Sau đó Độc Cô Khúc Phong hắn còn phải chạy tới truyền tống trận gì đó. Chỉ có điều khoảng thời gian này cũng sẽ không quá lâu. Đáng tiếc, Vu Nhai vừa mới xuất hiện ý tưởng này, Độc Cô Khúc Phong lại nói:
- Đáng tiếc thời điểm ta mới vừa xuất hiện ở truyền tống trận gần tỉnh Hoàng Vực, liền phát hiện đế quốc Huyền Binh đã hoàn toàn phong tỏa tất cả truyền tống trận xung quanh tỉnh Hoàng Vực. Nói cách khác, gia chủ bọn họ muốn chạy tới, chỉ có thể truyền tống đến tỉnh xa hơn...
Vu Nhai có phần sững sờ, sau đó trở nên lặng lẽ. Ý tứ rất rõ ràng. Đám người Độc Cô gia chủ muốn chạy tới trợ giúp cần một có thời gian. Không có cách nào, sau khi Vu Nhai bắt đầu hành động, đặc biệt là khi nhìn thấy hắn lợi dụng truyền tống trận muốn trốn chạy, Huyền Binh Đại Đế lập tức hiểu được truyền tống trận là một tai hoạ ngầm cực lớn. Hắn liền hạ lệnh phong tỏa tất cả truyền tống trận xung quanh tỉnh Hoàng Vực, để Độc Cô gia không cách nào tới trợ giúp đúng lúc.
Cũng đúng như Độc Cô Khúc Phong đã nói, đám người Độc Cô gia chủ cùng lắm chỉ truyền tống đến càng tỉnh xa hơn, sau đó bay tới. Thời gian này lâu tới mức nào, thật sự khó có thể dự đoán được. Dù sao Thần Hoàng giết người chỉ trong giây lát.
Độc Cô gia nhất định phải tới cứu. Hiện tại không nói tới thánh đạo tiên đoán của Độc Cô Chiến Huyền, chỉ nói tới những bí mật Vu Nhai đang nắm giữ, đối với bất kỳ một thế lực nào cũng vô cùng quan trọng. Dù sao ngay cả Lạc Thiên Kiếm Linh cũng cảm thấy Vu Nhai có thể thay đổi đại lục Thần Huyền. Người của Độc Cô gia có lòng tin vào điều đó. Nhưng bọn họ không có tự tin đối đầu với toàn bộ đại lục, bao gồm các Thần Chi Nguyên Giới cường đại.
- Độc Cô Khúc Phong...
Giọng nói Huyết Binh tổ vương vô cùng trầm thấp. Thời điểm Độc Cô Khúc Phong nói chuyện với Vu Nhai, ánh mắt và linh giác của hắn hoàn toàn không dời khỏi người Độc Cô Khúc Phong. Khí thế Thần Hoàng và khí tức riêng của hắn gắn chặt ở trên người Độc Cô Khúc Phong. Nếu là người bình thường, sợ rằng đã trực tiếp bị ánh mắt hắn hù chết. A, đừng nói là người bình thường, cho dù là cường giả Thiên cấp, sợ rằng cũng sẽ bị ánh mắt hắn giết chết?
Khi nhìn thấy Độc Cô Khúc Phong, nghe lời Độc Cô Khúc Phong nói, hắn không nhịn được liền nghĩ tới ký ức tối tăm nhất của Hoàng Phủ Huyết Binh hắn trước kia.
Năm đó, thời điểm hắn trở thành Thần Hoàng có người nào sánh kịp? Hắn trực tiếp xông vào Độc Cô Thần Thành, sau đó phách lối muốn khiêu chiến với Thần Hoàng của Độc Cô gia, thậm chí còn thốt ra lời độc ác, nói nếu như sau này Độc Cô gia còn dám coi thường hoàng quyền, vậy hắn sẽ tàn sát toàn bộ Độc Cô Thần Thành, thậm chí còn trực tiếp ra tay giết chết mấy tử tôn Độc Cô gia ở trong Độc Cô Thần Thành, với danh nghĩa tốt đẹp là chấn áp...
Sau đó hắn đã bị đánh trọng thương, ném ra khỏi Độc Cô Thần Thành.
Được rồi, sự thực là hắn chạy ra khỏi Độc Cô Thần Thành. Nếu như không phải hắn chạy nhanh, sợ rằng hiện tại đã không thể đứng ở chỗ này. Đáng hận nhất chính là Độc Cô gia lúc đó cũng không bỏ qua, trực tiếp giết ngược, khiến phủ thân vương hắn từ trên xuống dưới đều chết sạch. Bao gồm cả con cháu dòng chính của hắn. Tất cả chỉ vì báo thù huyết hận cho mấy tử tôn Độc Cô gia đã bị giết chết.
Đương nhiên, đây cũng là một lời cảnh cáo của Độc Cô gia đối với bên ngoài.
Đúng vậy, Hoàng Phủ Huyết Binh hắn từ đó về sau chỉ còn lại một mình cô đơn. Con mẹ nó, càng buồn hơn chính là, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn trốn ở bên trong Huyền Binh Đế Đô dưỡng thương cùng tu luyện. Hắn căn bản không dám đi tới khiêu khích Độc Cô gia, báo thù cho người của hắn.
Đế quốc Huyền Binh lúc ấy có lòng muốn giúp đỡ hắn, nhưng thứ nhất là hắn có lỗi trước, thứ hai là Độc Cô gia cũng không giết hắn, chỉ tàn sát phủ thân vương của hắn. Chuyện như vậy cũng không thể xử lý được. A không. Ban đầu Hoàng Phủ Huyết Binh còn muốn đi trả thù, muốn gặp người Độc Cô gia để giết. Nhưng kết quả, lúc đó hoàng tử nào đó tuần tra ở Kiếm Vực bị Độc Cô gia mời đi làm khách. Đế quốc Huyền Binh thoáng cái nín nhịn một bụng lửa.
Cũng không phải bọn họ sợ vị hoàng tử này bị giết chết, mà Độc Cô gia làm vậy chính là đang thả ra tín hiệu. Nếu như Hoàng Phủ Huyết Binh hắn dám tùy ý sát hại con cháu Độc Cô gia rèn luyện bên ngoài, Độc Cô gia cũng dám giết hết người của Hoàng Phủ tộc đang rèn luyện bên ngoài. Cá chết lưới rách ai sợ ai? Mặc dù gia tộc chúng ta co đầu rút cổ ở trong Độc Cô Thần Thành cũng không sao. Nếu như Hoàng Phủ tộc co đầu rút cổ ở trong đế quốc Huyền Binh, vậy thống trị đế quốc Huyền Binh thế nào?
Kết quả, Hoàng Phủ Huyết Binh chỉ có thể ngoan ngoãn bế quan, liều chết bế quan, chỉ mong có một ngày có thể lại xông vào Độc Cô Thần Thành.
Từ điểm này cũng có thể thấy được, Độc Cô gia quả thật làm cho Hoàng Phủ tộc vô cùng căm giận, lại không thể làm được gì.
Đây là một đoạn bí mật cay đắng của hoàng tộc cùng Độc Cô gia. Chỉ có số ít người t mới biết được. Cho dù biết, mọi chuyện đã qua nhiều năm như vậy, đã sớm chết gần hết. Nói chung, người năm đó đánh Hoàng Phủ Huyết Binh phải chạy ra khỏi Độc Cô Thần Thành chính là Độc Cô Khúc Phong.
Đúng vậy, lúc đó ra tay chỉ có một mình Độc Cô Khúc Phong. Lúc đó Hoàng Phủ Huyết Binh căn bản không phải là đối thủ của hắn.
- Hoàng Phủ Huyết Binh, ta đã từng nói, ngươi dám ra đây một lần ta giết ngươi một lần. Ngươi là già rồi hay làm sao, trí nhớ hình như không được tốt lắm thì phải?
Độc Cô Khúc Phong lạnh lùng nói. Đối với áp lực Thần Hoàng truyền từ trên người Hoàng Phủ Huyết Binh tới, hắn căn bản không để ý tới.
- Độc Cô Khúc Phong, ngươi nghĩ rằng ta vẫn giống như trước kia sao? Ta đã là Thần Hoàng đỉnh phong. Cho dù không có cách nào một mình tàn sát tất cả Độc Cô gia các ngươi, nhưng muốn giết ngươi vẫn dư sức.
Hoàng Phủ Huyết Binh đối với Vu Nhai đã sớm không còn cảm giác miệt thị, mà là kẻ thù gặp mặt, đặc biệt đỏ mắt. Được rồi, mắt hắn vốn chính là màu đỏ. Mùi máu càng lúc càng nồng đậm. Hiện tại trong mắt hắn đã không có bất kỳ người nào nữa. Hắn chỉ muốn giết Độc Cô Khúc Phong kẻ đã khiến danh tiếng khát máu một đời của hắn bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Hắn cũng có tự tin này. Dù sao hắn đã không phải mới vào Thần Hoàng như trước đây.
- Vu Nhai, so với trước đây người điên này đã cường đại hơn rất nhiều. Chỉ sợ ta không có cách nào giúp ngươi. Bản thân ngươi phải cẩn thận, cố gắng chống đỡ đến lúc đám người gia chủ chạy tới đây.
Tuy rằng ngoài miệng Độc Cô Khúc Phong nói không coi trọng Hoàng Phủ Huyết Binh, nhưng từ khí thế của hắn lại đoán ra được, Hoàng Phủ Huyết Binh quả thực đã khác trước kia. Sợ rằng thực lực của hắn thật sự giống như lời hắn nói, đã đạt được cảnh giới như Thiên Bằng Hoàng.
Về phần có đúng là Thần Hoàng đỉnh phong hay không, bất kỳ ai cũng không thể nói chính xác được. A, Thần Hoàng cảnh hình như chưa có ai đạt được đỉnh phong...
- Đáng tiếc thời điểm ta mới vừa xuất hiện ở truyền tống trận gần tỉnh Hoàng Vực, liền phát hiện đế quốc Huyền Binh đã hoàn toàn phong tỏa tất cả truyền tống trận xung quanh tỉnh Hoàng Vực. Nói cách khác, gia chủ bọn họ muốn chạy tới, chỉ có thể truyền tống đến tỉnh xa hơn...
Vu Nhai có phần sững sờ, sau đó trở nên lặng lẽ. Ý tứ rất rõ ràng. Đám người Độc Cô gia chủ muốn chạy tới trợ giúp cần một có thời gian. Không có cách nào, sau khi Vu Nhai bắt đầu hành động, đặc biệt là khi nhìn thấy hắn lợi dụng truyền tống trận muốn trốn chạy, Huyền Binh Đại Đế lập tức hiểu được truyền tống trận là một tai hoạ ngầm cực lớn. Hắn liền hạ lệnh phong tỏa tất cả truyền tống trận xung quanh tỉnh Hoàng Vực, để Độc Cô gia không cách nào tới trợ giúp đúng lúc.
Cũng đúng như Độc Cô Khúc Phong đã nói, đám người Độc Cô gia chủ cùng lắm chỉ truyền tống đến càng tỉnh xa hơn, sau đó bay tới. Thời gian này lâu tới mức nào, thật sự khó có thể dự đoán được. Dù sao Thần Hoàng giết người chỉ trong giây lát.
Độc Cô gia nhất định phải tới cứu. Hiện tại không nói tới thánh đạo tiên đoán của Độc Cô Chiến Huyền, chỉ nói tới những bí mật Vu Nhai đang nắm giữ, đối với bất kỳ một thế lực nào cũng vô cùng quan trọng. Dù sao ngay cả Lạc Thiên Kiếm Linh cũng cảm thấy Vu Nhai có thể thay đổi đại lục Thần Huyền. Người của Độc Cô gia có lòng tin vào điều đó. Nhưng bọn họ không có tự tin đối đầu với toàn bộ đại lục, bao gồm các Thần Chi Nguyên Giới cường đại.
- Độc Cô Khúc Phong...
Giọng nói Huyết Binh tổ vương vô cùng trầm thấp. Thời điểm Độc Cô Khúc Phong nói chuyện với Vu Nhai, ánh mắt và linh giác của hắn hoàn toàn không dời khỏi người Độc Cô Khúc Phong. Khí thế Thần Hoàng và khí tức riêng của hắn gắn chặt ở trên người Độc Cô Khúc Phong. Nếu là người bình thường, sợ rằng đã trực tiếp bị ánh mắt hắn hù chết. A, đừng nói là người bình thường, cho dù là cường giả Thiên cấp, sợ rằng cũng sẽ bị ánh mắt hắn giết chết?
Khi nhìn thấy Độc Cô Khúc Phong, nghe lời Độc Cô Khúc Phong nói, hắn không nhịn được liền nghĩ tới ký ức tối tăm nhất của Hoàng Phủ Huyết Binh hắn trước kia.
Năm đó, thời điểm hắn trở thành Thần Hoàng có người nào sánh kịp? Hắn trực tiếp xông vào Độc Cô Thần Thành, sau đó phách lối muốn khiêu chiến với Thần Hoàng của Độc Cô gia, thậm chí còn thốt ra lời độc ác, nói nếu như sau này Độc Cô gia còn dám coi thường hoàng quyền, vậy hắn sẽ tàn sát toàn bộ Độc Cô Thần Thành, thậm chí còn trực tiếp ra tay giết chết mấy tử tôn Độc Cô gia ở trong Độc Cô Thần Thành, với danh nghĩa tốt đẹp là chấn áp...
Sau đó hắn đã bị đánh trọng thương, ném ra khỏi Độc Cô Thần Thành.
Được rồi, sự thực là hắn chạy ra khỏi Độc Cô Thần Thành. Nếu như không phải hắn chạy nhanh, sợ rằng hiện tại đã không thể đứng ở chỗ này. Đáng hận nhất chính là Độc Cô gia lúc đó cũng không bỏ qua, trực tiếp giết ngược, khiến phủ thân vương hắn từ trên xuống dưới đều chết sạch. Bao gồm cả con cháu dòng chính của hắn. Tất cả chỉ vì báo thù huyết hận cho mấy tử tôn Độc Cô gia đã bị giết chết.
Đương nhiên, đây cũng là một lời cảnh cáo của Độc Cô gia đối với bên ngoài.
Đúng vậy, Hoàng Phủ Huyết Binh hắn từ đó về sau chỉ còn lại một mình cô đơn. Con mẹ nó, càng buồn hơn chính là, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn trốn ở bên trong Huyền Binh Đế Đô dưỡng thương cùng tu luyện. Hắn căn bản không dám đi tới khiêu khích Độc Cô gia, báo thù cho người của hắn.
Đế quốc Huyền Binh lúc ấy có lòng muốn giúp đỡ hắn, nhưng thứ nhất là hắn có lỗi trước, thứ hai là Độc Cô gia cũng không giết hắn, chỉ tàn sát phủ thân vương của hắn. Chuyện như vậy cũng không thể xử lý được. A không. Ban đầu Hoàng Phủ Huyết Binh còn muốn đi trả thù, muốn gặp người Độc Cô gia để giết. Nhưng kết quả, lúc đó hoàng tử nào đó tuần tra ở Kiếm Vực bị Độc Cô gia mời đi làm khách. Đế quốc Huyền Binh thoáng cái nín nhịn một bụng lửa.
Cũng không phải bọn họ sợ vị hoàng tử này bị giết chết, mà Độc Cô gia làm vậy chính là đang thả ra tín hiệu. Nếu như Hoàng Phủ Huyết Binh hắn dám tùy ý sát hại con cháu Độc Cô gia rèn luyện bên ngoài, Độc Cô gia cũng dám giết hết người của Hoàng Phủ tộc đang rèn luyện bên ngoài. Cá chết lưới rách ai sợ ai? Mặc dù gia tộc chúng ta co đầu rút cổ ở trong Độc Cô Thần Thành cũng không sao. Nếu như Hoàng Phủ tộc co đầu rút cổ ở trong đế quốc Huyền Binh, vậy thống trị đế quốc Huyền Binh thế nào?
Kết quả, Hoàng Phủ Huyết Binh chỉ có thể ngoan ngoãn bế quan, liều chết bế quan, chỉ mong có một ngày có thể lại xông vào Độc Cô Thần Thành.
Từ điểm này cũng có thể thấy được, Độc Cô gia quả thật làm cho Hoàng Phủ tộc vô cùng căm giận, lại không thể làm được gì.
Đây là một đoạn bí mật cay đắng của hoàng tộc cùng Độc Cô gia. Chỉ có số ít người t mới biết được. Cho dù biết, mọi chuyện đã qua nhiều năm như vậy, đã sớm chết gần hết. Nói chung, người năm đó đánh Hoàng Phủ Huyết Binh phải chạy ra khỏi Độc Cô Thần Thành chính là Độc Cô Khúc Phong.
Đúng vậy, lúc đó ra tay chỉ có một mình Độc Cô Khúc Phong. Lúc đó Hoàng Phủ Huyết Binh căn bản không phải là đối thủ của hắn.
- Hoàng Phủ Huyết Binh, ta đã từng nói, ngươi dám ra đây một lần ta giết ngươi một lần. Ngươi là già rồi hay làm sao, trí nhớ hình như không được tốt lắm thì phải?
Độc Cô Khúc Phong lạnh lùng nói. Đối với áp lực Thần Hoàng truyền từ trên người Hoàng Phủ Huyết Binh tới, hắn căn bản không để ý tới.
- Độc Cô Khúc Phong, ngươi nghĩ rằng ta vẫn giống như trước kia sao? Ta đã là Thần Hoàng đỉnh phong. Cho dù không có cách nào một mình tàn sát tất cả Độc Cô gia các ngươi, nhưng muốn giết ngươi vẫn dư sức.
Hoàng Phủ Huyết Binh đối với Vu Nhai đã sớm không còn cảm giác miệt thị, mà là kẻ thù gặp mặt, đặc biệt đỏ mắt. Được rồi, mắt hắn vốn chính là màu đỏ. Mùi máu càng lúc càng nồng đậm. Hiện tại trong mắt hắn đã không có bất kỳ người nào nữa. Hắn chỉ muốn giết Độc Cô Khúc Phong kẻ đã khiến danh tiếng khát máu một đời của hắn bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Hắn cũng có tự tin này. Dù sao hắn đã không phải mới vào Thần Hoàng như trước đây.
- Vu Nhai, so với trước đây người điên này đã cường đại hơn rất nhiều. Chỉ sợ ta không có cách nào giúp ngươi. Bản thân ngươi phải cẩn thận, cố gắng chống đỡ đến lúc đám người gia chủ chạy tới đây.
Tuy rằng ngoài miệng Độc Cô Khúc Phong nói không coi trọng Hoàng Phủ Huyết Binh, nhưng từ khí thế của hắn lại đoán ra được, Hoàng Phủ Huyết Binh quả thực đã khác trước kia. Sợ rằng thực lực của hắn thật sự giống như lời hắn nói, đã đạt được cảnh giới như Thiên Bằng Hoàng.
Về phần có đúng là Thần Hoàng đỉnh phong hay không, bất kỳ ai cũng không thể nói chính xác được. A, Thần Hoàng cảnh hình như chưa có ai đạt được đỉnh phong...
/1991
|