Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1936: Đánh không giới hạn

/1991


Mục tiêu chân chính của bọn họ vẫn là muốn đối phó với dân Cổ Duệ. Chỉ là đế quốc Huyền Binh sớm động thủ đối với bọn họ, bọn họ tất nhiên sẽ không ngồi chờ chết. Phản kích là chuyện tất nhiên.

Lại nói phía mặt đã biến thành cuộc chiến giữa các Nguyên Giới, mà không phải là cuộc chiến thuần khiết giữa nhân loại bình thường cùng dân Cổ Duệ nữa.

Ầm ầm ầm...

Chín tên cao thủ Thần Hoàng cảnh của Cổ Duệ, lấy nam tử mặc kim giáp dẫn đầu, điên cuồng công kích Huyền Binh Điển. Ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới, bọn họ có thể hoàn toàn phát huy. Hơn nữa bọn họ phối hợp lại đặc biệt ăn ý.

Trong nháy mắt, Huyền Binh Điển giống như lá cây trong sóng biển, bị điên cuồng trùng kích.

Chỉ là con mẹ nó lá cây này thật sự cứng. Mặc cho các Thần Hoàng của Cổ Duệ đánh thế nào. Chính là đánh không nổ. Thậm chí muốn lưu lại chút vết tích ở trên mặt của nó cũng không được. Các Thần Hoàng lại bắt đầu kết trận, gần như giao toàn bộ lực lượng vào trong tay nam tử mặc kim giáp. Nhưng bọn họ vẫn không làm được gì.

Cũng không biết đã đánh bao lâu, các Thần Hoàng của Cổ Duệ mỗi người nhìn nhau, rốt cuộc vẫn ngừng lại.

- Kinh Thiên, không bằng ngươi trực tiếp ở trong Nguyên Giới của ngươi đánh xuống Kinh Thiên Nhất Kiếm thử xem?

Sau khi bình tĩnh lại, Vu Nhai không nhịn được cười lạnh đáp một câu. Nói thật ra, Vu Nhai cũng có cảm giác thở phào nhẹ nhỏm. Vừa rồi ở bên trong Huyền Binh Điển hắn thật sự kinh sợ run rẩy. Hắn rất sợ một khi không tốt thật sự sẽ bị đánh nổ.

- Kinh Hoàng, cầm thần kiếm Kinh Thiên của ta thử xem...

Giọng nói Kinh Thiên Chân Thần trở nên trầm thấp. Hiển nhiên hắn cũng rất phiền muộn. Một đạo bạch quang rơi xuống. Một thanh kiếm rơi vào trên người nam tử mặc kim giáp. Kinh Hoàng, chính là nam tử mặc kim giáp. Chữ Kinh chính là dòng học Thần Hoàng của Cổ Duệ tộc.

- Vâng...

Kinh Hoàng cầm thần kiếm Kinh Thiên, sau đó bắt đầu một đợt công kích mới. Nhưng kết quả vẫn như trước. Cuối cùng Kinh Thiên Chân Thần thật sự không nhịn được, lấy ra một phần nhỏ Huyền Nguyên Chi Lực đánh vào trong thần kiếm Kinh Thiên, sau đó trở lại...

Ầm ầm ầm...

Lần này hình như có hiệu quả nhất định?

Được rồi, con mẹ nó, cũng chỉ khiến cục gạch đen như mục trước mắt kia có chút run rẩy mà thôi. Phải biết rằng, ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới hắn, thần kiếm Kinh Thiên mang theo Huyền Nguyên Chi Lực công kích đã không thể yếu như ở phía ngoài Kinh Thiên Nhất Kiếm.

Chẳng lẽ thật sự phải ở trong Nguyên Giới của mình đánh xuống Kinh Thiên Nhất Kiếm thật sự hay sao?

Làm không tốt ngay cả Nguyên Giới của mình cũng sẽ gặp bi kịch. Đúng vậy, Thần Chi Nguyên Giới cũng không dám ở trong Nguyên Giới mình đánh xuống Thiên Nhất Kiếm nào đó thật sự. Nếu trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực có thể phong ấn lại Thần Chi Nguyên Giới bọn họ, cũng đại biểu lực lượng Huyền Nguyên Chi Lực cũng không hoàn toàn chịu sự khống chế của bọn họ. Các Chân Thần cũng không có nắm chắc Huyền Nguyên Chi Lực ở trong chính Nguyên Giới của bọn họ sẽ thực sư nghe lời.

- Kinh Thiên, thế nào? Hình như vẫn không được. Kinh Thiên Nhất Kiếm đi?

Vu Nhai lấy tiến làm lùi. Hắn đã nhìn ra Kinh Thiên Chân Thần không dám tùy ý đánh Kinh Thiên Nhất Kiếm xuống, khẳng định sẽ phải trả giá rất lớn. Đã như vậy, hắn cứ thoải mái nói. Lại nói, Kinh Thiên Nhất Kiếm thật sự có thể phá vỡ Huyền Binh Điển sao?

Chí ít Vu Nhai tin tưởng, chỉ một kiếm nhất định không phá nổi.

Phải biết rằng, ở trên đại lục Thần Huyền, Thiên Nhất Kiếm nào đó muốn phá vỡ Lục Thiên Nguyên Giới cũng có thể phải chém liên tục tới mấy kiếm.

Ở chỗ này lực lượng Kinh Thiên Nhất Kiếm mặc dù có chút cường đại, cũng đừng mong một kiếm có thể bổ ra Huyền Binh Điển. Trước khi Kinh Thiên Chân Thần còn chưa xác định được Thần Chi Nguyên Giới mới của Vu Nhai đối với hắn thật sự có tác dụng lớn, hắn tuyệt đối không dám mạo hiểm lãng phí Huyền Nguyên Chi Lực.

- Vu Nhai, ngươi đừng đắc ý. Nếu ngươi đã ở trong Nguyên Giới của ta, một ngày nào đó sẽ phải là của ta...

Kinh Thiên Chân Thần bất đắc dĩ nói ra lời uy hiếp như vậy, sau đó lại nhìn về phía Kinh Hoàng nói:

- Tiếp tục nhắm ngay vào một điểm đánh, đánh không giới hạn...

- Vâng!

Dân Cổ Duệ bất kể là thực lực thế nào, đều phải nghe theo chỉ thị của Thần Hoàng. Cứ như vậy, lấy Kinh Hoàng dẫn đầu, chín đại Thần Hoàng của Cổ Duệ bắt đầu công kích Huyền Binh Điển. Giống như mệnh lệnh Kinh Thiên Chân Thần đã đưa ra, bọn họ nhắm ngay vào một điểm, điên cuồng đánh, đánh không giới hạn. Vì có thể có được Thần Chi Nguyên Giới mới, Kinh Thiên Chân Thần sẽ không quan tâm được nhiều như vậy. Thần Hoàng tiêu hao lực lượng để hắn bổ sung là được.

- Đáng chết. Những Thần Hoàng ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới nhàn rỗi quá nhàn rỗi đi. Chỉ cần không có chiến sự bọn họ sẽ tiếp tục. Mặc dù có chiến sự, cũng sẽ lưu lại mấy Thần Hoàng ở chỗ này, không chừng sẽ đánh tới mấy tháng. Đến lúc đó nếu quả thật bị phá ra thì phiền toái. Xem ra ta phải tiếp tục lĩnh ngộ càng nhiều phù văn của Huyền Binh Điển hơn nữa.

Vu Nhai thì thào tự nói.

Ở bên trong, hắn cũng có thể cảm nhận được mặt đất chấn động. Chỉ có điều tạm thời ảnh hưởng cũng không lớn. Nhưng để phòng ngừa nếu chẳng may, hắn vẫn phải tiếp tục tu luyện phù văn của Huyền Binh Điển. Chỉ cần phù văn có thể đi lên, Huyền Binh Điển sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.

Muốn phù văn trở nên mạnh mẽ, vẫn cần nhờ tới cảm ngộ địa thế. Trong một năm rưỡi qua Vu Nhai không chỉ cảm ngộ các loại quy tắc lực lượng của đại lục Thần Huyền, còn không ngừng cảm ngộ bầu trời sao, hấp thu lực lượng tinh không. Địa thế cũng không hề giảm sút.

Hắn bình thường sẽ tìm thời gian, một mình xuất hành, sau đó bay tới trên không trung quan sát mặt đất của đại lục Thần Huyền...

Mấy tỉnh. Quan sát mấy tỉnh. Chỉ có thể là mấy tỉnh mà thôi. Bởi vì quá cao hắn không nhìn thấy rõ.

Hiện tại, gần như toàn bộ đại lục Thần Huyền đều bị hắn cảm ngộ gần hết. Nhưng bởi vì chỉ là mấy tỉnh, mấy tỉnh nối liền với nhau. Đối với đại thế toàn đại lục vẫn chưa đủ rõ ràng. Lại nói, địa thế không chỉ là đại lục, còn có biển...

Bởi vậy, bây giờ Vu Nhai muốn có tiến bước trên phương diện địa thế, phải tiếp tục ghép các tỉnh, ghép toàn bộ đại lục Thần Huyền một cách khéo léo. Có thể hắn không có cách nào thật sự rõ ràng giống như nhìn thấu toàn đại lục thậm chí là cả biển, nhưng nhất định sẽ có tiến bước.

Hắn không có cách nào. Bây giờ hắn bị vây khốn, cũng chỉ có thể dựa vào ký ức và huyễn ảnh bên trong thế giới Thần Huyền Khí Điển để tiến hành tu luyện.

Vu Nhai cảm ngộ và ghép lại từng phần của đại lục Thần Huyền, đồng thời cũng không chỉ cảm ngộ địa thế, hắn còn không ngừng cảm ngộ quy tắc lực lượng. A, hiện tại sát ý của hắn cũng đã thành tựu Thần Hoàng. Ngay thời điểm trái tim của hắn bị con của hắn Hắc Đồ Nhai bóp nát, sát ý của hắn rất tự nhiên đạt tới Thần Hoàng cảnh. Gần như là lặng lẽ không một tiếng động. Thậm chí ngay cả Chân Thần cũng không phát hiện ra.

Đúng vậy, giống như thổ chi đạo Thần Hoàng, cũng không có ai phát hiện, hắn đã cảm giác được Thần Hoàng cảnh chính thức nằm ở trong tay của mình.

/1991

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status