Nhà họ Hạ.
Cuối cùng Hạ Tử Du cũng thấy ông Hạ bình yên vô sự, không khỏi vui mừng ôm lấy ông Hạ, "Ba, thấy ba không có việc gì, thật tốt quá!"
Ông Hạ yêu thương vỗ nhẹ sống lưng Hạ Tử Du, nói yêu chiều, "Ba có thể sinh ra một đứa con gái bảo bối tài giỏi thế này, sao lại có thể xảy ra chuyện đây?"
Bà Hạ cũng xúc động nói phụ họa, "Đúng vậy, nếu không phải là người bạn họ Đàm kia của Tử Du, không biết nhà họ Hạ chúng ta sẽ thế nào đây!!"
Hạ Tử Du lặng lẽ nở nụ cười, không ngờ ba mẹ lại hỏi nhiều đến vấn đề này.
Vậy mà, bà Hạ còn tò mò hỏi han về cảnh tượng vừa rồi, "Tử Du, lúc nãy ai đưa con về thế. . . . . ."
Ông Hạ nghi ngờ, "Vừa nãy có người đưa Tử Du về sao?"
Bà Hạ vội vàng gật đầu, "Đúng vậy a, lái Bentley sản xuất số lượng có hạn!!"
Hạ Tử Du nhíu mày nhìn bà Hạ, "Mẹ ——"
Ông Hạ lại tò mò, "Vậy hả? Ai đưa Tử Du nhà ta về vậy? Chẳng lẽ chính là người bạn họ Đàm của Tử Du sao?"
Bà Hạ rất hưng phấn, "Đúng, tôi cũng cho là như vậy."
Hạ Tử Du nói bất đắc dĩ, "Ba mẹ, người đưa con về là ông chủ công ty con, không liên quan gì tới người bạn họ Đàm kia. . . . . ."
Ông bà Hạ nhất thời tỏ vẻ mất mát.
Bà Hạ lập tức cảm thán, "Tôi còn tưởng rằng Tử Du nhà ta cuối cùng cũng tìm được bạn trai rồi!"
Ông Hạ không khỏi hoang mang, "Nếu người họ Đàm không phải bạn trai con, làm sao có thể giúp gia đình chúng ta đây? Còn bỏ ra một số tiền lớn như vậy?"
Hạ Tử Du tỏ vẻ mất kiên nhẫn, "Có gì đâu ạ, anh ta là một người bạn tốt ở nước ngoài, ba mẹ không biết đâu. . . . . . Sau này con sẽ giải thích với mọi người." Trời ơi, cô phải mau sớm nghĩ ra một lý do để giải thích rõ ràng với ba mẹ.
Ông Hạ vẫn mang vẻ ngờ vực, "Trước kia chưa từng nghe nói con quen biết bạn bè có tiền như vậy, ngẫm lại, trong giới kinh doanh thành phố Y cũng không có mấy nhân vật có thể có bản lĩnh như vậy. . . . . ."
Để tránh ba mẹ tiếp tục đi sâu vào tìm hiểu, Hạ Tử Du vội vàng nói sang chuyện khác, "À, ba mẹ dùng bữa tối chưa ạ. . . . . ."
Bà Hạ không bị Hạ Tử Du quấy nhiễu, đột nhiên bà như thể nghĩ đến gì đó, đôi mắt mở to bừng sáng, hỏi, "Tử Du, người bạn họ Đàm này không phải là tổng giám đốc tập đoàn ‘Đàm thị’ Đàm Dịch Khiêm vừa mới về nước tháng trước chứ?"
-
Buổi tối, Hạ Tử Du ôm gối ôm tựa lên đầu giường, suy nghĩ hỗn loạn.
Trời ạ, cô liên tục bị ba mẹ "vặn hỏi" tới hơn nửa đêm, may là cuối cùng cô vẫn làm cho ba mẹ tin người bạn họ Đàm của cô không liên quan gì tới Đàm Dịch Khiêm. . . . . .
Phải biết, Đàm Dịch Khiêm là được người đời đồn đại là thanh niên thiên tài anh tuấn, nếu cô có quan hệ gì với Đàm Dịch Khiêm, có thể ba mẹ cô sẽ hết sức vui mừng. . . . . .
Nhưng mà cô tuyệt đối không thể để ba mẹ biết quan hệ của cô và Đàm Dịch Khiêm!
Hơn nữa, không nói đến quan hệ không quang minh chính đại giữa cô và Đàm Dịch Khiêm, cho dù họ là tình nhân bình thường, cô cũng không thể để cho ba mẹ biết được. Dù sao, dù thế nào đi nữa cô và Đàm Dịch Khiêm cũng thể ở bên nhau được. . . . . . Cô không thể làm cho ba mẹ có suy nghĩ xa xôi.
. . . . . .
Ngả người nằm xuống nhắm mắt lại, Hạ Tử Du chìm vào giấc ngủ trong phiền não.
Cuối cùng Hạ Tử Du cũng thấy ông Hạ bình yên vô sự, không khỏi vui mừng ôm lấy ông Hạ, "Ba, thấy ba không có việc gì, thật tốt quá!"
Ông Hạ yêu thương vỗ nhẹ sống lưng Hạ Tử Du, nói yêu chiều, "Ba có thể sinh ra một đứa con gái bảo bối tài giỏi thế này, sao lại có thể xảy ra chuyện đây?"
Bà Hạ cũng xúc động nói phụ họa, "Đúng vậy, nếu không phải là người bạn họ Đàm kia của Tử Du, không biết nhà họ Hạ chúng ta sẽ thế nào đây!!"
Hạ Tử Du lặng lẽ nở nụ cười, không ngờ ba mẹ lại hỏi nhiều đến vấn đề này.
Vậy mà, bà Hạ còn tò mò hỏi han về cảnh tượng vừa rồi, "Tử Du, lúc nãy ai đưa con về thế. . . . . ."
Ông Hạ nghi ngờ, "Vừa nãy có người đưa Tử Du về sao?"
Bà Hạ vội vàng gật đầu, "Đúng vậy a, lái Bentley sản xuất số lượng có hạn!!"
Hạ Tử Du nhíu mày nhìn bà Hạ, "Mẹ ——"
Ông Hạ lại tò mò, "Vậy hả? Ai đưa Tử Du nhà ta về vậy? Chẳng lẽ chính là người bạn họ Đàm của Tử Du sao?"
Bà Hạ rất hưng phấn, "Đúng, tôi cũng cho là như vậy."
Hạ Tử Du nói bất đắc dĩ, "Ba mẹ, người đưa con về là ông chủ công ty con, không liên quan gì tới người bạn họ Đàm kia. . . . . ."
Ông bà Hạ nhất thời tỏ vẻ mất mát.
Bà Hạ lập tức cảm thán, "Tôi còn tưởng rằng Tử Du nhà ta cuối cùng cũng tìm được bạn trai rồi!"
Ông Hạ không khỏi hoang mang, "Nếu người họ Đàm không phải bạn trai con, làm sao có thể giúp gia đình chúng ta đây? Còn bỏ ra một số tiền lớn như vậy?"
Hạ Tử Du tỏ vẻ mất kiên nhẫn, "Có gì đâu ạ, anh ta là một người bạn tốt ở nước ngoài, ba mẹ không biết đâu. . . . . . Sau này con sẽ giải thích với mọi người." Trời ơi, cô phải mau sớm nghĩ ra một lý do để giải thích rõ ràng với ba mẹ.
Ông Hạ vẫn mang vẻ ngờ vực, "Trước kia chưa từng nghe nói con quen biết bạn bè có tiền như vậy, ngẫm lại, trong giới kinh doanh thành phố Y cũng không có mấy nhân vật có thể có bản lĩnh như vậy. . . . . ."
Để tránh ba mẹ tiếp tục đi sâu vào tìm hiểu, Hạ Tử Du vội vàng nói sang chuyện khác, "À, ba mẹ dùng bữa tối chưa ạ. . . . . ."
Bà Hạ không bị Hạ Tử Du quấy nhiễu, đột nhiên bà như thể nghĩ đến gì đó, đôi mắt mở to bừng sáng, hỏi, "Tử Du, người bạn họ Đàm này không phải là tổng giám đốc tập đoàn ‘Đàm thị’ Đàm Dịch Khiêm vừa mới về nước tháng trước chứ?"
-
Buổi tối, Hạ Tử Du ôm gối ôm tựa lên đầu giường, suy nghĩ hỗn loạn.
Trời ạ, cô liên tục bị ba mẹ "vặn hỏi" tới hơn nửa đêm, may là cuối cùng cô vẫn làm cho ba mẹ tin người bạn họ Đàm của cô không liên quan gì tới Đàm Dịch Khiêm. . . . . .
Phải biết, Đàm Dịch Khiêm là được người đời đồn đại là thanh niên thiên tài anh tuấn, nếu cô có quan hệ gì với Đàm Dịch Khiêm, có thể ba mẹ cô sẽ hết sức vui mừng. . . . . .
Nhưng mà cô tuyệt đối không thể để ba mẹ biết quan hệ của cô và Đàm Dịch Khiêm!
Hơn nữa, không nói đến quan hệ không quang minh chính đại giữa cô và Đàm Dịch Khiêm, cho dù họ là tình nhân bình thường, cô cũng không thể để cho ba mẹ biết được. Dù sao, dù thế nào đi nữa cô và Đàm Dịch Khiêm cũng thể ở bên nhau được. . . . . . Cô không thể làm cho ba mẹ có suy nghĩ xa xôi.
. . . . . .
Ngả người nằm xuống nhắm mắt lại, Hạ Tử Du chìm vào giấc ngủ trong phiền não.
/276
|