Edit: Thủy Thùy
Beta: Huyền Phương
“Em có câm giác, em dám nói em không yêu anh không?” Người đàn ông muốn mà không được thỏa màn mới có thể bị dục vọng bao trùm thần trí như vậy, Lương Phi Phàm thật sự là không nghi mình lại nói ra nhừng lời như thế, quả là có một chút xúc động nhưng đến cực hạn người đàn ông bá đạo kia sè không từ thủ đoạn.
Anh muốn cô, anh rất nhớ thân thể của cô.
“Bạch Lộ, anh yêu em, cho anh ”
"Lương Phi Phàm…… anh buông ra…… anh tỉnh táo một chút! Tôi…… Không cần…… tôi không cần!”
Anh rốt cuộc xem cô là cái gì? Giấy thỏa thuận ly hôn hắn để ở trước mặt, sau đó lại cùng người phụ nữ khác kết hôn, hiện tại lại đè lên người cô, luôn miệng kêu “Muốn cô”..........Này rốt cuộc là sao?
……
Tếng chuông di động vẫn liên tục vang lên không ngừng, rốt cuộc cũng kéo được lý trí cơ hồ là muốn hỏng của người đàn ông đang đè trên người cô. Anh chậm rãi phục hồi lại tinh thần lại, đầu ngón tay chạm vào nước mắt của cô, ánh mắt chợt lóe, nhìn thấy đôi mắt hồng hồng của cô, phía dưới đáy mắt tràn ngập kháng cự, thống khổ còn có hoảng sợ.
Anh đang làm cái gì thế này?
Bỗng nhiên nhận thấy được hành vi mất khống chế vừa rồi của mình, Lương Phi Phàm nhíu mày ôm thân thể của cô, hít một hơi thật sâu, điều chỉnh lại hô hấp của chính mình, lúc này mới chậm rãi buông lỏng cô ra.
“Xin lỗi……”
Thanh âm của anh có chút khàn khàn lại mang theo vài phần ẩn nhẫn, Bạch Lộ cắn môi, cái gì cũng không muốn nói, đẩy cửa ra muốn xuống xe lại phát hiện cửa xe đã bị khóa.
Giọng nói của cô có phần ấm ức: “…… mở cửa ra!”
“Chờ một chút.”
Di động vẫn luôn đổ chuông không ngừng, Lương Phi Phàm cau mày lấy di động ra, nhìn thoáng qua dãy số, gương mặt đang âm trầm của anh lại càng khó nhìn hơn một chút.
Bỗng nhiên bên cạnh vang lên một trận cười thanh lãnh, Bạch Lộ nhìn lướt qua cũng thấy được dãy số trong di động của anh, cô cười: “…… Lương Phi Phàm, đem giấy thỏa thuận ly hôn ký tên đi, tôi thật sự không nghĩ sẽ gặp anh.”
“……”
Là Diệp Liên gọi đến, Lương Phi Phàm nhíu mày, trực tiếp ấn nút tắt, anh biết cô vừa mới thấy được tên người đã gọi đến.
Không có cách nào để giải thích, kỳ thật cũng không cần phải giải thích cái gì, ccho dù hiện tại anh cùng Diệp Liên kết hôn chỉ là kế hoãn binh nhưng anh cũng biết cô sẽ không chịu nghe anh giải thích.
Đem điện thoại ném ở trên xe, Lương Phi Phàm đem ánh mắt dừng ở trên tờ giấy thỏa thuận ly hôn kia, một bên thì cô đã tên xong chỉ còn chờ ânh ký nữa thôi, Bạch Lộ sẽ không bao giờ là Lương phu nhân của anh nữa sao?
Anh đã từng nói qua, Lương phu nhân chỉ có thể là Bạch Lộ.
……
Là anh vi phạm hứa hẹn, anh biết.
Lại giãy giụa như thế nào mới được đây, chuyện này anh phải nói sao đây, anh nắm thật chặt tay lái, sau một lát rốt cuộc vẫn là duỗi tay ra cầm tờ giấy thỏa thuận ly hôn trong tay của Bạch Lộ nhìn vài lần, cuối cùng mở miệng bình tĩnh mà nói: “…… Muốn anh ký tên cũng được, bất quá anh phải thêm vài cái hiệp nghị nữa.”
“Bạch lộ, anh biết lấy tiền cho em, em nhất định sẽ cảm thấy anh đang vũ nhục em nhưng mặc kệ như thế nào, xã hội này vốn là như vậy, tiền không phải vạn năng nhưng không có tiền thì trăm triệu lần không thể. Anh là nói cho em biết hôm nay muốn anh ký tên thì cái hiệp nghị này cũng bị buộc phải thêm vào, nếu có khả năng thì có một ngày, anh hy vọng có thể vãn hồi hết thảy mọi chuyện, anh sẽ nỗ lực. Nhưng trong lòng anh em vẫn luôn là người duy nhất trong lòng anh, anh sẽ không quên, vĩnh viễn đều sẽ không, cho nên anh không muốn thấy em chịu một chút khổ sở nào.”
“…… Cho nên, anh muốn cho em một số tiền, cho em một ngôi nhà, em về sau tốt nghiệp cũng sẽ trở về nơi này, vẫn phải tìm một nơi để ở. Tình huống của mẹ em cũng không thích hợp đi đi lại lại, cho nên để bà hảo hảo tĩnh dưỡng. Chuẩn bị tốt cho em tất cả, em không cự tuyệt phần tâm ý này của anh thì anh liền ký tên.”
“Tôi……”
“Đừng có gấp cự tuyệt anh, em hiện tại phải đi học ở Anh, em cũng có thể tìm việc trong khoảng thời gian này, những gì thiếu anh chờ em tốt nghiệp rồi, tìm được nơi để công tác, lúc đó hãy trả lại tiền cho anh, như vậy được không?”
Bạch lộ có chút quật cường mà rũ mi mắt xuống, “…… Tôi không nghĩ sẽ cùng anh có bất luận liên hệ nào nữa.” Nghe cô nói như vậy, Lương Phi Phàm cảm thấy chính mình thật sự là không muốn nghe.
Không nghĩ lại cùng anh có bất luận liên hệ gì sao……
Mà anh lại suy nghĩ biện pháp, tương lai, không bao lâu chờ đến khi anh khống chế được mọi chuyện lại liên hệ với cô, như vậy anh mới có thể theo đuổi lại cô.
Từ đầu tới đuôi anh biết rõ ràng là chính mình ích kỷ, thực ra anh chưa từng nghĩ tới sẽ từ bỏ cô.
“…… Em có thể lựa chọn gửi tiền cho anh, đương nhiên nếu em không trả lại cho anh thì anh lại càng cao hứng hơn.”
Bạch Lộ trầm mặc.
Lương Phi Phàm thật ra cũng không nóng nảy mà mở miệng, chỉ an tĩnh mà ngồi ở trong xe, trong lúc đó tiếng chuông di động lại vang lên lần nữa, Lương Phi Phàm có chút bực bội mà đưa tay lên tắt máy.
Có cơ hội cùng cô đơn độc ở chung một chổ, mặc dù không nhiều lắm, ít nhất trước mắt đúng là vậy, lúc này đây buông tay làm cô rời khỏi chính mình, anh trừ bỏ không muốn làm cô khó xử cùng thống khổ, hoặc nhiều hoặc ít cũng là vì muốn bảo vệ tốt cho cô.
Thế lực Diệp gia không thể khinh thường, anh nếu vẫn không chịu kết hôn, bên này cũng không thể ly hôn, đến lúc đó Diệp Tử Kiệt nhất định sẽ dùng thủ đoạn, anh không muốn làm người phụ nữ của mình chịu bất luận thương tổn gì, tuy rằng ly hôn cũng không phải chuyện anh muốn nhưng trước mắt con đường này là con đường duy nhất có thể đi.
“…… Tôi đáp ứng anh rồi, anh liền ký tên đúng không?”
Sau khi trầm mặc xong, Bạch Lộ rốt cuộc vẫn ngẩng đầu lên nhìn về phía anh lên tiếng, cô chậm rãi nói: “Anh đừng gạt tôi, tôi đáp ứng anh, anh ký tên đi.”
……
13 tháng sau
Anh quốc, Oxford.
Bạch Lộ đem tờ sách vở cuối cùng khép lại, bỗng nhiên nhìn thấy một người quen, giọng nam quen thuộc đó, bất quá tiếng Trung của anh ta quả thật ra tiến bộ không ít: “Tốt nghiệp rồi, hôm nay bữa tối cuối cùng, ngày mai tôi phải về nhà, buổi tối cũng không thể cự tuyệt tôi nữa.”
Demon có chút đáng thương cười hề hề nhìn Bạch Lộ, phải biết rằng này 13 tháng nay Bạch Lộ thay đổi không giống như trước, mặc dù trước kia cũng đã trầm mặc, ít nói, hiện tại lại càng sâu hơn, có đôi khi một ngày không nói một câu, càng đừng nói cái gì đoàn thể hoạt động, quán bar, tiệc sinh nhật, tụ hội này đó cô chưa bao giờ tham gia, mỗi ngày đều là vùi đầu đọc sách, thiết kế đồ họa, bất quá thành tích của cô càng đột phá.
Hơn nữa King khôn chỉ một lần khích lệ cô.
Cô gái này, tương lai thật đúng là tiền đồ vô lượng.
……
“Demon, tôi hôm nay còn có chuyện quan trọng, không thể tham gia buổi tụ hội tốt nghiệp được, anh giúp tôi hướng các bạn học nói lời xin lỗi, tôi phải ra sân bay.”
“Sân bay?”
Demon nghe vậy thì giật mình: “Bạch Lộ, cô tốt nghiệp liền chuẩn bị rời đi Anh quốc sao? Về nơi đó? Về quê hương thành phố A sao?”
“Không phải.” Bạch Lộ đem tờ cuối cùng của quyển sách bỏ vào cặp, sau đó cầm lấy bằng tốt nghiệp mà lúc nãy giáo sư vừa đưa thật cẩn thận mà nắm trong tay: “Tôi không trở về thành phố A, bất quá hôm nay thật sự tôi đã đặt vé máy bay, thật sự không thể đi tham gia tụ hội.”
Kỳ thật ở cái lớp này, bình thường cũng chỉ có Demon là thường xuyên tiếp xúc với cô, rốt cuộc cũng là con đường do chính cô lựa chọn, người chung quanh cũng quan tâm, dù sao Trái Đất lại không quay vì một mình cô.
Cho nên cô có đi buổi tụ hội tốt nghiệp hay không cũng không có bất luận quan hệ gì.
“Tại sao? Tại sao lại như vậy? Cô muốn đi đâu? Thời điểm tôi muốn đi Trung Quốc, có thể bay qua thăm cô hay không?……”
“Đi thành phố C”
Bạch Lộ đứng lên xoa xoa cái lưng, duỗi tay vỗ vỗ vai Demon, tươi cười trấn an anh ta: “Cảm ơn anh mấy ngày nay luôn chiếu cố tôi, bất quá hiện tại tôi thật sự phải đi về, hẹn gặp lại.”
……
Cô không về thành phố A, từ một năm trước sau khi ly hôn cùng với Lương Phi Phàm thì cô không trở về thành phố A nữa.
Anh cho là chính mình không ít tiền, còn có vài bất động sản mang danh nghĩa của mình nữa, bất quá cô thận trọng suy xét qua, toàn bộ đều bán ra để lấy tiền mặt, cô cũng không có để mẹ mình ở tại thành phố A mà đưa bà đi cùng cô đến thành phố C, một năm nay thân thể của mẹ vẫn luôn rất tốt, trước kia cô đã làm qua công việc hộ lí nên vẫn có thể hiểu được một ít.
Mà sau khi tốt nghiệp xong cô liền về thành phố C, không phải vì cái gì khác mà bởi vì 3 ngày trước ở trên mạng cô đã nhận được lời mời.
Hẹn cô ngày mai 9 giờ, yêu cầu cô tự mình đi qua buổi phỏng vấn.
Thành phố C cùng với thành phố A cho dù là nhiệt độ trong không khí hay là hoàn cảnh cũng không có nhiều khác biệt lắm. Bạch Lộ lần đầu tiên tới đây, trong khoảng thời gian này cô vẫn luôn ở Anh quốc, Lương Phi Phàm lúc ly hôn cùng với cô đã cho cô không ít tiền nhưng cô đều không cần, chờ lúc anh ký tên liền đem tất cả trả lại cho anh nhưng cuối cùng vẫn thất bại.
Beta: Huyền Phương
“Em có câm giác, em dám nói em không yêu anh không?” Người đàn ông muốn mà không được thỏa màn mới có thể bị dục vọng bao trùm thần trí như vậy, Lương Phi Phàm thật sự là không nghi mình lại nói ra nhừng lời như thế, quả là có một chút xúc động nhưng đến cực hạn người đàn ông bá đạo kia sè không từ thủ đoạn.
Anh muốn cô, anh rất nhớ thân thể của cô.
“Bạch Lộ, anh yêu em, cho anh ”
"Lương Phi Phàm…… anh buông ra…… anh tỉnh táo một chút! Tôi…… Không cần…… tôi không cần!”
Anh rốt cuộc xem cô là cái gì? Giấy thỏa thuận ly hôn hắn để ở trước mặt, sau đó lại cùng người phụ nữ khác kết hôn, hiện tại lại đè lên người cô, luôn miệng kêu “Muốn cô”..........Này rốt cuộc là sao?
……
Tếng chuông di động vẫn liên tục vang lên không ngừng, rốt cuộc cũng kéo được lý trí cơ hồ là muốn hỏng của người đàn ông đang đè trên người cô. Anh chậm rãi phục hồi lại tinh thần lại, đầu ngón tay chạm vào nước mắt của cô, ánh mắt chợt lóe, nhìn thấy đôi mắt hồng hồng của cô, phía dưới đáy mắt tràn ngập kháng cự, thống khổ còn có hoảng sợ.
Anh đang làm cái gì thế này?
Bỗng nhiên nhận thấy được hành vi mất khống chế vừa rồi của mình, Lương Phi Phàm nhíu mày ôm thân thể của cô, hít một hơi thật sâu, điều chỉnh lại hô hấp của chính mình, lúc này mới chậm rãi buông lỏng cô ra.
“Xin lỗi……”
Thanh âm của anh có chút khàn khàn lại mang theo vài phần ẩn nhẫn, Bạch Lộ cắn môi, cái gì cũng không muốn nói, đẩy cửa ra muốn xuống xe lại phát hiện cửa xe đã bị khóa.
Giọng nói của cô có phần ấm ức: “…… mở cửa ra!”
“Chờ một chút.”
Di động vẫn luôn đổ chuông không ngừng, Lương Phi Phàm cau mày lấy di động ra, nhìn thoáng qua dãy số, gương mặt đang âm trầm của anh lại càng khó nhìn hơn một chút.
Bỗng nhiên bên cạnh vang lên một trận cười thanh lãnh, Bạch Lộ nhìn lướt qua cũng thấy được dãy số trong di động của anh, cô cười: “…… Lương Phi Phàm, đem giấy thỏa thuận ly hôn ký tên đi, tôi thật sự không nghĩ sẽ gặp anh.”
“……”
Là Diệp Liên gọi đến, Lương Phi Phàm nhíu mày, trực tiếp ấn nút tắt, anh biết cô vừa mới thấy được tên người đã gọi đến.
Không có cách nào để giải thích, kỳ thật cũng không cần phải giải thích cái gì, ccho dù hiện tại anh cùng Diệp Liên kết hôn chỉ là kế hoãn binh nhưng anh cũng biết cô sẽ không chịu nghe anh giải thích.
Đem điện thoại ném ở trên xe, Lương Phi Phàm đem ánh mắt dừng ở trên tờ giấy thỏa thuận ly hôn kia, một bên thì cô đã tên xong chỉ còn chờ ânh ký nữa thôi, Bạch Lộ sẽ không bao giờ là Lương phu nhân của anh nữa sao?
Anh đã từng nói qua, Lương phu nhân chỉ có thể là Bạch Lộ.
……
Là anh vi phạm hứa hẹn, anh biết.
Lại giãy giụa như thế nào mới được đây, chuyện này anh phải nói sao đây, anh nắm thật chặt tay lái, sau một lát rốt cuộc vẫn là duỗi tay ra cầm tờ giấy thỏa thuận ly hôn trong tay của Bạch Lộ nhìn vài lần, cuối cùng mở miệng bình tĩnh mà nói: “…… Muốn anh ký tên cũng được, bất quá anh phải thêm vài cái hiệp nghị nữa.”
“Bạch lộ, anh biết lấy tiền cho em, em nhất định sẽ cảm thấy anh đang vũ nhục em nhưng mặc kệ như thế nào, xã hội này vốn là như vậy, tiền không phải vạn năng nhưng không có tiền thì trăm triệu lần không thể. Anh là nói cho em biết hôm nay muốn anh ký tên thì cái hiệp nghị này cũng bị buộc phải thêm vào, nếu có khả năng thì có một ngày, anh hy vọng có thể vãn hồi hết thảy mọi chuyện, anh sẽ nỗ lực. Nhưng trong lòng anh em vẫn luôn là người duy nhất trong lòng anh, anh sẽ không quên, vĩnh viễn đều sẽ không, cho nên anh không muốn thấy em chịu một chút khổ sở nào.”
“…… Cho nên, anh muốn cho em một số tiền, cho em một ngôi nhà, em về sau tốt nghiệp cũng sẽ trở về nơi này, vẫn phải tìm một nơi để ở. Tình huống của mẹ em cũng không thích hợp đi đi lại lại, cho nên để bà hảo hảo tĩnh dưỡng. Chuẩn bị tốt cho em tất cả, em không cự tuyệt phần tâm ý này của anh thì anh liền ký tên.”
“Tôi……”
“Đừng có gấp cự tuyệt anh, em hiện tại phải đi học ở Anh, em cũng có thể tìm việc trong khoảng thời gian này, những gì thiếu anh chờ em tốt nghiệp rồi, tìm được nơi để công tác, lúc đó hãy trả lại tiền cho anh, như vậy được không?”
Bạch lộ có chút quật cường mà rũ mi mắt xuống, “…… Tôi không nghĩ sẽ cùng anh có bất luận liên hệ nào nữa.” Nghe cô nói như vậy, Lương Phi Phàm cảm thấy chính mình thật sự là không muốn nghe.
Không nghĩ lại cùng anh có bất luận liên hệ gì sao……
Mà anh lại suy nghĩ biện pháp, tương lai, không bao lâu chờ đến khi anh khống chế được mọi chuyện lại liên hệ với cô, như vậy anh mới có thể theo đuổi lại cô.
Từ đầu tới đuôi anh biết rõ ràng là chính mình ích kỷ, thực ra anh chưa từng nghĩ tới sẽ từ bỏ cô.
“…… Em có thể lựa chọn gửi tiền cho anh, đương nhiên nếu em không trả lại cho anh thì anh lại càng cao hứng hơn.”
Bạch Lộ trầm mặc.
Lương Phi Phàm thật ra cũng không nóng nảy mà mở miệng, chỉ an tĩnh mà ngồi ở trong xe, trong lúc đó tiếng chuông di động lại vang lên lần nữa, Lương Phi Phàm có chút bực bội mà đưa tay lên tắt máy.
Có cơ hội cùng cô đơn độc ở chung một chổ, mặc dù không nhiều lắm, ít nhất trước mắt đúng là vậy, lúc này đây buông tay làm cô rời khỏi chính mình, anh trừ bỏ không muốn làm cô khó xử cùng thống khổ, hoặc nhiều hoặc ít cũng là vì muốn bảo vệ tốt cho cô.
Thế lực Diệp gia không thể khinh thường, anh nếu vẫn không chịu kết hôn, bên này cũng không thể ly hôn, đến lúc đó Diệp Tử Kiệt nhất định sẽ dùng thủ đoạn, anh không muốn làm người phụ nữ của mình chịu bất luận thương tổn gì, tuy rằng ly hôn cũng không phải chuyện anh muốn nhưng trước mắt con đường này là con đường duy nhất có thể đi.
“…… Tôi đáp ứng anh rồi, anh liền ký tên đúng không?”
Sau khi trầm mặc xong, Bạch Lộ rốt cuộc vẫn ngẩng đầu lên nhìn về phía anh lên tiếng, cô chậm rãi nói: “Anh đừng gạt tôi, tôi đáp ứng anh, anh ký tên đi.”
……
13 tháng sau
Anh quốc, Oxford.
Bạch Lộ đem tờ sách vở cuối cùng khép lại, bỗng nhiên nhìn thấy một người quen, giọng nam quen thuộc đó, bất quá tiếng Trung của anh ta quả thật ra tiến bộ không ít: “Tốt nghiệp rồi, hôm nay bữa tối cuối cùng, ngày mai tôi phải về nhà, buổi tối cũng không thể cự tuyệt tôi nữa.”
Demon có chút đáng thương cười hề hề nhìn Bạch Lộ, phải biết rằng này 13 tháng nay Bạch Lộ thay đổi không giống như trước, mặc dù trước kia cũng đã trầm mặc, ít nói, hiện tại lại càng sâu hơn, có đôi khi một ngày không nói một câu, càng đừng nói cái gì đoàn thể hoạt động, quán bar, tiệc sinh nhật, tụ hội này đó cô chưa bao giờ tham gia, mỗi ngày đều là vùi đầu đọc sách, thiết kế đồ họa, bất quá thành tích của cô càng đột phá.
Hơn nữa King khôn chỉ một lần khích lệ cô.
Cô gái này, tương lai thật đúng là tiền đồ vô lượng.
……
“Demon, tôi hôm nay còn có chuyện quan trọng, không thể tham gia buổi tụ hội tốt nghiệp được, anh giúp tôi hướng các bạn học nói lời xin lỗi, tôi phải ra sân bay.”
“Sân bay?”
Demon nghe vậy thì giật mình: “Bạch Lộ, cô tốt nghiệp liền chuẩn bị rời đi Anh quốc sao? Về nơi đó? Về quê hương thành phố A sao?”
“Không phải.” Bạch Lộ đem tờ cuối cùng của quyển sách bỏ vào cặp, sau đó cầm lấy bằng tốt nghiệp mà lúc nãy giáo sư vừa đưa thật cẩn thận mà nắm trong tay: “Tôi không trở về thành phố A, bất quá hôm nay thật sự tôi đã đặt vé máy bay, thật sự không thể đi tham gia tụ hội.”
Kỳ thật ở cái lớp này, bình thường cũng chỉ có Demon là thường xuyên tiếp xúc với cô, rốt cuộc cũng là con đường do chính cô lựa chọn, người chung quanh cũng quan tâm, dù sao Trái Đất lại không quay vì một mình cô.
Cho nên cô có đi buổi tụ hội tốt nghiệp hay không cũng không có bất luận quan hệ gì.
“Tại sao? Tại sao lại như vậy? Cô muốn đi đâu? Thời điểm tôi muốn đi Trung Quốc, có thể bay qua thăm cô hay không?……”
“Đi thành phố C”
Bạch Lộ đứng lên xoa xoa cái lưng, duỗi tay vỗ vỗ vai Demon, tươi cười trấn an anh ta: “Cảm ơn anh mấy ngày nay luôn chiếu cố tôi, bất quá hiện tại tôi thật sự phải đi về, hẹn gặp lại.”
……
Cô không về thành phố A, từ một năm trước sau khi ly hôn cùng với Lương Phi Phàm thì cô không trở về thành phố A nữa.
Anh cho là chính mình không ít tiền, còn có vài bất động sản mang danh nghĩa của mình nữa, bất quá cô thận trọng suy xét qua, toàn bộ đều bán ra để lấy tiền mặt, cô cũng không có để mẹ mình ở tại thành phố A mà đưa bà đi cùng cô đến thành phố C, một năm nay thân thể của mẹ vẫn luôn rất tốt, trước kia cô đã làm qua công việc hộ lí nên vẫn có thể hiểu được một ít.
Mà sau khi tốt nghiệp xong cô liền về thành phố C, không phải vì cái gì khác mà bởi vì 3 ngày trước ở trên mạng cô đã nhận được lời mời.
Hẹn cô ngày mai 9 giờ, yêu cầu cô tự mình đi qua buổi phỏng vấn.
Thành phố C cùng với thành phố A cho dù là nhiệt độ trong không khí hay là hoàn cảnh cũng không có nhiều khác biệt lắm. Bạch Lộ lần đầu tiên tới đây, trong khoảng thời gian này cô vẫn luôn ở Anh quốc, Lương Phi Phàm lúc ly hôn cùng với cô đã cho cô không ít tiền nhưng cô đều không cần, chờ lúc anh ký tên liền đem tất cả trả lại cho anh nhưng cuối cùng vẫn thất bại.
/338
|