“Anh Diệp, nhưng em cảm thấy đây không hẳn là một chuyện xấu. Chuyện lần này càng làm lớn chẳng khác gì quảng cáo miễn phí một lần cho chúng ta. Dù thế nào đi nữa thì sau chuyện này, danh tiếng của công ty chúng ta sẽ được nâng lên, đúng không? Em nghĩ chúng ta nên tận dụng tốt cơ hội này, áp dụng cách chị dâu vận hành công ty thực phẩm lần trước vào chuyện này. Chỉ cần làm tốt, công ty chúng ta sẽ có thể phát triển rất mạnh.” Vương Lực nói.
Diệp Lăng Thiên châm điếu thuốc, chậm rãi hỏi: “Vậy cậu định vận hành thế nào?”
“Chúng ta có thể học hỏi một vài thủ đoạn từ chị dâu. Nếu có người đến phỏng vấn thì chúng ta cứ nhận lời và nói cho họ biết về những lợi thế của công ty chúng ta, coi như là quảng cáo miễn phí việc công ty chúng ta có lợi thế. Nhân viên của chúng ta đều có trình độ cao nhất. Chúng ta cho những phóng viên truyền thông này chút lợi ích, em nghĩ họ sẽ rất vui mừng.” Vương Lực nói tiếp.
“Cậu phụ trách việc này đi, tôi sẽ không ra mặt, cậu cứ làm theo ý mình. Thật ra hôm nay tôi đến tìm cậu để nói vài điều. Thứ nhất, cậu phải chào hỏi cấp dưới và để ý tâm lý người khác, đừng để họ sợ hãi vì chuyện này, cứ làm những gì nên làm, không được gặp vấn đề về tư tưởng. Thứ hai, chỉ một mình Vương Lực cậu nhận phỏng vấn, những người khác đều không được phép nhúng tay và càng không được nói lung tung, đặc biệt là chuyện xảy ra vào ngày hôm đó. Truyền thông có thể nghe ngóng được gì là chuyện của họ, nhưng chúng ta không được nói lung tung, đây là nguyên tắc cơ bản, chuyện này liên quan đến quân đội nên phải thận trọng. Do vậy, tôi yêu cầu tất cả mọi người phải giữ kín miệng mình, tôi không muốn công ty chúng ta có người miệng rộng thích nói lung tung. Đây chủ yếu là việc của Trần Tuấn Lương, sau khi về cậu lập tức mở họp để truyền đạt điểm này. Điều thứ ba, Trần Tuấn Lương, bức thư xin lỗi công khai này là lời giải thích của quân đội gửi cho chúng ta, và nó cũng là những gì tôi gửi đến toàn bộ nhân viên. Khi nào cậu về mở họp thì hãy nói với mọi người, công ty chúng ta sẽ không bạc đãi và bỏ rơi bất kỳ nhân viên nào, chỉ cần mọi người tuân theo quy định của công ty, dù có chuyện gì công ty cũng sẽ chống lưng thay họ. Còn điều thứ tư, quân đội đã bồi thường bảy trăm năm mươi triệu cho chúng ta, trong đó bao gồm phí thiết bị hư hỏng, phí thuốc men và phí chậm trễ tiến độ công việc, phí thiết bị hư hỏng và phí thuốc men là của công ty, sung vào quỹ của công ty đi, tuy phí chậm trễ tiến độ công việc cũng của công ty nhưng chúng ta vẫn gửi số tiền này cho mỗi người. Đây là bốn điều tôi muốn nói, mọi người thực hiện đi. Mấy ngày nay có thể tôi sẽ chủ yếu bận việc bên công ty thực phẩm, bên đây có chuyện gì thì mọi người cứ gọi cho tôi.”
Sau khi Diệp Lăng Thiên căn dặn mọi chuyện xong, anh rời khỏi công ty bảo vệ và quay lại công ty thực phẩm. Gần đây công ty thực thực sự có rất nhiều việc, anh cần có mặt ở đó để giải quyết. Mặt khác, Diệp Lăng Thiên cũng biết một, hai ngày tới chắc chắn công ty bảo vệ sẽ không yên bình cho lắm. Anh không muốn ở lại đó thêm nữa để bị những phóng viên kia bắt gặp, tính anh là thế, anh không muốn nổi tiếng và cũng không muốn được nổi tiếng. Lúc trước Lý Vũ Hân bên công ty thực phẩm yêu cầu anh lên TV, anh thà bị đánh chết cũng không làm, nên đã giao mọi chuyện cho cô, mà bên đây cũng vậy, anh giao mọi việc cho Vương Lực, còn mình lẩn tránh đi xa.
Mặc dù Diệp Lăng Thiên không muốn đứng dưới ánh đèn để mọi người biết đến, nhưng đúng như dự đoán, chuyện này thực sự đã gây náo động. Quân đội gửi thư xin lỗi công khai tới một công ty vô danh quả thực là một việc vô cùng hiếm có, tạo ra rất nhiều điều lần đầu tiên và cũng đủ để các phương tiện truyền thông chính thống dùng việc này lăng xê thu hút sự chú ý. Vì vậy chuyện này đã lan truyền khắp nơi chỉ trong vòng một ngày, chủ yếu là trên internet. Cùng ngày hôm đó, một số phương tiện truyền thông của thành phố A cũng bắt đầu theo dõi, thời sự của thành phố A đã đưa tin việc này ngay hôm ấy, gốc gác Công ty TNHH Dịch vụ Bảo vệ cựu chiến binh của Diệp Lăng Thiên cũng bị đào bới lên chỉ trong một đêm.
Thân phận của Diệp Lăng Thiên cũng bị đào bới và tung lên mạng. Qua công ty đào bới việc này và lý lịch của Diệp Lăng Thiên, rất nhiều người đưa ra suy đoán, đó là do bản thân Diệp Lăng Thiên đã có bối cảnh quân đội không như người thường, rõ ràng toàn bộ nhân viên thuộc hai công ty của Diệp Lăng Thiên đều là lính xuất ngũ, nếu không có bối cảnh quân đội thì không thể nào làm được. Thứ hai, Diệp Lăng Thiên cũng đi lính hơn mười năm, điều này càng xác minh điều đó. Sau đó không thể không nói sức mạnh của truyền thông to lớn, tuy Diệp Lăng Thiên đã nghiêm cấm người của công ty mình đi nói lung tung chuyện xảy ra ngày hôm đó, nhưng mọi chuyện xảy ra vào ngày hôm đó vẫn bắt đầu lan truyền trên mạng. Thông qua các chi tiết trong ngày, rất nhiều người đã phát hiện ra sự tài giỏi của Diệp Lăng Thiên và Công ty Dịch vụ Bảo vệ cựu chiến binh cùng với sức mạnh của những người bảo vệ này. Điều này lại xác minh suy đoán Diệp Lăng Thiên có bối cảnh quân đội của họ, nếu không Diệp Lăng Thiên lấy đâu ra can đảm đối đầu với quân đội? Không ai dám làm vậy trừ phi đối phương có bối cảnh lớn hơn. Tất nhiên, không có cách nào xác minh những điều này có phải là sự thật hay không, mọi người đều tự cho là vậy. Nhưng mọi chuyện đã mang lại lợi ích cho công ty bảo vệ mà chính Diệp Lăng Thiên cũng không dám nghĩ tới, đó là chuyện này khiến mọi người nghĩ Diệp Lăng Thiên anh không phải người thường, anh có quân đội chống lưng, mặt khác cũng làm rất nhiều người thấy được thực lực mạnh mẽ của Công ty Dịch vụ Bảo vệ cựu chiến binh. Công ty này của Diệp Lăng Thiên nhất thời trở thành một truyền thuyết của cả khu Đông Hải, hầu như ai cũng thừa nhận nó là công ty bảo vệ tốt nhất khu Đông Hải, hơn nữa hầu như mọi người đều biết đến công ty bảo vệ không quá lớn trong mắt người khác này. Thật ra điểm này không phải do Vương Lực tự khoe với truyền thông, mà là mọi người biết đến từ vụ việc lần này.
Những người quan tâm đến chuyện này cũng không phải người dân bình thường. Người bình thường đọc được tin tức này cũng sẽ quên ngay vì nó không liên quan gì đến cuộc sống của họ và không có tính chất giải trí. Những người thực sự chú ý đến chuyện này thực chất đều là những người đang làm việc trong lĩnh vực kinh doanh và chính trị. Họ sẽ không tin vào bài bình luận của truyền thông, họ càng tin vào suy đoán của mình về toàn bộ sự việc hơn, vì vậy họ tin chắc rằng Diệp Lăng Thiên và Công ty TNHH Dịch vụ Bảo vệ cực chiến binh không phải người thường, đây là hiệu quả mà Diệp Lăng Thiên có tốn thêm nhiều tiền chạy quảng cáo cũng không đổi lấy được. Dù sao công ty bảo vệ và công ty thực phẩm có khác biệt rất lớn, đối tượng của anh cũng không phải dân chúng bình thường mà là những người thành công xảo quyệt này.
Diệp Lăng Thiên châm điếu thuốc, chậm rãi hỏi: “Vậy cậu định vận hành thế nào?”
“Chúng ta có thể học hỏi một vài thủ đoạn từ chị dâu. Nếu có người đến phỏng vấn thì chúng ta cứ nhận lời và nói cho họ biết về những lợi thế của công ty chúng ta, coi như là quảng cáo miễn phí việc công ty chúng ta có lợi thế. Nhân viên của chúng ta đều có trình độ cao nhất. Chúng ta cho những phóng viên truyền thông này chút lợi ích, em nghĩ họ sẽ rất vui mừng.” Vương Lực nói tiếp.
“Cậu phụ trách việc này đi, tôi sẽ không ra mặt, cậu cứ làm theo ý mình. Thật ra hôm nay tôi đến tìm cậu để nói vài điều. Thứ nhất, cậu phải chào hỏi cấp dưới và để ý tâm lý người khác, đừng để họ sợ hãi vì chuyện này, cứ làm những gì nên làm, không được gặp vấn đề về tư tưởng. Thứ hai, chỉ một mình Vương Lực cậu nhận phỏng vấn, những người khác đều không được phép nhúng tay và càng không được nói lung tung, đặc biệt là chuyện xảy ra vào ngày hôm đó. Truyền thông có thể nghe ngóng được gì là chuyện của họ, nhưng chúng ta không được nói lung tung, đây là nguyên tắc cơ bản, chuyện này liên quan đến quân đội nên phải thận trọng. Do vậy, tôi yêu cầu tất cả mọi người phải giữ kín miệng mình, tôi không muốn công ty chúng ta có người miệng rộng thích nói lung tung. Đây chủ yếu là việc của Trần Tuấn Lương, sau khi về cậu lập tức mở họp để truyền đạt điểm này. Điều thứ ba, Trần Tuấn Lương, bức thư xin lỗi công khai này là lời giải thích của quân đội gửi cho chúng ta, và nó cũng là những gì tôi gửi đến toàn bộ nhân viên. Khi nào cậu về mở họp thì hãy nói với mọi người, công ty chúng ta sẽ không bạc đãi và bỏ rơi bất kỳ nhân viên nào, chỉ cần mọi người tuân theo quy định của công ty, dù có chuyện gì công ty cũng sẽ chống lưng thay họ. Còn điều thứ tư, quân đội đã bồi thường bảy trăm năm mươi triệu cho chúng ta, trong đó bao gồm phí thiết bị hư hỏng, phí thuốc men và phí chậm trễ tiến độ công việc, phí thiết bị hư hỏng và phí thuốc men là của công ty, sung vào quỹ của công ty đi, tuy phí chậm trễ tiến độ công việc cũng của công ty nhưng chúng ta vẫn gửi số tiền này cho mỗi người. Đây là bốn điều tôi muốn nói, mọi người thực hiện đi. Mấy ngày nay có thể tôi sẽ chủ yếu bận việc bên công ty thực phẩm, bên đây có chuyện gì thì mọi người cứ gọi cho tôi.”
Sau khi Diệp Lăng Thiên căn dặn mọi chuyện xong, anh rời khỏi công ty bảo vệ và quay lại công ty thực phẩm. Gần đây công ty thực thực sự có rất nhiều việc, anh cần có mặt ở đó để giải quyết. Mặt khác, Diệp Lăng Thiên cũng biết một, hai ngày tới chắc chắn công ty bảo vệ sẽ không yên bình cho lắm. Anh không muốn ở lại đó thêm nữa để bị những phóng viên kia bắt gặp, tính anh là thế, anh không muốn nổi tiếng và cũng không muốn được nổi tiếng. Lúc trước Lý Vũ Hân bên công ty thực phẩm yêu cầu anh lên TV, anh thà bị đánh chết cũng không làm, nên đã giao mọi chuyện cho cô, mà bên đây cũng vậy, anh giao mọi việc cho Vương Lực, còn mình lẩn tránh đi xa.
Mặc dù Diệp Lăng Thiên không muốn đứng dưới ánh đèn để mọi người biết đến, nhưng đúng như dự đoán, chuyện này thực sự đã gây náo động. Quân đội gửi thư xin lỗi công khai tới một công ty vô danh quả thực là một việc vô cùng hiếm có, tạo ra rất nhiều điều lần đầu tiên và cũng đủ để các phương tiện truyền thông chính thống dùng việc này lăng xê thu hút sự chú ý. Vì vậy chuyện này đã lan truyền khắp nơi chỉ trong vòng một ngày, chủ yếu là trên internet. Cùng ngày hôm đó, một số phương tiện truyền thông của thành phố A cũng bắt đầu theo dõi, thời sự của thành phố A đã đưa tin việc này ngay hôm ấy, gốc gác Công ty TNHH Dịch vụ Bảo vệ cựu chiến binh của Diệp Lăng Thiên cũng bị đào bới lên chỉ trong một đêm.
Thân phận của Diệp Lăng Thiên cũng bị đào bới và tung lên mạng. Qua công ty đào bới việc này và lý lịch của Diệp Lăng Thiên, rất nhiều người đưa ra suy đoán, đó là do bản thân Diệp Lăng Thiên đã có bối cảnh quân đội không như người thường, rõ ràng toàn bộ nhân viên thuộc hai công ty của Diệp Lăng Thiên đều là lính xuất ngũ, nếu không có bối cảnh quân đội thì không thể nào làm được. Thứ hai, Diệp Lăng Thiên cũng đi lính hơn mười năm, điều này càng xác minh điều đó. Sau đó không thể không nói sức mạnh của truyền thông to lớn, tuy Diệp Lăng Thiên đã nghiêm cấm người của công ty mình đi nói lung tung chuyện xảy ra ngày hôm đó, nhưng mọi chuyện xảy ra vào ngày hôm đó vẫn bắt đầu lan truyền trên mạng. Thông qua các chi tiết trong ngày, rất nhiều người đã phát hiện ra sự tài giỏi của Diệp Lăng Thiên và Công ty Dịch vụ Bảo vệ cựu chiến binh cùng với sức mạnh của những người bảo vệ này. Điều này lại xác minh suy đoán Diệp Lăng Thiên có bối cảnh quân đội của họ, nếu không Diệp Lăng Thiên lấy đâu ra can đảm đối đầu với quân đội? Không ai dám làm vậy trừ phi đối phương có bối cảnh lớn hơn. Tất nhiên, không có cách nào xác minh những điều này có phải là sự thật hay không, mọi người đều tự cho là vậy. Nhưng mọi chuyện đã mang lại lợi ích cho công ty bảo vệ mà chính Diệp Lăng Thiên cũng không dám nghĩ tới, đó là chuyện này khiến mọi người nghĩ Diệp Lăng Thiên anh không phải người thường, anh có quân đội chống lưng, mặt khác cũng làm rất nhiều người thấy được thực lực mạnh mẽ của Công ty Dịch vụ Bảo vệ cựu chiến binh. Công ty này của Diệp Lăng Thiên nhất thời trở thành một truyền thuyết của cả khu Đông Hải, hầu như ai cũng thừa nhận nó là công ty bảo vệ tốt nhất khu Đông Hải, hơn nữa hầu như mọi người đều biết đến công ty bảo vệ không quá lớn trong mắt người khác này. Thật ra điểm này không phải do Vương Lực tự khoe với truyền thông, mà là mọi người biết đến từ vụ việc lần này.
Những người quan tâm đến chuyện này cũng không phải người dân bình thường. Người bình thường đọc được tin tức này cũng sẽ quên ngay vì nó không liên quan gì đến cuộc sống của họ và không có tính chất giải trí. Những người thực sự chú ý đến chuyện này thực chất đều là những người đang làm việc trong lĩnh vực kinh doanh và chính trị. Họ sẽ không tin vào bài bình luận của truyền thông, họ càng tin vào suy đoán của mình về toàn bộ sự việc hơn, vì vậy họ tin chắc rằng Diệp Lăng Thiên và Công ty TNHH Dịch vụ Bảo vệ cực chiến binh không phải người thường, đây là hiệu quả mà Diệp Lăng Thiên có tốn thêm nhiều tiền chạy quảng cáo cũng không đổi lấy được. Dù sao công ty bảo vệ và công ty thực phẩm có khác biệt rất lớn, đối tượng của anh cũng không phải dân chúng bình thường mà là những người thành công xảo quyệt này.
/841
|