Chương 501: Bữa cơm đoàn viên.
Editor: May
Trong một nhóm đàn ông kiểu áo Tôn Trung Sơn, cô liếc mắt một cái liền thấy được thân ảnh Phong Thánh, cách đến thật đúng là xa.
Cách dòng người đông đảo chen chúc xô đẩy, Phong Thánh giống như nhận thấy được tầm mắt như có như không của Lạc Ương Ương, thuận thế nhìn sang.
Lạc Ương Ương còn chưa có thu hồi tầm mắt, trong phút chốc, một đôi mắt lạnh lùng, một đôi mắt thanh triệt, liền như vậy cách không đụng phải.
Bởi vì đối diện bất thình lình, người chung quanh giống như đều không tồn tại, trong mắt Lạc Ương Ương chỉ thấy mặt tuấn lãnh trầm kia của Phong Thánh.
Trong bầu không khí tiếng cười nói quanh mình, tình tố vi diệu hư vô mờ mịt lan tràn ở trong mắt hai người, trong lúc không tiếng động đối diện, hai người nhìn nhau cười.
Miễn cho bị người phát hiện, Phong Thánh rất nhanh liền thu hồi tầm mắt.
Hai người đối diện, trước sau không vượt quá ba giây.
Nhưng mà chỉ ở trong ba giây ngắn ngủi này, lại bị Phong Diệc Hàm vẫn luôn lưu ý Phong Thánh phát hiện.
Cô ta hơi ló đầu ra, ánh mắt ác độc nhìn Lạc Ương Ương cùng hàng, hận ý nồng đậm càng sinh căn ở trong lòng.
Nếu cô muốn tiếp cận anh hai, Lạc Ương Ương tuyệt đối là tòa núi cao đầu tiên! Bạn muốn đọc full liên hệ : [email protected]
Một ngày nào đó, cô muốn đạp Lạc Ương Ương dưới lòng bàn chân!
Lạc Ương Ương thất thần, không chú ý tới ánh mắt bất thiện của Phong Diệc Hàm.
Quản gia trung niên ở phía trước chụp ảnh cho mọi người, ảnh gia đình này, cô chụp đến rất ít hứng thú.
Cô không phải họ Phong, bốn hàng người nhà họ Phong tụ ở chỗ này, cô nhận thức chưa đến một phần mười, đối với bọn họ, cô thật sự không có cảm giác người nhà.
Khi ăn bữa cơm đoàn viên, Lạc Ương Ương bị bàn tròn thật lớn kinh ngạc vài giây.
Mấy chục người vây quanh ngồi một chỗ, bữa cơm đoàn viên này ăn đến đủ đoàn viên.
Khiến Lạc Ương Ương may mắn chính là, người cả gia đình ngồi vây quanh ở bên nhau, cảm giác tồn tại người xa lạ như cô, rơi xuống thật lớn.
Trong không khí dùng cơm náo nhiệt tường hoa, không ai quá lưu ý đến cô, bữa cơm đoàn viên này, cô ăn đến còn tính như nhẹ nhàng.
/4495
|