Chương 798
Lê Nhược Vũ đứng trước phòng hội nghị, phía sau là một màn hình chiếu những hình vẽ khác nhau, đó là ý tưởng mà Lê Nhược Vũ đột nhiên nghĩ ra khi trở lại lần này, nói ngoại ngữ vô cùng thông thạo.
“Hi, Boss!” Trần Hi Tuấn đột nhiên bước vào, trong tay cầm một túi giấy, dịu dàng nhìn Lê Nhược Vũ, cảm giác sâu thẳm trong đôi mắt thâm tình của cậu ta lộ ra không chút che giấu, cậu ta vẫy tay với mọi người: “Không cần để ý đến tôi, cứ tiếp tục. “
Mọi người bàn tán: “Khi nào thì Boss phát bao lì xì đây?”
“Chuyện này phải hỏi Tina của mọi người”
Trần Hi Tuấn ngồi xuống, nhưng ánh mắt không hề rời khỏi Lê Nhược Vũ.
Trong công ty có tin đồn rằng Lê Nhược Vũ là vợ chưa cưới của Trần Hi Tuấn. Mặc dù cả hai đều không thừa nhận nhưng họ cũng không giải thích Lần này từ Hà Nội trở về, không biết đã xảy ra chuyện gì, cả hai không hề né tránh, ngày nào Boss cũng nắm tay Tina đi làm, tình cảm thân thiết của hai người chói mù mắt một đám chó độc thân.
Lê Nhược Vũ nhướng mày, có vài phần oán trách mà nhìn thoáng qua Trần Hi Tuấn, ở trước mặt mọi người mà lại làm nũng, “Ồ ~” Lại một trận náo động.
Lê Nhược Vũ vỗ bàn nhướng mày, không có một chút nữ tính nào, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú cũng trở nên sắc bén: “Không muốn tan làm sao?”
Mọi người tức khắc ngồi nghiêm chỉnh, biết rằng mặc dù tính cách của Lê Nhược Vũ dễ gần, nhưng cô rất tỉ mỉ trong công việc nên không còn bàn tán nữa, bắt đầu thảo luận về thiết kế của quý mới.
Trần Hi Tuấn vẫn luôn dịu dàng nhìn Lê Nhược Vũ, đúng lúc đưa nước nóng và hồ sơ, đồng thời hung hăng phát một mớ thức ăn chó.
Lê Nhược Vũ bị cậu ta làm phiền đến nỗi vội vàng kết thúc cuộc họp, giao nhiệm vụ cho mọi người.
Cuộc họp kết thúc nhưng không ai rời khỏi, mọi người vẫn hừng hực khí thế nhìn nhau.
Một người phụ nữ nước Mỹ với mái tóc thẳng đen cong môi đứng lên, dáng người nóng bỏng và đôi mắt màu vàng nhạt “Tina, nhìn xem Boss luôn mong vợ trở về, đã ba năm rồi, chúng tôi vẫn chờ Boss gửi phong bao đỏ. Khi nào thì cô nhận lời cầu hôn của Boss?”
“Jine, sếp của cô còn chưa cầu hôn, cô gấp gáp cái gì?” Lê Nhược Vũ chớp chớp mắt, tránh nặng tìm nhẹ, đáp lại người phụ nữ trước mặt, cũng không tức giận.
“Tina, nếu cô không đem Boss về thì sẽ có người không thể ngồi yên được. Nhìn xem, Jine nhân lúc lúc cô đi vắng mà học theo cô, nhuộm tóc đen, còn duõi thẳng nữa!”
” Đúng vậy đúng vậy…..”
Tuy nhiên, Lê Nhược Vũ không nghĩ rằng trò đùa của họ có gì sai cả. Ở trong nước, cô đã chịu đủ đám phụ nữ lung tung bên cạnh Lâm Minh rồi Mặc dù Jine nói thích Trần Hi Tuấn, nhưng cô ấy cũng rất hào phóng. Ngoài ra, cô ấy thực sự có năng lực nên Lê Nhược Vũ vấn lưu cô ấy lại trong nhóm.
Jine thậm chí còn coi Lê Nhược Vũ như một thần tượng. Học những lời nói và việc làm của Lê Nhược Vũ, còn cảm thấy rất thú vị. Đây có lẽ là điểm khác biệt của phụ nữ nước ngoài Trần Hi Tuấn lặng lẽ nhìn Lê Nhược Vũ, hai mắt sáng ngời, đợi đám người không còn la ó nữa mới nói: “Ý của chị là, em có thể cầu hôn?”
Lê Nhược Vũ định nói, nhưng điện thoại của Jine đổ chuông, cô ấy trìu mến kêu lên: “Honey!”
Không biết người đàn ông đầu dây bên kia nói gì, cô ấy hơi mỉm cười, dùng tai giữ điện thoại rồi vội vàng cất tập tài liệu đi, thủ thế chào tạm biệt mọi và bước ra ngoài trên đôi giày cao gót.
Vừa phải giải vây cho Lê Nhược Vũ Lê Nhược Vũ nhướng mày, cũng thu dọn tài liệu đặt ở trước mặt mình, “Chúng ta kết thúc cuộc họp!”
Lê Nhược Vũ đứng trước phòng hội nghị, phía sau là một màn hình chiếu những hình vẽ khác nhau, đó là ý tưởng mà Lê Nhược Vũ đột nhiên nghĩ ra khi trở lại lần này, nói ngoại ngữ vô cùng thông thạo.
“Hi, Boss!” Trần Hi Tuấn đột nhiên bước vào, trong tay cầm một túi giấy, dịu dàng nhìn Lê Nhược Vũ, cảm giác sâu thẳm trong đôi mắt thâm tình của cậu ta lộ ra không chút che giấu, cậu ta vẫy tay với mọi người: “Không cần để ý đến tôi, cứ tiếp tục. “
Mọi người bàn tán: “Khi nào thì Boss phát bao lì xì đây?”
“Chuyện này phải hỏi Tina của mọi người”
Trần Hi Tuấn ngồi xuống, nhưng ánh mắt không hề rời khỏi Lê Nhược Vũ.
Trong công ty có tin đồn rằng Lê Nhược Vũ là vợ chưa cưới của Trần Hi Tuấn. Mặc dù cả hai đều không thừa nhận nhưng họ cũng không giải thích Lần này từ Hà Nội trở về, không biết đã xảy ra chuyện gì, cả hai không hề né tránh, ngày nào Boss cũng nắm tay Tina đi làm, tình cảm thân thiết của hai người chói mù mắt một đám chó độc thân.
Lê Nhược Vũ nhướng mày, có vài phần oán trách mà nhìn thoáng qua Trần Hi Tuấn, ở trước mặt mọi người mà lại làm nũng, “Ồ ~” Lại một trận náo động.
Lê Nhược Vũ vỗ bàn nhướng mày, không có một chút nữ tính nào, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú cũng trở nên sắc bén: “Không muốn tan làm sao?”
Mọi người tức khắc ngồi nghiêm chỉnh, biết rằng mặc dù tính cách của Lê Nhược Vũ dễ gần, nhưng cô rất tỉ mỉ trong công việc nên không còn bàn tán nữa, bắt đầu thảo luận về thiết kế của quý mới.
Trần Hi Tuấn vẫn luôn dịu dàng nhìn Lê Nhược Vũ, đúng lúc đưa nước nóng và hồ sơ, đồng thời hung hăng phát một mớ thức ăn chó.
Lê Nhược Vũ bị cậu ta làm phiền đến nỗi vội vàng kết thúc cuộc họp, giao nhiệm vụ cho mọi người.
Cuộc họp kết thúc nhưng không ai rời khỏi, mọi người vẫn hừng hực khí thế nhìn nhau.
Một người phụ nữ nước Mỹ với mái tóc thẳng đen cong môi đứng lên, dáng người nóng bỏng và đôi mắt màu vàng nhạt “Tina, nhìn xem Boss luôn mong vợ trở về, đã ba năm rồi, chúng tôi vẫn chờ Boss gửi phong bao đỏ. Khi nào thì cô nhận lời cầu hôn của Boss?”
“Jine, sếp của cô còn chưa cầu hôn, cô gấp gáp cái gì?” Lê Nhược Vũ chớp chớp mắt, tránh nặng tìm nhẹ, đáp lại người phụ nữ trước mặt, cũng không tức giận.
“Tina, nếu cô không đem Boss về thì sẽ có người không thể ngồi yên được. Nhìn xem, Jine nhân lúc lúc cô đi vắng mà học theo cô, nhuộm tóc đen, còn duõi thẳng nữa!”
” Đúng vậy đúng vậy…..”
Tuy nhiên, Lê Nhược Vũ không nghĩ rằng trò đùa của họ có gì sai cả. Ở trong nước, cô đã chịu đủ đám phụ nữ lung tung bên cạnh Lâm Minh rồi Mặc dù Jine nói thích Trần Hi Tuấn, nhưng cô ấy cũng rất hào phóng. Ngoài ra, cô ấy thực sự có năng lực nên Lê Nhược Vũ vấn lưu cô ấy lại trong nhóm.
Jine thậm chí còn coi Lê Nhược Vũ như một thần tượng. Học những lời nói và việc làm của Lê Nhược Vũ, còn cảm thấy rất thú vị. Đây có lẽ là điểm khác biệt của phụ nữ nước ngoài Trần Hi Tuấn lặng lẽ nhìn Lê Nhược Vũ, hai mắt sáng ngời, đợi đám người không còn la ó nữa mới nói: “Ý của chị là, em có thể cầu hôn?”
Lê Nhược Vũ định nói, nhưng điện thoại của Jine đổ chuông, cô ấy trìu mến kêu lên: “Honey!”
Không biết người đàn ông đầu dây bên kia nói gì, cô ấy hơi mỉm cười, dùng tai giữ điện thoại rồi vội vàng cất tập tài liệu đi, thủ thế chào tạm biệt mọi và bước ra ngoài trên đôi giày cao gót.
Vừa phải giải vây cho Lê Nhược Vũ Lê Nhược Vũ nhướng mày, cũng thu dọn tài liệu đặt ở trước mặt mình, “Chúng ta kết thúc cuộc họp!”
/984
|