Mùa thu ở Mỹ buổi tối trời bắt đầu lạnh..
Trình Khang tranh thủ tắm nhanh cho Diệp Tâm..Sẵn đó anh cũng tắm cho mình..Để cho Diệp Tâm không ngâm mình như lúc trước..
Sau khi xong xuôi anh ra ngoài trước, còn cô nhóc nào đó ở lại đi đánh răng trước khi ngủ..
Trình Khang nằm trên giường, chân dài chéo lại với nhau..Khuôn mặt đẹp trai có chút bần thần..Mới đây mà anh và Diệp Tâm đã sang Mỹ hơn ba tháng..Anh hoàn toàn cắt liên lạc với người thân..
Không phải anh không muốn liên lạc..
Nhưng từ lâu thói quen này đã hình thành lúc chưa kết hôn với Trần Kiều Hân.Dù anh có đi đâu mất tích nửa năm hay một năm cũng chẳng ai mảy may quan tâm.Chỉ sao này kết hôn với Trần Kiều Hân..Anh chỉ cần vắng mặt mấy ngày là mẹ của anh lại nhảy dựng lên,không phải lo cho anh mà là sợ Trần Kiều Hân buồn lòng...
Suy nghĩ một chút Trình Khang liền bấm gọi cho một người..Tiếng chuông reo chưa đến ba hồi đã có người bắt máy..Giọng nói lạnh lùng trầm thấp..
- Alo..
Người anh gọi không ai khác chính là Trình Viện..
- Anh..là em
Rõ ràng Trình Viện có chút bất ngờ sau đó hừ một tiếng..
- Cậu hay lắm chết mất xác.Bây giờ mới lộ diện
Trình Khang bật cười lại nói..
- Hai bác khỏe không.Anh và chị dâu điều khỏe chứ..
- Họ điều bình thường.Chỉ có mẹ cậu là không bình thường..
Trình Khang nhíu mày..
- Sao thế..?
Trình Viện cười khẽ nghe rõ sự châm chọc..
- Mẹ cậu cho người tìm cậu khắp nơi.Cả Trần gia nữa..
Nghe đến đây khuôn mặt Trình Khang lạnh ngắt.Chưa kịp nói đã nghe Trình Viện thở dài nói tiếp..
- Haiz...Tôi đang nghĩ không biết Chú Thím mà biết cậu đã kết hôn thì sẽ ra sao nhỉ..
Trình Khang vô cùng bất ngờ với lời nói của Trình Viện, suy nghĩ một chút với chức vị của Trình Viện, chưa nói đến anh ấy có những mối quan hệ rộng như vậy..Biết chuyện của anh với Diệp Tâm cũng là bình thường..
Nghĩ thông rồi lại thản nhiên nói..
- Anh không chúc mừng em à..
- Chúc mừng.Nếu cậu thật sự gặp được tình yêu đích thức tôi sẽ không tiếc một lời chúc mừng..Còn vui mừng cho cậu.Nhưng chỉ lo là...
- Vậy em xin nhận lời chúc mừng từ anh và Chị dâu..
Trình Viện chưa nói hết câu đã bị Trình Khang ngắt lời..
Trình Viện như hiểu ra lại nói..
- Đây không phải là tính cách của cậu..
Nôn nóng vội vã hay không lường trước mọi việc đúng là không phải tính cách của anh..
Lúc này Diệp Tâm từ phòng vệ sinh đi bước ra..Trình Khang đưa tay về phía cô, Diệp Tâm hiểu ý leo lên giường, dựa vào lòng anh cho anh ôm, còn tò mò kê tai vào điện thoại nghe ngóng..
Trình Khang mỉm cười hôn lên má vợ...
Dịu giọng trả lời với Trình Viện bên kia điện thoại..
- Anh đang đề cao em đấy à..?
- Tôi cũng rất nóng lòng muốn biết cô Diệp tiểu thư ấy là người thế nào..
Trình Khang bật cười lại nghĩ vợ anh thế nào à.Vô cùng đặc biệt, là người mà anh muốn ngừng yêu cũng không được...
Kéo lấy Diệp Tâm đang ôm lấy gấu bông đặt điện thoại vào tai cô..Sau đó kề tai cô nói nhỏ..
Diệp Tâm ngoan ngoãn gật đầu, ngọt ngào nói vào điện thoại...
- Chào anh họ...
Đặt tai nghe một chút chẳng thấy ai trả lời nhíu nhíu mày, đầu nhỏ lắc lắc ngẩng mặt nhìn Trình Khang...
- Không ai nói chuyện với Tâm hết nha..
Trình Khang cầm lên nghe..
- Anh còn đó không...?
Bên đây lập tức có tín hiệu..
- Cậu mới để ai nghe máy đó...
- Vợ của em..
- Cậu đùa với tôi à..Tiếng non chẹt như con nít...
Trình Khang cười rộ lên, thì ra là Trình Viện ngạc nhiên đến mức đứng hình..Vì giọng nói đáng yêu của vợ anh..
- Haha..Đáng yêu phải không..Khi nào gặp em sẽ cho anh biết vợ của em đặc biệt thế nào..
Lần đầu Trình Viện không còn nhìn ra Trình Khang nữa..Trình Khang có thể vui vẻ cười nói thoải mái như vậy đây là lần đầu Trình Viện được biết..Cũng cảm thấy an lòng.Có lẽ cô gái này thật đặc biệt mới làm đứa em của anh thay đổi được vậy...
Nói thêm vài câu nữa hai người mới tắt máy..
Diệp Tâm buồn chán ngồi trên giường chu môi lườm Trình Khang..
- Nói chuyện thật lâu...
Đưa hai tay về phía cô , Trình Khang mỉm cười dịu dàng..
- Lại đây anh ôm nào..
Vừa nghe là đặt gấu bông qua một bên Diệp Tâm bò đến bên anh..Trình Khang liền ôm lấy cơ thể mềm mại của vợ...Hôn lên trán cô..
- Súc miệng sạch chưa?
- Sạch...sạch mà..Anh nhìn xem..
Kề sát mặt anh, sợ anh không tin còn há miệng kheo hàm răng trắng đều tăm tắp..
Trình Khang gật đầu..
- Ừ...để anh kiểm tra
Bắt lấy môi đỏ mềm mại của cô say mê mút mát, nhẹ nhàng mơn trớn vành môi, dùng lực tách nhẹ đưa lưỡi vào thăm dò bên trong, như lời đã nói kiểm tra từng ngóc ngách nuốt lấy hương vị ngọt ngào trong miệng cô...
Diệp Tâm đáng thương hừ hừ,còn nghĩ sao anh kiểm tra lâu thế..
Ánh mắt Trình Khang hiện lên ý cười, bàn tay từ lúc nào đã kéo lấy áo của cô ra, chiếc áo khoác tội nghiệp bị ném xuống thảm..Áo ngủ liền bị kéo xốc xếch lộ ra da thịt trắng ngần..
Cánh tay như rắn nước luồn vào trong váy tuột lấy quần lót của cô xuống..Diệp Tâm liền tỉnh táo biết anh muốn làm gì..
Bàn tay nhỏ vỗ vỗ lấy vai anh..
- Ừm..Khang...mệt...mệt...lắm...
Lần nào bị anh làm cô cũng mệt lã, cảm giác rất thích thú nhưng vô cùng rã rời..
Trình Khang quá quen với sự lèm bèm của cô...Anh cứ thế lột đồ mình và của cô..
Hôn lên cổ, liếm đến bầu ngực non mềm vào miệng mút mát..Diệp Tâm lúc này mềm nhũng, tiếng từ chối chuyển thành tiếng ngâm nga khe khẽ..
- Bảo bối...ôm anh...
Nhìn vẻ mặt non nớt bị sóng tình bao phủ,hạ người ma sát, say mê mút lấy môi cô..Diệp Tâm như con thỏ nhỏ đáng thương bị anh ức hiếp...Ngoan ngoãn giơ tay ôm lấy cổ anh, hai chân thon dài kẹp chặt lấy hong anh hưởng lấy từng đợt khoái cảm anh mang lại..
Thân người rắn chắc bao lấy mạnh mẽ không ngừng chiếm đoạt.Cô càng yếu đuối, anh càng không thể dừng..Hai cơ thể khít khao hòa hợp vào nhau..
Bóng đêm sâu thẳm, trong căn phòng ấm áp ánh đèn vàng chỉ còn lại tiếng thở gấp cùng tiếng nức nở, còn có tiếng thân thể va chạm vào nhau.Khí nóng ngày càng dâng cao..
Cũng chẳng biết khi nào mới dừng lại..Chỉ biết rằng giờ phút này họ vô cùng hạnh phúc...
Trình Khang tranh thủ tắm nhanh cho Diệp Tâm..Sẵn đó anh cũng tắm cho mình..Để cho Diệp Tâm không ngâm mình như lúc trước..
Sau khi xong xuôi anh ra ngoài trước, còn cô nhóc nào đó ở lại đi đánh răng trước khi ngủ..
Trình Khang nằm trên giường, chân dài chéo lại với nhau..Khuôn mặt đẹp trai có chút bần thần..Mới đây mà anh và Diệp Tâm đã sang Mỹ hơn ba tháng..Anh hoàn toàn cắt liên lạc với người thân..
Không phải anh không muốn liên lạc..
Nhưng từ lâu thói quen này đã hình thành lúc chưa kết hôn với Trần Kiều Hân.Dù anh có đi đâu mất tích nửa năm hay một năm cũng chẳng ai mảy may quan tâm.Chỉ sao này kết hôn với Trần Kiều Hân..Anh chỉ cần vắng mặt mấy ngày là mẹ của anh lại nhảy dựng lên,không phải lo cho anh mà là sợ Trần Kiều Hân buồn lòng...
Suy nghĩ một chút Trình Khang liền bấm gọi cho một người..Tiếng chuông reo chưa đến ba hồi đã có người bắt máy..Giọng nói lạnh lùng trầm thấp..
- Alo..
Người anh gọi không ai khác chính là Trình Viện..
- Anh..là em
Rõ ràng Trình Viện có chút bất ngờ sau đó hừ một tiếng..
- Cậu hay lắm chết mất xác.Bây giờ mới lộ diện
Trình Khang bật cười lại nói..
- Hai bác khỏe không.Anh và chị dâu điều khỏe chứ..
- Họ điều bình thường.Chỉ có mẹ cậu là không bình thường..
Trình Khang nhíu mày..
- Sao thế..?
Trình Viện cười khẽ nghe rõ sự châm chọc..
- Mẹ cậu cho người tìm cậu khắp nơi.Cả Trần gia nữa..
Nghe đến đây khuôn mặt Trình Khang lạnh ngắt.Chưa kịp nói đã nghe Trình Viện thở dài nói tiếp..
- Haiz...Tôi đang nghĩ không biết Chú Thím mà biết cậu đã kết hôn thì sẽ ra sao nhỉ..
Trình Khang vô cùng bất ngờ với lời nói của Trình Viện, suy nghĩ một chút với chức vị của Trình Viện, chưa nói đến anh ấy có những mối quan hệ rộng như vậy..Biết chuyện của anh với Diệp Tâm cũng là bình thường..
Nghĩ thông rồi lại thản nhiên nói..
- Anh không chúc mừng em à..
- Chúc mừng.Nếu cậu thật sự gặp được tình yêu đích thức tôi sẽ không tiếc một lời chúc mừng..Còn vui mừng cho cậu.Nhưng chỉ lo là...
- Vậy em xin nhận lời chúc mừng từ anh và Chị dâu..
Trình Viện chưa nói hết câu đã bị Trình Khang ngắt lời..
Trình Viện như hiểu ra lại nói..
- Đây không phải là tính cách của cậu..
Nôn nóng vội vã hay không lường trước mọi việc đúng là không phải tính cách của anh..
Lúc này Diệp Tâm từ phòng vệ sinh đi bước ra..Trình Khang đưa tay về phía cô, Diệp Tâm hiểu ý leo lên giường, dựa vào lòng anh cho anh ôm, còn tò mò kê tai vào điện thoại nghe ngóng..
Trình Khang mỉm cười hôn lên má vợ...
Dịu giọng trả lời với Trình Viện bên kia điện thoại..
- Anh đang đề cao em đấy à..?
- Tôi cũng rất nóng lòng muốn biết cô Diệp tiểu thư ấy là người thế nào..
Trình Khang bật cười lại nghĩ vợ anh thế nào à.Vô cùng đặc biệt, là người mà anh muốn ngừng yêu cũng không được...
Kéo lấy Diệp Tâm đang ôm lấy gấu bông đặt điện thoại vào tai cô..Sau đó kề tai cô nói nhỏ..
Diệp Tâm ngoan ngoãn gật đầu, ngọt ngào nói vào điện thoại...
- Chào anh họ...
Đặt tai nghe một chút chẳng thấy ai trả lời nhíu nhíu mày, đầu nhỏ lắc lắc ngẩng mặt nhìn Trình Khang...
- Không ai nói chuyện với Tâm hết nha..
Trình Khang cầm lên nghe..
- Anh còn đó không...?
Bên đây lập tức có tín hiệu..
- Cậu mới để ai nghe máy đó...
- Vợ của em..
- Cậu đùa với tôi à..Tiếng non chẹt như con nít...
Trình Khang cười rộ lên, thì ra là Trình Viện ngạc nhiên đến mức đứng hình..Vì giọng nói đáng yêu của vợ anh..
- Haha..Đáng yêu phải không..Khi nào gặp em sẽ cho anh biết vợ của em đặc biệt thế nào..
Lần đầu Trình Viện không còn nhìn ra Trình Khang nữa..Trình Khang có thể vui vẻ cười nói thoải mái như vậy đây là lần đầu Trình Viện được biết..Cũng cảm thấy an lòng.Có lẽ cô gái này thật đặc biệt mới làm đứa em của anh thay đổi được vậy...
Nói thêm vài câu nữa hai người mới tắt máy..
Diệp Tâm buồn chán ngồi trên giường chu môi lườm Trình Khang..
- Nói chuyện thật lâu...
Đưa hai tay về phía cô , Trình Khang mỉm cười dịu dàng..
- Lại đây anh ôm nào..
Vừa nghe là đặt gấu bông qua một bên Diệp Tâm bò đến bên anh..Trình Khang liền ôm lấy cơ thể mềm mại của vợ...Hôn lên trán cô..
- Súc miệng sạch chưa?
- Sạch...sạch mà..Anh nhìn xem..
Kề sát mặt anh, sợ anh không tin còn há miệng kheo hàm răng trắng đều tăm tắp..
Trình Khang gật đầu..
- Ừ...để anh kiểm tra
Bắt lấy môi đỏ mềm mại của cô say mê mút mát, nhẹ nhàng mơn trớn vành môi, dùng lực tách nhẹ đưa lưỡi vào thăm dò bên trong, như lời đã nói kiểm tra từng ngóc ngách nuốt lấy hương vị ngọt ngào trong miệng cô...
Diệp Tâm đáng thương hừ hừ,còn nghĩ sao anh kiểm tra lâu thế..
Ánh mắt Trình Khang hiện lên ý cười, bàn tay từ lúc nào đã kéo lấy áo của cô ra, chiếc áo khoác tội nghiệp bị ném xuống thảm..Áo ngủ liền bị kéo xốc xếch lộ ra da thịt trắng ngần..
Cánh tay như rắn nước luồn vào trong váy tuột lấy quần lót của cô xuống..Diệp Tâm liền tỉnh táo biết anh muốn làm gì..
Bàn tay nhỏ vỗ vỗ lấy vai anh..
- Ừm..Khang...mệt...mệt...lắm...
Lần nào bị anh làm cô cũng mệt lã, cảm giác rất thích thú nhưng vô cùng rã rời..
Trình Khang quá quen với sự lèm bèm của cô...Anh cứ thế lột đồ mình và của cô..
Hôn lên cổ, liếm đến bầu ngực non mềm vào miệng mút mát..Diệp Tâm lúc này mềm nhũng, tiếng từ chối chuyển thành tiếng ngâm nga khe khẽ..
- Bảo bối...ôm anh...
Nhìn vẻ mặt non nớt bị sóng tình bao phủ,hạ người ma sát, say mê mút lấy môi cô..Diệp Tâm như con thỏ nhỏ đáng thương bị anh ức hiếp...Ngoan ngoãn giơ tay ôm lấy cổ anh, hai chân thon dài kẹp chặt lấy hong anh hưởng lấy từng đợt khoái cảm anh mang lại..
Thân người rắn chắc bao lấy mạnh mẽ không ngừng chiếm đoạt.Cô càng yếu đuối, anh càng không thể dừng..Hai cơ thể khít khao hòa hợp vào nhau..
Bóng đêm sâu thẳm, trong căn phòng ấm áp ánh đèn vàng chỉ còn lại tiếng thở gấp cùng tiếng nức nở, còn có tiếng thân thể va chạm vào nhau.Khí nóng ngày càng dâng cao..
Cũng chẳng biết khi nào mới dừng lại..Chỉ biết rằng giờ phút này họ vô cùng hạnh phúc...
/49
|