Chương 2750
“Một trai một gái?”
Halley nghe xong, chuyển động đôi mắt, lập tức nói: “Không được, tôi muốn đặt trước một đứa. Nếu con tôi là bé trai, cậu phải gả con gái cậu cho con trai tôi. Nếu con tôi là bé gái, tôi sẽ gả con gái tôi cho con trai cậu, như thế nào?”
“Hửm? Đính ước cho bọn trẻ sao?
Không sợ chúng không có tình cảm sao?”
“Tình cảm đều là đến từ mọi nơi, tôi đây không có được cậuu, nhất định phải để con tôi cưới con của cậu.”
Tâm trạng Halley kích động nói.
Diên im lặng một lúc, sau đó cũng gật đầu đồng ý.
Lập tức Halley vui vẻ ngồi dậy, nhanh chóng nhào tới ôm chặt anh ấy.
“Nhưng anh còn chưa động phòng cùng Vương phi của anh, đứa trẻ ở đâu ra? Nếu như anh cũng sinh một nam một nữ, vậy không phải là vừa tốt hay sao?”
“Cậu nói rất có lý, xem ra phải nhanh chóng tạo ra đứa trẻ rồi.”
Anh ta kiên định nói.
Chuyện của bọn trẻ đã khơi dậy cảm xúc mạnh mẽ của Halley, quét sạch khói mù ban nấy.
Những chuyện anh ta không thể làm được, hy vọng thế hệ sau có thể hoàn thành.
Thay anh… thay anh ta hoàn thành giấc mơ này, cho dù có chết cũng không còn tiếc nuối.
Đêm khuya, uống thêm ba lần rượu thì Diên mới rời khỏi hoàng cung.
Lê Sa còn chưa ngủ, ở nhà đợi anh ấy, nghe thấy tiếng còi xe bên ngoài thì lập tức ra cửa nghênh đón.
“Anh uống nhiều rồi.”
Laura giúp cô ta dìu Diên, hai người phụ nữ cùng nhau đưa anh ấy vào phòng ngủ.
Sau khi Laura rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ.
Cô ta đang định giúp anh ấy cởi áo khoác, lại không nghĩ tới tay lớn của người đàn ông năm chặt eo nhỏ của cô, mạnh mẽ kéo cô lại.
Cơ thể của cô ta không kịp phòng bị đè lên người anh ấy, hai cơ thể áp sát vào nhau, cách lớp quần áo cũng có thể cảm nhận độ ấm của đối phương.
Lồng ng.ực của anh ấy rất nóng, thậm chí… có chút như thiêu đốt người.
Rốt cuộc anh ấy đã uống bao nhiêu?
“Diên, anh có nghe thấy em nói chuyện không?”
Diên nắm chặt tay cô ta, áp vào trong lồng ng.ực mình.
“Lê Sa, đời này của anh… đã nợ một người.”
“Anh đã nợ ai?”
“Halley.”
“Thực sự anh ấy đã giúp anh rất nhiều, là một vị vua, anh ấy không nghĩ đến lợi ích của đất nước trước tiên, mà vì anh, thủ đoạn cực đoan nào anh ấy cũng có thể làm ra. Có anh em không tiếc mạng sống vì anh như vậy, là vinh dự của anh. Em cũng sẽ biết ơn anh ấy, †ừ trước đến nay đều là anh ấy đã đồng hành cùng anh, khích lệ anh, ủng hộ anh.
Lê Sa vẫn không biết, giữa bọn họ không chỉ đơn thuần chỉ là tình bạn.
“Một trai một gái?”
Halley nghe xong, chuyển động đôi mắt, lập tức nói: “Không được, tôi muốn đặt trước một đứa. Nếu con tôi là bé trai, cậu phải gả con gái cậu cho con trai tôi. Nếu con tôi là bé gái, tôi sẽ gả con gái tôi cho con trai cậu, như thế nào?”
“Hửm? Đính ước cho bọn trẻ sao?
Không sợ chúng không có tình cảm sao?”
“Tình cảm đều là đến từ mọi nơi, tôi đây không có được cậuu, nhất định phải để con tôi cưới con của cậu.”
Tâm trạng Halley kích động nói.
Diên im lặng một lúc, sau đó cũng gật đầu đồng ý.
Lập tức Halley vui vẻ ngồi dậy, nhanh chóng nhào tới ôm chặt anh ấy.
“Nhưng anh còn chưa động phòng cùng Vương phi của anh, đứa trẻ ở đâu ra? Nếu như anh cũng sinh một nam một nữ, vậy không phải là vừa tốt hay sao?”
“Cậu nói rất có lý, xem ra phải nhanh chóng tạo ra đứa trẻ rồi.”
Anh ta kiên định nói.
Chuyện của bọn trẻ đã khơi dậy cảm xúc mạnh mẽ của Halley, quét sạch khói mù ban nấy.
Những chuyện anh ta không thể làm được, hy vọng thế hệ sau có thể hoàn thành.
Thay anh… thay anh ta hoàn thành giấc mơ này, cho dù có chết cũng không còn tiếc nuối.
Đêm khuya, uống thêm ba lần rượu thì Diên mới rời khỏi hoàng cung.
Lê Sa còn chưa ngủ, ở nhà đợi anh ấy, nghe thấy tiếng còi xe bên ngoài thì lập tức ra cửa nghênh đón.
“Anh uống nhiều rồi.”
Laura giúp cô ta dìu Diên, hai người phụ nữ cùng nhau đưa anh ấy vào phòng ngủ.
Sau khi Laura rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ.
Cô ta đang định giúp anh ấy cởi áo khoác, lại không nghĩ tới tay lớn của người đàn ông năm chặt eo nhỏ của cô, mạnh mẽ kéo cô lại.
Cơ thể của cô ta không kịp phòng bị đè lên người anh ấy, hai cơ thể áp sát vào nhau, cách lớp quần áo cũng có thể cảm nhận độ ấm của đối phương.
Lồng ng.ực của anh ấy rất nóng, thậm chí… có chút như thiêu đốt người.
Rốt cuộc anh ấy đã uống bao nhiêu?
“Diên, anh có nghe thấy em nói chuyện không?”
Diên nắm chặt tay cô ta, áp vào trong lồng ng.ực mình.
“Lê Sa, đời này của anh… đã nợ một người.”
“Anh đã nợ ai?”
“Halley.”
“Thực sự anh ấy đã giúp anh rất nhiều, là một vị vua, anh ấy không nghĩ đến lợi ích của đất nước trước tiên, mà vì anh, thủ đoạn cực đoan nào anh ấy cũng có thể làm ra. Có anh em không tiếc mạng sống vì anh như vậy, là vinh dự của anh. Em cũng sẽ biết ơn anh ấy, †ừ trước đến nay đều là anh ấy đã đồng hành cùng anh, khích lệ anh, ủng hộ anh.
Lê Sa vẫn không biết, giữa bọn họ không chỉ đơn thuần chỉ là tình bạn.
/2750
|