Bầu trời xanh thăm thẳm lượn lờ những đám mây trôi, từng đàn chim hót líu lo như những bản giao hưởng êm dịu. Mấy ngày qua, Tiêu Lệ vẫn luôn đắm chìm trong việc củng cố cảnh giới, hoàn toàn nắm giữ thực lực Đấu Vương ở bên trong hệ thống. Bất chợt, một đạo năng lượng ba động kịch liệt cùng với tiếng sư ngâm cuồng bạo đột ngột vang lên như sấm rền khắp vòm trời kéo hắn trở về thực tại.
Năng lượng không ngừng ba động dữ dội tạo ra từng thanh âm cuồng dã như muốn xé nát hư không, dù là ở khoảng cách rất xa cũng sẽ cảm thấy lùng bùng lỗ tai. Tiêu Lệ ở không quá xa nơi xảy ra biến cố, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm phía chân trời. Chỉ thấy thương khung giống như bị chia ra thành hai nửa riêng biệt, bị che kín bởi hai màu xanh đỏ rõ rệt phân định bầu trời, ngay đến tầng tầng mây trắng cũng bị phủ lên lưỡng sắc quang mang.
Bên tai lại vang lên một tiếng như sấm nổ, Tiêu Lệ khẽ nuốt một ngụm nước bọt, năng lượng uy áp truyền đến trên bầu trời làm cho hắn cảm thấy cực kỳ hưng phấn, cả cơ thể cũng giống như có chút run rẩy.
_ Vân Vận đến rồi sao?
Trong miệng thì thào, sơ bộ kiến thức uy thế kinh khủng được sinh ra khi Đấu Hoàng cường giả chiến đấu, Tiêu Lệ càng thêm nắm chắc bản thân có thể can thiệp vào trận chiến này. Bởi vì hắn đã biết được, chính mình hiện tại mạnh đến như thế nào...
Có thể nếu đối đầu trực diện, Tiêu Lệ còn thua kém không ít so với Đấu Hoàng chân chính. Thế nhưng nếu đợi 2 kẻ đó lưỡng bại câu thương, mọi chuyện liền dễ dàng xử lý rồi. Thực lực hiện tại của hắn... đã không e ngại bất kỳ kẻ nào dưới Đấu Hoàng rồi...
Cách trận chiến trên không một khoảng, từ bên trong hốc cây đại thụ che trời, Tiêu Lệ âm thầm quan sát tình hình, đồng thời trong đầu không ngừng tính toán kế hoạch. Ở vị trí này, hắn có thể nhìn rõ song phương đang đối chiến, cũng thuận tiện chọn lựa thời cơ thích hợp.
Ánh mắt Tiêu Lệ trước tiên quét về phía ma thú to lớn ở trên không trung. Ma thú này hình thể vô cùng khổng lồ như là 1 cái pháo đài bay B52 sống. Toàn thân nó lại bao trùm một tầng kết tinh màu tím, ánh nắng chiếu rọi làm hào quang tỏa ra bốn phía vô cùng chói mắt. Đầu của ma thú này có hình dáng như sư tử vô cùng dữ tợn, tròng mắt phát ra tử quang xen lẫn màu huyết hồng kỳ dị, miệng rộng đầy răng nanh lởm chởm sắc nhọn. Phía trên đầu nó có một chiếc sừng đỏ rực với từng luồng tử sắc hỏa diễm lượn lờ xung quanh.
Trên thân sư tử khổng lồ mọc ra một đôi cánh màu tím. Mỗi lần nó vỗ cánh, từng đoàn hỏa diễm màu tím nhạt phô thiên cái địa tràn ra. Bốn cái móng vuốt cứng cáp của nó đồng dạng cũng được bao phủ bởi tử sắc tinh thể, mỗi một lần đạp xuống tưởng chừng đều làm không gian chấn động, lực lượng to lớn khó mà tưởng tượng được. Ma thú khổng lồ đứng trên không trung, một cỗ uy áp vô hình từ trên bầu trời phủ xuống làm tất cả sinh vật khác trong khu vực này đều không tự chủ run rẩy, theo bản năng chạy trối chết về phương xa.
_ Đây chính là Tử Tinh Dực Sư Vương đó sao? Thật đẹp a!
Ánh mắt mê ly nhìn ma thú mang trong mình cả sự hoa lệ lẫn huỷ diệt trên bầu trời, Tiêu Lệ nhẹ giọng thì thầm tán thưởng. Nếu không phải đã có Tam Vỹ Hồ, hắn còn định cân nhắc xem có nên thu phục Tử Tinh Dực Sư Vương hay không. Nhiệm vụ Lục Đạo Luân Hồi không những yêu cầu 3 cặp ma thú thuộc chủng loài thiên địch, mà còn yêu cầu các con ma thú đó không có cùng chủng loài với nhau. Thế nhưng hồ ly hay sư tử thì cũng đều thuộc chủng loài miêu tộc.
Trong lòng bởi vì vẻ ngoài của Tử Tinh Dực Sư Vương mà âm thầm cảm thán, Tiêu Lệ rốt cuộc đưa ánh mắt hướng về phía nữ nhân đang cùng Tử Tinh Dực Sư Vương đối mặt. Trên bầu trời, Vân Vận thân thể mềm mại đầy đặn, dáng người lung linh có lồi có lõm được bảo phủ trong một bộ tố y xanh biếc. Trong tay nàng cầm một thanh kiếm hình dáng kì dị, nhàn nhạt phát ra thanh sắc quang mang.
Mái tóc nàng búi cao thành hình phượng hoàng, dung nhan xinh đẹp động lòng người mà lại vô cùng điềm đạm, cũng không có bởi vì bản thân đang đối mặt với bá chủ của đông bộ Ma Thú Sơn Mạch mà có bao nhiêu biến hoá. Sau lưng nàng mọc ra một đôi cánh màu xanh có chút hư ảo, rõ ràng là từ đấu khí tạo thành. Trên bầu trời, Vân Vận lạnh nhạt mà đứng, khuôn mặt xinh đẹp điềm nhiên lại lộ ra nét ung dung cùng cao quý mà tố y khó có thể che giấu.
_ Nữ tử nhân loại kia, vì sao lại tới quấy rầy bổn vương nghỉ ngơi?
Tử Tinh Dực Sư Vương đột nhiên dùng tiếng người quát to.
_ Muốn mượn Tử Linh Tinh của Sư Vương để dùng!
Đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Tử Tinh Dực Sư Vương, Vân Vận đôi môi đỏ mọng hé mở, âm thanh lạnh nhạt mà lại thanh thúy êm tai truyền ra.
_ Tử Linh Tinh? Tử Tinh Dực Sư bộ tộc bọn ta hai mươi năm mới có thể từ trên thân thể tách ra một khối nhỏ. Ngươi nói muốn có là có sao?
Tử Tinh Dực Sư Vương giễu cợt.
_ Ta có thể dùng đồ vật mà ngươi cần để trao đổi.
Vân Vận tựa hồ cũng có chút kiêng kị lục giai ma thú hung danh hiển hách này, cho nên lời nói cũng không quá cường ngạnh.
_ Trao đổi? Tốt lắm, vừa lúc ta gần đây đang bị vây ở giai đoạn hóa hình. Chỉ cần ngươi có thể lấy ra một viên Hóa Hình Đan, ta liền cho ngươi Tử Linh Tinh, như thế nào?
Nghe vậy, Tử Tinh Dực Sư Vương nhất thời truyền ra tiếng cười to._ Xin lỗi, Hóa Hình Đan ta không có. Mà theo ta nghĩ, thứ này dù toàn bộ Gia Mã đế quốc sợ rằng cũng không có mấy người có thể lấy ra. Bất quá nếu như ngươi nguyện ý, ta có thể dùng ba viên ngũ giai ma hạch cùng huyền gia cao cấp công pháp và đấu kĩ thích hợp với ngươi để trao đổi.
Nghe yêu cầu của Tử Tinh Dực Sư Vương, Vân Vận lông mày khẽ nhíu lại, lắc đầu nhẹ giọng nói.
_ Không có hứng thú! Nếu ngươi không có Hóa Hình Đan, vậy thì hãy sớm cút khỏi Ma Thú Sơn Mạch đi, nơi này không chào đón ngươi!
Phe phẩy cái đầu khổng lồ, Tử Tinh Dực Sư Vương miệng hơi khép lại không chút do dự cự tuyệt điều kiện của Vân Vận.
_ Nếu đã như vậy, ta đây không thể làm gì khác hơn là dùng vũ lực bắt ngươi phải giao ra.
Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Vân Vận chậm rãi giơ trường kiếm kì dị, có chút bất đắc dĩ.
_ Ha ha! Nhân loại xưa nay vẫn như thế này.
Nhìn thấy hành động của Vân Vận, Tử Tinh Dực Sư Vương lập tức phát ra một tiếng cười lớn đến nỗi làm mặt đất chấn động, sau một lúc lâu mới chậm rãi thu liễm, âm thanh lại từ từ lạnh dần.
_ Ta biết ngươi cũng là Đấu Hoàng cường giả. Bất quá nếu thật sự muốn giao chiến, ngươi có thể còn sống ra khỏi Ma Thú Sơn Mạch hay không lại là một vấn đề khác.
_ Chuyện này thì không cần Sư Vương bận tâm.
Thản nhiên lên tiếng, Vân Vận bàn tay trắng nõn khẽ đưa lên, một đạo vòi rồng màu xanh từ từ hình thành, dần dần trở nên to lớn. Vòi rồng màu xanh không ngừng gào thét, từng gốc đại thụ liên tiếp bị nhổ bật gốc rồi bị gió lốc mạnh mẽ xoắn nát, vụn gỗ bay khắp bầu trời.
_ Hừ, Ma Thú Sơn Mạch là địa bàn của ma thú chúng ta không phải là của nhân loại, nơi này cũng không tới phiên ngươi diễu võ giương oai!
Nhìn vòi rồng màu xanh càng ngày càng thêm khổng lồ, Tử Tinh Dực Sư Vương quát to một tiếng, trong miệng vang lên một tiếng rít gào trầm thấp vang vọng khắp sơn mạch.
………………
Chiến đấu trên bầu trời càng lúc càng trở nên quyết liệt, Tiêu Lệ nấp ở 1 bên quan sát cũng vô cùng tập trung, chỉ chực chờ thời cơ thích hợp sẽ lập tức tham chiến, nhất kích tất sát đánh gục Tử Tinh Dực Sư Vương hoàn thành nhiệm vụ.
Ting, xuất hiện nhiệm vụ mới.
Nhiệm vụ treo thưởng: Ngư Ông Đắc Lợi.
Yêu cầu: Trong vòng 1 giờ kể từ bây giờ, thành công đột nhập hang ổ của Tử Tinh Dực Sư Vương, lấy được Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên.
Ban thưởng: Thú Huyền Đan lv4, 100 triệu exp, 100 vạn đơn trị.
Giữa lúc Tiêu Lệ đang tập trung theo dõi cuộc chiến, một âm thanh quen thuộc xuất hiện trong đầu hắn. Nhiệm vu! Tiêu Lệ có thể thăng cấp nhanh chóng hoàn toàn là nhờ thứ này. Bởi vậy, hắn chưa từng để thất bại hay là hủy bất cứ nhiệm vụ nào. Thế nhưng nhiệm vụ lần này yêu cầu cũng quá éo le đi.
Nếu hắn đi tìm Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên, rất có thể sẽ lỡ mất thời cơ tốt nhất đánh bại Tử Tinh Dực Sư Vương. Còn nếu ở đây chờ đợi thì không biết bao giờ bọn họ mới đánh xong, dù sao trong nguyên tác cũng không có đề cập rõ ràng. Mà nếu để hắn phải bỏ đi nhiệm vụ này thì Tiêu Lệ lại cảm thấy tiếc, dù sao hiện tại nhiệm vụ rất ít xuất hiện.
Trong đầu liên tục đấu tranh suy nghĩ, Tiêu Lệ rốt cuộc vẫn là quyết định ôm đồm hết. Tạm thời để Huyền Thiên Tâm Ma Phong ở lại nơi này giám thị trận chiến, tùy thời thông báo tình hình cho hắn, Tiêu Lệ vận dụng Âm Lôi Huyễn Bộ đến cực hạn, nhanh chóng xâm nhập vào hang ổ của Tử Tinh Dực Sư Vương.
Năng lượng không ngừng ba động dữ dội tạo ra từng thanh âm cuồng dã như muốn xé nát hư không, dù là ở khoảng cách rất xa cũng sẽ cảm thấy lùng bùng lỗ tai. Tiêu Lệ ở không quá xa nơi xảy ra biến cố, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm phía chân trời. Chỉ thấy thương khung giống như bị chia ra thành hai nửa riêng biệt, bị che kín bởi hai màu xanh đỏ rõ rệt phân định bầu trời, ngay đến tầng tầng mây trắng cũng bị phủ lên lưỡng sắc quang mang.
Bên tai lại vang lên một tiếng như sấm nổ, Tiêu Lệ khẽ nuốt một ngụm nước bọt, năng lượng uy áp truyền đến trên bầu trời làm cho hắn cảm thấy cực kỳ hưng phấn, cả cơ thể cũng giống như có chút run rẩy.
_ Vân Vận đến rồi sao?
Trong miệng thì thào, sơ bộ kiến thức uy thế kinh khủng được sinh ra khi Đấu Hoàng cường giả chiến đấu, Tiêu Lệ càng thêm nắm chắc bản thân có thể can thiệp vào trận chiến này. Bởi vì hắn đã biết được, chính mình hiện tại mạnh đến như thế nào...
Có thể nếu đối đầu trực diện, Tiêu Lệ còn thua kém không ít so với Đấu Hoàng chân chính. Thế nhưng nếu đợi 2 kẻ đó lưỡng bại câu thương, mọi chuyện liền dễ dàng xử lý rồi. Thực lực hiện tại của hắn... đã không e ngại bất kỳ kẻ nào dưới Đấu Hoàng rồi...
Cách trận chiến trên không một khoảng, từ bên trong hốc cây đại thụ che trời, Tiêu Lệ âm thầm quan sát tình hình, đồng thời trong đầu không ngừng tính toán kế hoạch. Ở vị trí này, hắn có thể nhìn rõ song phương đang đối chiến, cũng thuận tiện chọn lựa thời cơ thích hợp.
Ánh mắt Tiêu Lệ trước tiên quét về phía ma thú to lớn ở trên không trung. Ma thú này hình thể vô cùng khổng lồ như là 1 cái pháo đài bay B52 sống. Toàn thân nó lại bao trùm một tầng kết tinh màu tím, ánh nắng chiếu rọi làm hào quang tỏa ra bốn phía vô cùng chói mắt. Đầu của ma thú này có hình dáng như sư tử vô cùng dữ tợn, tròng mắt phát ra tử quang xen lẫn màu huyết hồng kỳ dị, miệng rộng đầy răng nanh lởm chởm sắc nhọn. Phía trên đầu nó có một chiếc sừng đỏ rực với từng luồng tử sắc hỏa diễm lượn lờ xung quanh.
Trên thân sư tử khổng lồ mọc ra một đôi cánh màu tím. Mỗi lần nó vỗ cánh, từng đoàn hỏa diễm màu tím nhạt phô thiên cái địa tràn ra. Bốn cái móng vuốt cứng cáp của nó đồng dạng cũng được bao phủ bởi tử sắc tinh thể, mỗi một lần đạp xuống tưởng chừng đều làm không gian chấn động, lực lượng to lớn khó mà tưởng tượng được. Ma thú khổng lồ đứng trên không trung, một cỗ uy áp vô hình từ trên bầu trời phủ xuống làm tất cả sinh vật khác trong khu vực này đều không tự chủ run rẩy, theo bản năng chạy trối chết về phương xa.
_ Đây chính là Tử Tinh Dực Sư Vương đó sao? Thật đẹp a!
Ánh mắt mê ly nhìn ma thú mang trong mình cả sự hoa lệ lẫn huỷ diệt trên bầu trời, Tiêu Lệ nhẹ giọng thì thầm tán thưởng. Nếu không phải đã có Tam Vỹ Hồ, hắn còn định cân nhắc xem có nên thu phục Tử Tinh Dực Sư Vương hay không. Nhiệm vụ Lục Đạo Luân Hồi không những yêu cầu 3 cặp ma thú thuộc chủng loài thiên địch, mà còn yêu cầu các con ma thú đó không có cùng chủng loài với nhau. Thế nhưng hồ ly hay sư tử thì cũng đều thuộc chủng loài miêu tộc.
Trong lòng bởi vì vẻ ngoài của Tử Tinh Dực Sư Vương mà âm thầm cảm thán, Tiêu Lệ rốt cuộc đưa ánh mắt hướng về phía nữ nhân đang cùng Tử Tinh Dực Sư Vương đối mặt. Trên bầu trời, Vân Vận thân thể mềm mại đầy đặn, dáng người lung linh có lồi có lõm được bảo phủ trong một bộ tố y xanh biếc. Trong tay nàng cầm một thanh kiếm hình dáng kì dị, nhàn nhạt phát ra thanh sắc quang mang.
Mái tóc nàng búi cao thành hình phượng hoàng, dung nhan xinh đẹp động lòng người mà lại vô cùng điềm đạm, cũng không có bởi vì bản thân đang đối mặt với bá chủ của đông bộ Ma Thú Sơn Mạch mà có bao nhiêu biến hoá. Sau lưng nàng mọc ra một đôi cánh màu xanh có chút hư ảo, rõ ràng là từ đấu khí tạo thành. Trên bầu trời, Vân Vận lạnh nhạt mà đứng, khuôn mặt xinh đẹp điềm nhiên lại lộ ra nét ung dung cùng cao quý mà tố y khó có thể che giấu.
_ Nữ tử nhân loại kia, vì sao lại tới quấy rầy bổn vương nghỉ ngơi?
Tử Tinh Dực Sư Vương đột nhiên dùng tiếng người quát to.
_ Muốn mượn Tử Linh Tinh của Sư Vương để dùng!
Đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Tử Tinh Dực Sư Vương, Vân Vận đôi môi đỏ mọng hé mở, âm thanh lạnh nhạt mà lại thanh thúy êm tai truyền ra.
_ Tử Linh Tinh? Tử Tinh Dực Sư bộ tộc bọn ta hai mươi năm mới có thể từ trên thân thể tách ra một khối nhỏ. Ngươi nói muốn có là có sao?
Tử Tinh Dực Sư Vương giễu cợt.
_ Ta có thể dùng đồ vật mà ngươi cần để trao đổi.
Vân Vận tựa hồ cũng có chút kiêng kị lục giai ma thú hung danh hiển hách này, cho nên lời nói cũng không quá cường ngạnh.
_ Trao đổi? Tốt lắm, vừa lúc ta gần đây đang bị vây ở giai đoạn hóa hình. Chỉ cần ngươi có thể lấy ra một viên Hóa Hình Đan, ta liền cho ngươi Tử Linh Tinh, như thế nào?
Nghe vậy, Tử Tinh Dực Sư Vương nhất thời truyền ra tiếng cười to._ Xin lỗi, Hóa Hình Đan ta không có. Mà theo ta nghĩ, thứ này dù toàn bộ Gia Mã đế quốc sợ rằng cũng không có mấy người có thể lấy ra. Bất quá nếu như ngươi nguyện ý, ta có thể dùng ba viên ngũ giai ma hạch cùng huyền gia cao cấp công pháp và đấu kĩ thích hợp với ngươi để trao đổi.
Nghe yêu cầu của Tử Tinh Dực Sư Vương, Vân Vận lông mày khẽ nhíu lại, lắc đầu nhẹ giọng nói.
_ Không có hứng thú! Nếu ngươi không có Hóa Hình Đan, vậy thì hãy sớm cút khỏi Ma Thú Sơn Mạch đi, nơi này không chào đón ngươi!
Phe phẩy cái đầu khổng lồ, Tử Tinh Dực Sư Vương miệng hơi khép lại không chút do dự cự tuyệt điều kiện của Vân Vận.
_ Nếu đã như vậy, ta đây không thể làm gì khác hơn là dùng vũ lực bắt ngươi phải giao ra.
Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Vân Vận chậm rãi giơ trường kiếm kì dị, có chút bất đắc dĩ.
_ Ha ha! Nhân loại xưa nay vẫn như thế này.
Nhìn thấy hành động của Vân Vận, Tử Tinh Dực Sư Vương lập tức phát ra một tiếng cười lớn đến nỗi làm mặt đất chấn động, sau một lúc lâu mới chậm rãi thu liễm, âm thanh lại từ từ lạnh dần.
_ Ta biết ngươi cũng là Đấu Hoàng cường giả. Bất quá nếu thật sự muốn giao chiến, ngươi có thể còn sống ra khỏi Ma Thú Sơn Mạch hay không lại là một vấn đề khác.
_ Chuyện này thì không cần Sư Vương bận tâm.
Thản nhiên lên tiếng, Vân Vận bàn tay trắng nõn khẽ đưa lên, một đạo vòi rồng màu xanh từ từ hình thành, dần dần trở nên to lớn. Vòi rồng màu xanh không ngừng gào thét, từng gốc đại thụ liên tiếp bị nhổ bật gốc rồi bị gió lốc mạnh mẽ xoắn nát, vụn gỗ bay khắp bầu trời.
_ Hừ, Ma Thú Sơn Mạch là địa bàn của ma thú chúng ta không phải là của nhân loại, nơi này cũng không tới phiên ngươi diễu võ giương oai!
Nhìn vòi rồng màu xanh càng ngày càng thêm khổng lồ, Tử Tinh Dực Sư Vương quát to một tiếng, trong miệng vang lên một tiếng rít gào trầm thấp vang vọng khắp sơn mạch.
………………
Chiến đấu trên bầu trời càng lúc càng trở nên quyết liệt, Tiêu Lệ nấp ở 1 bên quan sát cũng vô cùng tập trung, chỉ chực chờ thời cơ thích hợp sẽ lập tức tham chiến, nhất kích tất sát đánh gục Tử Tinh Dực Sư Vương hoàn thành nhiệm vụ.
Ting, xuất hiện nhiệm vụ mới.
Nhiệm vụ treo thưởng: Ngư Ông Đắc Lợi.
Yêu cầu: Trong vòng 1 giờ kể từ bây giờ, thành công đột nhập hang ổ của Tử Tinh Dực Sư Vương, lấy được Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên.
Ban thưởng: Thú Huyền Đan lv4, 100 triệu exp, 100 vạn đơn trị.
Giữa lúc Tiêu Lệ đang tập trung theo dõi cuộc chiến, một âm thanh quen thuộc xuất hiện trong đầu hắn. Nhiệm vu! Tiêu Lệ có thể thăng cấp nhanh chóng hoàn toàn là nhờ thứ này. Bởi vậy, hắn chưa từng để thất bại hay là hủy bất cứ nhiệm vụ nào. Thế nhưng nhiệm vụ lần này yêu cầu cũng quá éo le đi.
Nếu hắn đi tìm Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên, rất có thể sẽ lỡ mất thời cơ tốt nhất đánh bại Tử Tinh Dực Sư Vương. Còn nếu ở đây chờ đợi thì không biết bao giờ bọn họ mới đánh xong, dù sao trong nguyên tác cũng không có đề cập rõ ràng. Mà nếu để hắn phải bỏ đi nhiệm vụ này thì Tiêu Lệ lại cảm thấy tiếc, dù sao hiện tại nhiệm vụ rất ít xuất hiện.
Trong đầu liên tục đấu tranh suy nghĩ, Tiêu Lệ rốt cuộc vẫn là quyết định ôm đồm hết. Tạm thời để Huyền Thiên Tâm Ma Phong ở lại nơi này giám thị trận chiến, tùy thời thông báo tình hình cho hắn, Tiêu Lệ vận dụng Âm Lôi Huyễn Bộ đến cực hạn, nhanh chóng xâm nhập vào hang ổ của Tử Tinh Dực Sư Vương.
/197
|