Chương 2808
William bây giờ thế nào?”
“Ở trên lầu, cô đi xem một chút, có vẻ không tốt lắm.”
Kỷ Nguyệt Trâm vội vã lên lầu, nhìn thấy William đau ốm nằm trên giường.
Rõ ràng anh ta là đang sốt cao, nước da còn có chút đỏ ửng nhìn hơi kỳ lạ, lại còn hôn mê, trên trán không ngừng chảy ra mồ hôi.
Cô ta không kịp nghĩ nhiều, xông tới dùng nước ấm giúp anh ta lau trán.
Đến cửa phòng, David ngăn Kỷ Thiên Minh lại.
“Tôi là đàn ông, là bác sĩ, không phải y tá nên không cẩn thận như con gái †rong việc chăm sóc bệnh nhân, nên tôi đã gọi cho Kỷ Nguyệt Trâm. Anh cũng là đàn ông, không thích hợp lắm trong việc này, vào đó lại nhiễm bệnh, thật sự không tốt.”
Trong lòng David đang nghĩ, không nên để người phá đám này đi vào, để cho hai người bên trong có không gian riêng.
“Em gái tôi từ nhỏ đã được tôi chiều chuộng. Tôi đã luôn chăm sóc cô ấy, nên cô ấy làm sao biết cách chăm sóc cho người khác. Dù tôi là đàn ông nhưng tôi vần có thể chăm sóc người khác. Để tôi vào.”
Anh ta đẩy David ra, bước vào và kéo Kỷ Nguyệt Trâm sang một bên.
“Em giúp anh ta lau mồ hôi, nên nhẹ nhàng một chút, em vụng về như thế, có thể chạm vào vết thương.”
“Anh, anh thật sự quá lợi hại, anh mau chỉ em cách lau đi.”
“Quên đi, em làm sao làm tốt việc này được? Em ở nhà đều là do anh chăm sóc. Em tránh đi, anh thấy anh ta đổ đầy mồ hôi, anh sẽ giúp anh ta lau từ trên xuống dưới.”
“Ơ… anh, như vậy hình như không ổn lắm? Lau khắp người… có chút không hợp lý…’ Hai người đàn ông to lớn, hình ảnh này thật sự có hơi chấn động mạnh.
“Bố mẹ đã dạy, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp. Anh ta là bạn bè của em thì cũng là bạn bè của anh rồi, đúng không?”
“Anh à, sống cùng anh hơn hai mươi năm rồi, em không hề phát hiện ra anh tốt bụng và rộng lượng như vậy, vậy anh làm đi, em sẽ làm đồ ăn ngon cho mọi người.”
“Em không cần làm đồ ăn cho William đâu. Nói không chừng anh ta còn có thể hôn mê mất một ngày, vẫn chưa tỉnh lại, nấu chút cháo là được rồi.
Đừng làm quá nhiều, nếu không có ai ăn, chẳng phải rất đáng tiếc sao? “
“Anh, anh suy nghĩ thật là chu đáo.”
Đôi mắt Kỷ Nguyệt Trâm bắt đầu hiện lên những ngôi sao nhỏ ngưỡng mộ, cô ta tin vào lời anh ta nói, gật đầu như giã tỏi, lập tức đi xuống nhà bếp nấu bữa trưa.
David đứng ở cửa, không ngừng lau từng giọt mồ hôi chảy xuống, cảnh tượng bên trong phát triển thật quá sức tưởng tượng.
Anh ta hơi lo lắng khi thấy Kỷ Thiên Minh thực sự định cởi quần áo cho William.
“Hay là… anh để làm, tôi là bác sĩ…’ “Không phải anh vừa mới nói sao?
Về phương diện này, không phải thế mạnh của anh. Đúng lúc, đấy lại là điểm mạnh của tôi.”
Khóe miệng anh ta giương lên một đường cong kỳ lạ, định nhấc chăn bông lên và bắt đầu cởi quần áo của William.
Đúng lúc này, người đàn ông lễ ra phải hôn mê bất ngờ mở mắt, nắm chặt †ay anh ta.
Bốn mắt nhìn nhau, trong không khí nồng nặc mùi khói thuốc súng, chạm vào là có thể nổ bất cứ lúc nào.
William bây giờ thế nào?”
“Ở trên lầu, cô đi xem một chút, có vẻ không tốt lắm.”
Kỷ Nguyệt Trâm vội vã lên lầu, nhìn thấy William đau ốm nằm trên giường.
Rõ ràng anh ta là đang sốt cao, nước da còn có chút đỏ ửng nhìn hơi kỳ lạ, lại còn hôn mê, trên trán không ngừng chảy ra mồ hôi.
Cô ta không kịp nghĩ nhiều, xông tới dùng nước ấm giúp anh ta lau trán.
Đến cửa phòng, David ngăn Kỷ Thiên Minh lại.
“Tôi là đàn ông, là bác sĩ, không phải y tá nên không cẩn thận như con gái †rong việc chăm sóc bệnh nhân, nên tôi đã gọi cho Kỷ Nguyệt Trâm. Anh cũng là đàn ông, không thích hợp lắm trong việc này, vào đó lại nhiễm bệnh, thật sự không tốt.”
Trong lòng David đang nghĩ, không nên để người phá đám này đi vào, để cho hai người bên trong có không gian riêng.
“Em gái tôi từ nhỏ đã được tôi chiều chuộng. Tôi đã luôn chăm sóc cô ấy, nên cô ấy làm sao biết cách chăm sóc cho người khác. Dù tôi là đàn ông nhưng tôi vần có thể chăm sóc người khác. Để tôi vào.”
Anh ta đẩy David ra, bước vào và kéo Kỷ Nguyệt Trâm sang một bên.
“Em giúp anh ta lau mồ hôi, nên nhẹ nhàng một chút, em vụng về như thế, có thể chạm vào vết thương.”
“Anh, anh thật sự quá lợi hại, anh mau chỉ em cách lau đi.”
“Quên đi, em làm sao làm tốt việc này được? Em ở nhà đều là do anh chăm sóc. Em tránh đi, anh thấy anh ta đổ đầy mồ hôi, anh sẽ giúp anh ta lau từ trên xuống dưới.”
“Ơ… anh, như vậy hình như không ổn lắm? Lau khắp người… có chút không hợp lý…’ Hai người đàn ông to lớn, hình ảnh này thật sự có hơi chấn động mạnh.
“Bố mẹ đã dạy, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp. Anh ta là bạn bè của em thì cũng là bạn bè của anh rồi, đúng không?”
“Anh à, sống cùng anh hơn hai mươi năm rồi, em không hề phát hiện ra anh tốt bụng và rộng lượng như vậy, vậy anh làm đi, em sẽ làm đồ ăn ngon cho mọi người.”
“Em không cần làm đồ ăn cho William đâu. Nói không chừng anh ta còn có thể hôn mê mất một ngày, vẫn chưa tỉnh lại, nấu chút cháo là được rồi.
Đừng làm quá nhiều, nếu không có ai ăn, chẳng phải rất đáng tiếc sao? “
“Anh, anh suy nghĩ thật là chu đáo.”
Đôi mắt Kỷ Nguyệt Trâm bắt đầu hiện lên những ngôi sao nhỏ ngưỡng mộ, cô ta tin vào lời anh ta nói, gật đầu như giã tỏi, lập tức đi xuống nhà bếp nấu bữa trưa.
David đứng ở cửa, không ngừng lau từng giọt mồ hôi chảy xuống, cảnh tượng bên trong phát triển thật quá sức tưởng tượng.
Anh ta hơi lo lắng khi thấy Kỷ Thiên Minh thực sự định cởi quần áo cho William.
“Hay là… anh để làm, tôi là bác sĩ…’ “Không phải anh vừa mới nói sao?
Về phương diện này, không phải thế mạnh của anh. Đúng lúc, đấy lại là điểm mạnh của tôi.”
Khóe miệng anh ta giương lên một đường cong kỳ lạ, định nhấc chăn bông lên và bắt đầu cởi quần áo của William.
Đúng lúc này, người đàn ông lễ ra phải hôn mê bất ngờ mở mắt, nắm chặt †ay anh ta.
Bốn mắt nhìn nhau, trong không khí nồng nặc mùi khói thuốc súng, chạm vào là có thể nổ bất cứ lúc nào.
/2750
|