Mấy ngày nay Bạch Lộ vẫn luôn ở thành phố C bởi vì có một dự án mới cô muốn theo đuổi, bản thiết kế sơ bộ đều là do đích thân cô thiết kế. Lương Phi Phàm một mực thuyết phục cô sang thành phố A, cô chạy không thoát, nửa tháng nay hai người đều dựa vào điện thoại đưa tình, thỉnh thoảng lúc buổi tối sẽ còn gọi video một chút, thường thường khi đó Lương hi Phàm cũng có chút khó khăn khi kiềm chế, thật hận không có cô trước mặt để ăn ngay.
Hết lần này tới lần khác khi gọi video Bạch Lộ còn mặc rất ít, bởi vì thành phố C đã bước vào đầu mùa hè, Bạch Lộ tắm xong cũng chỉ mặc một bộ quần áo ngủ mỏng, cúi đầu liền lộ ra cơ thể, còn có tóc ướt từ bên tai rơi xuống, cô chủ động vuốt vuốt một cái, thân thể cử động khiến ngực ở trước ống kính cũng nhúc nhích.
Lương Phi Phàm lúc này là bị hành hạ nhất, mỗi lần thấy hình ảnh như vậy khiến anh không kiềm chế được…
“Em cố ý...!”
Tâm tư của Bạch Lộ đều ở trên bản thiết kế, mỗi ngày đều phải mang bản thiết kế ra để vẽ. Bởi vì bản thiết kế này tương đối phức tạp, hết lần này tới lần khác đều bị ông chủ kia hết sức bắt bẻ, muốn mỗi một chi tiết nhỏ trong bản thiết kế đều phải đưa ông ta xem, có vấn đề gì phải lập tức sửa đổi. Vốn dự án này cũng rất khó, chuyện này Ôn Chiêu Nhân còn đặc biệt đến tìm cô, hỏi nếu như cô không muốn làm thì có thể không nhận. Nhưng Bạch Lộ cảm thấy mình không thể bởi vì thân phận của mình mà chọn dự án dễ, cho nên liền trực tiếp nhận.
Cũng đã qua một tuần lễ, bản thiết kế mới tiến hành được ba phần, mỗi ngày Bạch Lộ đều đêm ngày gấp rút làm. Lương Phi Phàm biết cô sẽ không để cho anh nhúng tay.
Cũng vì vậy, bây giờ mỗi ngày đều chỉ có thể vào lúc cô về nhà làm việc mới có thể cùng cô tán gẫu một chút, đây cũng là yêu cầu của anh, anh muốn trông thấy cô, như vậy sẽ khiến anh cảm thấy an tâm hơn.
Bạch Lộ ‘Hử’ một tiếng, ngẩng đầu lên không chút tâm tình gì, nhìn người đàn ông trên màn hình: “Cái gì?”
Mắt Lương Phi Phàm tối lại, giọng thì thào: “Muốn em, làm thế nào?”
Bạch Lộ: “...”
Đầu ngón tay cầm bút ngừng một lát, mặt cô thoáng đỏ ửng, sau đó cau mày: “Anh còn như vậy em sẽ tắt video!”
“Được, anh không như vậy nữa.”
Người đàn ông lập tức ngoan ngoãn nghe lời, nhìn thời gian cũng không còn sớm, anh lại bắt đầu thúc giục cô đi nghỉ ngơi: “Để mai làm tiếp đi, dựa vào cái gì mà vợ Lương Phi Phàm ta phải bán mạng cho hắn? Nhanh đi nghỉ ngơi.”
Bạch Lộ nghe được trong giọng nói bá đạo kia lộ ra sự cưng chiều, cô bật cười, nhìn người đàn ông trong video, đưa tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua gương mặt anh, giọng cực kỳ dịu dàng: “Em còn chưa phải vợ anh đâu, bây giờ cứ coi như là vợ cũ đi, Lương tổng.”
“...”
“Được rồi, em biết, em sẽ đi nghỉ ngơi, anh cũng sớm nghỉ ngơi một chút. Các vấn đề Lương thị bên kia đã xử lý xong chưa?”
“Xong hết rồi, ngày mai có một cuộc họp Hội đồng quản trị rất quan trọng, sau cuộc họp anh sẽ tới thành phố C. Vấn đề gia đình anh cơ bản cũng đã giải quyết, lần này qua anh sẽ nói chuyện với mẹ em một chút, được không?”
Bạch Lộ gật đầu: “Vậy em tắt máy tính.”
“Hôn anh một cái đi.”
“...”
“Bảo bối…”
Bạch Lộ suy nghĩ, người đàn ông này sao lại đáng ghét như vậy? Có điều trong lòng lại đầy mật ngọt, chẳng qua cô rốt cuộc không ngu ngốc đi hôn vào màn hình, rất không vệ sinh. Mặt cô hơi đỏ, lầm bầm: “Chờ anh tới sẽ cho anh hôn.”
Mắt Lương Phi Phàm sáng lên, cười có chút không tử tế: “Phải không? Chính em nói, đến lúc đó cũng đừng hối hận, anh muốn hôn toàn thân em, chỗ nào cũng hôn.”
“...”
Bạch Lộ trợn mắt nhìn anh, nói một câu ‘em tắt đây’ rồi trực tiếp đóng máy tính lại.
Cô lại vùi đầu vào bản vẽ thêm một lúc rồi mới vặn vẹo người, đứng dậy, đi vào bếp uống một ly sữa bò Tần Trân Hi đã chuẩn bị trước, sau đó chuẩn bị đi nghỉ ngơi.
Hết lần này tới lần khác khi gọi video Bạch Lộ còn mặc rất ít, bởi vì thành phố C đã bước vào đầu mùa hè, Bạch Lộ tắm xong cũng chỉ mặc một bộ quần áo ngủ mỏng, cúi đầu liền lộ ra cơ thể, còn có tóc ướt từ bên tai rơi xuống, cô chủ động vuốt vuốt một cái, thân thể cử động khiến ngực ở trước ống kính cũng nhúc nhích.
Lương Phi Phàm lúc này là bị hành hạ nhất, mỗi lần thấy hình ảnh như vậy khiến anh không kiềm chế được…
“Em cố ý...!”
Tâm tư của Bạch Lộ đều ở trên bản thiết kế, mỗi ngày đều phải mang bản thiết kế ra để vẽ. Bởi vì bản thiết kế này tương đối phức tạp, hết lần này tới lần khác đều bị ông chủ kia hết sức bắt bẻ, muốn mỗi một chi tiết nhỏ trong bản thiết kế đều phải đưa ông ta xem, có vấn đề gì phải lập tức sửa đổi. Vốn dự án này cũng rất khó, chuyện này Ôn Chiêu Nhân còn đặc biệt đến tìm cô, hỏi nếu như cô không muốn làm thì có thể không nhận. Nhưng Bạch Lộ cảm thấy mình không thể bởi vì thân phận của mình mà chọn dự án dễ, cho nên liền trực tiếp nhận.
Cũng đã qua một tuần lễ, bản thiết kế mới tiến hành được ba phần, mỗi ngày Bạch Lộ đều đêm ngày gấp rút làm. Lương Phi Phàm biết cô sẽ không để cho anh nhúng tay.
Cũng vì vậy, bây giờ mỗi ngày đều chỉ có thể vào lúc cô về nhà làm việc mới có thể cùng cô tán gẫu một chút, đây cũng là yêu cầu của anh, anh muốn trông thấy cô, như vậy sẽ khiến anh cảm thấy an tâm hơn.
Bạch Lộ ‘Hử’ một tiếng, ngẩng đầu lên không chút tâm tình gì, nhìn người đàn ông trên màn hình: “Cái gì?”
Mắt Lương Phi Phàm tối lại, giọng thì thào: “Muốn em, làm thế nào?”
Bạch Lộ: “...”
Đầu ngón tay cầm bút ngừng một lát, mặt cô thoáng đỏ ửng, sau đó cau mày: “Anh còn như vậy em sẽ tắt video!”
“Được, anh không như vậy nữa.”
Người đàn ông lập tức ngoan ngoãn nghe lời, nhìn thời gian cũng không còn sớm, anh lại bắt đầu thúc giục cô đi nghỉ ngơi: “Để mai làm tiếp đi, dựa vào cái gì mà vợ Lương Phi Phàm ta phải bán mạng cho hắn? Nhanh đi nghỉ ngơi.”
Bạch Lộ nghe được trong giọng nói bá đạo kia lộ ra sự cưng chiều, cô bật cười, nhìn người đàn ông trong video, đưa tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua gương mặt anh, giọng cực kỳ dịu dàng: “Em còn chưa phải vợ anh đâu, bây giờ cứ coi như là vợ cũ đi, Lương tổng.”
“...”
“Được rồi, em biết, em sẽ đi nghỉ ngơi, anh cũng sớm nghỉ ngơi một chút. Các vấn đề Lương thị bên kia đã xử lý xong chưa?”
“Xong hết rồi, ngày mai có một cuộc họp Hội đồng quản trị rất quan trọng, sau cuộc họp anh sẽ tới thành phố C. Vấn đề gia đình anh cơ bản cũng đã giải quyết, lần này qua anh sẽ nói chuyện với mẹ em một chút, được không?”
Bạch Lộ gật đầu: “Vậy em tắt máy tính.”
“Hôn anh một cái đi.”
“...”
“Bảo bối…”
Bạch Lộ suy nghĩ, người đàn ông này sao lại đáng ghét như vậy? Có điều trong lòng lại đầy mật ngọt, chẳng qua cô rốt cuộc không ngu ngốc đi hôn vào màn hình, rất không vệ sinh. Mặt cô hơi đỏ, lầm bầm: “Chờ anh tới sẽ cho anh hôn.”
Mắt Lương Phi Phàm sáng lên, cười có chút không tử tế: “Phải không? Chính em nói, đến lúc đó cũng đừng hối hận, anh muốn hôn toàn thân em, chỗ nào cũng hôn.”
“...”
Bạch Lộ trợn mắt nhìn anh, nói một câu ‘em tắt đây’ rồi trực tiếp đóng máy tính lại.
Cô lại vùi đầu vào bản vẽ thêm một lúc rồi mới vặn vẹo người, đứng dậy, đi vào bếp uống một ly sữa bò Tần Trân Hi đã chuẩn bị trước, sau đó chuẩn bị đi nghỉ ngơi.
/338
|