Tổng Tài Cường Sủng: Bà Xã Thật Ngọt Ngào
Chương 12: Tổng giám đốc Dung nói không biết cô Ninh
/1384
|
Chương 12: Tổng giám đốc Dung nói không biết cô Ninh
Ninh Sơ mặc quần đỏ, đứng ở dưới lầu tòa nhà kiến trúc tập đoàn Dung thị của thành phố Hạ Xuyên.
Tòa cao ốc cao chọc trời, to lớn, khí phách nghiêm nghị.
Ninh Sơ giẫm giày cao gót, môi đỏ mọng nhếch lên, bước vào đại sảnh.
Nhưng xuất sư bất lợi, cô còn chưa tới thang máy, đã bị em gái lễ tân ngăn cản.
"Thưa cô, xin hỏi cô tìm ai?"
Ninh Sơ tháo kính mắt xuống, cười duyên, "Tôi tìm anh Dung."
"Anh Dung? Là tổng giám đốc Dung của chúng tôi sao?" Mỗi người phụ nữ tới tìm tổng giám đốc Dung, đều không dám kêu anh Dung, chẳng lẽ vị trước mắt giống yêu tinh này lại có quen biết với tổng giám đốc Dung quen biết?
Em gái lễ tân không dám thất lễ, "Cô có hẹn trước không?"
Ninh Sơ quấn lọn tóc dài, mặt mày tinh xảo như họa, "Tổng giám đốc Dung nhà cô đêm đó cắn miệng tôi, đến giờ còn chưa khỏi đâu?" Ghé sát mặt trưng ra đôi môi đỏ tới trước người em gái lễ tân: "Nhìn thấy không, còn để lại vết sẹo đó!"
Em gái lễ tân chưa bao giờ thấy qua người phụ nữ xinh đẹp lại lớn gan như vậy, cùng là con gái, cô nàng cũng bị Ninh Sơ hút mắt, khiến cho mặt đỏ tai hồng.
"Tôi gọi điện thoại cho trợ lý Vệ, nếu tổng giám đốc Dung đồng ý cho cô lên thì cô mới có thể đi lên."
Ninh Sơ cong môi, "Được thôi, cô bảo vị trợ lý kia chuyển lời đến tổng giám đốc Dung, có cô Ninh đến tìm anh ta đòi tiền thuốc men, lần trước anh ta cắn người ta quá nặng, ngoài miệng đến nay còn giữ sẹo đó!"
Em gái lễ tân vừa gọi điện thoại, vừa thấy khó mà tin nổi. Tổng giám đốc Dung trông có vẻ là nam thần hệ cấm dục đó, bình thường cũng không thấy anh cười với bất cứ nữ nhân viên nào, làm sao lại có một mặt như thế, quá thần kỳ!
Một phút sau.
Em gái lễ tân nói với Ninh Sơ, "Trợ lý Vệ bảo tôi chuyển lời đến cô, tổng giám đốc Dung không biết vị nào là cô Ninh ạ."
Ninh Sơ, "..." Dung Cẩn Ngôn đáng chết, anh còn có thể quá đáng thêm chút không?
Có tiền thì giỏi lắm à!
Phong sát không cho cô tìm việc làm, lại còn giả vờ như không biết cô!
Xì, lần trước cô thật đúng là bị chó cắn rồi !
"Cô Ninh, có phải cô tìm lầm người rồi không, tổng giám đốc Dung nhà chúng tôi chắc không phải người cắn miệng cô đâu?"
Ninh Sơ chống khuỷu tay trước quầy lễ tân, cười hỏi, "Vì sao vậy? Chẳng lẽ tôi không có mị lực đó sao?"
"Không, không phải, là tổng giám đốc Dung nhà chúng tôi bình thường không quá thích phụ nữ, tôi vào công ty lâu như vậy, đều không thấy anh ấy cười với phụ nữ bao giờ."
"Ừm." Ninh Sơ trừng mắt, "Chẳng lẽ anh ta thật sự là gay sao?"
Lễ tân nhìn xung quanh một vòng, thấy không có ai thì nhỏ giọng nói với Ninh Sơ, "Dù sao tôi thấy trai đẹp đến tìm tổng giám đốc Dung cũng nhiều ngang với phụ nữ đó."
Ninh Sơ mím môi đỏ mọng, rơi vào im lặng.
Dung Cẩn Ngôn nói lời nhục nhã cô, rõ ràng rất thờ ơ với cô, chẳng lẽ nguyên nhân là tại vì vậy?
Thật ra người anh muốn làm là đàn ông?
Có điều định hướng tình dục của anh chẳng liên quan gì đến cô, cô lại không câu được anh.
"Cô Ninh, tôi thấy hay là cô vẫn đừng nên thích tổng giám đốc Dung nhà chúng tôi thì hơn, hôm nay tổng giám đốc nhà chúng tôi đã đuổi thẳng cổ một vị thư ký xinh đẹp có ý đồ muốn quyến rũ anh ấy ra khỏi công ty rồi."
Ninh Sơ quệt miệng, "Thật đúng là thiết diện vô tư, bất cận nhân tình mà!"
Không thấy được Dung Cẩn Ngôn, Ninh Sơ cũng không chịu đi.
Cô mới về nước, đã bị các xí nghiệp tại thành phố Hạ Xuyên phong sát, sau này cô lấy gì để sống?
Không tìm được Dung Cẩn Ngôn hỏi rõ, cô thề không bỏ qua.
Đợi mấy giờ liền, từ giữa trưa tới tận chạng vạng.
Em gái lễ tân cũng tan làm, thấy Ninh Sơ còn chưa rời đi, cô nàng có lòng tốt nhắc nhở, "Mấy ngày gần đây tổng giám đốc Dung đều tăng ca đến khuya."
Ninh Sơ mỉm cười với em gái lễ tân, "Không sao, anh ta về muộn bao nhiêu tôi chờ muộn bấy nhiêu, hiện tại thứ tôi có nhiều nhất chính là thời gian."
………..
/1384
|