"Cô lên sân khấu đi".
Trình Mộ Thanh chớp mắt nhìn anh - " Anh đừng giỡn chứ".
"Tôi nói thật, hiện tại cô hãy lên đi" - Hách Liên Tuyệt nói, con ngươi lộ vẻ khẳng định
Trình Mộ Thanh hất anh ra - " Quần áo tôi đều dựa theo cô ấy mà thiết kế ".
"Cô là nhà thiết kế, chuyện này cô tự biết điều chỉnh, tóm lại cô nhất định phải lên sân khấu, cô còn 3phút chuẩn bị" - Hách Liên Tuyệt nói
Chu Lâm Na đứng ở nơi đó, quả thật không tin vào lỗ tai của mình, Hách Liên Tuyệt như thế nào lại cho Trình Mộ Thanh lên sân khấu? Chu Lâm Na cũng không biết nên nói gì cho tốt ..
Nghe được âm thanh, Chu Lâm Na quay đầu lại, bất khả tư nghị nhìn Trình Mộ Thanh, nhìn mà xem, cô ấy ….?
Hách Liên Tuyệt cũng nhìn Trình Mộ Thanh, con ngươi hẹp dài nheo lại, khóe miệng chậm rãi nhếch lên, nhín thấy phản ứng của Hách Liên Tuyệt, Chu Lâm Na gắt gao nắm chặt quần áo, tựa hồ như muốn phun ra hỏa .
Ba phút sau
Buổi diễn trang sức bắt đầu, Trình Mộ Thanh mặt một chiếc váy ngắn màu bạch bó sát người, lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn, trên vai là một sợi dây chuyền viền hoa màu trắng sáng chói, tay đeo một cái nhẫn tinh xảo tạo hình độc đáo, diện mạo của cô thật thanh thuần cho dù có trang điểm cũng không che dấu được sự thanh thuần đó, bề ngoài của cô phối hợp với chiếc nhẫn tựa như một mùa xuân đang tìm kiếm tình yêu vậy, cô thu hút rất nhiều ánh mắt của mọi người.
Hách Liên Tuyệt đứng phía dưới, nhìn cô trên sân khấu, anh cười, cô giống như là trời sinh ra định cho làm người mẫu vậy, chói mắt, năm năm trước, và năm năm sau vẫn mĩ ngọc như vậy.
Sân khấu chữ T chỉ còn lại Trình Mộ Thanh, đảo qua một vòng, Trình Mộ Thanh cảm thấy choáng,bởi vì bên dưới quá ồn ào, ngọn đèn chói mắt nhưng căn bản không ai phát hiện ra.
Hách Liên Tuyệt đứng đó không xa mày nhíu chặt, lúc này, "ình" một tiếng Trình Mộ Thanh ngã xuống, hôn mê bất tỉnh trên mặt đất, tất cả mọi người thấy vậy nháo nhào lên, Hách Liên Tuyệt cũng thay đổi sắc mặt, nhanh chóng chạy lên sân khấu
Trình Mộ Thanh chớp mắt nhìn anh - " Anh đừng giỡn chứ".
"Tôi nói thật, hiện tại cô hãy lên đi" - Hách Liên Tuyệt nói, con ngươi lộ vẻ khẳng định
Trình Mộ Thanh hất anh ra - " Quần áo tôi đều dựa theo cô ấy mà thiết kế ".
"Cô là nhà thiết kế, chuyện này cô tự biết điều chỉnh, tóm lại cô nhất định phải lên sân khấu, cô còn 3phút chuẩn bị" - Hách Liên Tuyệt nói
Chu Lâm Na đứng ở nơi đó, quả thật không tin vào lỗ tai của mình, Hách Liên Tuyệt như thế nào lại cho Trình Mộ Thanh lên sân khấu? Chu Lâm Na cũng không biết nên nói gì cho tốt ..
Nghe được âm thanh, Chu Lâm Na quay đầu lại, bất khả tư nghị nhìn Trình Mộ Thanh, nhìn mà xem, cô ấy ….?
Hách Liên Tuyệt cũng nhìn Trình Mộ Thanh, con ngươi hẹp dài nheo lại, khóe miệng chậm rãi nhếch lên, nhín thấy phản ứng của Hách Liên Tuyệt, Chu Lâm Na gắt gao nắm chặt quần áo, tựa hồ như muốn phun ra hỏa .
Ba phút sau
Buổi diễn trang sức bắt đầu, Trình Mộ Thanh mặt một chiếc váy ngắn màu bạch bó sát người, lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn, trên vai là một sợi dây chuyền viền hoa màu trắng sáng chói, tay đeo một cái nhẫn tinh xảo tạo hình độc đáo, diện mạo của cô thật thanh thuần cho dù có trang điểm cũng không che dấu được sự thanh thuần đó, bề ngoài của cô phối hợp với chiếc nhẫn tựa như một mùa xuân đang tìm kiếm tình yêu vậy, cô thu hút rất nhiều ánh mắt của mọi người.
Hách Liên Tuyệt đứng phía dưới, nhìn cô trên sân khấu, anh cười, cô giống như là trời sinh ra định cho làm người mẫu vậy, chói mắt, năm năm trước, và năm năm sau vẫn mĩ ngọc như vậy.
Sân khấu chữ T chỉ còn lại Trình Mộ Thanh, đảo qua một vòng, Trình Mộ Thanh cảm thấy choáng,bởi vì bên dưới quá ồn ào, ngọn đèn chói mắt nhưng căn bản không ai phát hiện ra.
Hách Liên Tuyệt đứng đó không xa mày nhíu chặt, lúc này, "ình" một tiếng Trình Mộ Thanh ngã xuống, hôn mê bất tỉnh trên mặt đất, tất cả mọi người thấy vậy nháo nhào lên, Hách Liên Tuyệt cũng thay đổi sắc mặt, nhanh chóng chạy lên sân khấu
/108
|