Chương 2786
Không hiểu vì sao, khi cô ta trả lời câu này, khuôn mặt lại không kiềm chế được đỏ bừng lên.
“Tôi đâu có cần dựa vào tiền.”
“Vậy thì anh dựa vào cái gì?” Cô ta tò mò hỏi.
“Vẻ đẹp tự nhiên”
Kỷ Nguyệt Trâm cứng họng một lúc, đây là đang ra vẻ sao?
Anh ta chưa từng nghe bao giờ sao?
Chớ ra vẻ, nếu ra vẻ sẽ bị sét đánh.
William giúp cô ta xách va li, đeo cái balo, trên tay còn xách một cái túi lớn đựng đầy đủ các loại đồ ăn nhẹ để ăn trên máy bay.
Phụ nữ, quả nhiên là rất muốn được chiều chuộng.
Hai người đến sân bay, cô ta tranh thủ thời gian đến phòng vệ sinh một chút, còn chưa kịp vào thì đã bị chặn ở cửa phòng vệ sinh, hỏi số điện thoại của cô †a.
Kỷ Nguyệt Trâm hơi xấu hổ, cô ta lớn lên xinh đẹp, bộ dạng ngoan ngoãn, thướt tha làm cho người ta thích.
Mỗi khi cô ta đi tập nhảy để giữ dáng, sẽ có một nhóm lớn các dì kéo tay cô ta rồi muốn giới thiệu cháu trai với cô ta.
Dù biết mình là Thiên Sát Cô Tỉnh, nhưng cô ta cũng sẵn sàng quăng lưới, lỡ gặp phải người có mệnh cứng rắn nhất thì sao? Cô ta không từ chối, nhanh chóng đưa mã QR Zalo của mình.
Đối phương còn đang định quét, bất ngờ có một bóng người chạy tới tách hai người đàn ông kia ra, sau đó câu lấy vòng eo xinh xắn của cô †a.
“Xin lỗi, dây là phụ nữ đã có gia đình.”
Anh ta lạnh lùng nói.
Hai người đàn ông sững sờ: “Có nhầm không vậy, có chồng rồi mà vẫn cho Zalo? Thật sự mất hứng.”
Sau đó họ quay lưng bỏ đi.
“Anh làm sao vậy? Hoa đào của tôi Am mà.
“Cái loại hoa đào kém cỏi này cũng cần sao?”
“Sao anh biết là kém cỏi? Nếu tốt thì sao?” Cô ta tức giận nói.
Sao lại cảm thấy giống hệt khi ra ngoài với Kỷ Thiên Minh thế nhỉ. Chỉ cần thấy có ai muốn làm quen với cô ta thì anh ta sẽ giả làm bạn trai để chặn con đường đào hoa của cô ta.
Còn nói cô ta bụng đói ăn quàng, ai cũng cho cơ hội.
Cô ta cũng rất lo lắng chứ. Dù sao cũng đã gần hai mươi tư rồi nếu còn không tìm được ai thì chắc chắn sẽ còn sót lại mình cô ta.
Con gái ở tuổi này nếu không tìm được người yêu, sẽ bị lên án.
“Tôi thấy không có người nào là tốt cả. Hãy ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi đi, không được nhìn lũ chó mèo đó.”
Anh ta nói bằng giọng ra lệnh.
Không hiểu sao vừa rồi khi nhìn thấy hai người đàn ông đi về phía cô ta mỉm cười đắc ý như vậy anh ta lại vô cùng khó chịu.
Không hiểu vì sao, khi cô ta trả lời câu này, khuôn mặt lại không kiềm chế được đỏ bừng lên.
“Tôi đâu có cần dựa vào tiền.”
“Vậy thì anh dựa vào cái gì?” Cô ta tò mò hỏi.
“Vẻ đẹp tự nhiên”
Kỷ Nguyệt Trâm cứng họng một lúc, đây là đang ra vẻ sao?
Anh ta chưa từng nghe bao giờ sao?
Chớ ra vẻ, nếu ra vẻ sẽ bị sét đánh.
William giúp cô ta xách va li, đeo cái balo, trên tay còn xách một cái túi lớn đựng đầy đủ các loại đồ ăn nhẹ để ăn trên máy bay.
Phụ nữ, quả nhiên là rất muốn được chiều chuộng.
Hai người đến sân bay, cô ta tranh thủ thời gian đến phòng vệ sinh một chút, còn chưa kịp vào thì đã bị chặn ở cửa phòng vệ sinh, hỏi số điện thoại của cô †a.
Kỷ Nguyệt Trâm hơi xấu hổ, cô ta lớn lên xinh đẹp, bộ dạng ngoan ngoãn, thướt tha làm cho người ta thích.
Mỗi khi cô ta đi tập nhảy để giữ dáng, sẽ có một nhóm lớn các dì kéo tay cô ta rồi muốn giới thiệu cháu trai với cô ta.
Dù biết mình là Thiên Sát Cô Tỉnh, nhưng cô ta cũng sẵn sàng quăng lưới, lỡ gặp phải người có mệnh cứng rắn nhất thì sao? Cô ta không từ chối, nhanh chóng đưa mã QR Zalo của mình.
Đối phương còn đang định quét, bất ngờ có một bóng người chạy tới tách hai người đàn ông kia ra, sau đó câu lấy vòng eo xinh xắn của cô †a.
“Xin lỗi, dây là phụ nữ đã có gia đình.”
Anh ta lạnh lùng nói.
Hai người đàn ông sững sờ: “Có nhầm không vậy, có chồng rồi mà vẫn cho Zalo? Thật sự mất hứng.”
Sau đó họ quay lưng bỏ đi.
“Anh làm sao vậy? Hoa đào của tôi Am mà.
“Cái loại hoa đào kém cỏi này cũng cần sao?”
“Sao anh biết là kém cỏi? Nếu tốt thì sao?” Cô ta tức giận nói.
Sao lại cảm thấy giống hệt khi ra ngoài với Kỷ Thiên Minh thế nhỉ. Chỉ cần thấy có ai muốn làm quen với cô ta thì anh ta sẽ giả làm bạn trai để chặn con đường đào hoa của cô ta.
Còn nói cô ta bụng đói ăn quàng, ai cũng cho cơ hội.
Cô ta cũng rất lo lắng chứ. Dù sao cũng đã gần hai mươi tư rồi nếu còn không tìm được ai thì chắc chắn sẽ còn sót lại mình cô ta.
Con gái ở tuổi này nếu không tìm được người yêu, sẽ bị lên án.
“Tôi thấy không có người nào là tốt cả. Hãy ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi đi, không được nhìn lũ chó mèo đó.”
Anh ta nói bằng giọng ra lệnh.
Không hiểu sao vừa rồi khi nhìn thấy hai người đàn ông đi về phía cô ta mỉm cười đắc ý như vậy anh ta lại vô cùng khó chịu.
/2750
|