Tổng Tài Ly Hôn (Sắc)

CHƯƠNG 29

/657


CHƯƠNG 29 

 

Giang Văn nghe vậy lập tức nổi giận đùng đùng

 

  "Cô dùng quan hệ đàn anh đàn em cướp mất Dịch Cẩn Hằng là chuyện của tôi."

 

  Mặt Dung Dung tái nhợt.

 

  "Nếu không phải có cô, tôi và Dịch Cẩn Hằng đã ở chung với nhau từ lâu rồi, vì cô là con của thầy giáo anh ấy, anh ấy sống chết đòi chăm sóc cô, chúng tôi mới phải tách ra ở riêng, còn liên tục cãi nhau vì cô. Phùng Dung Dung, cô có biết liêm sỉ không vậy?"

 

  Dung Dung nghe vậy, cả người lảo đảo, lùi về sau mấy bước.

 

  "Đừng tưởng rằng cô giả vờ làm thỏ con yếu ớt thì thực sự vô tội, loại kẻ thứ ba như cô, muốn đấu với tôi, không có cửa đâu. Cha mẹ cô đều giáo viên, lại sinh ra loại con gái như cô, đúng là mất hết mặt mũi."

 

  Giang Văn vốn là một người nói chuyện không biết nể nang, lúc này đương nhiên câu chữ nào tổn thương người nhất thì cô ta dùng câu chữ đó.

 

  Dung Dung nghe đến đó, cũng không nhịn được nữa

 

  "Chị Giang, chị nói tôi cũng được, nhưng xin đừng liên lụy đến bố mẹ tôi. Tuy tôi tới Berlin, ở lại chỗ anh Dịch, nhưng tôi có nộp tiền thuê nhà, chia sẻ tiền điện nước, tôi không đến ở chùa."

 

  Lúc đầu, Dung Dung muốn nộp tiền thuê nhà, nhưng Dịch Cẩn Hằng không chịu.

 

  Thấy anh không chịu, Dung Dung liền khăng khăng đòi chuyển ra ngoài, Dịch Cẩn Hằng thấy cô kiên trì như vậy cuối cùng cũng đồng ý.

 

  "Đúng là tôi thích anh Dịch, nhưng hơn nửa năm qua, tôi luôn cố gắng tránh né, chưa từng làm ảnh hưởng đến chuyện tình cảm của hai người."

 

  "Sự tồn tại của cô đã ảnh hưởng đến tình cảm của chúng tôi rồi." Giang Văn cả giận nói.

 

  Dung Dung nghe đến đó thì cười nhạt

 

  "Bản thân chị cũng nói, con gái thích anh ấy có thể xếp hàng từ đây đến Mỹ, nếu chỉ cần có con gái thích anh ấy là sẽ ảnh hưởng đến quan hệ của hai người, vậy thì tình cảm của hai người quá là mỏng manh rồi."

 

  "Cô nói cái gì?" Giang Văn không ngờ con thỏ con này lại dám phản bác mình

 

  "Nếu như chị đủ tin về tình cảm của hai người vậy thì sự tồn tại của tôi chẳng là gì cả. Nếu như chị cảm thấy mình yếu thế, cho dù không có tôi, hai người cũng không thể đi dài lâu với nhau được."

 

  "Mày dám rủa tao?" Giang Văn quát lên, giơ tay muốn tát đối phương.

 

  Dung Dung bắt lấy tay cô ta, đôi mắt ngấn lệ nhìn chăm chăm vào đối phương

 

  "Tôi không thích cãi nhau với người khác, cũng sợ phải tranh chấp với người khác, nhưng không có nghĩa là tôi thực sự dễ bị bắt nạt. Chị Giang, nên biết ngừng lại đúng lúc."

 

  Dung Dung thả tay cô ta ra, xoay người rời đi.

 

  Giang Văn giận giữ đến mức run rẩy toàn thân, sắp nghiến đến vỡ răng.

 

 


/657

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status