Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 396 - Xin Một Chút ‘Hiền’

/802


Tu vi của Ly Hỏa là do ca ca hắn Ly Nan đích thân chỉ điểm, con người này ngộ tính rất cao, cộng thêm có một cửu phẩm cường giả dốc lòng chỉ bảo, tiến cảnh đương nhiên không chậm. Trong Ám thị vệ dưới tay Tô Bất Úy, tu vi cũng coi như tầm trung trở lên. Người dưới tay hắn đều là do hắn cẩn thận lựa chọn, ngày thường đều cùng một phe với hắn.

Chỉ cần là thế lực đoàn thể, bên trong tất có phe phái cạnh tranh. Trên thế giới này không thể tìm thấy một thế lực đoàn thể thực sự đoàn kết, chỉ cần là người có tư tưởng sẽ không thể thân mật khăng khít với tất cả mọi người. Ám thị vệ cũng phân thành rất nhiều phe phái, cho dù là người thu phục từ trong giang hồ cũng không thể một lòng.

Ly Nan được tính là một trong những nhân vật thủ lĩnh của phe phái giang hồ trong Ám thị vệ, nhưng sau khi hắn chết trận, người dưới tay hắn cũng bắt đầu chia năm xẻ bảy.

Ly Hỏa dựa vào uy lực của ca ca bên cạnh vẫn còn được một số người, nhưng ở trong Ám thị vệ cũng không thể tính là đắc thế. Hắn không ngờ Tô Bất Úy lại đem chuyện giám sát Phương Giải giao cho hắn, khiến hắn có chút vừa lo vừa mình. Hắn coi chuyện này như một nấc thang để mình tiến thân, đương nhiên đồn hết sức lực.

Trần Hanh và Trần Cáp tu vi mặc dù kinh nhân, nhưng diệt trừ họ không phải chuyện tuyệt đối không làm được. Còn giám sát Phương Giải, đối với ám thị vệ mà nói ẩn nấp vốn chính là sở trường của họ.

Nhưng Ly Hỏa không ngờ là, Yến Cuồng lại phát hiện được âm mưu của hắn đúng thời điểm mấu chốt.

Hắn lo lắng Yến Cuồng sẽ đem chuyện này nói lại với Phương Giải, nếu như vậy muốn ra tay cũng khó. Lúc nào bên cạnh Phương Giải cũng có cao thủ, không chỉ một mình Trầm Khuynh Phiến. Hắn biết Đại nội thị vệ xử cũng âm thầm phái người giám sát Phương Giải, đương nhiên cũng biết mối quan hệ sâu sắc giữa Trác Bố Y và Phương Giải.

Cho nên, đêm nay hắn dự định phái người lặng lẽ lên thuyền, hạ độc trong nước uống của Trần Hanh và Trần Cáp.

Đúng lúc này, uy hiếp đến.

Nhưng không biết đến từ chỗ nào.

Hắn không dám động, bởi vì hắn không biết nguy hiểm rốt cục đến từ đâu. Hắn lúc này, giống như một thân sơ hở đều ở trong mắt người khác, chỉ cần tùy ý động, sát chiêu chờ cơ đợi phát sẽ lập tức ập đến. Đây là lần đầu tiên Ly Hỏa phải đối mặt với tình huống như vậy, cho nên cảm giác hoảng sợ nhanh chóng lan ra trong lòng hắn.

Không chỉ mình hắn, tất cả những người đang đứng sau lưng hắn lúc này đều như bị một thanh đao vê hình trói buộc.

Trên thuyền lớn.

Mộc Tiểu Yêu đang đứng bên cạnh Phương Giải ngắm trời đêm sắc mặt đột nhiên khẽ biến, sau đó nhìn về bờ Bắc xa xa, tựa hồ trong bóng đêm kia có thứ gì đó đang thu hút sự chú ý của nàng.

Phương Giải nhìn nàng nhẹ giọng hỏi:

- Làm sao vậy?

Mộc Tiểu Yêu trầm mặc một hồi nói:

- Trong bụi cây bên kia có người đang nhìn trộm thuyền chúng ta, ta có thể cảm nhận được tám người, hai người bát phẩm tu vi, sáu người thất phẩm. Những người này ngay từ đầu ta đã phát hiện ra, nhưng ở đây hình như cũng có cao thủ, ta có thể cảm nhận được, có thể người định tám người đó đang lâm vào tình thế nguy hiểm, bên cạnh họ đều là thiên địa nguyên khí vận chuyển theo quy luật.

- Bởi vì những người này tu vi bình thường, cho nên ban đầu ta không để ý.

Mộc Tiểu Yêu nói:

- Nhưng hiện tại… dường như có người khó dây dưa đến. Ta không cảm nhận được tồn tại của người ấy, cho nên không thể dự đoán được là mấy người. Nhưng người có thể khiến ta không cảm nhận được, tu vi hẳn là…

- Để ta đi xem.

Trầm Khuynh Phiến cau mày nói.

Phương Giải lắc lắc đầu:

- Không cần đi xem, người ta không muốn lộ diện tự nhiên có lý do không muốn lộ diện. Về phần cao thủ mà Tiểu Yêu nói nàng ấy không thể cảm nhận, chưa chắc đã là nhắm vào chúng ta. Tĩnh quan kì biến (yên lặng theo dõi kì biến) thôi… Hành trình Tây Nam này nói không chừng sẽ rất thú vị.

- Gọi Trần Hanh và Trần Cáp đến.

Phương Giải cười cười nói:

- Chỉ cần chúng ta ở cùng một chỗ với nhau, có mấy người dám liều lĩnh lên thuyền?

Bờ Bắc.

Trong bụi cây.

Y phục trên người Ly Hỏa đã bị mồ hôi thấm ướt. Hắn đã đứng im như vậy năm phút đồng hồ.Cảm giác uy hiếp khiến hắn sợ hãi vẫn đang di chuyển xung quanh họ. Hắn dần hiểu ra, đây có lẽ là đại tu hành giả thay đổi thiên địa thiên địa nguyên khí xung quanh họ, chỉ cần họ tùy ý cử động, nội kình lẫn trong thiên địa nguyên khí sẽ như tên rời nỏ bắn đến. Thủ đoạn này quá cường đại, Ly Hỏa biết mình tuyệt đối không phải đối thủ.

- Tiền bối rốt cuộc là có ý gì?

Khi phòng tuyến trong lòng hắn sắp không chịu nổi áp lực, hắn cuối cùng cũng không chịu nổi thấp giọng hỏi thành tiếng. Mở miệng rồi hắn mới phát hiện giọng nói của mình đã trở nên khàn khàn.

- Cút.

Có người thì thầm một chữ bên tai hắn.

- Nếu sáng sớm ngày mai ta phát hiện các ngươi vận còn theo dõi con thuyền này, ta sẽ giết sạch các ngươi rồi ném xuống sông cho cá ăn.

Người này giọng nói rất mơ hồ, căn bản không thể xác định phương vị. Nhưng Ly Hỏa lại có thể rõ ràng cảm nhận được, người này đang ở ngay gần mình, cách chỗ họ không xa. Có lẽ là vì sợ hãi, Ly Hỏa cảm thấy bầu trời đêm nay càng lúc càng trở nên đen kịt. Đen đến khiến hắn cảm thấy bên cạnh mình tràn đầy nguy hiểm, có vô số cô hồn dã quỷ trôi nổi xung quanh.

- Chúng ta là người của triều đình!

Ly Hỏa hạ giọng nói:

- Xin hỏi tiền bối là ai, nếu chúng ta vô ý mạo phạm, xin tiền bối thứ lỗi, trên người chúng ta đang có công vụ, kính xin tiền bối bỏ qua cho.

- Muốn dùng hai chữ triều đình đe dọa ta?

Người trong bóng tối khẽ thở dài, rất không vui.

- Ngươi đến bộ dạng của ta còn không nhìn thấy, cho dù các ngươi có thể chạy trốn cũng không biết là ai làm hỏng chuyện tốt của mình? Một câu triều đình mà muốn hù dọa người khác, ta đã ra tay tự nhiên không đem các ngươi đặt vào trong mắt. Giết tám con chó con mèo mà thôi, các ngươi chết rồi, ai biết là ai giết chết các ngươi? Triều đình… Phì!

- Ta đếm đến ba, còn không đi đừng trách ta vô tình.

Ly Hỏa cắn chặt răng, trầm mặc một lúc hạ lệnh nói:

- Chúng ta đi!

Hắn hướng vào trong bóng tối ôm quyền nói:

- Đa tạ tiền bối hạ thủ lưu tình, chúng ta sau này…

- Cút!

Hắn còn chưa nói hết đã bị người trong bóng đêm ngắt lời, người đó dường như đã thực sự nổi giận:

- Còn nói thêm một chữ, ta giết chết ngươi.

Ly Hỏa cứng họng, đem những lời còn lại nuốt trở vào.

- Trở về!

Chân hắn điểm nhẹ một cái, nhẹ nhàng lùi ra sau. Người sau lưng hắn như được đại xá, vội vàng theo sát phía sau không dám chậm trễ. Đợi họ đi rồi, một thân ảnh cao gầy mới xuất hiện ở vị trí họ vừa đứng.

- Chuyến công tác lần này… mệt mỏi quá.

Người này thở dài, nhìn về phía con thuyền đang đậu phía xa.

Người này chính là Trác Bố Y, hắn đợi bọn Ly Hỏa đi xa mới quay người rời đi. Với tu vi của hắn lập tức áp chế tám người tu vi bất tục cũng không phải chuyện dễ dàng. Trước sau chưa đến mười phút, con số nội kình họa địa vi lao tiêu hao cũng không hề nhỏ.

Ly Hỏa ảo não nhổ một ngụm nước bọt, sợ hãi trong lòng đã dần dần biến mất chỉ còn lại phẫn nộ vô tận.

- Người này nói không chừng chính là người bên cạnh Phương Giải, biết chúng ta là do bệ hạ phái đến cho nên chỉ uy hiếp không dám ra tay… Lúc nãy chúng ta không nên rút lui mà nên thử thăm dò một chút!

Lục Minh Lan vừa đi vừa nói:

- Nếu thực sự là người trên giang hồ, chẳng có lý do gì ngăn cản chúng ta. Cho dù hắn là cửu phẩm cường giả, phải biết bên chúng ta có hai bát phẩm sáu thất phẩm, hợp lại với nhau chẳng lẽ thực sự dễ đối phó như vậy?

- Câm miệng!

Ly Hỏa trừng mắt nhìn hắn nói:

- Chuyện này chỗ nào cũng thấy kì lạ, cho dù hắn là người bên Phương Giải chúng ta cũng không thể tùy tiện hành sự. Công công đã nói phải hành động âm thầm, chính là không muốn đắc tội Phương Giải. Các ngươi đều biết Phương Giải bây giờ là hồng nhân trước mặt bệ hạ. Lai lịch người này vốn dĩ đã có chút thần bí, bên cạnh chưa chắc chỉ có những hộ vệ chúng ta đã biết kia. Người này chỉ lên tiếng khuyên giải mà không trực tiếp ra tay, khẳng định là chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ sẽ không xuất sát chiêu. Lúc này chúng ta buộc hắn ra tay, có lợi ích gì?

Hắn lạnh giọng nói:

- Đừng quên chúng ta tới đây làm gì! Một khi giao thủ, lập tức sẽ kinh động người trên thuyền. Đến lúc đó chẳng khác nào buộc bọn Phương Giải chạy tới, chúng ta còn giám sát hành trình Tây Nam này thế nào? Công công đã dặn, Trần Hanh và Trần Cáp hai tên ngốc này chỉ là chuyện nhỏ, giám sát nhất cử nhất động của Phương Giải ở Tây Nam mới là chuyện lớn, các ngươi chẳng lẽ không biết phân nặng nhẹ? Bởi vì chuyện nhỏ mà làm hỏng chuyện lớn, chỉ có kẻ ngốc mới đi làm!

- Ta hiểu rồi…

Lục Minh Lan gật gật đầu:

- Chỉ là trong lòng cảm thấy ấm ức, từ lúc chúng ta gia nhập Ám thị vệ đến nay, chưa bao giờ phải chịu ấm ức như vậy!

- Tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu.

Ly Hỏa nói:

- Nếu thực sự không có cơ hội diệt trừ Trần Hanh Trần Cáp, công công chưa chắc sẽ trách phạt chúng ta. Giết hai người đó nói không chừng chỉ là một thủ đoạn công công khảo nghiệm năng lực chúng ta, ta vẫn đang nghĩ… Nếu bệ hạ thực sự không chấp nhận họ, hà tất phái người âm thầm ám sát? Đây có lẽ là chuyện công công nghĩ thay cho bệ hạ, cho nên mới bảo chúng ta âm thầm đi làm. Nếu là chỉ ý của bệ hạ, đại khái có thể bảo Phương Giải trực tiếp ra tay là được. Nói như vậy, Phương Giải sao dám kháng chỉ bất tuân?

- Có lý.

Một hán tử cao lớn đi sau hắn nói:

- Ta cũng nghĩ, bệ hạ muốn diệt trừ ai, không lẽ còn cần tốn sức như vậy?

- Lý Tam Tinh, Cao Hiểu… Sáng sớm ngày mai hai người các ngươi lập tức đi liên lạc những người chúng ta phái đi lúc trước. Xem xem có thể tìm cơ hội động thủ trước khi Phương Giải đổi thuyền hay không. Nếu không có cơ hội, chúng ta liền từ bỏ.

Ly Hỏa trầm mặc một lúc day day huyệt thái dương đã nhăn lại, nói:

- Hôm nay cứ vậy đã, sắp xếp người canh gác, những người khác đi ngủ sáng sớm ngày mai không được đến gần thuyền lớn như vậy nữa, chúng ta đi trước, cứ tiếp tục theo sau sớm muộn cũng bị phát hiện.

Ngay tại thời điểm hắn nói những lời này, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

Hắn đột nhiên dừng bước, đem trường kiếm trong tay rút ra. Trong những người này tu vi hắn cao nhất. Lục Minh Lan mặc dù cũng là bát phẩm tu vi nhưng so với hắn vẫn có chút chênh lệch. Cho nên sau khi hắn làm ra phản ứng, những người khác mới theo bản năng dừng lại, họ nhìn về phía Ly Hỏa, còn tầm mắt Ly Hỏa thì dừng ngay phía trước.

Bên cạnh con thuyền nhỏ mà họ thuê, đứng một người mặc trường bào màu trắng nguyệt. Kiểu dáng trường bào thoạt nhìn rất kì quái, mượn nước sông phản chiếu ánh trăng, có thể mơ hồ nhìn ra bộ trường bào rất rộng. Mà bắt mắt nhất không phải bộ trường bào, là mà đầu của hắn.

Người này, hoàn toàn trọc đầu.

Con ngươi Ly Hỏa co rút mãnh liệt, sau đó hô lên một tiếng khe khẽ.

- Người của Phật Tông!

Nghe được bốn chữ này, những người khác lập tức tản ra đồng loạt rút binh khí. Lúc này, họ cũng đã nhìn thấy tăng nhân bào trắng đứng bên cạnh con thuyền nhỏ.

Dưới ánh trăng yếu ớt, tăng nhân kia lẳng lặng đứng đó.

- Minh Vương từ bi… cuối cùng cũng đợi được mấy vị trở về.

Người nọ chắp tay cúi người hành một lễ, sau khi đứng thẳng trở lại, ngữ khí ôn hòa nói:

- Ta vừa tìm được con thuyền này, xin vợ chồng chủ thuyền cho ta đi nhờ một đoạn. Nhưng họ nói thuyền này đã có người thuê, không thể chở ta. Cho nên ta đành phải đứng đây đợi, xin hỏi các vị có thể phát chút thiện tâm từ niệm, cho ta lên thuyền được không?

Bộ tăng bào màu trắng trăng của hắn bay bay trong gió đêm nhè nhẹ, mang theo một loại ý vị xuất trần.

Ngữ khí của hắn rất ôn hòa mềm mại, không hề có một tia địch ý.

- Người Tùy chẳng phải thường nói, ở hiền tất sẽ gặp lành đấy sao.

Tăng nhân áo trắng này nhìn bọn Ly Hỏa chân thành nói:

- Vậy xin các vị cũng cho ta một chút ‘hiền’, có được hay không?


/802

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status