Ngày hôm sau, bệnh viện náo nhiệt, nữ minh tinh Chu Lâm Na đi vào bệnh viện thăm bệnh, mọi người đều nháo nhào ngoài phòng bệnh của Trình Mộ Thanh, nhưng may mắn khi Chu Lâm Na đi vào có bảo vệ nên đã chặn bọn họ ngoài cửa.
Chu Lâm Na cầm lẵng hoa tươi, sự xuất hiện của Chu Lâm Na làm cho Trình Mộ Thanh có chút ngoài ý muốn.
"Trình Tiểu Thư, thật xin lỗi, ngày đó nếu không phải cô thay thế tôi lên sân khấu đã không gặp chuyện như thế này ... Thật có lỗi với cô quá" - Chu Lâm Na nói xong, nếu như buổi tối hôm đó không để ý đến sắc mặt của Chu Lâm Na thì chắc Trình Mộ Thanh đã bị cảm động rồi, quả thực không hỗ danh là diễn viên.
Nhưng Trình Mộ Thanh vẫn hào phóng nở nụ cười ngồi trên giường liếc nhìn Chu Lâm Na - " Chu TIểu thư đừng quá khách khí, chỉ cần về sau cô đừng làm cho cục diện rối rắm, tôn trọng công việc của cô là tốt rồi".
Trong nháy mắt, Chu Lâm Na xấu hổ vài phần - " Trình Tiểu Thư, tôi chỉ hy vọng cô đừng trách Tuyệt, anh ấy cũng là vì lo lắng cho sự an toàn của tôi, tất cả viện phí chữa trị của cô tôi sẽ chịu trách nhiệm".
Cái lời nói này sao Trình Mộ Thanh nghe có chút không tự nhiên vậy? Cô xoay người, nhìn Chu Lâm Na -" Ý của cô là anh ấy vì sự an toàn của cô nên mới đem tôi ra làm người chết thay sao?"
Chu Lâm Na nở nụ cười -" Thật ra mà nói, Tuyệt làm như vậy là anh ấy không đúng nhưng tôi cũng không thể trách anh ấy, cũng tại anh ấy quá lo lắng cho tôi mà thôi, cô biết đó, chúng tôi đã yêu nhau năm năm rồi..."- Chu Lâm Na nói, sắc mặt không có chút gì gọi là giải thích
"Đúng vậy, năm năm, nhưng không phải là tôi nghe Tuyệt nói tình cảm của hai người đã sớm thay đổi rồi sao? Năm năm, cùng cô một chỗ lâu như vậy, quả thật rất ngán à nha..." -Trình Mộ Thanh biểu tình hời hợt, chính là trong lòng cũng bắn ra.
Nghe được Trình Mộ Thanh nói vậy, sắc mặt Chu Lâm Na liền thay đổi nắm chặt hai tay -" Cô nói cái gì?"
"Còn muốn tôi nói lại một lần nữa cho cô nghe sao?" -Trình Mộ Thanh chớp chớp con mắt hỏi
"Tuyệt nói cái gì với cô? Điều đó không có khả năng, sẽ không có khả năng" -Chu Lâm Na vội vàng phủ nhận - " Cô đừng chia rẽ tình cảm của chúng tôi" Chu Lâm Na cảnh cáo.
Trình Mộ Thanh nhún nhún vai -" Không tin thì thôi ! bất quá cô cũng có thể đi hỏi anh ấy".
Chu Lâm Na nhìn Mộ Thanh, ánh mắt nảy sinh sự ác độc, lần đầu tiên Chu Lâm Na có cảm giác sợ hãi, người phụ nữ này dám uy hiếp cô sao? Nhất định phải diệt trừ .. Sau đó Chu Lâm Na liền rời khỏi, rất nhiều người nháo tới nhưng cô che mắt kính nhanh chóng biến mất.
Nhìn thấy bóng dáng của Chu Lâm Na bỏ đi xong, Trình Mộ Thanh xuống giường thu dọn đồ đạt về nhà.
Chu Lâm Na cầm lẵng hoa tươi, sự xuất hiện của Chu Lâm Na làm cho Trình Mộ Thanh có chút ngoài ý muốn.
"Trình Tiểu Thư, thật xin lỗi, ngày đó nếu không phải cô thay thế tôi lên sân khấu đã không gặp chuyện như thế này ... Thật có lỗi với cô quá" - Chu Lâm Na nói xong, nếu như buổi tối hôm đó không để ý đến sắc mặt của Chu Lâm Na thì chắc Trình Mộ Thanh đã bị cảm động rồi, quả thực không hỗ danh là diễn viên.
Nhưng Trình Mộ Thanh vẫn hào phóng nở nụ cười ngồi trên giường liếc nhìn Chu Lâm Na - " Chu TIểu thư đừng quá khách khí, chỉ cần về sau cô đừng làm cho cục diện rối rắm, tôn trọng công việc của cô là tốt rồi".
Trong nháy mắt, Chu Lâm Na xấu hổ vài phần - " Trình Tiểu Thư, tôi chỉ hy vọng cô đừng trách Tuyệt, anh ấy cũng là vì lo lắng cho sự an toàn của tôi, tất cả viện phí chữa trị của cô tôi sẽ chịu trách nhiệm".
Cái lời nói này sao Trình Mộ Thanh nghe có chút không tự nhiên vậy? Cô xoay người, nhìn Chu Lâm Na -" Ý của cô là anh ấy vì sự an toàn của cô nên mới đem tôi ra làm người chết thay sao?"
Chu Lâm Na nở nụ cười -" Thật ra mà nói, Tuyệt làm như vậy là anh ấy không đúng nhưng tôi cũng không thể trách anh ấy, cũng tại anh ấy quá lo lắng cho tôi mà thôi, cô biết đó, chúng tôi đã yêu nhau năm năm rồi..."- Chu Lâm Na nói, sắc mặt không có chút gì gọi là giải thích
"Đúng vậy, năm năm, nhưng không phải là tôi nghe Tuyệt nói tình cảm của hai người đã sớm thay đổi rồi sao? Năm năm, cùng cô một chỗ lâu như vậy, quả thật rất ngán à nha..." -Trình Mộ Thanh biểu tình hời hợt, chính là trong lòng cũng bắn ra.
Nghe được Trình Mộ Thanh nói vậy, sắc mặt Chu Lâm Na liền thay đổi nắm chặt hai tay -" Cô nói cái gì?"
"Còn muốn tôi nói lại một lần nữa cho cô nghe sao?" -Trình Mộ Thanh chớp chớp con mắt hỏi
"Tuyệt nói cái gì với cô? Điều đó không có khả năng, sẽ không có khả năng" -Chu Lâm Na vội vàng phủ nhận - " Cô đừng chia rẽ tình cảm của chúng tôi" Chu Lâm Na cảnh cáo.
Trình Mộ Thanh nhún nhún vai -" Không tin thì thôi ! bất quá cô cũng có thể đi hỏi anh ấy".
Chu Lâm Na nhìn Mộ Thanh, ánh mắt nảy sinh sự ác độc, lần đầu tiên Chu Lâm Na có cảm giác sợ hãi, người phụ nữ này dám uy hiếp cô sao? Nhất định phải diệt trừ .. Sau đó Chu Lâm Na liền rời khỏi, rất nhiều người nháo tới nhưng cô che mắt kính nhanh chóng biến mất.
Nhìn thấy bóng dáng của Chu Lâm Na bỏ đi xong, Trình Mộ Thanh xuống giường thu dọn đồ đạt về nhà.
/108
|