Ngươi căn bản không có cách nào huy động, thậm chí không có cách nào cảm ngộ. Giống như Vu Nhai, chỉ nhìn thấy là địa thế bình thường không có gì lạ. Địa thế của nơi này đã trở lại nguyên trạng!
- Địa thế hoàn mỹ, không ngờ thật sự có địa thế hoàn mỹ như vậy?
Vu Nhai ngơ ngác hỏi.
- Thần Chi Nguyên Giới loại vật này đều có thể được người ta làm ra, còn có cái gì là không thể? Có lẽ, chỗ này không phải là Thần Chi Nguyên Giới, nhưng tuyệt đối sẽ không yếu hơn so với Thần Chi Nguyên Giới.
Biểu tình Độc Cô Chiến Huyền vẫn bình tĩnh. Hắn lại lấy ra đạo cụ ma pháp truyền tin, nói:
- Lát nữa ta sẽ một mình hành động. Ngươi tất nhiên sẽ bị phân vào một nhóm nhỏ đặc biệt bất lợi đối với ngươi. Ngươi không có cách nào tránh khỏi. Có nguy hiểm gì, cứ cho ta biết bất cứ lúc nào. Nhớ kỹ, không cần lo lắng cho ta. Có nguy hiểm cứ việc thông báo là đươc. Cho dù là ở Huyền Binh Đế Đô, cho dù tất cả Thần Hoàng ở đế quốc Huyền Binh cùng bao vây tấn công ta, ta cũng không chắc sẽ chết.
Độc Cô Chiến Huyền vô cùng tự tin. Nếu như lời này bị một vài cường giả đế quốc Huyền Binh nghe được nhất định sẽ xem thường.
Cho dù ngươi là Thần Hoàng từ Độc Cô gia đi ra, cũng không cần lớn lối như vậy chứ? Ngươi chẳng qua là một người mới tiến vào Thần Hoàng mà thôi. Thần Hoàng của Độc Cô gia thật sự cường đại hơn so với các Thần Hoàng khác sao? Chí ít rất nhiều thế lực không tin. Có thể trở thành Thần Hoàng cảnh, đều là những người có thiên phú cường đại nhất trên đại lục. Người nào cũng phải trải qua muôn ngàn thử thách, toàn thân gặp vô số kỳ ngộ, công pháp và tuyệt kỹ cũng là mạnh nhất.
- Ta hiểu được.
Chỉ có điều Vu Nhai lại tin tưởng. Lúc trước, ở Độc Cô Thần Thành, Độc Cô Chiến Huyền đã từng tự tin nói qua, Huyền Binh Đế Đô hắn không có nơi nào không dám tiến vào. Độc Cô Chiến Huyền cũng không phải chỉ có da mặt dày. Trong tay hắn nhất định có con bài cường đại nào đó còn chưa mở ra.
- Đương nhiên. Ở thế giới này ngay cả Thần Hoàng cũng sẽ gặp nguy hiểm. Ta không có khả năng gọi đến là đến ngay được. Bản thân ngươi cẩn thận một chút.
Độc Cô Chiến Huyền lại dặn dò một câu, sau đó gật đầu, thân ảnh chớp hiện, đã rời khỏi doanh địa, xông về phía ngoài của thung lũng. Những người còn lại, phải chờ sau nửa canh giờ nữa mới xuất phát. Nhưng chuyện đó liên quan gì tới hắn? Thậm chí lúc hắn xuất phát cũng lười đánh tiếng với Huyền Binh Đại Đế. Đúng vào lúc này, thân ảnh của hắn lại dừng ở trên không trung một lát. Nhưng chỉ trong chớp mắt hắn đã biến mất.
Cùng lúc đó, Vu Nhai cũng cảm giác lông tóc toàn thân dựng đứng, có cảm giác nguy hiểm khủng bố khóa chặt ở trên người hắn. Sợ rằng cảm giác này là do một cao thủ Thần Hoàng cảnh gây ra cho hắn. Nhưng rất nhanh hắn lại cười lạnh, thờ ơ nhún vai, đi phân tổ.
- Hừ, Độc Cô Chiến Huyền tiểu bối đáng chết này.
Tổ gia gia Huyền Binh ở nơi nào đó trong doanh địa lạnh lùng hừ một tiếng nói. Chợt hắn nhìn về phía hai con mắt kim sắc đang ở trong bóng tối bên cạnh, nói:
- Thiên Bằng Hoàng, nếu như bây giờ xuất thủ, ngươi có thể được ngăn chặn Độc Cô Chiến Huyền hay không?
- Thực lực của bản thân Độc Cô Chiến Huyền cũng rất đáng sợ. Tuy rằng hắn mới tiến vào Thần Hoàng, nhưng căn cơ hắn rất vững chắc. Thần Hoàng của Độc Cô gia từ trước đến nay đều như vậy. Hơn nữa trên phương diện kiếm đạo cũng không ai bằng. Nếu như chỉ có thế, đừng nói là ngăn chặn hắn, đánh hắn trọng thương thậm chí giết chết hắn cũng có phần nắm chắc. Nhưng đáng sợ nhất chính là trên người hắn còn có thứ ta nhìn không thấu. Ngươi chắc hẳn cũng cảm giác được, trên người Độc Cô Chiến Huyền có con bài chưa lật nào đó. Ngay cả chúng ta cũng cảm giác hắn có con bài nguy hiểm tính mạng chưa lật.
Con ngươi kim sắc chính là thần thú trấn quốc đế quốc Huyền Binh.
Nó không thể giống như con Thiên Bằng thú kim sắc cấp Thần Tướng trước đây đã phái đi tới chiến trường phía nam Cổ Duệ kia. Hắn là trưởng bối, thần thú Thần Hoàng cảnh.
Thú hoàng Thiên Bằng kim sắc, nó cùng tổ gia gia Huyền Binh đã sớm đi tới thế giới này, đã sớm chờ thời cơ ra tay. Nhưng từ khi Độc Cô Chiến Huyền bắt đầu tiến vào Huyền Binh Đế Đô, bọn họ lại không dám hành động thiếu suy nghĩ. Bởi vì trên người Độc Cô Chiến Huyền cảm giác đáng sợ nào đó.
- Ngày hôm qua ta ở Huyền Binh Đế Đô đã từng chiến đấu với Độc Cô Chiến Huyền về linh giác, cũng cảm giác được, sợ rằng hiện tại hắn thực sự chờ đợi chúng ta ra tay. Bất kể thế nào, Thiên Bằng Hoàng, ngươi đi theo chú ý động tĩnh của hắn. Tuyệt đối không thể để hắn thoát khỏi sự khống chế của chúng ta. Hừ, lấy tính cách của Độc Cô Chiến Huyền, đến lúc đó chỉ cần Vu Nhai phát động, hắn nhất định sẽ tiến vào cạm bẫy chúng ta đã bố trí dành cho hắn...
- Yên tâm, không ai có thể rời khỏi hai mắt của ta. Không ai có thể so sánh với tốc độ của ta.
Thiên Bằng Hoàng lạnh lùng nói. Chợt nó muốn rời đi, theo dõi Độc Cô Chiến Huyền. Nhưng đúng vào lúc này, nó đột nhiên ngừng lại. Ánh mắt hắn xuyên qua tất cả nhìn vào phía trên truyền tống trận kia.
- Thế nào?
- Cá của chúng ta đã cắn câu. Thần Hoàng của Ngự Không Thần tộc và Ngự Thời Thần tộc tới.
Thiên Bằng Hoàng khẽ nói.
Ngay cả tổ gia gia Huyền Binh cũng không phát hiện ra bọn họ, nhưng Thiên Bằng Hoàng lại có thể phát hiện ra. Trên thực tế, Thiên Bằng Hoàng mới là tồn tại đáng sợ nhất của đế quốc Huyền Binh. Tất cả mọi người chỉ biết Thiên Bằng thú kim sắc là một trong thần thú trấn quốc của đế quốc Huyền Binh. Nhưng tất cả chỉ là những con Thiên Bằng thú kim sắc cấp Thần Tướng, dùng để khoe khoang ở bên ngoài. Ít người biết được còn có một con cấp Thần Hoàng ẩn nấp ở trong đế quốc.
Thần thú trấn quốc của đế quốc cũng chỉ có nó mà thôi. Cái gọi là Một trong chẳng qua là lừa gạt người.
A, Ngự Không và Ngự Thời Thần Hoàng rất khủng khiếp, nhưng nó lại phát hiện ra. Dựa vào điểm ấy có thể khiến các Thần Hoàng cảnh khác tim phải đập nhanh.
- Thời Hoàng và Không Hoàng. Dân Cổ Duệ thật sự dám phái tới. Chỉ có điều, cũng chỉ có bọn họ mới có thể ung dung tiến vào Huyền Binh Đế Đô. Xem ra tiểu tử Vu Nhai kia lúc trước không có bị nguyên tố trên không trung đánh chết, cũng là vận khí của chúng ta. Tiểu tử này vẫn chưa thể chết được. Tất cả tạm thời tiến hành theo kế hoạch ban đầu. Ngươi đi theo dõi hành tung của Độc Cô Chiến Huyền trước.
Tổ gia gia Huyền Binh nói.
- Được rồi. Tên Luyện Khinh Vũ kia có thể tin được không? Hắn rốt cuộc là vật gì?
Thiên Bằng Hoàng cũng không sốt ruột. Trên thế gian này không có bất kỳ tính mạng nào có thể so sánh với tốc độ của nó. Lúc này, Độc Cô Chiến Huyền vẫn không thoát khỏi hai mắt của nó. Nó không nhịn được hỏi.
- Không biết. Chỉ có điều nhận lấy kích thích đêm qua, hắn trở nên đáng tin hơn.
Tổ gia gia Huyền Binh lạnh lùng cười. Chuyện công chúa Linh Vũ căn bản không phải là âm mưu dành cho Vu Nhai.
- Địa thế hoàn mỹ, không ngờ thật sự có địa thế hoàn mỹ như vậy?
Vu Nhai ngơ ngác hỏi.
- Thần Chi Nguyên Giới loại vật này đều có thể được người ta làm ra, còn có cái gì là không thể? Có lẽ, chỗ này không phải là Thần Chi Nguyên Giới, nhưng tuyệt đối sẽ không yếu hơn so với Thần Chi Nguyên Giới.
Biểu tình Độc Cô Chiến Huyền vẫn bình tĩnh. Hắn lại lấy ra đạo cụ ma pháp truyền tin, nói:
- Lát nữa ta sẽ một mình hành động. Ngươi tất nhiên sẽ bị phân vào một nhóm nhỏ đặc biệt bất lợi đối với ngươi. Ngươi không có cách nào tránh khỏi. Có nguy hiểm gì, cứ cho ta biết bất cứ lúc nào. Nhớ kỹ, không cần lo lắng cho ta. Có nguy hiểm cứ việc thông báo là đươc. Cho dù là ở Huyền Binh Đế Đô, cho dù tất cả Thần Hoàng ở đế quốc Huyền Binh cùng bao vây tấn công ta, ta cũng không chắc sẽ chết.
Độc Cô Chiến Huyền vô cùng tự tin. Nếu như lời này bị một vài cường giả đế quốc Huyền Binh nghe được nhất định sẽ xem thường.
Cho dù ngươi là Thần Hoàng từ Độc Cô gia đi ra, cũng không cần lớn lối như vậy chứ? Ngươi chẳng qua là một người mới tiến vào Thần Hoàng mà thôi. Thần Hoàng của Độc Cô gia thật sự cường đại hơn so với các Thần Hoàng khác sao? Chí ít rất nhiều thế lực không tin. Có thể trở thành Thần Hoàng cảnh, đều là những người có thiên phú cường đại nhất trên đại lục. Người nào cũng phải trải qua muôn ngàn thử thách, toàn thân gặp vô số kỳ ngộ, công pháp và tuyệt kỹ cũng là mạnh nhất.
- Ta hiểu được.
Chỉ có điều Vu Nhai lại tin tưởng. Lúc trước, ở Độc Cô Thần Thành, Độc Cô Chiến Huyền đã từng tự tin nói qua, Huyền Binh Đế Đô hắn không có nơi nào không dám tiến vào. Độc Cô Chiến Huyền cũng không phải chỉ có da mặt dày. Trong tay hắn nhất định có con bài cường đại nào đó còn chưa mở ra.
- Đương nhiên. Ở thế giới này ngay cả Thần Hoàng cũng sẽ gặp nguy hiểm. Ta không có khả năng gọi đến là đến ngay được. Bản thân ngươi cẩn thận một chút.
Độc Cô Chiến Huyền lại dặn dò một câu, sau đó gật đầu, thân ảnh chớp hiện, đã rời khỏi doanh địa, xông về phía ngoài của thung lũng. Những người còn lại, phải chờ sau nửa canh giờ nữa mới xuất phát. Nhưng chuyện đó liên quan gì tới hắn? Thậm chí lúc hắn xuất phát cũng lười đánh tiếng với Huyền Binh Đại Đế. Đúng vào lúc này, thân ảnh của hắn lại dừng ở trên không trung một lát. Nhưng chỉ trong chớp mắt hắn đã biến mất.
Cùng lúc đó, Vu Nhai cũng cảm giác lông tóc toàn thân dựng đứng, có cảm giác nguy hiểm khủng bố khóa chặt ở trên người hắn. Sợ rằng cảm giác này là do một cao thủ Thần Hoàng cảnh gây ra cho hắn. Nhưng rất nhanh hắn lại cười lạnh, thờ ơ nhún vai, đi phân tổ.
- Hừ, Độc Cô Chiến Huyền tiểu bối đáng chết này.
Tổ gia gia Huyền Binh ở nơi nào đó trong doanh địa lạnh lùng hừ một tiếng nói. Chợt hắn nhìn về phía hai con mắt kim sắc đang ở trong bóng tối bên cạnh, nói:
- Thiên Bằng Hoàng, nếu như bây giờ xuất thủ, ngươi có thể được ngăn chặn Độc Cô Chiến Huyền hay không?
- Thực lực của bản thân Độc Cô Chiến Huyền cũng rất đáng sợ. Tuy rằng hắn mới tiến vào Thần Hoàng, nhưng căn cơ hắn rất vững chắc. Thần Hoàng của Độc Cô gia từ trước đến nay đều như vậy. Hơn nữa trên phương diện kiếm đạo cũng không ai bằng. Nếu như chỉ có thế, đừng nói là ngăn chặn hắn, đánh hắn trọng thương thậm chí giết chết hắn cũng có phần nắm chắc. Nhưng đáng sợ nhất chính là trên người hắn còn có thứ ta nhìn không thấu. Ngươi chắc hẳn cũng cảm giác được, trên người Độc Cô Chiến Huyền có con bài chưa lật nào đó. Ngay cả chúng ta cũng cảm giác hắn có con bài nguy hiểm tính mạng chưa lật.
Con ngươi kim sắc chính là thần thú trấn quốc đế quốc Huyền Binh.
Nó không thể giống như con Thiên Bằng thú kim sắc cấp Thần Tướng trước đây đã phái đi tới chiến trường phía nam Cổ Duệ kia. Hắn là trưởng bối, thần thú Thần Hoàng cảnh.
Thú hoàng Thiên Bằng kim sắc, nó cùng tổ gia gia Huyền Binh đã sớm đi tới thế giới này, đã sớm chờ thời cơ ra tay. Nhưng từ khi Độc Cô Chiến Huyền bắt đầu tiến vào Huyền Binh Đế Đô, bọn họ lại không dám hành động thiếu suy nghĩ. Bởi vì trên người Độc Cô Chiến Huyền cảm giác đáng sợ nào đó.
- Ngày hôm qua ta ở Huyền Binh Đế Đô đã từng chiến đấu với Độc Cô Chiến Huyền về linh giác, cũng cảm giác được, sợ rằng hiện tại hắn thực sự chờ đợi chúng ta ra tay. Bất kể thế nào, Thiên Bằng Hoàng, ngươi đi theo chú ý động tĩnh của hắn. Tuyệt đối không thể để hắn thoát khỏi sự khống chế của chúng ta. Hừ, lấy tính cách của Độc Cô Chiến Huyền, đến lúc đó chỉ cần Vu Nhai phát động, hắn nhất định sẽ tiến vào cạm bẫy chúng ta đã bố trí dành cho hắn...
- Yên tâm, không ai có thể rời khỏi hai mắt của ta. Không ai có thể so sánh với tốc độ của ta.
Thiên Bằng Hoàng lạnh lùng nói. Chợt nó muốn rời đi, theo dõi Độc Cô Chiến Huyền. Nhưng đúng vào lúc này, nó đột nhiên ngừng lại. Ánh mắt hắn xuyên qua tất cả nhìn vào phía trên truyền tống trận kia.
- Thế nào?
- Cá của chúng ta đã cắn câu. Thần Hoàng của Ngự Không Thần tộc và Ngự Thời Thần tộc tới.
Thiên Bằng Hoàng khẽ nói.
Ngay cả tổ gia gia Huyền Binh cũng không phát hiện ra bọn họ, nhưng Thiên Bằng Hoàng lại có thể phát hiện ra. Trên thực tế, Thiên Bằng Hoàng mới là tồn tại đáng sợ nhất của đế quốc Huyền Binh. Tất cả mọi người chỉ biết Thiên Bằng thú kim sắc là một trong thần thú trấn quốc của đế quốc Huyền Binh. Nhưng tất cả chỉ là những con Thiên Bằng thú kim sắc cấp Thần Tướng, dùng để khoe khoang ở bên ngoài. Ít người biết được còn có một con cấp Thần Hoàng ẩn nấp ở trong đế quốc.
Thần thú trấn quốc của đế quốc cũng chỉ có nó mà thôi. Cái gọi là Một trong chẳng qua là lừa gạt người.
A, Ngự Không và Ngự Thời Thần Hoàng rất khủng khiếp, nhưng nó lại phát hiện ra. Dựa vào điểm ấy có thể khiến các Thần Hoàng cảnh khác tim phải đập nhanh.
- Thời Hoàng và Không Hoàng. Dân Cổ Duệ thật sự dám phái tới. Chỉ có điều, cũng chỉ có bọn họ mới có thể ung dung tiến vào Huyền Binh Đế Đô. Xem ra tiểu tử Vu Nhai kia lúc trước không có bị nguyên tố trên không trung đánh chết, cũng là vận khí của chúng ta. Tiểu tử này vẫn chưa thể chết được. Tất cả tạm thời tiến hành theo kế hoạch ban đầu. Ngươi đi theo dõi hành tung của Độc Cô Chiến Huyền trước.
Tổ gia gia Huyền Binh nói.
- Được rồi. Tên Luyện Khinh Vũ kia có thể tin được không? Hắn rốt cuộc là vật gì?
Thiên Bằng Hoàng cũng không sốt ruột. Trên thế gian này không có bất kỳ tính mạng nào có thể so sánh với tốc độ của nó. Lúc này, Độc Cô Chiến Huyền vẫn không thoát khỏi hai mắt của nó. Nó không nhịn được hỏi.
- Không biết. Chỉ có điều nhận lấy kích thích đêm qua, hắn trở nên đáng tin hơn.
Tổ gia gia Huyền Binh lạnh lùng cười. Chuyện công chúa Linh Vũ căn bản không phải là âm mưu dành cho Vu Nhai.
/1991
|