Chương 2766
“Đúng rồi, vì.sao anh lại từ Malton đến tận Đà Nẵng vậy?”
“Xem bói”
“Vì chuyện kết hôn sao? Anh đùa với tôi hả, nhìn anh đâu có vẻ là người ham thích mấy chuyện này?”
“Vậy trong mắt cô, tôi là người như thế nào?”
“Một con sói cô đơn!”
“Cô có ý gì?”
“Nói anh giống như một con sói, hùng hồn mạnh mẽ.” Cô ta bắt đầu nghiêm trang, nói hươu nói vượn.
Kỷ Nguyệt Trâm vì muốn ăn bữa cơm tối nên đã tiếp tục ở lại khách sạn, không có chuyện gì thì xem phim truyền hình.
Cô ta phát hiện từ khi William bị bệnh đến bây giờ không có ai gọi điện thoại đến cho anh ta, mà anh ta cũng không thèm nhìn điện thoại một chút, dường như đã nhận định không ai tìm đến mình vậy.
Trước đây nhìn sau lưng anh ta còn có vài tên tay sai đi theo, mà bây giờ lẻ loi một mình, dường như… có cảm giác hơi cô đơn.
Cô ta buông điện thoại trên tay xuống, nghỉ ngờ hỏi: “Anh bị bệnh rồi, không cần nói với bạn bè một tiếng sao?”
“Tôi không có bạn bè, hơn nữa, một chút bệnh vặt này không cần thiết nói với bất kỳ ai.”
“Không có bạn bè? Những thuộc hạ kia của anh đâu?”
“Tôi đã rời khỏi tổ chức, đương nhiên bọn họ sẽ có những hướng đi của riêng mình.”
“Vậy anh bây giờ… chỉ có một mình, không có bạn bè không có người thân sao?
“mm William nghe vậy thì hơi nhíu mày.
Cô đơn một mình…
Sao bốn chữ này nghe có vẻ chói tai như vậy.
Những năm qua không phải anh ta đều như vậy sao? Từ sau khi Charlotte qua đời, bản thân đã không còn chỗ để đi từ lâu.
Anh ta mím môi, không trả lời, chậm rãi nhắm mắt lại.
“Tôi phải nghỉ ngơi, xem tivi nhỏ tiếng chút, nếu như đánh thức tôi, coi chừng tôi sẽ tức giận.”
“Vâng vâng vâng, ông anh từ từ ngủ đi”
Cô ta gật đầu như giã tỏi, vẻ mặt tỏ ra ngoan ngoãn, cũng mặc kệ anh ta có thể nhìn thấy không.
Sau khi anh ta nằm xuống, trong phòng trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, có lẽ bởi vì vấn đề vừa rồi, bầu không khí trở nên có phần ngột ngạt.
Cô ta cắn môi, cảm thấy dường như bản thân đã nhắc tới điều cấm ky nào đó, chọc cho anh ta không vui.
Cô ta cũng không nghĩ quá nhiều, tiếp tục xem bộ phim thần tượng của mình.
Xem một lúc thì bắt đầu cảm thấy buồn chán, cơn buồn ngủ kéo đến.
Mùa hè bật điều hòa khiến người ta cũng trở nên uể oải.
Cô ta chợp mắt một chút thì đã ngủ quên trên sô pha, điện thoại rơi xuống đất cũng không hay biết.
William vẫn chưa ngủ được, không nghĩ tới cô ta lại ngủ nhanh hơn bản thân mình nhiều, khiến anh ta dở khóc dở cười.
“Đúng rồi, vì.sao anh lại từ Malton đến tận Đà Nẵng vậy?”
“Xem bói”
“Vì chuyện kết hôn sao? Anh đùa với tôi hả, nhìn anh đâu có vẻ là người ham thích mấy chuyện này?”
“Vậy trong mắt cô, tôi là người như thế nào?”
“Một con sói cô đơn!”
“Cô có ý gì?”
“Nói anh giống như một con sói, hùng hồn mạnh mẽ.” Cô ta bắt đầu nghiêm trang, nói hươu nói vượn.
Kỷ Nguyệt Trâm vì muốn ăn bữa cơm tối nên đã tiếp tục ở lại khách sạn, không có chuyện gì thì xem phim truyền hình.
Cô ta phát hiện từ khi William bị bệnh đến bây giờ không có ai gọi điện thoại đến cho anh ta, mà anh ta cũng không thèm nhìn điện thoại một chút, dường như đã nhận định không ai tìm đến mình vậy.
Trước đây nhìn sau lưng anh ta còn có vài tên tay sai đi theo, mà bây giờ lẻ loi một mình, dường như… có cảm giác hơi cô đơn.
Cô ta buông điện thoại trên tay xuống, nghỉ ngờ hỏi: “Anh bị bệnh rồi, không cần nói với bạn bè một tiếng sao?”
“Tôi không có bạn bè, hơn nữa, một chút bệnh vặt này không cần thiết nói với bất kỳ ai.”
“Không có bạn bè? Những thuộc hạ kia của anh đâu?”
“Tôi đã rời khỏi tổ chức, đương nhiên bọn họ sẽ có những hướng đi của riêng mình.”
“Vậy anh bây giờ… chỉ có một mình, không có bạn bè không có người thân sao?
“mm William nghe vậy thì hơi nhíu mày.
Cô đơn một mình…
Sao bốn chữ này nghe có vẻ chói tai như vậy.
Những năm qua không phải anh ta đều như vậy sao? Từ sau khi Charlotte qua đời, bản thân đã không còn chỗ để đi từ lâu.
Anh ta mím môi, không trả lời, chậm rãi nhắm mắt lại.
“Tôi phải nghỉ ngơi, xem tivi nhỏ tiếng chút, nếu như đánh thức tôi, coi chừng tôi sẽ tức giận.”
“Vâng vâng vâng, ông anh từ từ ngủ đi”
Cô ta gật đầu như giã tỏi, vẻ mặt tỏ ra ngoan ngoãn, cũng mặc kệ anh ta có thể nhìn thấy không.
Sau khi anh ta nằm xuống, trong phòng trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, có lẽ bởi vì vấn đề vừa rồi, bầu không khí trở nên có phần ngột ngạt.
Cô ta cắn môi, cảm thấy dường như bản thân đã nhắc tới điều cấm ky nào đó, chọc cho anh ta không vui.
Cô ta cũng không nghĩ quá nhiều, tiếp tục xem bộ phim thần tượng của mình.
Xem một lúc thì bắt đầu cảm thấy buồn chán, cơn buồn ngủ kéo đến.
Mùa hè bật điều hòa khiến người ta cũng trở nên uể oải.
Cô ta chợp mắt một chút thì đã ngủ quên trên sô pha, điện thoại rơi xuống đất cũng không hay biết.
William vẫn chưa ngủ được, không nghĩ tới cô ta lại ngủ nhanh hơn bản thân mình nhiều, khiến anh ta dở khóc dở cười.
/2750
|