Trong phòng làm việc, Trình Viện không con vẻ nhu hòa hay bỡn cợt như ở nhà.Đây là một vẻ mặt khác hoàn toàn của anh..Ánh mắt sâu thẳm lạnh lùng..Uy nghiêm phong thái áp bức người đối diện...
Nhìn các tập tài liệu cấp dưới đưa vào..
Khuôn mặt góc cạnh chăm chú quan sát các chi tiết liên quan đến vụ án...
Cốc..cốc..
- Vào đi
Cánh cửa mở ra..Một chàng trai tuổi còn khá trẻ, cầm một túi nhỏ đưa đến cho Trịnh Viện..
- Sếp.Đồ sếp đặt.Có rồi
Trình Viện ngẩng mặt nhìn cậu ta,lấy ra từ chiếc túi, mở chiếc hộp nhung màu đỏ ra xem là chiếc vòng bằng vàng trắng nhỏ nhắn xinh xắn, được điểm vào những cỏ ba lá và hình trái tim, trên mỗi hình trái tim được lồng vào những viên kim cương màu tín sáng lấp lánh..Rất đẹp.
Trịnh Viện nhếch môi rất vừa ý...Cất lại vào hộp, trân quý đem bỏ vào túi..Ngẩng mặt nhìn A Duận.
- Cám ơn..
A Duận cười cười, nghiêng mặt tò mò nhìn anh..
- Sếp.Đây là muốn tặng cho vợ à.Nhìn không ra sếp cũng rất nuông chìu phụ nữ nha..
Trình Viện thu lại nụ cười nheo mắt nhìn cậu ta..
- Vụ án tôi giao cậu điều tra đến đâu rồi..
Vẻ mặt anh ta cứng ngắt, hai chân đứng thẳng, giơ tay lên chào rất nghiêm nghị..
- Bây giờ tôi đi làm ngay.Chào sếp
A Duận nhanh chóng chuồn đi..Trình Viện nhếch môi, cầm lấy hộp nhung mở ra xem một lần nữa..Ánh nắng chiếu vào những viên kim cương trong veo thuần khiết như bảo bối của anh vậy...
************************
Tan ca Trịnh Viện liền lái xe về nhà, muốn cho vợ yêu một bất ngờ..Vừa mở cửa ra người chào đón anh không phải Y Tịnh mà là Tần Tuyết Ngọc..
Nụ cười Trình Viện tắt ngụm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn cô ta, đang niềm nở tươi cười nhìn anh..
- Sao cô lại ở đây..?
Tần Tuyết Ngọc chỉ tay vào bếp..
- Em qua đây học Y Tịnh nấu ăn..
Trình Viện chau mày nhìn vẻ mặt vô tội của cô ta, lại thấy Trình Tâm từ trong bếp bước ra..
- Cháu về rồi à..Mau thay đồ rồi xuống ăn cơm..Hôm nay rất nhiều đồ ăn..
Nhìn qua Trình Tâm ánh mắt lại rơi lên người Tần Tuyết Mẫn nghiền ngẫm vài giây..
Lướt qua người cô ta đi vào nhà, hờ hững nhìn Trình Tâm.
- Vợ cháu đâu?
- Haiz..mới về đã hỏi vợ..con bé trên lầu, lúc nảy nó bị phỏng.. cô út bảo nó lên sức thuốc rồi..
- Cái gì..?
Trịnh Viện vừa nghe Y Tịnh bị thương, không giữ được bình tỉnh tiếng nói cao giọng, sắc mặt âm trầm đáng sợ làm Trình Tâm cũng phải bất ngờ...Muốn nói chỉ là phỏng nhẹ đã thấy Trình Viện chân dài sãi bước lên lầu..
p data-p-id= d12c3f29db4dfefc27347c27478141e7 >Trình Tâm bước đến cạnh Tần Tuyết Mẫn,nhìn theo bóng Trình Viện lầm bầm..
- Khuôn mặt nó thật đáng sợ.Cũng may con bé phỏng nhẹ..Nếu có gì thật không biết nó còn ghê gớm cỡ nào..
Nói rồi còn rùng mình một cái, sắc mặt Tần Tuyết Mẫn đứng kế bên vô cùng khó coi, hai tay nắm chặt vào nhau...
Y Tịnh vừa sức thuốc, đưa hai ngón tay bị dầu văng vào đỏ au lên miệng thổi thổi...
Nghe tiếng cửa mở, cô ngẩng mặt nhìn thấy Trình Viện bước vào sắc mặt vô cùng khó coi...Y Tịnh hốt hoảng định giấu tay bị phỏng ra sau, không ngờ Trình Viện rất nhanh nắm lấy tay cô, ngồi xuống bên cạnh..Lần trước khi cô thái cà chua bị đứt tay, đã bị anh mắng cho một trận quyết không cho cô xuống bếp, một hai đòi thuê người giúp việc, cô phải năng nỉ ỉ oi anh mới thôi...Lần này lại bắt gặp cô bị phỏng bảo đảm anh sẽ nổi giận như lần trước..
Y Tịnh nhỏ giọng gọi anh..
- Ông xã..
Cô cảm nhận hơi thở anh nặng trịch..
- Không được xuống bếp nữa..
Thái độ của anh làm Y Tịnh rất sợ, giọng nói dứt khoác, lạnh nhạt..Anh không còn vẻ bỡn cợt đùa giỡn với cô như hàng ngày....
Y Tịnh lí nhí trong miệng vẫn còn muốn thương lượng..
- Lần sau em sẽ chú ý hơn..
- Không được..
Cô cảm nhận sự nhẫn nhịn trong lời nói của anh..
Y Tịnh cuối đầu không nói nữa..
Nhìn cái đầu nhỏ quyết không ngẩng lên muốn chống đối.Nhưng lần này anh sẽ không nhân nhượng..Thở dài xốc cô lên đặt lên đùi..Cầm bàn tay bị phỏng thổi thổi, lại nói..
- Anh không muốn thấy em bị thương thêm bất cứ lần nào nữa cả.Anh rất đau lòng..
Mũi Y Tịnh cay cay ngước mắt nhìn anh, Trình Viện mổ lên môi cô, không có ý cười..
- Không được cãi..
Biết chẳng thể thay đổi ý định của anh..Y Tịnh cũng không cố làm mình làm mẩy nữa nhẹ gật đầu..
Trình Viện mỉm cười hài lòng hôn lên môi cô..
- Ngoan.Ừm có này cho em
Nói rồi anh lấy ra từ túi áo một hợp nhung, nhanh tay mở ra, lấy chiếc lắc tay, không đợi Y Tịnh có phản ửng..Anh đã đeo lên tay cho cô..mỉm cười hài lòng..
- Rấy đẹp
Làn da trắng mịn của cô càng làm nổi bật màu tím những viên kim cương sắc sảo.
Chiếc lắc xinh xắn rất hợp với cô...
- Em thích không?
Béo lấy má cô vợ nhỏ, vẫn còn thần thờ sờ lên chiếc lắc, miệng hé mở chẳng nói nên lời..Nghe anh hỏi cô vội gật đầu, nhoẻn miệng cười thích thú..
- Đẹp quá..Rất đẹp..
Cô lắc lắc bàn tay, cỏ ba lá cùng ngôi sao rung rinh dưới ánh sáng vô cùng đẹp mắt..
Ngẩng mặt nhìn Trình Viện, mắt đen cười cong cong vô cùng đáng yêu..
- Ông xã..Cám ơn anh..
Trình Viện đưa mặt mình gần đến, Y Tịnh hiểu ý hôn lên môi anh liền mấy cái thiệt kêu..Trình Viện bật cười béo má cô cưng nựng..
Một màn này đều được Tần Tuyết Mẫn đứng bên ngoài thấy rõ..Lúc Trình Viện bước vào không hề đóng cửa..Bàn tay bấu chặt lên tường, môi mím chặt, hít thở sâu,cô ta gõ vào cánh cửa mở tung..rồi bước vào..
- Xin lỗi làm phiền.Cô út bảo tôi lên gọi hai người xuống dùng cơm.Để thức ăn nguội..
Y Tịnh gượng gạo muốn đứng dậy từ đùi Trình Viện.Ai ngờ anh đưa tay siết chặt lấy eo cô..
Y Tịnh gượng cười gật đầu..
- Chúng tôi xuống ngay..
Tần Tuyết Mẫn cươi cười không nói gì, ánh mắt sống chết dán trên khuôn mặt của Trình Viện..
- Ừ.Vậy Tôi xuống trước
Nói rồi nhẹ nhàng xoay người ra ngoài còn giúp bọn họ đóng cửa lại...
P/s xin lỗi cả nhà nhé.Hôm nay ra tạm 1 chap..mình bận quá ko ra kịp..May cố gắng bùn nhé..
Nhìn các tập tài liệu cấp dưới đưa vào..
Khuôn mặt góc cạnh chăm chú quan sát các chi tiết liên quan đến vụ án...
Cốc..cốc..
- Vào đi
Cánh cửa mở ra..Một chàng trai tuổi còn khá trẻ, cầm một túi nhỏ đưa đến cho Trịnh Viện..
- Sếp.Đồ sếp đặt.Có rồi
Trình Viện ngẩng mặt nhìn cậu ta,lấy ra từ chiếc túi, mở chiếc hộp nhung màu đỏ ra xem là chiếc vòng bằng vàng trắng nhỏ nhắn xinh xắn, được điểm vào những cỏ ba lá và hình trái tim, trên mỗi hình trái tim được lồng vào những viên kim cương màu tín sáng lấp lánh..Rất đẹp.
Trịnh Viện nhếch môi rất vừa ý...Cất lại vào hộp, trân quý đem bỏ vào túi..Ngẩng mặt nhìn A Duận.
- Cám ơn..
A Duận cười cười, nghiêng mặt tò mò nhìn anh..
- Sếp.Đây là muốn tặng cho vợ à.Nhìn không ra sếp cũng rất nuông chìu phụ nữ nha..
Trình Viện thu lại nụ cười nheo mắt nhìn cậu ta..
- Vụ án tôi giao cậu điều tra đến đâu rồi..
Vẻ mặt anh ta cứng ngắt, hai chân đứng thẳng, giơ tay lên chào rất nghiêm nghị..
- Bây giờ tôi đi làm ngay.Chào sếp
A Duận nhanh chóng chuồn đi..Trình Viện nhếch môi, cầm lấy hộp nhung mở ra xem một lần nữa..Ánh nắng chiếu vào những viên kim cương trong veo thuần khiết như bảo bối của anh vậy...
************************
Tan ca Trịnh Viện liền lái xe về nhà, muốn cho vợ yêu một bất ngờ..Vừa mở cửa ra người chào đón anh không phải Y Tịnh mà là Tần Tuyết Ngọc..
Nụ cười Trình Viện tắt ngụm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn cô ta, đang niềm nở tươi cười nhìn anh..
- Sao cô lại ở đây..?
Tần Tuyết Ngọc chỉ tay vào bếp..
- Em qua đây học Y Tịnh nấu ăn..
Trình Viện chau mày nhìn vẻ mặt vô tội của cô ta, lại thấy Trình Tâm từ trong bếp bước ra..
- Cháu về rồi à..Mau thay đồ rồi xuống ăn cơm..Hôm nay rất nhiều đồ ăn..
Nhìn qua Trình Tâm ánh mắt lại rơi lên người Tần Tuyết Mẫn nghiền ngẫm vài giây..
Lướt qua người cô ta đi vào nhà, hờ hững nhìn Trình Tâm.
- Vợ cháu đâu?
- Haiz..mới về đã hỏi vợ..con bé trên lầu, lúc nảy nó bị phỏng.. cô út bảo nó lên sức thuốc rồi..
- Cái gì..?
Trịnh Viện vừa nghe Y Tịnh bị thương, không giữ được bình tỉnh tiếng nói cao giọng, sắc mặt âm trầm đáng sợ làm Trình Tâm cũng phải bất ngờ...Muốn nói chỉ là phỏng nhẹ đã thấy Trình Viện chân dài sãi bước lên lầu..
p data-p-id= d12c3f29db4dfefc27347c27478141e7 >Trình Tâm bước đến cạnh Tần Tuyết Mẫn,nhìn theo bóng Trình Viện lầm bầm..
- Khuôn mặt nó thật đáng sợ.Cũng may con bé phỏng nhẹ..Nếu có gì thật không biết nó còn ghê gớm cỡ nào..
Nói rồi còn rùng mình một cái, sắc mặt Tần Tuyết Mẫn đứng kế bên vô cùng khó coi, hai tay nắm chặt vào nhau...
Y Tịnh vừa sức thuốc, đưa hai ngón tay bị dầu văng vào đỏ au lên miệng thổi thổi...
Nghe tiếng cửa mở, cô ngẩng mặt nhìn thấy Trình Viện bước vào sắc mặt vô cùng khó coi...Y Tịnh hốt hoảng định giấu tay bị phỏng ra sau, không ngờ Trình Viện rất nhanh nắm lấy tay cô, ngồi xuống bên cạnh..Lần trước khi cô thái cà chua bị đứt tay, đã bị anh mắng cho một trận quyết không cho cô xuống bếp, một hai đòi thuê người giúp việc, cô phải năng nỉ ỉ oi anh mới thôi...Lần này lại bắt gặp cô bị phỏng bảo đảm anh sẽ nổi giận như lần trước..
Y Tịnh nhỏ giọng gọi anh..
- Ông xã..
Cô cảm nhận hơi thở anh nặng trịch..
- Không được xuống bếp nữa..
Thái độ của anh làm Y Tịnh rất sợ, giọng nói dứt khoác, lạnh nhạt..Anh không còn vẻ bỡn cợt đùa giỡn với cô như hàng ngày....
Y Tịnh lí nhí trong miệng vẫn còn muốn thương lượng..
- Lần sau em sẽ chú ý hơn..
- Không được..
Cô cảm nhận sự nhẫn nhịn trong lời nói của anh..
Y Tịnh cuối đầu không nói nữa..
Nhìn cái đầu nhỏ quyết không ngẩng lên muốn chống đối.Nhưng lần này anh sẽ không nhân nhượng..Thở dài xốc cô lên đặt lên đùi..Cầm bàn tay bị phỏng thổi thổi, lại nói..
- Anh không muốn thấy em bị thương thêm bất cứ lần nào nữa cả.Anh rất đau lòng..
Mũi Y Tịnh cay cay ngước mắt nhìn anh, Trình Viện mổ lên môi cô, không có ý cười..
- Không được cãi..
Biết chẳng thể thay đổi ý định của anh..Y Tịnh cũng không cố làm mình làm mẩy nữa nhẹ gật đầu..
Trình Viện mỉm cười hài lòng hôn lên môi cô..
- Ngoan.Ừm có này cho em
Nói rồi anh lấy ra từ túi áo một hợp nhung, nhanh tay mở ra, lấy chiếc lắc tay, không đợi Y Tịnh có phản ửng..Anh đã đeo lên tay cho cô..mỉm cười hài lòng..
- Rấy đẹp
Làn da trắng mịn của cô càng làm nổi bật màu tím những viên kim cương sắc sảo.
Chiếc lắc xinh xắn rất hợp với cô...
- Em thích không?
Béo lấy má cô vợ nhỏ, vẫn còn thần thờ sờ lên chiếc lắc, miệng hé mở chẳng nói nên lời..Nghe anh hỏi cô vội gật đầu, nhoẻn miệng cười thích thú..
- Đẹp quá..Rất đẹp..
Cô lắc lắc bàn tay, cỏ ba lá cùng ngôi sao rung rinh dưới ánh sáng vô cùng đẹp mắt..
Ngẩng mặt nhìn Trình Viện, mắt đen cười cong cong vô cùng đáng yêu..
- Ông xã..Cám ơn anh..
Trình Viện đưa mặt mình gần đến, Y Tịnh hiểu ý hôn lên môi anh liền mấy cái thiệt kêu..Trình Viện bật cười béo má cô cưng nựng..
Một màn này đều được Tần Tuyết Mẫn đứng bên ngoài thấy rõ..Lúc Trình Viện bước vào không hề đóng cửa..Bàn tay bấu chặt lên tường, môi mím chặt, hít thở sâu,cô ta gõ vào cánh cửa mở tung..rồi bước vào..
- Xin lỗi làm phiền.Cô út bảo tôi lên gọi hai người xuống dùng cơm.Để thức ăn nguội..
Y Tịnh gượng gạo muốn đứng dậy từ đùi Trình Viện.Ai ngờ anh đưa tay siết chặt lấy eo cô..
Y Tịnh gượng cười gật đầu..
- Chúng tôi xuống ngay..
Tần Tuyết Mẫn cươi cười không nói gì, ánh mắt sống chết dán trên khuôn mặt của Trình Viện..
- Ừ.Vậy Tôi xuống trước
Nói rồi nhẹ nhàng xoay người ra ngoài còn giúp bọn họ đóng cửa lại...
P/s xin lỗi cả nhà nhé.Hôm nay ra tạm 1 chap..mình bận quá ko ra kịp..May cố gắng bùn nhé..
/49
|