nhận ra, hai khối bảo thạch trong đó, đều là đá khảm đặc biệt có thể nâng cao thuộc tính của vũ khí, cực kỳ hiệu quả, không giống như khoe khoang đơn giản.

Bảo kiếm lúc này lóng lánh hàn quang, hết sức chói mắt.

Nhưng mà, đây cũng không phải chỗ Tô Bằng để ý.

Tô Bằng để ý chính là, hắn bây giờ thông qua hai mắt được bôi nước mắt trâu, có thể nhìn thấy linh thể và một vài vật kỳ dị, có thể mơ hồ trông thấy, vị công tử mặc quần áo văn sĩ này, toàn thân ở trong quả cầu ánh sáng vàng nhạt, oan hồn xung quanh, một khi dụng phải quả cầu ánh sáng ày, liền kêu thảm thiết tan biến, giống như là gặp phải khắc tinh.

Lúc này, người này cũng nhìn chằm chằm Tô Bằng, không ngừng quan sát.

Sau hồi lâu, hai người đồng thời phát ra âm thanh, hỏi:

“Ngươi là ai?”


/787

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status