Cảnh vật phía bên ngoài nhanh chóng bị bỏ lại phía sau, thời gian từng giây từng phút trôi qua, cô càng lúc càng cảm thấy bất an.
Cô cứ liên tục ngoái lại phía sau, xem xem liệu có chiếc xe khả nghi nào không. Cuối cùng vẫn là không an tâm được, bảo tài xế giữa đường cho cô xuống xe, nhanh chóng đi vào một trung tâm mua sắm khác, lại từ cửa sau lên một chiếc taxi khác, lúc này tâm lý mới bình tĩnh được phần nào.
Tổng bộ của tập đoàn Hàn thị, Tô Noãn Noãn xuống xe, nhìn tòa nhà cao tầng sừng sững này.
Hít thở sâu, cô bước đến quầy tiếp tân hỏi rõ tầng làm việc của Hàn Cảnh Thìn, lại bị nhân viên tiếp tân ngăn lại, lí do là vì không có hẹn trước.
Tô Noãn Noãn cau mày, có chút nóng nảy,
“ Nói với Hàn Cảnh Thìn, có người tên Mạc Thất Thất tìm anh ta.”
Hai người nhân viên ở quầy tiếp tân đều bị giọng điệu của Tô Noãn Noãn dọa đến, lại nghe thấy cô gọi trực tiếp tên của Hàn Cảnh Thìn, trong tâm do dự không quyết được, chần chừ một lúc, không biết là thân phận của cô liệu có thể nào đắc tội hay không?
“Xảy ra chuyện gì thế?”
Một giọng nói diễm mị thấu đến xương cất lên, đem theo lăng lệ và khí phách phát ra từ phía sau lưng.
Tô Noãn Noãn quay đầu lại, Hạ Vi Điềm một thân y phục nghiệp vụ đang đứng sau lưng cô.
“Hạ tiểu thư.”
Hai người nhân viên tiếp tân rụt rè đáp,
“ Vị Mạc tiểu thư này khăng khăng muốn gặp Hàn tổng giám đốc.”
Hạ Vi Điềm nhìn Tô Noãn Noãn, trong tâm có chút kinh ngạc, song không hề để lộ ra, tươi cười bước lên, Tô Noãn Noãn đã mở lời trước,
“Tôi muốn gặp Hàn Cảnh Thìn, lập tức!”
Trong mắt Hạ Vi Điềm thoáng qua một tia choáng váng, dừng bước, giọng điệu chuyên nghiệp hỏi cô:
“Mạc tiểu thư, tìm Hàn tổng có việc gì, có thể trực tiếp nói với tôi.”
“Việc giữa chúng tôi, cô không làm chủ được.”
Tô Noãn Noãn cũng tươi cười, đối mặt với kẻ thù giết cha, cô ta giả vờ, cô càng phải giả vờ hơn.
Nụ cười của Hạ Vi Điềm hơi héo đi, không ngờ đến Tô Noãn Noãn không còn là cô gái yếu ớt ngày nào còn khóc bên thi thể cha cô nữa rồi.
“Đi theo tôi.”
Cô ta do dự một chút, vẫn là đưa cô đi gặp anh ta.
Đúng như những gì Tô Noãn Noãn nói, việc giữa hai người bọn họ, cô không thể làm chủ được ( quyết định)
Tô Noãn Noãn theo Hạ Vi Điềm đi vào cầu thang máy, hai người không nói gì thêm, chỉ là qua việc vừa rồi, cô đã có thể nhìn ra, Hạ Vi Điềm nhất định là có địa vị ở công ty này.
Cô cứ liên tục ngoái lại phía sau, xem xem liệu có chiếc xe khả nghi nào không. Cuối cùng vẫn là không an tâm được, bảo tài xế giữa đường cho cô xuống xe, nhanh chóng đi vào một trung tâm mua sắm khác, lại từ cửa sau lên một chiếc taxi khác, lúc này tâm lý mới bình tĩnh được phần nào.
Tổng bộ của tập đoàn Hàn thị, Tô Noãn Noãn xuống xe, nhìn tòa nhà cao tầng sừng sững này.
Hít thở sâu, cô bước đến quầy tiếp tân hỏi rõ tầng làm việc của Hàn Cảnh Thìn, lại bị nhân viên tiếp tân ngăn lại, lí do là vì không có hẹn trước.
Tô Noãn Noãn cau mày, có chút nóng nảy,
“ Nói với Hàn Cảnh Thìn, có người tên Mạc Thất Thất tìm anh ta.”
Hai người nhân viên ở quầy tiếp tân đều bị giọng điệu của Tô Noãn Noãn dọa đến, lại nghe thấy cô gọi trực tiếp tên của Hàn Cảnh Thìn, trong tâm do dự không quyết được, chần chừ một lúc, không biết là thân phận của cô liệu có thể nào đắc tội hay không?
“Xảy ra chuyện gì thế?”
Một giọng nói diễm mị thấu đến xương cất lên, đem theo lăng lệ và khí phách phát ra từ phía sau lưng.
Tô Noãn Noãn quay đầu lại, Hạ Vi Điềm một thân y phục nghiệp vụ đang đứng sau lưng cô.
“Hạ tiểu thư.”
Hai người nhân viên tiếp tân rụt rè đáp,
“ Vị Mạc tiểu thư này khăng khăng muốn gặp Hàn tổng giám đốc.”
Hạ Vi Điềm nhìn Tô Noãn Noãn, trong tâm có chút kinh ngạc, song không hề để lộ ra, tươi cười bước lên, Tô Noãn Noãn đã mở lời trước,
“Tôi muốn gặp Hàn Cảnh Thìn, lập tức!”
Trong mắt Hạ Vi Điềm thoáng qua một tia choáng váng, dừng bước, giọng điệu chuyên nghiệp hỏi cô:
“Mạc tiểu thư, tìm Hàn tổng có việc gì, có thể trực tiếp nói với tôi.”
“Việc giữa chúng tôi, cô không làm chủ được.”
Tô Noãn Noãn cũng tươi cười, đối mặt với kẻ thù giết cha, cô ta giả vờ, cô càng phải giả vờ hơn.
Nụ cười của Hạ Vi Điềm hơi héo đi, không ngờ đến Tô Noãn Noãn không còn là cô gái yếu ớt ngày nào còn khóc bên thi thể cha cô nữa rồi.
“Đi theo tôi.”
Cô ta do dự một chút, vẫn là đưa cô đi gặp anh ta.
Đúng như những gì Tô Noãn Noãn nói, việc giữa hai người bọn họ, cô không thể làm chủ được ( quyết định)
Tô Noãn Noãn theo Hạ Vi Điềm đi vào cầu thang máy, hai người không nói gì thêm, chỉ là qua việc vừa rồi, cô đã có thể nhìn ra, Hạ Vi Điềm nhất định là có địa vị ở công ty này.
/223
|