Chương 761
Chốc lát sau, Lê Nhược Vũ bình tĩnh trở lại, cô cho rằng bản thân mình đã đủ bình tĩnh để đối mặt với Lâm Minh, thế nhưng vấn không nhịn được như cũ, khóe miệng cong lên một nụ cười giễu cợt: “Có lên giường hay chưa thì sao? Đây là tự do của tôi. Lâm Minh, anh cho răng tôi là đồ chơi của anh sao?!
Ánh mắt Lâm Minh cuồn cuộn lửa giận, trong mắt Lâm Minh, Lê Nhược Vũ không trả lời thẳng vấn đề thì chứng tỏ cô đã thật sự thừa nhận phát sinh quan hệ với Trần Hi Tuấn. Hi Tuấn đã chạm vào cô rồi sao? Bàn tay nắm lấy Lê Nhược Vũ của anh không khỏi buông lỏng xuống, ngây ngốc nhìn gương mặt cô.
Đây là ranh giới cuối cùng của anh, anh có thể nhắn nhịn việc Lê Nhược Vũ không nói một lời nào mà biến mất bởi vì dù sao cũng là do anh không thẳng thản với cô trước. Nhưng cô phải thật tốt để chờ anh trở lại, sau đó từ từ làm rõ mọi chuyện rồi trở về như xưa. Anh có thể không để ý đến việc cô đã ở bên cạnh ai, cho dù cô nói những lời khó nghe như thế nào thì anh cũng không đồng ý ly hôn.
Nhưng mà cô… lại cùng người đàn ông khác phát sinh quan hệ, rốt cuộc trong lòng cô thì anh là gì chứ?
Lê Nhược Vũ làm sao không biết anh đang suy nghĩ những gì, ba năm trước cô đã hoàn toàn chết lòng với anh, vì thế bây giờ lại càng lười phải giải thích nhiều với anh. Cô cảm nhận được sức lực trên tay đã giảm bớt, bèn vội vàng rút tay về rồi nhấc chân đi về phía trước. Cho dù như thế nào thì cô cũng phải đến Phong Linh Đàm đưa Hạ Ly đi, đó là hy vọng duy nhất của cô bây giờ.
“Ầm!” Một tiếng vang thật lớn truyền đến, bỗng nhiên Lâm Minh cứ như sực tỉnh lại. Anh ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Lê Nhược Vũ đã ngã xuống cách đó không xa. Chiếc SUV gây tai nạn đã chạy đi rất xa, tiếp tục vững vàng lái về phía trước. Lâm Minh làm sao còn tinh thần để quan tâm đ ến chiếc xe kia nữa, anh chạy như điên đến trước mặt Lê Nhược Vũ.
Lê Nhược Vũ bị xe đụng bay ra thật xa, thế nhưng vẫn còn một chút ý thức. Lâm Minh bị dọa đến hoảng sợ, anh chạy đến nắm chặt bàn tay Lê Nhược Vũ, giọng nói trầm khàn của người đàn ông phát ra không ngừng run rấy: “Nhược Vũ, em chịu đựng một chút, anh sẽ lập tức đưa em đến bệnh viện!
Lê Nhược Vũ cố gắng mở mắt ra nhìn gương mặt Lâm Minh rồi chậm rãi nhắm mắt lại. Lâm Minh sốt ruột không biết phải làm sao, dè dặt ôm lấy Lê Nhược Vũ rồi bước nhanh đến xe của mình, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: “Nhược Vũ, em đừng xảy ra chuyện gì cả, em sế không sao đâu, anh không cho phép em có chuyện!
Anh khó khăn lắm mới đợi đến khi Lê Nhược Vũ quay lại, khó khăn lắm mới có cơ hội giải thích với cô, ở bên cạnh cô. Nếu như Lê Nhược Vũ không còn nữa…
Lâm Minh không dám tiếp tục nghĩ đến nữa, chỉ cần suy nghĩ một chút thì trái tim anh giống như bị hai bàn tay siết lại thật chặt, đau đến mức không thể thở nổi.
“Lâm Minh..” Lê Nhược Vũ nhẹ giọng mở miệng, giọng nói nhỏ nhẹ đủ để Lâm Minh không cần cúi đầu cũng có thể nghe thấy cô nói chuyện “Anh đây” Lâm Minh vội vàng trả lời Lê Nhược Vũ nhắm mắt lại, đôi môi tái nhợt cố gắng mở ra. Lâm Minh khó khăn cúi đầu xuống nghe từng lời nói đứt quãng của cô, gương mặt tái nhợt đi: “Cầu xin anh… hãy bỏ qua cho tôi… và Hạ Ly…!
Lâm Minh không nói gì, anh chỉ nhíu chặt mày lại giống như không nghe thấy vậy. Sau khi đặt cô lên xe, anh cũng không để ý đến gì khác mà đạp ga chạy như điên về phía bệnh viện Bàn tay cầm tay lái đã tiết lộ tâm trạng của anh lúc này, những khớp xương trằng bệch, Lê Nhược Vũ gần như đã sắp chết mà còn có thế nói với anh những lời như vậy.
Lâm Minh căn chặt hàm răng, tuyệt đối không! Anh tuyệt đối sẽ không buông tha cho Lê Nhược Vũ và Hạ Ly, hai người họ đều phải thuộc về anh.
Lâm Minh không biết mình đã lái xe đến bệnh viện như thế nào, sau khi nghe thấy bác sĩ lên tiếng mới giật mình trở lại: “Nhanh, mau đưa bệnh nhân đến phòng cấp cứu đi!
“Vợ của anh thuộc nhóm máu gấu trúc Rh, hiện tại máu trong kho không đủ.” Một y tá chạy từ bên trong phòng cấp cứu ra.
Lâm Minh nghe vậy thì ánh mắt khế cứng lại, đột nhiên anh nghĩ đến gì đó, không chút do dự lấy điện thoại di động ra gọi cho Hà Duy Hùng.
Chốc lát sau, Lê Nhược Vũ bình tĩnh trở lại, cô cho rằng bản thân mình đã đủ bình tĩnh để đối mặt với Lâm Minh, thế nhưng vấn không nhịn được như cũ, khóe miệng cong lên một nụ cười giễu cợt: “Có lên giường hay chưa thì sao? Đây là tự do của tôi. Lâm Minh, anh cho răng tôi là đồ chơi của anh sao?!
Ánh mắt Lâm Minh cuồn cuộn lửa giận, trong mắt Lâm Minh, Lê Nhược Vũ không trả lời thẳng vấn đề thì chứng tỏ cô đã thật sự thừa nhận phát sinh quan hệ với Trần Hi Tuấn. Hi Tuấn đã chạm vào cô rồi sao? Bàn tay nắm lấy Lê Nhược Vũ của anh không khỏi buông lỏng xuống, ngây ngốc nhìn gương mặt cô.
Đây là ranh giới cuối cùng của anh, anh có thể nhắn nhịn việc Lê Nhược Vũ không nói một lời nào mà biến mất bởi vì dù sao cũng là do anh không thẳng thản với cô trước. Nhưng cô phải thật tốt để chờ anh trở lại, sau đó từ từ làm rõ mọi chuyện rồi trở về như xưa. Anh có thể không để ý đến việc cô đã ở bên cạnh ai, cho dù cô nói những lời khó nghe như thế nào thì anh cũng không đồng ý ly hôn.
Nhưng mà cô… lại cùng người đàn ông khác phát sinh quan hệ, rốt cuộc trong lòng cô thì anh là gì chứ?
Lê Nhược Vũ làm sao không biết anh đang suy nghĩ những gì, ba năm trước cô đã hoàn toàn chết lòng với anh, vì thế bây giờ lại càng lười phải giải thích nhiều với anh. Cô cảm nhận được sức lực trên tay đã giảm bớt, bèn vội vàng rút tay về rồi nhấc chân đi về phía trước. Cho dù như thế nào thì cô cũng phải đến Phong Linh Đàm đưa Hạ Ly đi, đó là hy vọng duy nhất của cô bây giờ.
“Ầm!” Một tiếng vang thật lớn truyền đến, bỗng nhiên Lâm Minh cứ như sực tỉnh lại. Anh ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Lê Nhược Vũ đã ngã xuống cách đó không xa. Chiếc SUV gây tai nạn đã chạy đi rất xa, tiếp tục vững vàng lái về phía trước. Lâm Minh làm sao còn tinh thần để quan tâm đ ến chiếc xe kia nữa, anh chạy như điên đến trước mặt Lê Nhược Vũ.
Lê Nhược Vũ bị xe đụng bay ra thật xa, thế nhưng vẫn còn một chút ý thức. Lâm Minh bị dọa đến hoảng sợ, anh chạy đến nắm chặt bàn tay Lê Nhược Vũ, giọng nói trầm khàn của người đàn ông phát ra không ngừng run rấy: “Nhược Vũ, em chịu đựng một chút, anh sẽ lập tức đưa em đến bệnh viện!
Lê Nhược Vũ cố gắng mở mắt ra nhìn gương mặt Lâm Minh rồi chậm rãi nhắm mắt lại. Lâm Minh sốt ruột không biết phải làm sao, dè dặt ôm lấy Lê Nhược Vũ rồi bước nhanh đến xe của mình, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: “Nhược Vũ, em đừng xảy ra chuyện gì cả, em sế không sao đâu, anh không cho phép em có chuyện!
Anh khó khăn lắm mới đợi đến khi Lê Nhược Vũ quay lại, khó khăn lắm mới có cơ hội giải thích với cô, ở bên cạnh cô. Nếu như Lê Nhược Vũ không còn nữa…
Lâm Minh không dám tiếp tục nghĩ đến nữa, chỉ cần suy nghĩ một chút thì trái tim anh giống như bị hai bàn tay siết lại thật chặt, đau đến mức không thể thở nổi.
“Lâm Minh..” Lê Nhược Vũ nhẹ giọng mở miệng, giọng nói nhỏ nhẹ đủ để Lâm Minh không cần cúi đầu cũng có thể nghe thấy cô nói chuyện “Anh đây” Lâm Minh vội vàng trả lời Lê Nhược Vũ nhắm mắt lại, đôi môi tái nhợt cố gắng mở ra. Lâm Minh khó khăn cúi đầu xuống nghe từng lời nói đứt quãng của cô, gương mặt tái nhợt đi: “Cầu xin anh… hãy bỏ qua cho tôi… và Hạ Ly…!
Lâm Minh không nói gì, anh chỉ nhíu chặt mày lại giống như không nghe thấy vậy. Sau khi đặt cô lên xe, anh cũng không để ý đến gì khác mà đạp ga chạy như điên về phía bệnh viện Bàn tay cầm tay lái đã tiết lộ tâm trạng của anh lúc này, những khớp xương trằng bệch, Lê Nhược Vũ gần như đã sắp chết mà còn có thế nói với anh những lời như vậy.
Lâm Minh căn chặt hàm răng, tuyệt đối không! Anh tuyệt đối sẽ không buông tha cho Lê Nhược Vũ và Hạ Ly, hai người họ đều phải thuộc về anh.
Lâm Minh không biết mình đã lái xe đến bệnh viện như thế nào, sau khi nghe thấy bác sĩ lên tiếng mới giật mình trở lại: “Nhanh, mau đưa bệnh nhân đến phòng cấp cứu đi!
“Vợ của anh thuộc nhóm máu gấu trúc Rh, hiện tại máu trong kho không đủ.” Một y tá chạy từ bên trong phòng cấp cứu ra.
Lâm Minh nghe vậy thì ánh mắt khế cứng lại, đột nhiên anh nghĩ đến gì đó, không chút do dự lấy điện thoại di động ra gọi cho Hà Duy Hùng.
/984
|