Chương 15: Thi múa
Quán bar Dạ Sắc là một trong những quán bar có vẻ xa hoa bậc nhất thành phố Hạ Xuyên, nơi này bán rượu trích phần trăm tương đối khả quan, nếu ăn may thì cả đêm kiếm được tới mấy ngàn cũng không thành vấn đề.
Nhưng Ninh Sơ vừa tới, đã không được vào phòng bao xa hoa nhất quán bar.
Buổi chiều bác sĩ có báo với cô, nhà họ Ninh dừng cung cấp tất cả phí điều trị cho Tiểu Tuyết, trong vòng 3 ngày, cô tất phải nộp phí, nếu không Tiểu Tuyết sẽ bị đuổi ra khỏi bệnh viện.
Ra khỏi toilet, Ninh Sơ đi đến đại sảnh quán bar.
Tiếng nhạc đinh tai nhức óc, trong sân nhảy đủ loại bóng tròn lập lòe màu sắc không ngừng xoay tròn, nam nữ trẻ tuổi điên cuồng lắc lư.
Trên sân khấu, mấy người phụ nữ mặc đồ lộ da thịt đang ưỡn ẹo múa cột.
Quản lý kéo Ninh Sơ sang bên, "Cô biết múa cột không?"
Quản lý là người phụ nữ gần ba mươi tuổi, trên mặt trang điểm rất đậm, Ninh Sơ thấy không rõ vẻ mặt thật sự của chị ta, mỉm cười, gật đầu, "Có biết!"
"Lát nữa nơi này tiến hành một trận thi múa, thắng trận, sẽ nhận được chi phiếu 50 vạn."
Nghe đến 50 vạn, Ninh Sơ bỗng thấy hồi hộp.
Trên người cô đừng nói là 50 vạn, đến 5 vạn cũng không có, cho nên, 50 vạn, rất có sức hấp dẫn với cô.
Ninh Sơ bình tĩnh, quản lý nhìn không ra cô đang nghĩ gì, liếc mắt nhìn sân khấu, sắc mặt quản lý âm trầm nói, "Nếu như cô có thể thắng ả đĩ điếm Liễu Thuần Nhi kia, sau này tôi sẽ cho cô vào phòng bao tiếp rượu!"
Liễu Thuần Nhi?
Nghe đến cái tên này, trong mắt hạnh xinh đẹp của Ninh Sơ, hiện lên vẻ phức tạp.
Năm đó khi còn chưa xảy ra chuyện kia, cô và Liễu Thuần Nhi là bạn thân tốt nhất, hai người cùng ăn cùng ngủ, cùng đi vệ sinh.
Về sau - -
Ninh Sơ cười trào phúng, cô nhìn quản lý còn đang chờ mình trả lời, "Liễu Thuần Nhi đắc tội chị hả ?"
Quản lý nghiến răng nghiến lợi, "Hồ ly tinh không biết xấu hổ quyến rũ chồng chưa cưới của tôi, câu được rồi thì đá, hiện tại đang nhắm vào cậu cả nhà họ Ninh- Ninh Trạch Hiên rồi."
Ồ..., thì ra là như vậy.
Liễu Thuần Nhi thật đúng là chó không đổi được tính ăn c**.
"Ninh Sơ, rốt cuộc cô có thi múa với Liễu Thuần Nhi không?" Quản lý rất tinh mắt, chị ta liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, Ninh Sơ là có bản lĩnh vũ đạo, lại thêm cô còn đẹp hơn cả Liễu Thuần Nhi không biết bao nhiêu lần, chỉ cần cô lên đài, nhất định có thể đấu thắng Liễu Thuần Nhi.
Ninh Sơ không hề muốn thi múa với Liễu Thuần Nhi, cái cô nhìn trúng là 50 vạn tiền thưởng.
"Được thôi!"
Quản lý dẫn Ninh Sơ phòng hóa trang sau hậu trường, chọn cho cô mấy bộ đồ hở hang: “Cô mặc những thứ này lên đài, nhất định sẽ khiến người dưới đài phụt máu mũi, thi múa xong, đám cậu ấm kia đều sẽ cho cô một phiếu."
Ninh Sơ ôm lấy thứ vải mỏng tanh quản lý đưa cho, loại đồ này mặc lên người cũng khó che nổi ba điểm quan trọng.
Tục không chịu nổi!
Đám cậu ấm kia có dạng phụ nữ nào mà chưa từng chơi đùa, ăn mặc quá lộ liễu, ngược lại sẽ khiến bọn họ cảm thấy thấp kém.
Ninh Sơ chọn một chiếc sơ mi trên giá, cùng một chiếc quần cao bồi ngắn màu xanh lam.
Quản lý thấy vậy, vội vàng ngăn cản, "Cô mặc thứ này, làm sao khiến người dưới sân khấu nhiệt huyết sôi trào được, cô mà không nghe tôi thì nhất định sẽ thua chắc luôn."
Ninh Sơ nhướng mày, môi đỏ mọng nhếch lên, gương mặt tinh xảo trắng nõn, phong tình mê người nói không nên lời.
Quản lý nhìn người phụ nữ không cần cố sức nhưng mỗi cử chỉ đều toát ra vẻ xinh đẹp quyến rũ, trái tim của chị ta lỡ vài nhịp, "Cô thật sự... Có thể chứ?"
Ninh Sơ trừng quản lý, ánh mắt mang theo sự mê ly, tim quản lý lại đạp nhanh hơn, chị ta đẩy Ninh Sơ một cái, "Tiểu yêu tinh nhà cô, may mà bà đây không phải les!"
/1384
|