Tất cả những thứ này, có lẽ chỉ là một cái bẫy … …mà, cô đã tự nguyện cắn câu.
“Các vị, vị này chính là Tô Noãn Noãn thiên kim của Tô thị, mọi người chắc cũng đều biết, cô ấy là vợ tôi, vào ngày mùng 7 tháng 7 năm nay, chúng tôi đã tổ chức hôn lễ, chỉ có điều bởi vì phụ thân cô ấy qua đời mà không thể không hủy bỏ, nhưng thân phận của cô ấy, là không có biến đổi, tập đoàn Tô thị, hiện giờ cũng vẫn do tôi quản lý.”
Lời của Hàn Dật Thìn, lập tức làm toàn bộ hội trường đều sôi lên.
“Cô ấy là con gái Tô Trác Thiên sao? Đã có ai thấy qua chưa?”
“Ninh thiếu sao lại có thể cưới con gái Tô Trác Thiên làm vợ được, hai nhà đó trước giờ đều như nước với lửa vậy.”
“Đúng đấy, sao mà có thể!”
Mọi người anh một câu tôi một câu, đối với việc này đều biểu thị nghi ngờ cao độ.
“Xin hỏi cô có thật là Tô Noãn Noãn con gái Tô Trác Thiên không?”
“Xin hỏi hôn nhân của cô với Hàn tổng có hiệu lực trên pháp luật không?”
“Xin hỏi cô làm thế nào lại quen với Ninh thiếu? Có phải cô đang một chân dẫm hai thuyền không?”
Khứu giác của giới truyền thông luôn luôn nhạy bén, mỗi người đều hỏi được một câu hỏi sắc bén nhất.
Tô Noãn Noãn bị mọi người vây quanh, bức vấn, từng bước từng bước lùi về phía sau, cô nhìn bộ dạng lạnh lùng của Ninh Nam, dường như sớm đã dự liệu được thời khắc này, mang theo nụ cười của người chiến thắng mà nhìn bọn họ.
Lẫn lộn, sợ hãi, bất lực, Ninh Nam rốt cuộc sao vậy, thật sự, không cần cô sao?
Hàn Dật Thìn lúc này đã ôm chặt lấy Tô Noãn Noãn vào trong lòng, bảo vệ cô, không để bị người khác va phải.
“Hàn tổng, vị này là vợ của ngài, vậy Hạ tiểu thư lại là người tình của ngài, ngài thích ai hơn?”“Hàn tổng, ngài hiện giờ có phải là lãnh đạo cao nhất của doanh nghiệp Tô thị không? Tô tiểu thư, có nhượng lại toàn bộ cổ phần cho ngài không?”
Toàn bộ hội trường hôn lễ lại biến thành nơi họp báo tạm thời của Hàn Dật Thìn.
Đối với ánh mắt lạnh lẽo bàng quan của Ninh Nam, lại nằm ngoài dự liệu của Hàn Dật Thìn, anh ta vốn cho rằng Ninh Nam nhất định sẽ bị sock, ngăn cản, hơn nữa trước bao người bị cướp mất vợ, có người đàn ông nào sẽ không vì bản thân mà tranh giành, đây là vấn đề về thể diện.
Song phản ứng hiện giờ của anh ta, lại là một bộ dạng như đã lên kế hoạch hết cả rồi, căn bản là không hề có chút lo sợ nào nếu Noãn Noãn bị cướp đi xong sẽ làm mất mặt Ninh gia.
“Đủ rồi!”
Hình Tuệ đột nhiên đập bàn một cái, đứng dậy, nhìn cục diện đang khó nắm bắt này.
“Các bạn giới truyền thông, có vấn đề gì, mọi người không phiền thì có thể đợi hôn lễ kết thúc rồi hẵng hỏi, như vậy có thể có đủ thời gian.”
Bà ta cố nhịn xuống lửa giận trong lòng, nỗ lực giữ vững nụ cười, lại thấy Ninh Nam nháy mắt với mình một cái, biểu thị tất cả đều nằm trong tầm tay anh ta.
Song Hình Tuệ lại không thể nào để sự việc loạn lên nữa, bà chỉ muốn Ninh Nam mau mau cử hành nghi thức hôn lễ, để hòn đá đè trong tim bà kia được bỏ xuống.
Sự ồn ào của giới truyền thông, sự bàn luận của quan khách, Hàn Dật Thìn và Tô Noãn Noãn đều cố hết sức để chống đỡ. Sự lạnh lùng của Ninh Nam, sự tức giận của Hình Tuệ, sự thương tâm của Hạ Vi Điềm, sự trầm mặc của Ninh Manh, ánh mắt lạnh lùng bàng quan của Tấn Tịch, nụ cười trong khi nhìn mọi việc của Lam Quân Kỵ, đều vào khắc mà màn hình đột nhiên hiện lên những bức ảnh, dừng lại!
Trên màn hình HD khổng lồ, từng bức từng bức ảnh lõa thể đập vào mắt người xem cứ năm giây lại thay đổi một lần tuần tự xoay vòng.
Nhân vật chính trên màn hình kia, Lam Mặc cùng Tô Noãn Noãn, đủ loại tư thế, cực kỳ ám muội, xuân quang vô hạn mà lộ ra trước mắt mọi người.
Toàn hội trường, lại lần nữa im lặng, sau đó, là tiếng thở dài cùng lúc, lại lần nữa sôi sục lên.
Lần này, đa phần là cười nhạo, chửi bới, phỉ nhổ, khinh thường, cũng có không ít kẻ hứng thú khi thấy người khác gặp nạn.
“Các vị, vị này chính là Tô Noãn Noãn thiên kim của Tô thị, mọi người chắc cũng đều biết, cô ấy là vợ tôi, vào ngày mùng 7 tháng 7 năm nay, chúng tôi đã tổ chức hôn lễ, chỉ có điều bởi vì phụ thân cô ấy qua đời mà không thể không hủy bỏ, nhưng thân phận của cô ấy, là không có biến đổi, tập đoàn Tô thị, hiện giờ cũng vẫn do tôi quản lý.”
Lời của Hàn Dật Thìn, lập tức làm toàn bộ hội trường đều sôi lên.
“Cô ấy là con gái Tô Trác Thiên sao? Đã có ai thấy qua chưa?”
“Ninh thiếu sao lại có thể cưới con gái Tô Trác Thiên làm vợ được, hai nhà đó trước giờ đều như nước với lửa vậy.”
“Đúng đấy, sao mà có thể!”
Mọi người anh một câu tôi một câu, đối với việc này đều biểu thị nghi ngờ cao độ.
“Xin hỏi cô có thật là Tô Noãn Noãn con gái Tô Trác Thiên không?”
“Xin hỏi hôn nhân của cô với Hàn tổng có hiệu lực trên pháp luật không?”
“Xin hỏi cô làm thế nào lại quen với Ninh thiếu? Có phải cô đang một chân dẫm hai thuyền không?”
Khứu giác của giới truyền thông luôn luôn nhạy bén, mỗi người đều hỏi được một câu hỏi sắc bén nhất.
Tô Noãn Noãn bị mọi người vây quanh, bức vấn, từng bước từng bước lùi về phía sau, cô nhìn bộ dạng lạnh lùng của Ninh Nam, dường như sớm đã dự liệu được thời khắc này, mang theo nụ cười của người chiến thắng mà nhìn bọn họ.
Lẫn lộn, sợ hãi, bất lực, Ninh Nam rốt cuộc sao vậy, thật sự, không cần cô sao?
Hàn Dật Thìn lúc này đã ôm chặt lấy Tô Noãn Noãn vào trong lòng, bảo vệ cô, không để bị người khác va phải.
“Hàn tổng, vị này là vợ của ngài, vậy Hạ tiểu thư lại là người tình của ngài, ngài thích ai hơn?”“Hàn tổng, ngài hiện giờ có phải là lãnh đạo cao nhất của doanh nghiệp Tô thị không? Tô tiểu thư, có nhượng lại toàn bộ cổ phần cho ngài không?”
Toàn bộ hội trường hôn lễ lại biến thành nơi họp báo tạm thời của Hàn Dật Thìn.
Đối với ánh mắt lạnh lẽo bàng quan của Ninh Nam, lại nằm ngoài dự liệu của Hàn Dật Thìn, anh ta vốn cho rằng Ninh Nam nhất định sẽ bị sock, ngăn cản, hơn nữa trước bao người bị cướp mất vợ, có người đàn ông nào sẽ không vì bản thân mà tranh giành, đây là vấn đề về thể diện.
Song phản ứng hiện giờ của anh ta, lại là một bộ dạng như đã lên kế hoạch hết cả rồi, căn bản là không hề có chút lo sợ nào nếu Noãn Noãn bị cướp đi xong sẽ làm mất mặt Ninh gia.
“Đủ rồi!”
Hình Tuệ đột nhiên đập bàn một cái, đứng dậy, nhìn cục diện đang khó nắm bắt này.
“Các bạn giới truyền thông, có vấn đề gì, mọi người không phiền thì có thể đợi hôn lễ kết thúc rồi hẵng hỏi, như vậy có thể có đủ thời gian.”
Bà ta cố nhịn xuống lửa giận trong lòng, nỗ lực giữ vững nụ cười, lại thấy Ninh Nam nháy mắt với mình một cái, biểu thị tất cả đều nằm trong tầm tay anh ta.
Song Hình Tuệ lại không thể nào để sự việc loạn lên nữa, bà chỉ muốn Ninh Nam mau mau cử hành nghi thức hôn lễ, để hòn đá đè trong tim bà kia được bỏ xuống.
Sự ồn ào của giới truyền thông, sự bàn luận của quan khách, Hàn Dật Thìn và Tô Noãn Noãn đều cố hết sức để chống đỡ. Sự lạnh lùng của Ninh Nam, sự tức giận của Hình Tuệ, sự thương tâm của Hạ Vi Điềm, sự trầm mặc của Ninh Manh, ánh mắt lạnh lùng bàng quan của Tấn Tịch, nụ cười trong khi nhìn mọi việc của Lam Quân Kỵ, đều vào khắc mà màn hình đột nhiên hiện lên những bức ảnh, dừng lại!
Trên màn hình HD khổng lồ, từng bức từng bức ảnh lõa thể đập vào mắt người xem cứ năm giây lại thay đổi một lần tuần tự xoay vòng.
Nhân vật chính trên màn hình kia, Lam Mặc cùng Tô Noãn Noãn, đủ loại tư thế, cực kỳ ám muội, xuân quang vô hạn mà lộ ra trước mắt mọi người.
Toàn hội trường, lại lần nữa im lặng, sau đó, là tiếng thở dài cùng lúc, lại lần nữa sôi sục lên.
Lần này, đa phần là cười nhạo, chửi bới, phỉ nhổ, khinh thường, cũng có không ít kẻ hứng thú khi thấy người khác gặp nạn.
/223
|