Nhìn thấy hành động này, Hách Liên Tuyệt thật chán ghét, bất quá một người phụ nữ có thể dùng tiền để điều khiển thì tốt rồi.
Ông dũi tay ra, A Cường phía sau đưa chi phiếu đến cho Trình Mộ Thanh.
"Ai, kẻ có tiền thật không giống nha, dùng chi phiếu để đưa" -Trình Mộ Thanh châm chọc, lúc này, cô mở túi xách ra, đem một khối tiền xu sau đó “kẻng” một tiếng đổ lên trước mặt Hách Liên Hùng, hai tay chống cằm - " Tôi cho ông năm trăm vạn thêm một khối tiền nữa,để cho đứa con của ông từ nay về sau đừng phiền tôi nữa".
"Cô--"- Hách Liên hùng hoàn toàn không nghĩ cô sẽ làm vậy
Trình Mộ Thanh cười, cầm lấy túi xách - " Nếu không có việc tôi đi trước, không phụng bồi" -Nói xong mang giày cao gót ba tấc liền đi ra ngoài.
Hách Liên Hùng ngồi chỗ cũ, hai tay cầm quải trượng, nắm chặt ! Không biết suy xét..
"A Cường" -Hách Liên Hùng hô to một tiếng ..
**********
"Vô liêm sĩ, ai cho anh làm như vậy?" - Hách Liên Hùng quát to nhìn Hách Liên Tuyệt
Hách Liên Tuyệt vẫn như cũ, tựa hồi mắng cũng không sao -" Con nói rồi, sẽ không chấp nhận sự an bài của ba nữa" -Hách Liên Tuyệt khẳng định
"A? Phải không? Vậy muốn cùng người đàn bà kia một chỗ? Cho rằng tiền trảm hậu tấu thì ta sẽ đáp ứng sao? Nói cho anh biết, dù muốn cũng không thể" -Hách Liên Hùng quát to, nguyên bản ông nghĩ rằng một ngày Hách Liên Tuyệt sẽ ở cùng Chu Lâm Na nhưng không ngờ ở trên TV lại là người khác nữa.
Tâm tư của người kia càng ngày càng lúc càng thâm trầm, cũng làm cho người khác mò không ra.
"Phải, cùng một chỗ với ai là chuyện của con, không phải ba nói có thể ba cưới cô ta, con không ngại có một kế mẫu trẻ đâu" -Hách Liên Tuyệt châm chọc.
"Vô liêm sĩ, nghịch tử" - Lời vừa nói xong, Hách Liên Hùng dùng quải trượng đánh tới.
Hách Liên Tuyệt đứng đó không né tránh, cố gắng chịu đòn lần này...Hách Liên Hùng nhìn anh, mặt cũng không có chuyển biến gì tốt.
Mắt nhướn lên, con ngươi tản ra u ám, Hách Liên Tuyệt như là ma vương đến từ địa ngục, làm cho người ta sợ
Ánh mắt quen thuộc này, làm cho Hách Liên Hùng không khỏi run rẩy ...
"Nói thì con đã nói rõ ràng rồi, mặc kệ ba làm thế nào" - Nói xong, Hách Liên Tuyệt xoay người rời đi.
Hách Liên Hùng Đứng ở đó, nhìn bóng dáng Hách Liên Tuyệt, càng ngày nó càng không biết khống chế, xem ra là thời điểm....
Ông dũi tay ra, A Cường phía sau đưa chi phiếu đến cho Trình Mộ Thanh.
"Ai, kẻ có tiền thật không giống nha, dùng chi phiếu để đưa" -Trình Mộ Thanh châm chọc, lúc này, cô mở túi xách ra, đem một khối tiền xu sau đó “kẻng” một tiếng đổ lên trước mặt Hách Liên Hùng, hai tay chống cằm - " Tôi cho ông năm trăm vạn thêm một khối tiền nữa,để cho đứa con của ông từ nay về sau đừng phiền tôi nữa".
"Cô--"- Hách Liên hùng hoàn toàn không nghĩ cô sẽ làm vậy
Trình Mộ Thanh cười, cầm lấy túi xách - " Nếu không có việc tôi đi trước, không phụng bồi" -Nói xong mang giày cao gót ba tấc liền đi ra ngoài.
Hách Liên Hùng ngồi chỗ cũ, hai tay cầm quải trượng, nắm chặt ! Không biết suy xét..
"A Cường" -Hách Liên Hùng hô to một tiếng ..
**********
"Vô liêm sĩ, ai cho anh làm như vậy?" - Hách Liên Hùng quát to nhìn Hách Liên Tuyệt
Hách Liên Tuyệt vẫn như cũ, tựa hồi mắng cũng không sao -" Con nói rồi, sẽ không chấp nhận sự an bài của ba nữa" -Hách Liên Tuyệt khẳng định
"A? Phải không? Vậy muốn cùng người đàn bà kia một chỗ? Cho rằng tiền trảm hậu tấu thì ta sẽ đáp ứng sao? Nói cho anh biết, dù muốn cũng không thể" -Hách Liên Hùng quát to, nguyên bản ông nghĩ rằng một ngày Hách Liên Tuyệt sẽ ở cùng Chu Lâm Na nhưng không ngờ ở trên TV lại là người khác nữa.
Tâm tư của người kia càng ngày càng lúc càng thâm trầm, cũng làm cho người khác mò không ra.
"Phải, cùng một chỗ với ai là chuyện của con, không phải ba nói có thể ba cưới cô ta, con không ngại có một kế mẫu trẻ đâu" -Hách Liên Tuyệt châm chọc.
"Vô liêm sĩ, nghịch tử" - Lời vừa nói xong, Hách Liên Hùng dùng quải trượng đánh tới.
Hách Liên Tuyệt đứng đó không né tránh, cố gắng chịu đòn lần này...Hách Liên Hùng nhìn anh, mặt cũng không có chuyển biến gì tốt.
Mắt nhướn lên, con ngươi tản ra u ám, Hách Liên Tuyệt như là ma vương đến từ địa ngục, làm cho người ta sợ
Ánh mắt quen thuộc này, làm cho Hách Liên Hùng không khỏi run rẩy ...
"Nói thì con đã nói rõ ràng rồi, mặc kệ ba làm thế nào" - Nói xong, Hách Liên Tuyệt xoay người rời đi.
Hách Liên Hùng Đứng ở đó, nhìn bóng dáng Hách Liên Tuyệt, càng ngày nó càng không biết khống chế, xem ra là thời điểm....
/108
|