Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

Chương 176 - Chương 176

/984


Những điều về Hà Duy Hùng cô cũng từng nghe qua nhiều lần. Phong lưu lãng tử khó có thể nắm bắt được trái tim, nhưng vẫn có không ít người phụ nữ ngốc nghếch như con thiêu thân lao đầu vào lửa, người trước ngã xuống người sau lại tiến lên. Có lẽ một phần là vì bề ngoài đẹp trai cùng gia thế tốt, phần còn lại cứ cho là vì thích tính cách của anh ta đi.

So với Lâm Minh tính khí buồn vui thất thường, thì tính cách của Hà Duy Hùng thật sự rất tốt, và không có gì để nói.

Dẫn vặt hơn nửa ngày rốt cuộc cũng gọt xong quả táo, Hà Duy Hùng như thể đang dâng hiến vật quý đến bên cạnh miệng cô: “Cho em đây.”

Lê Nhược Vũ không nhận lấy mà nhìn anh ta một cách khó hiểu.

Anh ta đang thể hiện lòng tốt của bản thân, lần trước là vì giúp Lâm Minh, còn lần này là vì cái gì đây?

Hà Duy Hùng vừa rút tay lại vừa lầm bà lầm bầm mà nói: “Một quả táo lớn như vậy cũng không dễ ăn nhỉ.”

Tìm một cái đĩa, anh ta cắt quả táo thành từng miếng rồi lại cắm mấy cây tăm vào. Bây giờ mới cưỡng ép nhét vào trong tay cô: “Trái cây mà cậu đây tự mình chọn, tự mình gọt vỏ, em ăn thử một miếng coi sao?”

Đôi mắt anh ta sáng rực và trong veo, cứ hệt như một đứa trẻ.

Lê Nhược Vũ vốn không muốn ăn, nhưng vẫn lấy một miếng cho vào miệng ăn.

“Có phải là ăn rất ngon không, có mùi vị giống như cảm động lòng người không?”

Tuy rằng không được đáp lời nhưng Hà Duy Hùng vẫn rất vui vẻ, cười tủm tỉm nhìn cô ăn táo.

Ánh mắt anh ta nhìn cô rất chăm chú, chăm chú đến mức có chút đáng sợ. Trong lòng Lê Nhược Vũ cảm thấy hoảng sợ, cầm dĩa trái cây lên rồi để sang một bên: “Hà Duy Hùng, hôm nay anh tới đây rốt cuộc là có chuyện gì sao?”

“Không có việc thì tôi không thể tới đây hả?” Hà Duy Hùng khẽ nhún vai: “Tôi đến thăm người bệnh đó nha.”



Cô nhướng mày, câu trả lời của anh ta đúng là không chê vào đâu được. Nhưng mà… vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp cho lắm.

Tiếng di động của Hà Duy Hùng vang lên, anh ta nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp tắt máy.

Lê Nhược Vũ nói: “Thăm bệnh cũng thăm xong, bây giờ có thể đi được rồi chứ?

Có vẻ như anh còn có việc quan trọng hơn phải làm.”

“Tôi mới vừa tới mà em đã đuổi tôi đi rồi. Bây giờ muốn làm người tốt thật là khó nhỉ.”

Dáng vẻ và động tác của anh ta một chút cũng không giống như là đang che giấu chuyện gì đó. Chẳng lẽ Hà Duy Hùng thật sự là đến thăm cô?

Hà Duy Hùng ở lại phòng bệnh chăm sóc cô suốt một tiếng đồng hồ, cũng không có ý định rời đi. Mặc kệ cô thờ ơ như thế nào với anh, anh ta cũng có thể tự tận hưởng niềm vui của chính mình. Lúc này, Lê Nhược Vũ mới nhận ra một phẩm chất đặc biệt của Hà Duy Hùng, đó chính là mặt dày.

“Lâ Nhược Vũ, em thích loài hoa gì?

Ngày mai lúc tôi đến thăm em, sẽ mang cho em.”

Cô thuận miệng đáp lời: “Hoa cúc.”

“Hoa cúc tượng trưng cho điều xấu, đổi loài khác đi.”

“Thôi được rồi, đến lúc đó để tự tôi chọn.” Hà Duy Hùng giống như là đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, hỏi cô: “Điện thoại của em đâu?”

/984

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status